[Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Chương 16: Cá

Thị Bạch Trà Bất Thị Trà

28/07/2024

Anh ba và anh tư lần lượt nhận lấy cá, anh cả và anh hai thì mỗi người một bên nắm tay Tô Noãn Noãn, như sợ nàng sắp bị người khác cướp đi vậy.

6 người cùng đi trên con đường nhỏ ở nông thôn, vừa đi vừa cười nói, chẳng mấy chốc đã về đến nhà.

Trong sân, cha của họ đã dậy sớm chẻ củi, giơ cao cái rìu rồi chém xuống, củi nhanh chóng đã bị chẻ thành hai nửa.

Nghe thấy tiếng bước chân, ông quay đầu lại có chút ngạc nhiên: "Các con đi đâu vậy?"

Anh ba tự nhiên nhận lấy rìu từ tay Tô Tĩnh Vân, đáp: "Hôm nay trời đẹp, chúng con đi dạo một vòng trong núi ạ."

"Noãn Noãn còn bắt được hai con cá nữa."

Hai anh em ăn ý giấu đi chuyện Tô Noãn Noãn bị lạc và họ đã tìm nàng cả buổi sáng.

"Vậy sao?" Tô Tĩnh Vân cười rất hiền lành, lại muốn giành lấy rìu: "Ngoài trời lạnh, các con mau vào nhà đi, mẹ các con đã dậy sớm làm màn thầu rồi."

"Thằng Ba, con cũng mau uống chút nước ấm đi.”

"Không cần đâu ạ, sức khỏe con tốt lắm, để con giúp cha chẻ củi một lúc."

Gần đây anh ấy phát hiện lưng của cha ngày càng tệ, có những lúc chẻ mười mấy cái cọc gỗ xong phải nghỉ ngơi cả nửa ngày. Nghĩ lại, dù sao ông cũng đã gần 50 tuổi, lại không nghỉ ngơi đàng hoàng, thật khiến người khác lo lắng.

Tô Tĩnh Vân còn muốn nói thêm gì đó, nhưng đã bị anh tư nửa đẩy nửa kéo vào nhà: "Đúng vậy, đúng vậy, anh ấy cao lớn như vậy, có nhiều sức lực chẳng lẽ cha lại để không sao?"

"Cha, chúng ta mau vào ăn cơm thôi, Noãn Noãn nói em ấy muốn vào bếp."

Từ sau khi ăn đồ ăn do Tô Noãn Noãn nấu hôm qua, họ đều nếm được vị ngọt, ngay cả thức ăn do Lâm Uyển Nhu nấu cũng cảm thấy nhạt nhẽo, có điều không ai dám nói ra.



Hơn nữa em gái họ dù sao vẫn còn nhỏ, không nỡ để nàng mệt mỏi suốt ngày nấu ăn cho cả nhà. Nếu không thì 5 anh em họ cũng không nghĩ đến việc ra ngoài săn bắn để phụ giúp gia đình.

Vén tấm rèm che vào nhà, mùi hương của màn thầu vừa hấp xong lan tỏa khắp nơi, cả căn nhà ấm áp hẳn lên vì hơi nước bốc lên.

Lâm Uyển Nhu đang bận rộn, nghe thấy tiếng động thì quay đầu nhìn 6 anh em Tô Noãn Noãn: "Các con về rồi, vừa hay màn thầu cũng vừa hấp xong, đợi mẹ xào xong ít khoai tây là có thể ăn cơm rồi."

Nhờ sự giúp đỡ của Tô Noãn Noãn, hôm nay họ lại có thể ăn màn thầu từ bột mì trắng. Điều này trước đây họ thậm chí còn không dám nghĩ tới.

Anh năm vội nói: "Mẹ, Noãn Noãn bắt được hai con cá lớn, mẹ nghỉ ngơi một chút đi!"

Lâm Uyển Nhu nhìn theo, quả nhiên thấy cá trong tay đứa con lớn nhà mình, trên mặt bà lộ ra vẻ vui mừng.

Nhà họ đã lâu không được ăn cá hay thịt rồi.

Nghĩ lại, bà lại thấy đau lòng: "Nhưng Noãn Noãn đã rất mệt rồi."

Nàng là viên ngọc trên tay của họ, lẽ ra nên ở nhà tận hưởng sung sướng, nay lại phải chạy vạy vì gia đình này, giờ còn phải nấu cơm cho cả nhà.

Tô Noãn Noãn vội lắc đầu: "Không sao đâu ạ, nấu cơm không mệt lắm."

Dù sao ban ngày nàng cũng có nhiều thời gian để ngủ, hơn nữa đối với một số người, nấu ăn vốn là một niềm vui, huống chi ăn món mình tự nấu cũng thấy ngon miệng hơn.

Không phải nàng nói Lâm Uyển Nhu nấu không ngon, mà là tay nghề của nàng bây giờ thực sự quá tốt, nguyên liệu đơn giản cũng có thể làm thành món ngon tuyệt vời.

Dù Tô Noãn Noãn phụ trách nấu ăn là chính nhưng vẫn có một số việc mà họ có thể làm, họ vẫn giúp nàng làm.

Ví dụ như anh cả tự nguyện nhận lấy việc làm cá.



Làm cá là một kỹ thuật, vảy cá phải được cạo sạch, nếu không sẽ ảnh hưởng đến vị của món ăn. Bụng cá sau khi mổ ra, không làm hỏng bong bóng cá và trứng cá, màng đen và máu bên trong phải được rửa sạch.

Dưới sự chỉ dạy của Lâm Uyển Nhu, anh cả làm từng bước một. tuy còn vụng về nhưng rất tỉ mỉ.

Anh hai thì chịu trách nhiệm rửa rau, đồng thời gọt vỏ khoai tây.

Anh tư và anh năm thấy bếp đã đủ người thì bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, hoặc ra sân giúp đỡ cha.

Vừa định ra cửa, anh tư đã bị Tô Noãn Noãn gọi lại.

"Anh tư, giúp em mài dao nhé."

Lát nữa nàng thái cá thì cần dao rất sắc.

Anh tư cười hớn hở, như thể được Noãn Noãn giao việc khiến anh ấy rất vui.

"Được thôi!"

Trên đường về Tô Noãn Noãn đã suy nghĩ rất lâu nên làm món gì với cá, nào là canh cá cay, cá dưa chua, cá kho xì dầu đều lướt qua trong đầu.

Nhưng nàng đều loại bỏ mấy món này.

Sáng sớm ăn mấy món đó có vẻ hơi ngấy.

Hơn nữa làm canh cá cay và cá dưa chua cần nhiều gia vị, dù có thể mua trong hệ thống nhưng nàng lại khó giải thích với mọi người.

Nàng có thể nói là nhặt được nấm trong rừng, nhưng không thể nói nhặt được một hũ dưa chua trong rừng được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook