[Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi
Chương 17: Khoai Tây & Cháo Cá
Thị Bạch Trà Bất Thị Trà
28/07/2024
Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Noãn Noãn quyết định làm cháo cá, vừa hay nhà còn lại ít gạo.
Lúc này, anh cả đã rửa sạch cá hoàn toàn, nàng lấy một con, con kia để dành ăn tối.
Đặt cá lên thớt, Tô Noãn Noãn cầm lấy con dao đã được mài sắc, thành thạo thái cá thành từng lát mỏng, động tác nhẹ nhàng và chính xác, mỗi lần dao nhấc lên hạ xuống đều nghe thấy tiếng nhẹ. Thế nhưng lát cá không hề bị hỏng, mỗi miếng đều mỏng như cánh ve, cầm lên còn có thể nhìn xuyên qua thấy cảnh bên kia.
Lát cá đã thái xong được rửa sạch, sau đó ướp với gừng để khử mùi tanh.
Tiếp theo, nàng vo sạch gạo, cho vào lượng nước vừa đủ, đun nhỏ lửa. Trong quá trình nấu, nàng cho lát cá đã ướp vào nồi, thêm hành thái, gừng băm, tiêu xay.
Nàng dùng thìa khuấy nhẹ, cháo và cá hòa quyện vào nhau thành một hỗn hợp hoàn hảo.
Trong thời gian nấu cháo, Tô Noãn Noãn thái khoai tây mà anh hai đã rửa thành sợi đều nhau.
Nghĩ lại, nàng quyết định lén lút mua một quả ớt đỏ trong shop hệ thống với giá 5 văn tiền, cũng thái thành sợi. Dù sao thì món khoai tây xào nếu thiếu ớt đỏ sẽ không ngon.
Khoai tây đã thái sợi rửa qua vài lần nước, rửa sạch bột trên mặt để, đảm bảo món ăn sẽ giòn ngon.
Nàng cho vào nồi chần qua vài giây rồi vớt ra, lần lượt thêm gia vị, dùng đũa trộn nhẹ, mỗi sợi khoai tây đều thấm đẫm gia vị hấp dẫn.
Lúc này cháo cá cũng đã gần chín, Tô Noãn Noãn múc một bát để dành cho ông bà, phần còn lại chia cho 8 người.
Khi múc cho cha mẹ, nàng còn cố tình thêm nhiều lát cá.
Mọi người ngồi quanh bàn, trước mặt mỗi người đều có một cái màn thầu và một bát cháo, đĩa khoai tây xào lớn đặt ở giữa.
Khoai tây xào vừa được bưng lên, màu sắc tươi sáng và hương thơm quyến rũ lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.
Trong ánh mắt mọi người đều tràn đầy kỳ vọng.
Những sợi khoai tây màu vàng nhạt tựa như những sợi bạc, xếp gọn gàng trong chiếc đĩa tối màu, làm tăng thêm sự đối lập cho món ăn này. Những lát hành xanh mướt và ớt đỏ tươi điểm xuyết vào làm bức tranh thêm sinh động.
Tô Tĩnh Vân nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi gắp lên một miếng khoai tây, cẩn thận đặt trước mặt để ngắm. Mỗi sợi khoai tây đều đều và đồng nhất, khi nằm trên đũa, chúng cong mình nhẹ nhàng như những sợi dây đàn. Khoai tây và gia vị hòa quyện vào nhau, tỏa ra một mùi hương đặc biệt khiến người ta thèm thuồng.
Khi món ăn vào miệng, cảm giác đầu tiên là độ giòn của nó, sau đó là mùi hương của gia vị quyện với khoai tây lan tỏa, chút cay nhẹ xen lẫn chút ngọt ngào, hương thơm của hành và vị cay nồng của ớt đan xen lẫn nhau.
"Món này ngon tuyệt!" Tô Tĩnh Vân vừa ăn vừa khen ngợi.
Nghe ông nói vậy, những người khác cũng không kiềm chế được mà gắp ngay một miếng khoai tây.
Sau khi anh hai ăn một miếng, liếm liếm môi, dường như vẫn còn chút ngọt ngào. Vị ngọt tự nhiên của khoai tây kết hợp hoàn hảo với gia vị mà Tô Noãn Noãn đã pha chế, ăn một lần là khó quên.
Anh ấy gắp thêm một miếng, kết hợp với màn thầu. Vị giòn của khoai tây và vị mềm mịn thơm ngon của màn thầu, dù chỉ là những nguyên liệu bình thường nhất, nhưng đã làm anh ấy cảm nhận như đây chính là một bữa tiệc đầy thịnh soạn.
"Noãn Noãn, món khoai tây này thật sự quá ngon, thật sự rất hợp ăn với cơm.”
Anh năm vừa ăn vừa nói, không chú ý đến hình tượng, sợ rằng ăn chậm sẽ hết. Dù vậy, anh ấy vẫn không quên dành thời gian khen ngợi Tô Noãn Noãn.
Anh tư cũng gật đầu tán thành: "Đúng vậy, anh không ngờ vậy mà có người có thể làm món khoai tây ngon đến như vậy."
Họ thường ăn khoai tây nhiều nhất nên rất hiểu vị của nó. Ban đầu họ mong đợi món cháo cá, nhưng khoai tây ngon đến nỗi họ quên mất còn có món khác trên bàn.
Anh năm vừa ăn vừa nói chuyện, cuối cùng bị nghẹn, mặt đỏ bừng, ra dấu cho người khác xin nước.
"Ư... nước... nước..."
Điều này làm Lâm Uyển Nhu hoảng sợ, định đứng dậy đi lấy nước, nhưng Tô Noãn Noãn nhanh chóng nhắc nhở: "Anh năm, uống cháo đi, anh hớp một chút cháo."
Cá mà nàng câu không có xương nhỏ, chỉ có một xương lớn ở giữa, sau khi lọc sạch chỉ còn thịt cá, đây cũng là yêu cầu cơ bản nhất để làm cháo cá.
Anh năm nghe vậy thì uống ngay một ngụm cháo, cố gắng nuốt xuống.
Lâm Uyển Nhu hơi trách móc: "Sao con lại vội vàng như vậy, chẳng lẽ có ai tranh với con."
Anh năm nghĩ thầm, không phải là một đống người đang tranh sao...
Anh ấy nhấm nháp, trong miệng vẫn còn vị cháo cá, rất thơm ngon. Chỉ tiếc là vừa nãy ăn quá nhanh.
Điều này khiến anh ấy tạm thời từ bỏ món khoai tây, múc thêm một thìa cháo cá, cháo đặc quánh với thịt cá trắng nõn, một ngụm vào miệng, thịt cá mềm mại như tan chảy trong miệng, trượt nhẹ qua lưỡi rồi chui vào cổ họng, để lại vị ngọt thơm của cá.
Lúc này, anh cả đã rửa sạch cá hoàn toàn, nàng lấy một con, con kia để dành ăn tối.
Đặt cá lên thớt, Tô Noãn Noãn cầm lấy con dao đã được mài sắc, thành thạo thái cá thành từng lát mỏng, động tác nhẹ nhàng và chính xác, mỗi lần dao nhấc lên hạ xuống đều nghe thấy tiếng nhẹ. Thế nhưng lát cá không hề bị hỏng, mỗi miếng đều mỏng như cánh ve, cầm lên còn có thể nhìn xuyên qua thấy cảnh bên kia.
Lát cá đã thái xong được rửa sạch, sau đó ướp với gừng để khử mùi tanh.
Tiếp theo, nàng vo sạch gạo, cho vào lượng nước vừa đủ, đun nhỏ lửa. Trong quá trình nấu, nàng cho lát cá đã ướp vào nồi, thêm hành thái, gừng băm, tiêu xay.
Nàng dùng thìa khuấy nhẹ, cháo và cá hòa quyện vào nhau thành một hỗn hợp hoàn hảo.
Trong thời gian nấu cháo, Tô Noãn Noãn thái khoai tây mà anh hai đã rửa thành sợi đều nhau.
Nghĩ lại, nàng quyết định lén lút mua một quả ớt đỏ trong shop hệ thống với giá 5 văn tiền, cũng thái thành sợi. Dù sao thì món khoai tây xào nếu thiếu ớt đỏ sẽ không ngon.
Khoai tây đã thái sợi rửa qua vài lần nước, rửa sạch bột trên mặt để, đảm bảo món ăn sẽ giòn ngon.
Nàng cho vào nồi chần qua vài giây rồi vớt ra, lần lượt thêm gia vị, dùng đũa trộn nhẹ, mỗi sợi khoai tây đều thấm đẫm gia vị hấp dẫn.
Lúc này cháo cá cũng đã gần chín, Tô Noãn Noãn múc một bát để dành cho ông bà, phần còn lại chia cho 8 người.
Khi múc cho cha mẹ, nàng còn cố tình thêm nhiều lát cá.
Mọi người ngồi quanh bàn, trước mặt mỗi người đều có một cái màn thầu và một bát cháo, đĩa khoai tây xào lớn đặt ở giữa.
Khoai tây xào vừa được bưng lên, màu sắc tươi sáng và hương thơm quyến rũ lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.
Trong ánh mắt mọi người đều tràn đầy kỳ vọng.
Những sợi khoai tây màu vàng nhạt tựa như những sợi bạc, xếp gọn gàng trong chiếc đĩa tối màu, làm tăng thêm sự đối lập cho món ăn này. Những lát hành xanh mướt và ớt đỏ tươi điểm xuyết vào làm bức tranh thêm sinh động.
Tô Tĩnh Vân nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi gắp lên một miếng khoai tây, cẩn thận đặt trước mặt để ngắm. Mỗi sợi khoai tây đều đều và đồng nhất, khi nằm trên đũa, chúng cong mình nhẹ nhàng như những sợi dây đàn. Khoai tây và gia vị hòa quyện vào nhau, tỏa ra một mùi hương đặc biệt khiến người ta thèm thuồng.
Khi món ăn vào miệng, cảm giác đầu tiên là độ giòn của nó, sau đó là mùi hương của gia vị quyện với khoai tây lan tỏa, chút cay nhẹ xen lẫn chút ngọt ngào, hương thơm của hành và vị cay nồng của ớt đan xen lẫn nhau.
"Món này ngon tuyệt!" Tô Tĩnh Vân vừa ăn vừa khen ngợi.
Nghe ông nói vậy, những người khác cũng không kiềm chế được mà gắp ngay một miếng khoai tây.
Sau khi anh hai ăn một miếng, liếm liếm môi, dường như vẫn còn chút ngọt ngào. Vị ngọt tự nhiên của khoai tây kết hợp hoàn hảo với gia vị mà Tô Noãn Noãn đã pha chế, ăn một lần là khó quên.
Anh ấy gắp thêm một miếng, kết hợp với màn thầu. Vị giòn của khoai tây và vị mềm mịn thơm ngon của màn thầu, dù chỉ là những nguyên liệu bình thường nhất, nhưng đã làm anh ấy cảm nhận như đây chính là một bữa tiệc đầy thịnh soạn.
"Noãn Noãn, món khoai tây này thật sự quá ngon, thật sự rất hợp ăn với cơm.”
Anh năm vừa ăn vừa nói, không chú ý đến hình tượng, sợ rằng ăn chậm sẽ hết. Dù vậy, anh ấy vẫn không quên dành thời gian khen ngợi Tô Noãn Noãn.
Anh tư cũng gật đầu tán thành: "Đúng vậy, anh không ngờ vậy mà có người có thể làm món khoai tây ngon đến như vậy."
Họ thường ăn khoai tây nhiều nhất nên rất hiểu vị của nó. Ban đầu họ mong đợi món cháo cá, nhưng khoai tây ngon đến nỗi họ quên mất còn có món khác trên bàn.
Anh năm vừa ăn vừa nói chuyện, cuối cùng bị nghẹn, mặt đỏ bừng, ra dấu cho người khác xin nước.
"Ư... nước... nước..."
Điều này làm Lâm Uyển Nhu hoảng sợ, định đứng dậy đi lấy nước, nhưng Tô Noãn Noãn nhanh chóng nhắc nhở: "Anh năm, uống cháo đi, anh hớp một chút cháo."
Cá mà nàng câu không có xương nhỏ, chỉ có một xương lớn ở giữa, sau khi lọc sạch chỉ còn thịt cá, đây cũng là yêu cầu cơ bản nhất để làm cháo cá.
Anh năm nghe vậy thì uống ngay một ngụm cháo, cố gắng nuốt xuống.
Lâm Uyển Nhu hơi trách móc: "Sao con lại vội vàng như vậy, chẳng lẽ có ai tranh với con."
Anh năm nghĩ thầm, không phải là một đống người đang tranh sao...
Anh ấy nhấm nháp, trong miệng vẫn còn vị cháo cá, rất thơm ngon. Chỉ tiếc là vừa nãy ăn quá nhanh.
Điều này khiến anh ấy tạm thời từ bỏ món khoai tây, múc thêm một thìa cháo cá, cháo đặc quánh với thịt cá trắng nõn, một ngụm vào miệng, thịt cá mềm mại như tan chảy trong miệng, trượt nhẹ qua lưỡi rồi chui vào cổ họng, để lại vị ngọt thơm của cá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.