[Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi
Chương 35: Hoành Thánh Trộn
Thị Bạch Trà Bất Thị Trà
31/07/2024
Không còn cách nào khác, quầy hàng này có sức hấp dẫn như vậy, ăn không đủ, ăn xong rồi vẫn muốn ăn.
Khi nghe Tô Noãn Noãn còn làm hoành thánh trộn, Phong Thiên Cửu và Hà Hữu Linh đều quyết định dứt khoát mỗi người lấy một bát, sau đó đứng bên cạnh ngoan ngoãn chờ đợi.
Cảnh tượng hiện tại có chút cảm động, nghĩ mà xem, hai người họ có thân phận tôn quý như vậy, muốn ăn gì chẳng phải chỉ cần ngồi một chỗ đợi được dâng lên hay sao, bây giờ lại chỉ có thể đứng bên quầy hàng để đợi, thế mà họ vẫn vui vẻ chịu đựng.
Các bước cơ bản để làm hoành thánh trộn cũng tương tự, đều cần phải luộc chín hoành thánh trước. Sau đó dùng muôi vớt ra, cho vào nước lạnh làm mát, như vậy hoành thánh sẽ có mát lạnh.
Gia vị trong bát cũng có chút thay đổi, thêm hành lá, rau mùi và tỏi băm, thêm lượng vừa phải xì dầu, giấm, muối, đường trắng và dầu mè, cuối cùng đổ hoành thánh vào trộn đều.
“Xong rồi sao?”
Khi Phong Thiên Cửu nhận bát còn hỏi lại Tô Noãn Noãn một lần nữa. Nhưng thực ra chưa kịp nghe câu trả lời của Tô Noãn Noãn, y đã vô thức cầm bát hoành thánh lên tay.
“Đúng, có thể ăn được rồi.”
Bên cạnh, Hà Hữu Linh cũng đặt ánh mắt lên bát hoành thánh, không rời đi đâu được.
Phong Thiên Cửu vẫn đưa bát lên gần mũi để ngửi trước, sau đó mới cẩn thận đưa vào miệng.
Hoành thánh trộn không nóng như hoành thánh nước mà có độ ấm vừa phải, giúp y có thể thưởng thức kỹ hơn hương vị của hoành thánh.
Hoành thánh trộn có hương vị thanh mát hơn hoành thánh nước, hoành thánh giàu hương vị kết hợp với xốt trộn đặc biệt, tăng thêm độ phong phú, làm cho món ăn trở nên tươi mát và dễ chịu hơn.
Nó có hương thơm đặc trưng. Hương thơm này đến từ nước xốt, có mùi tỏi, giấm, ớt và xì dầu. Những mùi này hòa quyện trong miệng, tạo nên một hương thơm khó cưỡng.
Khi thưởng thức, hương thơm này dần thấm vào khoang miệng, khiến y như đang lạc vào thế giới ẩm thực.
Trong nước xốt, y còn có thể cảm nhận được vị ngọt nhẹ của nhân hoành thánh. Mỗi miếng hoành thánh đều khiến Phong Thiên Cửu không thể dừng lại.
Hà Hữu Linh cũng vội vàng nhận lấy một bát, nhìn thấy Phong Thiên Cửu ăn, ông ta đã sớm sốt ruột. Nhưng khi chuẩn bị ăn, ông ta lại bị vẻ ngoài của hoành thánh thu hút.
Nhìn bát hoành thánh được phủ đầy nước xốt, điểm xuyết bởi những miếng ớt đỏ tươi, khiến cho màu sắc của bát hoành thánh nổi bật hơn, kết hợp với màu xanh của rau mùi và hành lá, vị giác ngay lập tức được kích thích, Hà Hữu Linh cảm thấy mình có thể ăn thêm năm bát nữa.
Mỗi miếng hoành thánh đều ngập trong nước xốt đặc biệt, chua ngọt, thơm ngon, rõ ràng là cùng một loại nhân nhưng hoàn toàn khác biệt với hoành thánh nước, mỗi loại đều có hương vị riêng.
Nếu có thể mang về nhà, ông ta thật sự muốn mang một bát về cho vợ.
Hà Hữu Linh nghĩ rằng, quyết định đúng đắn nhất trong đời mình có lẽ chính là hôm nay mặt dày mà ở lại đây.
Chưa đến mười phút, hai bát đã trống không.
Dù muốn ăn thêm, nhưng họ không thể, nhân hoành thánh mà Tô Noãn Noãn làm quá đầy đặn, bụng họ không còn chỗ chứa thêm nữa.
Thấy họ ăn xong, các cung nữ và thái giám phía sau phấn khích không kìm được.
Thật tuyệt vời, họ sắp được thưởng thức món ăn hiếm có trên đời này rồi.
Nhưng không ngờ Hà Hữu Linh xoa xoa bụng, đột nhiên hắt hơi, rồi nhìn quanh một lượt nói: “Thời tiết càng ngày càng lạnh, quý nhân ngài nên trở về cung sớm thôi.”
Ông ta đang thúc giục Phong Thiên Cửu mau chóng trở về cung, nếu không trời lạnh gió rét sẽ gây hại cho long thể.
Phong Thiên Cửu gật đầu.
Tô Noãn Noãn và các cung nữ, thái giám đứng sững tại chỗ.
Gì chứ?
Đi rồi á?
Không cho họ cơ hội ăn sao?
Đừng đùa như thế chứ, họ sẽ khóc ngay tại chỗ đó.
Tô Noãn Noãn cũng cảm thấy buồn giống bọn họ. Không nói đến việc chỉ bán được năm bát hoành thánh không đủ vốn, chỉ có hai người ăn, nàng biết làm sao với giá trị hạnh phúc của mình đây!
Mọi người nhìn Hà Hữu Linh với ánh mắt oán trách.
Thậm chí còn nghĩ đến việc tối nay có nên đặt vài con gián và chuột vào giường của Hà thừa tướng không…
Dù chỉ cũng là người hầu, chủ nhân muốn đi họ không có cách nào phản đối. Đoàn người hùng hổ đến đây với tâm trạng hứng khởi giờ ai nấy đều cúi đầu buồn bã.
Người duy nhất cảm thấy an ủi là cung nữ Tiểu Liễu.
Ít nhất cô ấy cũng được thưởng một bát hoành thánh.
Nhưng cô ấy cũng muốn thử hoành thánh trộn!
Nhìn bóng lưng của đoàn người, Tô Noãn Noãn vô lực ngồi xuống ghế trong quầy hàng, trước mặt còn một chậu lớn đầy vỏ hoành thánh và nhân thịt chưa bán hết.
Bây giờ hủy nhiệm vụ thì uổng phí, nguyên liệu trong xe đẩy không thể mang về nhà. Nhưng nếu không hủy, ở đây cũng chỉ phí thời gian. Khách hàng lớn nhất của nàng đã đi, sẽ không còn ai đến ăn nữa.
Khi nghe Tô Noãn Noãn còn làm hoành thánh trộn, Phong Thiên Cửu và Hà Hữu Linh đều quyết định dứt khoát mỗi người lấy một bát, sau đó đứng bên cạnh ngoan ngoãn chờ đợi.
Cảnh tượng hiện tại có chút cảm động, nghĩ mà xem, hai người họ có thân phận tôn quý như vậy, muốn ăn gì chẳng phải chỉ cần ngồi một chỗ đợi được dâng lên hay sao, bây giờ lại chỉ có thể đứng bên quầy hàng để đợi, thế mà họ vẫn vui vẻ chịu đựng.
Các bước cơ bản để làm hoành thánh trộn cũng tương tự, đều cần phải luộc chín hoành thánh trước. Sau đó dùng muôi vớt ra, cho vào nước lạnh làm mát, như vậy hoành thánh sẽ có mát lạnh.
Gia vị trong bát cũng có chút thay đổi, thêm hành lá, rau mùi và tỏi băm, thêm lượng vừa phải xì dầu, giấm, muối, đường trắng và dầu mè, cuối cùng đổ hoành thánh vào trộn đều.
“Xong rồi sao?”
Khi Phong Thiên Cửu nhận bát còn hỏi lại Tô Noãn Noãn một lần nữa. Nhưng thực ra chưa kịp nghe câu trả lời của Tô Noãn Noãn, y đã vô thức cầm bát hoành thánh lên tay.
“Đúng, có thể ăn được rồi.”
Bên cạnh, Hà Hữu Linh cũng đặt ánh mắt lên bát hoành thánh, không rời đi đâu được.
Phong Thiên Cửu vẫn đưa bát lên gần mũi để ngửi trước, sau đó mới cẩn thận đưa vào miệng.
Hoành thánh trộn không nóng như hoành thánh nước mà có độ ấm vừa phải, giúp y có thể thưởng thức kỹ hơn hương vị của hoành thánh.
Hoành thánh trộn có hương vị thanh mát hơn hoành thánh nước, hoành thánh giàu hương vị kết hợp với xốt trộn đặc biệt, tăng thêm độ phong phú, làm cho món ăn trở nên tươi mát và dễ chịu hơn.
Nó có hương thơm đặc trưng. Hương thơm này đến từ nước xốt, có mùi tỏi, giấm, ớt và xì dầu. Những mùi này hòa quyện trong miệng, tạo nên một hương thơm khó cưỡng.
Khi thưởng thức, hương thơm này dần thấm vào khoang miệng, khiến y như đang lạc vào thế giới ẩm thực.
Trong nước xốt, y còn có thể cảm nhận được vị ngọt nhẹ của nhân hoành thánh. Mỗi miếng hoành thánh đều khiến Phong Thiên Cửu không thể dừng lại.
Hà Hữu Linh cũng vội vàng nhận lấy một bát, nhìn thấy Phong Thiên Cửu ăn, ông ta đã sớm sốt ruột. Nhưng khi chuẩn bị ăn, ông ta lại bị vẻ ngoài của hoành thánh thu hút.
Nhìn bát hoành thánh được phủ đầy nước xốt, điểm xuyết bởi những miếng ớt đỏ tươi, khiến cho màu sắc của bát hoành thánh nổi bật hơn, kết hợp với màu xanh của rau mùi và hành lá, vị giác ngay lập tức được kích thích, Hà Hữu Linh cảm thấy mình có thể ăn thêm năm bát nữa.
Mỗi miếng hoành thánh đều ngập trong nước xốt đặc biệt, chua ngọt, thơm ngon, rõ ràng là cùng một loại nhân nhưng hoàn toàn khác biệt với hoành thánh nước, mỗi loại đều có hương vị riêng.
Nếu có thể mang về nhà, ông ta thật sự muốn mang một bát về cho vợ.
Hà Hữu Linh nghĩ rằng, quyết định đúng đắn nhất trong đời mình có lẽ chính là hôm nay mặt dày mà ở lại đây.
Chưa đến mười phút, hai bát đã trống không.
Dù muốn ăn thêm, nhưng họ không thể, nhân hoành thánh mà Tô Noãn Noãn làm quá đầy đặn, bụng họ không còn chỗ chứa thêm nữa.
Thấy họ ăn xong, các cung nữ và thái giám phía sau phấn khích không kìm được.
Thật tuyệt vời, họ sắp được thưởng thức món ăn hiếm có trên đời này rồi.
Nhưng không ngờ Hà Hữu Linh xoa xoa bụng, đột nhiên hắt hơi, rồi nhìn quanh một lượt nói: “Thời tiết càng ngày càng lạnh, quý nhân ngài nên trở về cung sớm thôi.”
Ông ta đang thúc giục Phong Thiên Cửu mau chóng trở về cung, nếu không trời lạnh gió rét sẽ gây hại cho long thể.
Phong Thiên Cửu gật đầu.
Tô Noãn Noãn và các cung nữ, thái giám đứng sững tại chỗ.
Gì chứ?
Đi rồi á?
Không cho họ cơ hội ăn sao?
Đừng đùa như thế chứ, họ sẽ khóc ngay tại chỗ đó.
Tô Noãn Noãn cũng cảm thấy buồn giống bọn họ. Không nói đến việc chỉ bán được năm bát hoành thánh không đủ vốn, chỉ có hai người ăn, nàng biết làm sao với giá trị hạnh phúc của mình đây!
Mọi người nhìn Hà Hữu Linh với ánh mắt oán trách.
Thậm chí còn nghĩ đến việc tối nay có nên đặt vài con gián và chuột vào giường của Hà thừa tướng không…
Dù chỉ cũng là người hầu, chủ nhân muốn đi họ không có cách nào phản đối. Đoàn người hùng hổ đến đây với tâm trạng hứng khởi giờ ai nấy đều cúi đầu buồn bã.
Người duy nhất cảm thấy an ủi là cung nữ Tiểu Liễu.
Ít nhất cô ấy cũng được thưởng một bát hoành thánh.
Nhưng cô ấy cũng muốn thử hoành thánh trộn!
Nhìn bóng lưng của đoàn người, Tô Noãn Noãn vô lực ngồi xuống ghế trong quầy hàng, trước mặt còn một chậu lớn đầy vỏ hoành thánh và nhân thịt chưa bán hết.
Bây giờ hủy nhiệm vụ thì uổng phí, nguyên liệu trong xe đẩy không thể mang về nhà. Nhưng nếu không hủy, ở đây cũng chỉ phí thời gian. Khách hàng lớn nhất của nàng đã đi, sẽ không còn ai đến ăn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.