[Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Chương 41: Tam Sao Thất Bản

Thị Bạch Trà Bất Thị Trà

31/07/2024

Cách đó không xa cung nữ Tiểu Thúy đang vặn hông đi tới. Chị Tư Tư bên cạnh Nhàn phi đã ra lệnh cho cô ta theo dõi xem Tiểu Liễu này có tư tình với hoàng thượng hay không.

Cô ta đã nghe được một tin đồn, cần phải tới xác nhận xem đó có phải là sự thật không.

Nếu đó là sự thật thì cô ta phải nhanh chóng quay lại bẩm báo, nói không chừng còn có thể được ban thưởng.

Cô ta giả vờ nói chuyện phiếm với Tiểu Liễu một lúc, sau đó còn lấy ra đặc sản quê nhà của mình để lôi kéo làm quen.

Sau khi đối phương đã buông bỏ phòng bị, Tiểu Thúy hạ thấp giọng, nói một câu khiến cô ấy không kịp trở tay: “Tiểu Liễu, nghe nói hoàng thượng đặc biệt ban thưởng cho em ăn một bát cao lương mỹ vị, còn bảo em hãy nghỉ ngơi thật tốt?”

Tiểu Liễu đang ăn trái cây thì ngừng lại, trong đầu hồi tưởng lại những lời mà Tiểu Thúy đã nói.

Cao lương mỹ vị gì chứ, sao cô ấy không biết vậy?

Đúng lúc vừa định nói không, cô ấy đột nhiên nghĩ đến bát hoành thánh kia, vẻ mặt thoáng hiện ra chút do dự.

Tiểu Thúy hỏi: “Em sao thế?”

“Yên tâm đi, miệng của chị rất kín, em cứ yên tâm nói ra, chị sẽ không nói cho người khác biết đâu”

Tiểu Liễu do dự gật đầu: “Nói như vậy cũng không sai, nhưng…”

Đó là do hoàng đế không muốn mà.



Cô ấy quá chuyên tâm nghĩ đến phải diễn tả giải thích chuyện này như thế nào mà hoàn toàn không chú ý tới biểu tình vô cùng kinh ngạc trên mặt đối phương.

“Thực sự là thật sao?”

Tiểu Thúy không dám tin, sau đó nhìn cô ấy từ trên xuống dưới một hồi lâu, cũng không hiểu vì sao hoàng thượng lại thích điều kiểu này. Trong thâm tâm cô ta nảy sinh ra sự đố kỵ và không cam tâm mà bản thân không hề nhận ra.

Nhàn phi như thế kia cũng thôi đi.

Nhan sắc của Tiểu Liễu như thế này thì dựa vào đâu cơ chứ.

Chỉ lo nghĩ đến việc này đến nỗi cô ta không còn nghe thấy được lời giải thích của Tiểu Liễu.

Đến khi định thần lại, cô ta chỉ nghe thấy một câu: “Chị Tiểu Thúy, chuyện này em chỉ nói với duy nhất mình chị mà thôi, chị tuyệt đối không được nói cho người khác biết. Hoàng thượng không hề lên tiếng với bên ngoài. Theo lẽ thường mà nói, đáng lẽ em không nên nhiều lời đâu.”

Tiểu Thúy ngoài cười nhưng trong không cười gật gật đầu: “Em cứ yên tâm.”

Sau đó cô ta viện cớ rời đi, chỉ nghĩ tới chuyện phải bẩm báo cho Nhàn phi biết càng sớm càng tốt những thông tin mà bản thân đã thu được.

Nhìn bóng dáng vội vã rời đi của cô ta, Tiểu Liễu bối rối gãi gãi đầu: “Vừa nãy mình nói nhiều như vậy, còn kể cho cô ấy nghe chuyện quán ăn khuya, cũng không biết liệu có ảnh hưởng gì không nữa.”

Nếu như vừa rồi Tiểu Thúy không mải mê suy nghĩ lung tung thì cô ta đã biết được chân tướng sự việc rồi. Thế nên cô ta đã mang đến cung Chung Tuý một đáp án sai.



“Ngươi nói cái gì?” Nhàn phi nghe được tin tức cô ta mang về lập tức giận tím mặt, ném thẳng bát canh làm bằng lưu ly phỉ thuý xuống đất: “Cung nữ kia ấy vậy mà thực sự chính miệng thừa nhận rồi?”

Trong cái bát kia đựng món canh trứng nàng ta yêu thích nhất từ trước đến nay nhưng nàng ta đã ném nó đi không chút do dự, có thể thấy được nàng ta đã tức giận đến mức nào.

“Những lời nô tỳ nói đều là sự thật, không dám giấu giếm cái gì.” Tiểu Thúy thần sắc vô cùng kiên định quỳ xuống trước mặt điện hạ.

Nhàn phi trợn trắng mắt, suýt chút nữa đã ngất đi.

Nàng ta đường đường là quận chúa của nước Nguyệt Chi, thân phận cao quý dường nào, không quản đường xá xa xôi vượt ngàn dặm gả tới nước Phong Chi làm thiếp, vậy mà Phong Thiên Cửu y lại đi thích một cung nữ?

Chưa nói đến đám oanh oanh yến yến khác trong hậu cung, bản thân nàng ta cũng không mong đợi một vị hoàng đế có thể xem nàng ta là người phụ nữ duy nhất.

Nhưng dù sao những người đó tốt xấu gì cũng có địa vị cao, đều là con gái của các quan đại thần trong triều, ngay cả kẻ thù không đội trời chung của nàng ta, Tiêu Mị Nhi cũng là hòn ngọc quý trên tay Thái Uý, địa vị vẫn thấp hơn nàng ta.

Nhưng cung nữ này là cái quái gì chứ?

Nàng ta là Nguyệt Tĩnh Nhàn, làm sao nàng ta có thể cùng với một kẻ thấp hèn như thế hầu hạ chung một chồng được? Nếu như lời đồn này truyền đến tai người khác biết, thực sự sẽ khiến nàng ta vô cùng nhục nhã.

Mắt thấy chủ tử của mình sắp nổi giận, tì nữ bên người nàng ta vội vàng tiến lên trước an ủi: “Nương nương, người tuyệt đối đừng tức giận tổn hại thân thể, như vậy không đáng.”

“Từ lời nói của cô ta có thể nghe ra, hiện tại cung nữ kia cùng hoàng thượng không có nền tảng tình cảm gì cả, nếu không vì sao hoàng thượng lại hạ lệnh cho cô ta không được nói ra ngoài? Có lẽ chỉ là nhất thời mới lạ mà thôi, qua một thời gian sẽ quên đi.”

(Tiểu Liễu: Oan của Liễu! A a a a!)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Mỹ Thực] Bày Đại Cái Quán Ở Hoàng Cung, Hoàng Đế Thèm Phát Điên Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook