Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 871: Một móng vuốt chó béo ú (2)

Lý Hồng Thiên

26/08/2021

 

Bạch Thao Thiết đang mở lớn miệng đột nhiên bị tát một cú trời giáng, vẻ mặt mộng bức bị đánh bay ra ngoài.

 

Vòng xoáy trắng trong miệng thiếu chút nữa bị đánh cho tan nát, nó còn bị đánh vỡ mấy cái răng.

 

Tình huống gì đây??

 

Kẻ nào dám tát ngã bản Thao Thiết??

 

Bạch Thao Thiết nổi giận, thân hình mạnh mẽ giãy dụa, mấy cái xiềng xích kiên cường quấn quanh lấy thân thể nó, phát ra tiếng vang rầm rầm.

 

Một tiếng gào thét điên cuồng, đôi mắt Bạch Thao Thiết dữ tợn, chằm chằm vào cái chân chó mập ú!

 

Đây là đồ chơi quỷ quái gì chứ!

 

Bành! !

 

Lại là một tát rơi xuống mặt Thao Thiết, đầu Bạch Thao Thiết hơi nhếch lên, những chiếc răng to tướng rơi vãi trên mặt đất, phát ra tiếng động ầm ầm.

 

Bộ Phương và Tiểu U ngồi ở trên thuyền U Minh, mặt không biểu tình xem kịch vui.

 

Nguyên lai một sợi Cẩu Mao lại hóa thành một cái chân chó mập tịt.

 

- Đại nhân không hổ là đại nhân. . .

 

Khóe miệng Tiểu U giật giật.

 

- Con chó lười kia đúng là có nghề… còn có thể làm được loại thao tác này.

 

Bộ Phương không nói nên lời.

 

Ngoại trừ bọn người Bộ Phương, những người khác khiếp sợ không ngậm miệng được.

 

Cái thao tác ngầu vãi chưởng này, chuyện gì xảy ra??

 

Tại sao lại đột nhiên xuất hiện một cái chân chó? Đặc biệt chân chó này còn . . . béo ú nu??

 

Bạch Thao Thiết đáng sợ như vậy, lại không hề có sức chống cự bị tát cho hai cái. Rốt cuộc là đại năng nào ra tay?!

 

Tất cả mọi người trong Thao Thiết Cốc đều mộng bức, chỉ có đại năng ra tay mới có uy thế như thế này.

 

Lẽ nào là cường giả của Vương Đình Thánh Địa ra tay ... à không, ra vuốt chó sao?

 

Sở Trường Sinh sững sờ nhìn chằm chằm vào chân chó kia, hít một hơi khí lạnh, ông ta cảm thấy khả năng rất lớn là đại năng Vương Đình ra tay. Bởi vì ông ta biết rõ, mặc dù Long Vương Đình là thế lực cường đại nhất Tiềm Long Đại Lục, nhưng trên thực tế, cường đại nhất tồn tại bây giờ, căn bản không phải người!



 

Hoặc là nói, bọn họ không phải nhân loại!

 

Tiếu Liên Thành ban đầu vô cùng sợ hãi, nhưng khi nhìn thấy chân chó, hắn ta đột nhiên trở nên phấn khích, đây là đại năng Vương Đình xuất thủ!

 

Các trưởng lão Vương Đình ở trong Thao Thiết Cốc cũng vui vẻ cười to, hai mắt sáng rực.

 

Bạch Thao Thiết bị hai vuốt chó đánh cho ngơ ngơ ngác ngác.

 

Khi nó phục hồi tinh thần lại, lông trên toàn bộ cơ thể đều dựng đứng lên.

 

Nó há to miệng, vô số năng lượng hội tụ trong miệng, hóa thành quả cầu năng lượng phảng phất có sấm chớp lập loè ở chung quanh. Uy năng cực kỳ khủng bố, hư không tựa hồ đang sụp đổ!

 

Tức giận vô hạn hội tụ, đồ chân chó thối từ đâu chui ra, lại dám chặn cơ hội của nó!

 

Chết hết đi! !

 

Năng lượng nhanh chóng tụ lại, thế nhưng rất nhanh, Bạch Thao Thiết lại ngẩn ngơ . . .

 

Quả cầu năng lượng kia còn chưa kịp ném ra bên ngoài, cái chân chó kia lại lần nữa tát xuống.

 

Còn đến!?

 

Đánh bản Thao Thiết hai vuốt, ngươi con mẹ nó còn muốn có lần ba? Có thôi đi không hả?

 

Bạch Thao Thiết muốn tránh, lại phát hiện chân chó kia giống như có độc, căn bản trốn không thoát!

 

Bành! !

 

Bạch Thao Thiết vẻ mặt chết không còn gì luyến tiếc, quả cầu năng lượng còn chưa hội tụ xong, liền bị một vuốt chó đập nát, cả khuôn mặt còn bị tát lệch sang một bên.

 

Rầm rầm. . .

 

Vô số chất lỏng màu trắng trút xuống, rơi vãi trên mặt đất.

 

Giống như nước miếng Bạch Thao Thiết, hoặc cũng có thể là máu tươi của nó. . .

 

Ba cái vuốt chó. . . đập Bạch Thao Thiết tới hoài nghi nhân sinh.

 

Rắc rắc...

 

Gió càng ngày càng kịch liệt.

 

Truyền Tống Trận năng lượng buông xuống, cuốn lấy toàn bộ thuyền U Minh trong đó.

 



Bộ Phương xuyên qua không gian dần trở nên có chút mơ hồ, nhìn về phía Bạch Thao Thiết bị đập có chút hoài nghi nhân sinh, khóe miệng không tự chủ được nở nụ cười.

 

- Cắn ta đi. . . Có bản lĩnh ngươi cắn ta này!

 

Bộ Phương thở ra một hơi, mặt không biểu tình nói.

 

Giờ phút này, rất nhiều người chú ý tới bọn người Bộ Phương bị gió bao phủ.

 

Rất nhiều người sững sờ, một lúc sau, một ít người giống như nổi điên, bay nhanh tới phía Bộ Phương!

 

- Ở lại cho lão phu! Linh hồn Thao Thiết. . . Ở lại!!

 

Một vị lão giả mặt đỏ quát lớn, chân khí toàn thân bắn ra.

 

Một vị lão giả tóc trắng xoá bay nhanh tới, thân hình như bạch hạc.

 

Còn có rất nhiều cường giả cũng nhao nhao tới, muốn giữ Bộ Phương lại.

 

Xa xa, Lục trưởng lão râu vểnh lên, vẻ mặt như táo bón chạy tới, nước mắt lưng tròng.

 

- Ngươi tiểu tử thúi này, có đi thì cũng phải nhổ ra Thiên Địa Huyền Hỏa cho lão phu!

 

Phía trên vòm trời, sau khi chân chó mập ú kia vung ra ba móng vuốt dần dần tán đi, biến mất không thấy gì nữa.

 

Bạch Thao Thiết chậm rãi ngẩng đầu lên, cả khuôn mặt sưng phồng, khí tức hung hãn tràn ngập trong mắt, nó gầm lên một tiếng tức giận mơ hồ không rõ.

 

Uông...

 

Truyền Tống Trận buông xuống vầng sáng, cuồng phong gào thét, một lúc sau, hư không vặn vẹo một hồi.

 

Chiếc thuyền U Minh biến mất không dấu vết.

 

Không ít cường giả bị năng lượng chấn động, xông lên không trung, rốt cuộc còn chưa đuổi kịp, tất cả đều vồ ếch chụp hụt.

 

Nhìn vào khoảng không trống trải, nhiều cường giả ảo não vò đầu bứt tóc.

 

Lục trưởng lão ngã trên mặt đất BA~ một cái, âm thanh tan nát cõi lòng quá rõ ràng.

 

Đã nói làm thiên sứ của nhau cơ mà, vì cớ gì mà lại lấy hỏa bỏ chạy?

 

Tín nhiệm cơ bản nhất giữa người với người ở đâu rồi!!!

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook