Chương 837: Thái đao của Văn Nhân Thượng (2)
Lý Hồng Thiên
21/08/2021
Lục trưởng lão nhớn mày, khóe miệng giật giật, không thể nào.
Sở Trường Sinh như đang nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt dừng trên người Bộ Phương… Tiểu tử này muốn gây chuyện à
Tiếu Nhạc lần nữa ngồi tại chỗ, tiểu nha đầu vẫn ăn chóp chép như cũ, thấy được Bộ Phương, tiểu nha đầu vung vung nắm tay, hô câu Bộ Phương cố lên rồi lại tiếp tục ăn, không biết vì cái gì mà bụng con bé càng ăn càng đói.
Giống như không có đáy, căn bản không thể lấp đầy.
Nhiều linh khí như vậy, Tiếu Nhạc đều cảm thấy hơi nhức đầu, nha đầu kia chút nữa sẽ không nổ tung chứ?
Bất quá không có thời gian để ý tới tiểu nha đầu này, nha đầu kia muốn ăn vậy thì cứ ăn đi.
Bộ Phương và Văn Nhân Thượng so đấu trù nghệ mới là tiêu điểm chú ý của hắn.
Đã lâu không được thấy Bộ lão bản tỷ thí trù nghệ với người khác, đây là thiên đường của đầu bếp, Bộ lão bản hẳn sẽ gặp được kình địch.
Những người khác cũng trầm mặc nửa ngày, một hồi lâu sau mới là bắt đầu lựa chọn đối tượng khiêu chiến.
Bọn họ tất nhiên không có khả năng như Bộ Phương, mở miệng liền lựa chọn vị trí thứ mười của Trù Bảng.
Như vậy không có ý nghĩa gì, vị trí thứ mười trên Trù Bản căn bản không phải người bọn họ có thể vượt qua, điểm này bọn họ tự hiểu rõ.
Quốc Thanh Tiếu chọn một đầu bếp cuối Trù Bảng, hắn ta muốn lên bảng an toàn trước rồi mới nói.
Những người khác cũng lựa chọn.
Trên thực tế, vòng lựa chọn thứ nhất này, trừ bỏ Bộ Phương, những đối thủ được người khác đều đứng thứ năm mươi Trù Bảng trở về sau.
Mà thực lực của bọn họ đại khái cũng không kém nhiều so với trình độ này.
Nếu có thể thắng, bọn họ tự tin có thể khiêu chiến với những người trước vị trí năm mươi trên Trù Bảng…
Bọn họ muốn ổn định, cũng không vội, cho nên từ từ sẽ đến.
Lục trưởng lão vuốt vuốt râu cá trê của mình, cười nói:
- Nếu đã như vậy thì trận đầu kia cứ bắt đầu từ tiểu đầu bếp đấu với nhất đẳng đầu bếp Văn Nhân Thượng .
Ngay sau đó, cả mặt đất đều là chấn động lên, quảng trường trung tâm rồi đột nhiên nhô lên, xoay quanh vị trí của Sở Trường Sinh đột nổi lên một lôi đài thật lớn.
Hai đầu của lôi đài lấy Sở Trường Sinh làm điểm đối xứng, xuất hiện hai bếp lò, bếp lò kia tinh xảo vô cùng, giống như tản ra hào quang, vừa nhìn đã biết là vật phi phàm.
Hiển nhiên, đối với trận này của Thiết Tiên Yến, Thao Thiết Cốc vẫn rất để ý.
Bộ Phương lắc mình, Linh Ban Thôn Thiên Ngư kia lập tức bay đến hướng Văn Nhân Thượng.
Văn Nhân Thượng cười to một tiếng, trong mắt cũng là toát ra một tia vui sướng, thân hình tung bay lên, áo khoác đầu bếp phiêu đãng.
Hắn tiếp được Linh Ban Thôn Thiên Ngư, tay kia mở nắp ống trúc, rót rượu ngon vào miệng, ngay sau đó vung tay lên, rượu ngon biến mất:
- Khó cho ngươi có thể tìm được Linh Ban Thôn Thiên Ngư này, vậy tại hạ liền bộc lộ tài năng nho nhỏ.
Chậm rãi đứng trên bếp lò, Văn Nhân Thượng thản nhiên nhìn về phía Bộ Phương.
Bên trong Thao Lâu, một tiếng cố lên mềm mại vang lên, đó là âm thanh cổ vũ Văn Nhân Thượng, là cô gái tóc đuôi ngựa trong tửu lâu của hắn.
Nàng ta có chút khổ sở chén lấn trong một đám người, huơ cánh tay la to.
Khóe miệng Văn Nhân Thượng nhếch lên, đôi mắt nhất thời khẽ động.
Ngay sau đó, Bộ Phương mày nhăn lại, hắn phát hiện khí chất của Văn Nhân Thượng, trong nháy mắt trở nên sắc bén vô cùng, giống như một con sư tử mạnh mẽ thức tỉnh.
Tia sáng chói mắt vô cùng, một thái đao phát sáng đến chói mắt xoay tròn trong tay hắn.
- Nhật Quang Đao! ! Là Nhật Quang Thái Đao do Thôi đại sư chế luyện!
- Oa! Đây là danh đao đó, không hổ vị trí thứ mười Trù Bảng… Vừa ra tay quả nhiên bất phàm.
- Trời ơi! Cái này còn cần so sao? Thái đao vừa ra, ai mà dám tranh đoạt… Chỉ sợ cũng chỉ có vài vị yêu nghiệt đứng đầu kia thôi!
. . . . . .
Khán giả nhìn thấy Nhật Quang Thái Đao trong nháy mắt đều là không khỏi líu ríu lên, trong đôi mắt toát ra vẻ hưng phấn lẫn kinh ngạc.
Bộ Phương nhìn thấy thái đao kia, cũng tâm thần chấn động, thái đao kia rất bất phàm, Bộ Phương từ trên tựa hồ như cảm nhận được một cỗ linh tính.
Linh tính kia, khiến cho Bộ Phương kinh hãi.
Long Cốt Thái Đao có linh tính, nhưng là hiện giờ Bộ Phương tạm thời không thể khống chế linh tính kia.
Cho nên vừa rồi Bộ Phương mới càng thêm kinh hãi.
Văn Nhân Thượng không chút để ý đối với những người kinh hô chung quanh, nắm chặt thái đao, khí chất cả người hắn đều thay đổi, trở nên ổn trọng, cẩn thận cùng nghiêm cẩn, đương nhiên… Còn giống như núi lớn tự tin đập vào mặt.
Đây là sự tự tin thuộc về đầu bếp:
- Linh Ban Thôn Thiên Ngư có độc, cho nên quá trình chế biết phải vô cùng cẩn thận…
Văn Nhân Thượng thản nhiên nói, ngay sau đó, Nhật Quang Thái Đao ở trong tay vừa lật, chuyển động trong nháy mắt cắt ngang bụng Linh Ban Thôn Thiên Ngư.
Soạt một tiếng, máu tươi bắn tung toé.
Nhật Quang Đao lóe lên như trước, không vươn chút máu tươi.
Đao quang nhanh chonhs hạ xuống, xử lý sạch sẽ nội tạng của Linh Ban Thôn Thiên Ngư.
Những người tinh mắt đều hít một hơi, bởi vì bọn họ phát hiện, vết rách chỗ bụng cá kia không thể nhìn ra, sau khi xử lý xong nội tạng thì bụng cá liền lại, cả con cá vẫn như đang còn sống.
Chỉ cần một chiêu thức kia cũng làm cho không ít người rung động.
Mà kế tiếp đó, càng làm cho người ta rung động chính là sau khi Văn Nhân Thượng xử lý cá, đặt thái đao ở trên chiếc thớt do Thao Thiết Cốc chuẩn bị, tay không vỗ một chưởng lên thân cá.
Ngay sau đó, khi bàn tay rời khỏi thân con cá... Sắc bén rút ra từng chiếc xương trong bụng cá.
Ở trung tâm xương cá, có một sợi tơ màu đen.
Kia chính là nơi chứa đựng độc tố của Linh Ban Thôn Thiên Ngư.
Chỉ cần một sai sót nhỏ, cắt nát xương cốt kia, độc tố trong đó sẽ tràn ra.
Hơn nữa vị trí ẩn chứa độc tố cũng không chỉ có chỗ này.
Tay vung lên, thái đao kia lần thứ hai chuyển động, Văn Nhân Thượng tập trung tinh thần vung đao với Linh Ban Thôn Thiên Ngư lần nữa.
Xa xa, trong tay Bộ Phương có khói xanh lượn lờ, Long Cốt Thái Đao màu đen mang theo phong cách cổ xưa xuất hiện trong tay, chậm rãi thưởng thức…Ánh mắt nhìn Văn Nhân Thượng xử lý Linh Ban Thôn Thiên Ngư, tựa hồ như có hào quang lóe ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.