Nè Chàng Khờ, Em Đang Nói Thích Anh Đó!
Chương 5
Ích Ân
12/11/2015
Có tiếng loáng thoáng kêu "Hà Ngân, Hà Ngân"... Cô thật sự cảm thấy sợ hãi chân tay run run khẽ ngoái đầu quay lại, tay vịn chặt vào Xuân Hương.
-Hương, ghê quá sắp đến hallowen rồi đấy! Còn hai ba ngày nữa hết tháng 10 rồi đấy!
-Ừ, ai đang gọi hồn mày hay gì ấy.
-Hà...Ngân, Hà Ngân... Xuân Hương...Xuân Hương.
Lại có tiếng kêu nhẹ như làn gió kia vang lên, lần này lại thêm tên của Hương khiếp thật đây là ai gọi thế nhỉ? Cô và Hương lập tức chạy thật nhanh về nhà. Một bàn tay ấm áp đến nắm lấy bàn tay của cô. Cô giật thót vùng vẫy
-Ahuhu, ahuhu Hương ơi ma bắt tao aaaa ma bắt tao....
Cô nhắm tịt hai mắt lại tay kia kéo áo Hương tay còn lại bị người nào đó nắm có nghi vấn là ma, chiều càng lúc càng sụp tối, chỉ mới 6h mà bầu trời lại tối rồi không ngờ hoàng hôn lại đi nhanh như vậy, Hương hé đôi mắt nho nhỏ ra nhìn. Ánh mắt mở to hết cỡ trong sự ngạc nhiên của Hương.
-Anh Tâm... là ...Anh thiệt sao?
Nghe Hương cất tiếng, cô mở mắt ra...là Anh Tâm đây mà haizz làm sợ chết khiếp. Cô giựt phắt tay ra. Trời ạ! Hèn gì lúc nảy cô cảm thấy bàn tay ấy ấm ấm chứ không có lạnh lẽo như hồn ma.... trí tưởng tượng của cô thật phong phú đây mà...
-Anh làm gì ở đây?
Hương ngại ngùng hỏi, hai gò má ửng hồng như quả cà chua chín, Lý Đức Tâm- là người yêu của Hương, và cũng là người quan tâm hai cô nhất, lớn hơn cô và Hương tận ba tuổi và đã ra trường. Những dấu chấm hỏi trên đầu cả hai đang hiện lên! Anh đang làm gì ở đây nhỉ? Sao lại bước ra từ cửa tiệm?
-Đây là quán Cà Phê Goppi của anh mới mở mà...
Quả là sự ngạc nhiên, cô đang trầm trồ về kiến trúc mà anh đã thiết kế cho quán. Thật đẹp và lộng lẫy. Chả khác nào từ một cửa hàng bán tạp hóa đơn sơ mà anh đã mua về biến nó trở thành một quán GoPpi đẹp thế trong hai tuần qua.
-Á! ÂU đau đau anh, Em yêu em làm gì làm anh đau thế hả?
Hương véo vào hông của Tâm một cái thật mạnh,ánh mắt toét lửa giận dữ.
-Hay quá nhỉ? Bỏ rơi người yêu của mình hai tuần không nghe điện thoại không gặp mặt. Rồi còn gặp bạn người yêu mình và ngươì yêu thì nhát ma. Lấy cớ nắm tay bạn của người yêu nữa cơ đấy! GIỎI NHỈ?
Hương nhẫn mạnh từ "giỏi nhỉ" rồi nhéo thêm vài cái vào hông của Tâm.
....
Cách đó hai tuần trước.
Hương đang nằm trên giường đọc tiểu thuyết, có cảnh chàng nam 9 rủ ngữ 9 đi ăn tối dạo phố vào đêm đông giá buốt rất ngọt ngào, cô nhìn điện thoại rồi lập tức gọi ngay cho Tâm.
-Alo, anh em muốn ăn tối và dạo phố giống tiểu thuyết...
-Anh...đang bận, khi khác chúng ta lại đi nhé. Anh cúp máy. Yêu em..
Tút...tút...tút
Những tiếng tút vang lên, Hương bực bội thu mình vào chiếc chăn êm ái rồi ngủ luôn. Không thèm để tâm đến người yêu mình.
Qua ngày hôm sau
Hương đang ăn bánh mì ốp la và sữa vào ngày chủ nhật, cô đang nghe những bản nhạc tình ca vu vi.
"LÀ LÁ LA LÀ LÁ LA LÀ, con heo ngủ nướng Xuân Hương mau dậy đi học. Con heo ngủ nướng Xuân Hương mau dậy đi học...."
Những tiếng kêu của Tâm làm cô bực bội, lại lén lấy điện thoại của cô ra làm chuông điện thoại rồi...Thật tức mình mà...
-Alo?
-Em yêu hả ăn sáng chưa?
Tâm hỏi cô, cô cứ nghĩ sẽ được anh quan tâm chở đi chơi. Hai mắt cô sáng rực lên bỏ qua sự tức giận vừa nảy.
-Chưa, em đang đối chết này
-ừm, anh gọi đồ ăn một phút ba mươi giây điển rồi lát em xuống lấy nhé. Anh bận lắm gặp em sau.
Tút...tút tút...
Lại tiếng tút, cô càng thêm bực bội vứt điện thoại sang một bên rồi ăn một mình.
Quay về hiện tại
-A. Anh xin lỗi cục cưng mà...tại Em đi trước anh không thể nào kéo tay em được. Với lại...Anh biết Hà Ngân sợ ma nên mới làm như thế.
Tâm cười khanh khách cô thì tỏ ra bực bội nhìn về hướng của Hương. Khẽ nháy mắt
-Hương à, bồ mày được lắm xử đẹp cho tao!
Tiếng nói của cô làm Hương tỉnh ngay với quá khứ, rồi lập tức nháy mắt.
-Được được, Tao sẽ giúp mày... 1 2 3
Hương bắt đầu.đuổi theo Tâm quanh sân sau của quán. Tâm chính là người dẫn lối cho Hương đuổi theo, tới nơi Tâm bịt hai mắt của Hương lại rồi từ từ dẫn Hương vào.
-Tâm, anh làm gì hả?
-Em bước ba bước nữa thôi!
1
2
3
Hương từ từ mở mắt. WOA! Thật đẹp,không ngờ sân sau của quán cà phê là một chỗ lãng mạn như thế. Những thảm cỏ xanh mướt dưới chân người đi khiến ai cũng muốn đặt cái lưng xuống đó. Nhưng cây kiểng được khoát trên vai những chiếc đèn led phát sáng.... Còn nhiều thứ đặc biệt....
-Làm sao anh có thể làm được trong thời gian ngắn như thế?
-Anh của em mà phải giỏi chứ! Thưởng cho anh đi nào?
Hương chỉ mỉm cười rồi không nói gì. Tâm kéo tay Hương lại rồi đặt lên bờ môi mềm mại của Hương một nụ hôn nóng bỏng... nụ hôn nhẹ nhành lướt nhanh qua , cô bước vào trong sự chỉ dẫn của nhân viên. Cô che mắt lại , hốt hoảng.
-aaa , cảnh 18+
Hương vội xô Tâm ra, Tâm quyến luyến không muốn rời bờ môi của Hương rồi khẽ cười.
-Hà Ngân em không cần phản kháng như thế em có người yêu nhất định sẽ "bạo " hơn tụi anh.
-Xùy, anh giỏi mồm em làm gì có ai yêu.
-rõ Xạo, đang yêu anh chàng khờ mọt sách " Hiểu Nghiêm" rồi chớ gì?
-Làm gì có!
Nói đến đây hai gò má của cô đỏ ửng lên, cô lập tức che mặt lại. Không hiểu sao nhắc đến anh cô lại có hành động và cử chỉ như thế. Chỉ là một trò cá được thôi mà đúng không?,tại sao cô lại như thế, khó hiểu!
-Rõ ràng là có!
-Là cá cược thôi mà....
-Tao cá với mày là mày đang yêu anh Nghiêm, nếu không có tao sẽ tặng mày ăn Free cả tháng trong quán Gopppi còn không mày phải mua 10 cuốn tiểu thuyết cho tao... Ok? Yes or no?
- Ơ... cá thì cá
-Hương, em lấy quán anh cá cược vậy à?
- Hãy Tin em, em sẽ thắng! Rồi em sẽ có tiểu thuyết mà không cần xin khuôn mặt cằn nhằn của anh.
- Nếu em thua thì sao?
-Nếu em thua tạm phiền người em yêu cho con Quỷ Ngân ăn free một tháng nhé !
Hương tuyền bố dõng dạc rồi cười khanh khách. Cô thì lại rơi vào bầu suy nghĩ? Yêu Hay không? Sao lại có cảm giác kì lạ thế này
Hương nói xong khẽ tinh nghịch mỉm cười, lay pho tượng đang bất động nhìn xa một hướng kia.
-Sao rồi? Người yêu ơi, con hãy nói cho ta biết có phải con đang suy nghĩ mình sẽ thua nên sợ rồi không?
Hương giả tiếng của một ông cụ rồi lấy tay vuốt vuốt cái cằm, rất ra dáng một ông lão trong cổ tích nào đó mà các bé thiếu nhi vẫn thường đọc.
-Hahahaha
-Hahahaha
Hai người Tâm và cô cười phá lên trong bầu không khí im lặng, khuôn mặt của Hương mặt đỏ bừng lên, vẻ mặt ngại ngùng và sự tức giận lại tăng cao.
-LÝ ĐỨC TÂM!!!!!! Tại sao không bênh người yêu mình mà cười như thế hả?
-Hì hì, tại nhìn em lúc này rất đáng yêu cơ mà.
Tâm dẻo miệng nói, hai tay của Tâm véo vào hai gò má bầu bĩnh trắng phêu kia của Hương, nhìn cảnh tượng này cô cảm thấy thật là muốn có ngay một người yêu lập tức để được cưng chiều. Nhưng nhìn chung ai tỏ tình cũng điều bị cô từ chối? Vậy giờ cô biết tìm ai đây? Còn Hiểu Nghiêm, em nhất định phải chinh phục được anh!
-Hương hương, chúng ta về thôi.
Cô kéo tay Hương đi về, khuôn mặt bỗng nhiên cười tươi không còn nổi buồn phiền và trầm tư như lúc nảy nữa. Hương cũng cười, cô cũng đã có bồ nên cô cũng muốn con bạn than ngốc này tìm được một điểm tựa an toàn….
-Á!
-Hương, ghê quá sắp đến hallowen rồi đấy! Còn hai ba ngày nữa hết tháng 10 rồi đấy!
-Ừ, ai đang gọi hồn mày hay gì ấy.
-Hà...Ngân, Hà Ngân... Xuân Hương...Xuân Hương.
Lại có tiếng kêu nhẹ như làn gió kia vang lên, lần này lại thêm tên của Hương khiếp thật đây là ai gọi thế nhỉ? Cô và Hương lập tức chạy thật nhanh về nhà. Một bàn tay ấm áp đến nắm lấy bàn tay của cô. Cô giật thót vùng vẫy
-Ahuhu, ahuhu Hương ơi ma bắt tao aaaa ma bắt tao....
Cô nhắm tịt hai mắt lại tay kia kéo áo Hương tay còn lại bị người nào đó nắm có nghi vấn là ma, chiều càng lúc càng sụp tối, chỉ mới 6h mà bầu trời lại tối rồi không ngờ hoàng hôn lại đi nhanh như vậy, Hương hé đôi mắt nho nhỏ ra nhìn. Ánh mắt mở to hết cỡ trong sự ngạc nhiên của Hương.
-Anh Tâm... là ...Anh thiệt sao?
Nghe Hương cất tiếng, cô mở mắt ra...là Anh Tâm đây mà haizz làm sợ chết khiếp. Cô giựt phắt tay ra. Trời ạ! Hèn gì lúc nảy cô cảm thấy bàn tay ấy ấm ấm chứ không có lạnh lẽo như hồn ma.... trí tưởng tượng của cô thật phong phú đây mà...
-Anh làm gì ở đây?
Hương ngại ngùng hỏi, hai gò má ửng hồng như quả cà chua chín, Lý Đức Tâm- là người yêu của Hương, và cũng là người quan tâm hai cô nhất, lớn hơn cô và Hương tận ba tuổi và đã ra trường. Những dấu chấm hỏi trên đầu cả hai đang hiện lên! Anh đang làm gì ở đây nhỉ? Sao lại bước ra từ cửa tiệm?
-Đây là quán Cà Phê Goppi của anh mới mở mà...
Quả là sự ngạc nhiên, cô đang trầm trồ về kiến trúc mà anh đã thiết kế cho quán. Thật đẹp và lộng lẫy. Chả khác nào từ một cửa hàng bán tạp hóa đơn sơ mà anh đã mua về biến nó trở thành một quán GoPpi đẹp thế trong hai tuần qua.
-Á! ÂU đau đau anh, Em yêu em làm gì làm anh đau thế hả?
Hương véo vào hông của Tâm một cái thật mạnh,ánh mắt toét lửa giận dữ.
-Hay quá nhỉ? Bỏ rơi người yêu của mình hai tuần không nghe điện thoại không gặp mặt. Rồi còn gặp bạn người yêu mình và ngươì yêu thì nhát ma. Lấy cớ nắm tay bạn của người yêu nữa cơ đấy! GIỎI NHỈ?
Hương nhẫn mạnh từ "giỏi nhỉ" rồi nhéo thêm vài cái vào hông của Tâm.
....
Cách đó hai tuần trước.
Hương đang nằm trên giường đọc tiểu thuyết, có cảnh chàng nam 9 rủ ngữ 9 đi ăn tối dạo phố vào đêm đông giá buốt rất ngọt ngào, cô nhìn điện thoại rồi lập tức gọi ngay cho Tâm.
-Alo, anh em muốn ăn tối và dạo phố giống tiểu thuyết...
-Anh...đang bận, khi khác chúng ta lại đi nhé. Anh cúp máy. Yêu em..
Tút...tút...tút
Những tiếng tút vang lên, Hương bực bội thu mình vào chiếc chăn êm ái rồi ngủ luôn. Không thèm để tâm đến người yêu mình.
Qua ngày hôm sau
Hương đang ăn bánh mì ốp la và sữa vào ngày chủ nhật, cô đang nghe những bản nhạc tình ca vu vi.
"LÀ LÁ LA LÀ LÁ LA LÀ, con heo ngủ nướng Xuân Hương mau dậy đi học. Con heo ngủ nướng Xuân Hương mau dậy đi học...."
Những tiếng kêu của Tâm làm cô bực bội, lại lén lấy điện thoại của cô ra làm chuông điện thoại rồi...Thật tức mình mà...
-Alo?
-Em yêu hả ăn sáng chưa?
Tâm hỏi cô, cô cứ nghĩ sẽ được anh quan tâm chở đi chơi. Hai mắt cô sáng rực lên bỏ qua sự tức giận vừa nảy.
-Chưa, em đang đối chết này
-ừm, anh gọi đồ ăn một phút ba mươi giây điển rồi lát em xuống lấy nhé. Anh bận lắm gặp em sau.
Tút...tút tút...
Lại tiếng tút, cô càng thêm bực bội vứt điện thoại sang một bên rồi ăn một mình.
Quay về hiện tại
-A. Anh xin lỗi cục cưng mà...tại Em đi trước anh không thể nào kéo tay em được. Với lại...Anh biết Hà Ngân sợ ma nên mới làm như thế.
Tâm cười khanh khách cô thì tỏ ra bực bội nhìn về hướng của Hương. Khẽ nháy mắt
-Hương à, bồ mày được lắm xử đẹp cho tao!
Tiếng nói của cô làm Hương tỉnh ngay với quá khứ, rồi lập tức nháy mắt.
-Được được, Tao sẽ giúp mày... 1 2 3
Hương bắt đầu.đuổi theo Tâm quanh sân sau của quán. Tâm chính là người dẫn lối cho Hương đuổi theo, tới nơi Tâm bịt hai mắt của Hương lại rồi từ từ dẫn Hương vào.
-Tâm, anh làm gì hả?
-Em bước ba bước nữa thôi!
1
2
3
Hương từ từ mở mắt. WOA! Thật đẹp,không ngờ sân sau của quán cà phê là một chỗ lãng mạn như thế. Những thảm cỏ xanh mướt dưới chân người đi khiến ai cũng muốn đặt cái lưng xuống đó. Nhưng cây kiểng được khoát trên vai những chiếc đèn led phát sáng.... Còn nhiều thứ đặc biệt....
-Làm sao anh có thể làm được trong thời gian ngắn như thế?
-Anh của em mà phải giỏi chứ! Thưởng cho anh đi nào?
Hương chỉ mỉm cười rồi không nói gì. Tâm kéo tay Hương lại rồi đặt lên bờ môi mềm mại của Hương một nụ hôn nóng bỏng... nụ hôn nhẹ nhành lướt nhanh qua , cô bước vào trong sự chỉ dẫn của nhân viên. Cô che mắt lại , hốt hoảng.
-aaa , cảnh 18+
Hương vội xô Tâm ra, Tâm quyến luyến không muốn rời bờ môi của Hương rồi khẽ cười.
-Hà Ngân em không cần phản kháng như thế em có người yêu nhất định sẽ "bạo " hơn tụi anh.
-Xùy, anh giỏi mồm em làm gì có ai yêu.
-rõ Xạo, đang yêu anh chàng khờ mọt sách " Hiểu Nghiêm" rồi chớ gì?
-Làm gì có!
Nói đến đây hai gò má của cô đỏ ửng lên, cô lập tức che mặt lại. Không hiểu sao nhắc đến anh cô lại có hành động và cử chỉ như thế. Chỉ là một trò cá được thôi mà đúng không?,tại sao cô lại như thế, khó hiểu!
-Rõ ràng là có!
-Là cá cược thôi mà....
-Tao cá với mày là mày đang yêu anh Nghiêm, nếu không có tao sẽ tặng mày ăn Free cả tháng trong quán Gopppi còn không mày phải mua 10 cuốn tiểu thuyết cho tao... Ok? Yes or no?
- Ơ... cá thì cá
-Hương, em lấy quán anh cá cược vậy à?
- Hãy Tin em, em sẽ thắng! Rồi em sẽ có tiểu thuyết mà không cần xin khuôn mặt cằn nhằn của anh.
- Nếu em thua thì sao?
-Nếu em thua tạm phiền người em yêu cho con Quỷ Ngân ăn free một tháng nhé !
Hương tuyền bố dõng dạc rồi cười khanh khách. Cô thì lại rơi vào bầu suy nghĩ? Yêu Hay không? Sao lại có cảm giác kì lạ thế này
Hương nói xong khẽ tinh nghịch mỉm cười, lay pho tượng đang bất động nhìn xa một hướng kia.
-Sao rồi? Người yêu ơi, con hãy nói cho ta biết có phải con đang suy nghĩ mình sẽ thua nên sợ rồi không?
Hương giả tiếng của một ông cụ rồi lấy tay vuốt vuốt cái cằm, rất ra dáng một ông lão trong cổ tích nào đó mà các bé thiếu nhi vẫn thường đọc.
-Hahahaha
-Hahahaha
Hai người Tâm và cô cười phá lên trong bầu không khí im lặng, khuôn mặt của Hương mặt đỏ bừng lên, vẻ mặt ngại ngùng và sự tức giận lại tăng cao.
-LÝ ĐỨC TÂM!!!!!! Tại sao không bênh người yêu mình mà cười như thế hả?
-Hì hì, tại nhìn em lúc này rất đáng yêu cơ mà.
Tâm dẻo miệng nói, hai tay của Tâm véo vào hai gò má bầu bĩnh trắng phêu kia của Hương, nhìn cảnh tượng này cô cảm thấy thật là muốn có ngay một người yêu lập tức để được cưng chiều. Nhưng nhìn chung ai tỏ tình cũng điều bị cô từ chối? Vậy giờ cô biết tìm ai đây? Còn Hiểu Nghiêm, em nhất định phải chinh phục được anh!
-Hương hương, chúng ta về thôi.
Cô kéo tay Hương đi về, khuôn mặt bỗng nhiên cười tươi không còn nổi buồn phiền và trầm tư như lúc nảy nữa. Hương cũng cười, cô cũng đã có bồ nên cô cũng muốn con bạn than ngốc này tìm được một điểm tựa an toàn….
-Á!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.