Ngã Hữu Nhất Kiếm (Bản Dịch)

Chương 11: Con Ngoài Giá Thú (2)

Thanh Phong Loan Thượng

13/06/2023

Diệp Quan cười nói: "Ngươi nhìn xem, kiếm của ta lợi hại như vậy, lại còn có kiếm pháp truyền thừa, hơn nữa mười năm trong thế giới của Tiểu Tháp nhà ngươi bằng một ngày của bên ngoài... Cho nên, ta suy đoán có lẽ ta chính là thiếu gia của một đại tộc cực kỳ cực kỳ lớn sau đó trở thành cái loại mà được người ta đem về nuôi dưỡng! Đúng không?"

Tiểu Tháp im lặng một lúc lâu sau đó mới trả lời: "Đoán đúng một nửa!"

Diệp Quan khẽ nhíu mày: “Một nửa?"

Tiểu Tháp nói: "Ngươi đúng là thiếu gia của một đại tộc nào đó nhưng đáng tiếc ngươi chỉ là con ngoài giá thú!"

Con ngoài giá thú!

Diệp Quan trừng mắt nhìn: “Ý ngươi là cái loại không nên để cho người ngoài nhìn thấy sao?"

Tiểu Tháp nghiêm túc nói: "Đúng vậy! Cho nên ta mới đưa ngươi tới một nơi người khác ít chú ý tới mà lánh nạn! Ngươi phải nỗ lực tu luyện nếu không chờ tới lúc đại tộc kia tìm tới ngươi thì ngươi có biết hậu quả sẽ ra sao không?"

Sắc mặt Diệp Quan đột nhiên trở nên nghiêm túc, hắn đã sớm có thể đoán được loại tình huống này!

Ngay lập tức áp lực lại tăng cao!

Tiểu Tháp nói tiếp: “Phải tu luyện thật chăm chỉ, có thực lực rồi thì mới đủ sức mà sống sót, hiểu rõ không?”

Diệp Quan gật đầu, nghiêm túc nói: "Ta sẽ cố gắng hơn gấp trăm lần!"

Lúc trước bị mất đi tu vi hắn đã trải nghiệm được cảm giác không có sức mạnh là loại chuyện đáng sợ đến cỡ nào!

Diệp Quan lại nói: "Tháp gia, bây giờ ta có thể vào trong tháp tu luyện được không?"

Tiểu Tháp nói: "Không được!"

Diệp Quan khó hiểu hỏi: “Tại sao chứ?"

Tiểu Tháp nói: "Để mở ra thế giới đặc biệt này cần linh khí cực lớn, hiện tại vết thương của ta còn rất nghiêm trọng, không có cách nào mở ra thế giới đặc biệt này cho ngươi!"

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói: "Mấy linh tinh lúc trước ta đưa cho ngươi tất cả đều không có tác dụng sao?"



Tiểu Tháp nói: "Mấy loại linh tinh đó cấp bậc quá thấp vì vậy gần như không có tác dụng gì với ta hết!"

Diệp Quan khẽ gật đầu: “Để ta nghĩ cách kiếm cho ngươi nhiều linh tinh tốt hơn!"

Tiểu Tháp nói: "Được!"

Đúng lúc này, một lão giả đột nhiên từ đằng xa đi tới, ông ta khẽ hành lễ với Diệp Quan: “Thế tử, tộc trưởng tìm người!"

Diệp Quan gật đầu: “Được, ta biết rồi!"

Nói xong, hắn tiến về phía chân núi.

Bên trong Tiểu Tháp.

Một giọng nói thần bí đột nhiên vang lên: “Tiểu Tháp, vì sao ngươi không nói cho hắn biết thân phận thật của mình?"

Tiểu Tháp bình tĩnh nói: "Ngươi muốn hắn trở thành cái bộ dạng giống cha mình sao? Ngươi còn chê chịu đựng chưa đủ nhiều cái loại la hét ầm ĩ đó hả?"

Một lúc sau, giọng nói bí ẩn cất lên: "Chịu đủ rồi! Thật sự chịu đủ rồi!"

Tiểu Tháp thấp giọng thở dài: “Tiểu tử này tính tình lương thiện, trời sinh xuất chúng, là một hạt giống rất có tương lai, chúng ta nhất định phải bồi dưỡng, đào tạo hắn thật tốt, tuyệt đối không thể để hắn đi vào vết xe đổ của cha mình!"

Giọng nói bí ẩn nói: "Tại sao lúc trước ngươi không chuyên tâm đào tạo cho cha hắn?"

Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: "Ta không muốn chơi với cha hắn!"

Giọng nói bí ẩn: "..."

Im lặng một lát, âm thanh thần bí lại cất lên: "Tiểu Tháp, ta cảm thấy ngươi trưởng thành rất nhiều!"

Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: "Nếu như có một ngày, vũ trụ sụp đổ, đại đạo sụp đổ, linh hồn người thân, bạn bè của ngươi đều trở về với cát bụi, an giấc ngàn thu dưới lớp đất, lúc đó ngươi còn có thể không trưởng thành hay không?"

Nói xong, nó dừng một chút, nhẹ giọng nói: "Hơn nữa, trên thế gian này. . . đã không còn ai che chở cho Tiểu Tháp ta nữa rồi!"



...

Diệp tộc, sảnh nghị sự.

Khi Diệp Quan đến sảnh nghị sự thì Diệp Khiếu và một nhóm trưởng lão đã đợi sẵn ở đây.

Diệp Quan nhìn thoáng qua một lượt thì chợt nhận ra năm sáu vị trưởng lão đã mất tích!

Diệp Khiếu nói: "Ngồi đi!"

Diệp Quan gật đầu sau đó đi đến một bên ngồi xuống.

Diệp Khiếu nhìn về phía Diệp Quan: “Ta vừa mới nhận được tin, ở Nam Sơn có một bí cảnh, người ta phát hiện một luồng linh khí cực kỳ tinh khiết truyền ra từ chỗ bí mật đó, theo như mật thám của chúng ta báo cáo thì bên trong rất có thể có một mỏ thạch anh tím!"

Mỏ thạch anh tím!

Diệp Quan nhất thời sửng sốt.

Ở Nam Châu, đơn vị tiền tệ thông thường là linh tinh, mà linh tinh lại được chia thành: linh tinh hạ phẩm, linh tinh trung phẩm và linh tinh thượng phẩm, phía trên linh tinh thượng phẩm chính là linh tinh cực phẩm, cao cấp hơn nữa thì gọi là thạch anh tím! Mà loại thạch anh tím đó vô cùng quý hiếm! Cho dù là nhà họ Diệp cũng không có vật báu quý hiếm như vậy.

Thạch anh tím!

Diệp Quan có chút đăm chiêu.

Lúc trước hắn đã đưa cho Tiểu Tháp một viên linh tinh thượng phẩm nhưng hầu như không có chút tác dụng gì, có lẽ viên thạch anh tím này sẽ có tác dụng trị thương, khôi phục cho nó!

Thạch anh tím không chỉ có ích với Tiểu Tháp mà còn vô cùng hữu dụng cho cả nhà họ Diệp và bản thân Diệp Quan.

Suy nghĩ tới đó, Diệp Quan trong lòng đã có quyết định!

Lúc này, Diệp Khiếu đột nhiên nói: "Con muốn đi xem thử không?"

Diệp Quan gật đầu: “Ta muốn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngã Hữu Nhất Kiếm (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook