Quyển 8 - Chương 196: Kiếp nạn thần hồn
Phong Lăng Thiên Hạ
23/04/2017
“Kiếm chủ đại nhân!”. Kiếm Linh khẩn trương gần như có chút nói lắp nói: “Lần này thật sự là nguy rồi, đây là Kiếp Nạn Thần hồn sau khi hình thành, Kiếp Nạn Thần hồn đã thôn phệ tất cả Nguyên hồn tiêu tán của mọi người mà đào tạo ra đám cương thi Khôi lỗi này! Muốn
chế tác ra loại cương thi Khôi lỗi này thì điều kiện tiên quyết trong đó chính là đám Khôi lỗi này khi còn sống tu vi ít nhất cũng phải là Thiên nhân trung cấp cao thủ... Cái này chính thức phiền toái rồi đây!”.
Sở Dương trở nên vô hạn tỉnh táo lạnh lùng nói: “Có phải là không xong rồi sao, phải chờ một lát mới biết được! Bây giờ sợ thì có làm được cái gì?”.
Càng vào thời khắc nguy hiểm, đầu óc Sở Dương lại càng lãnh tĩnh như băng tuyết vậy. Ánh mắt vừa chuyển Sở Dương đã đoán được tình thế bây giờ.
Không hề nghi ngờ là không hề có phần thắng!
Nếu giao chiến bình thường không cần tới một hiệp, Sở Dương cùng Kiếm Linh sẽ chết oan chết uổng.
Bốn phương tám hướng, tổng cộng có bảy cương thi từng bước một như máy móc đi tới, binh khí trong tay chậm rãi giơ lên.
Lúc này trên không trung xuất hiện một tiếng gào thét bén nhọn rồi 1 đoàn sương mù màu xám “xoạt” 1 cái xẹt qua, nó ở trên không trung mờ mịt vặn vẹo 1 hồi rồi chậm rãi hiện ra một lão giả cát y trường bào, râu dài bông bềnh, khuôn mặt gầy gò.
Lão giả đột nhiên xuất hiện này toàn thân ăn mặc tựa như người ở ngoài, lão đứng trên không trung chắp tay mà đứng, một đôi ánh mắt lạnh như băng nhìn Sở Dương cùng Kiếm Linh, trong mắt vừa có một loại biểu tình lãnh khốc mà cũng có hưng phấn biểu tình.
Kiếm Linh run lên nó thật lòng sợ hãi rồi, không thể tưởng được mới có kỳ ngộ, có thể lần nữa được làm người thì lại tức thời tao ngộ tuyệt cảnh này. Chẳng lẽ mong muốn một lần nữa làm người của mình đúng là nghịch thiên mà đi, thiên ý không cho phép sao?!
Tuyệt đối không thể tưởng được, Kiếp Nạn Thần hồn này lại là loại Kiếp Nạn Thần hồn cường đại nhất từ trước đến nay! Đã nhân cách hoá thập phần, trí tuệ hoàn toàn viên mãn giống như người được sinh ra vậy!
Kiếp Nạn Thần hồn như thế, hoàn toàn có thể so sánh với Thánh Nhân trình tự trong thế giới con người!
Mặc dù thực lực của hắn chỉ tương đương với sơ cấp Thánh Nhân, nhưng ở Cửu Trọng Thiên Khuyết mà nói, cũng đã tiếp cận với tồn tại chí cao vô thượng rồi!
Thậm chí trên ý nghĩa bình thường, so với Thánh Nhân hắn còn có hơn một phần năng lực khác, đó là đánh khống chế, đập không nát, hồn thể gần như hoàn toàn không thể cách nào tiêu diệt được! Hắn căn bản sẽ không bị thương, cũng sẽ không cảm giác được thống khổ cho dù là đem thân thể của hắn đánh thành từng mảnh nhỏ nhưng sau một khắc hắn liền có thể gây dựng lại!
Hơn nữa uy năng vẫn không giảm chút nào!
Đây tuyệt đối là một Kiếp Nạn Thần hồn cho dù là Thánh Nhân cấp cao thủ gặp phải đều muốn đau đầu vạn phần!
Nếu nói loại Vạn hồn Linh Phách Thể chính là đại bổ vật của Kiếm Linh mà nói, như vậy ở trước mắt Kiếp Nạn Thần hồn vô cùng cường đại này mà nói, Kiếm Linh đồng dạng là tối giai đại bổ chi vật!
Trước mặt dạng tồn tại này, Kiếm Linh cùng Sở Dương căn bản không có sức hoàn thủ! Cửu Kiếp kiếm chủ cùng Cửu Kiếp Kiếm linh tử quan đã gần kể, như thế nào tránh khỏi cái chết đây!
Nguy cơ thậm chí còn không chỉ có thể, Kiếm Linh cùng Sở Dương gần như đồng thời phát hiện ra một cái khác, đó là sau khi Kiếp Nạn Thần hồn xuất hiện được một khắc này, bản thân không ngờ bị mãnh liệt hạn chế!
Đúng vậy, chính là hạn chế mà không phải áp chế, nếu chỉ đơn thuần chỉ là bị áp chế, vậy thì hành động của mình sẽ có chỗ không tiện, bị tu vi của hắn, khí thế của hắn làm cho kinh sợ, áp bách mình mà hình thành 1 loại áp chế đặc biệt, còn bây giờ sự thực lại hoàn toàn bất đồng.
Thân thể của mình vẫn có thể tự do hoạt động nhưng lại chỉ có thể ở quanh thân ba thước, trong phạm vi này thì cử động, thần thức, nội tức đều có thể tự chủ vận chuyển nhưng vấn đề là không cách nào kéo dài ra khỏi phạm vi 3 thước, cho dù muốn đi ra ngoài, bất kể là nhục thân, thần thức, nội tức, đều hoàn toàn không thể. Thậm chí ngay cả muốn trở về Cửu Kiếp Không Gian cũng làm không được.
Từ loại tình huống này để phán đoán thì tựa hồ là nơi này, cả không gian đã bị hắn phong tỏa.
Kiếm Linh sắc mặt thảm biến.
Cái này thật sự thảm rồi.
Sở Dương sắc mặt cũng có chút thay đổi, ngay cả Cửu Kiếp Không Gian đều không thể quay lại, con át chủ bài lớn nhất của bản thân không ngờ lại không thể dùng được, chuyến này chuyện thật sự lớn rồi! Nhưng hắn ngay sau đó liền tỉnh táo trở lại dưới tình thế địch là Đao, ta là thịt cá này, bối rối hữu dụng sao? Càng bối rối càng có thể bị chết nhanh. Cho dù thật sự phải đi Hoàng Tuyền, cũng nên thong dong một chút mới tốt!
Nói cách khác đây cùng chính là “chết sĩ diện” trong truyền thuyết! Nhưng thật sự có thể làm được cái ‘chết sĩ diện’ như vậy, trên thế giới này có bao nhiêu người làm được? Cho dù chết cũng phải tiêu sái a.
“Hắn sao chưa trực tiếp giết chết ta?”. Sở Dương trong lòng nhanh chóng nghĩ nói: “Chẳng lẽ hắn muốn tìm hiểu cái gì sao?”.
Đây là suy đoán của Sở Dương!
“Hoặc là hắn ở trong này đã quá lâu rồi, không nhìn thấy người được sinh ra nào, tịch mịch vô cùng?”.
Lại là một dự đoán khác “. Hoặc là còn có lý do gì khác?”.
“Nên là như vậy... Nếu đổi lại ta, ở một chỗ không đi ra ra được nghỉ ngơi mấy chục vạn năm, chỉ sợ cũng đã sớm hỏng mất...
Tịch mịch, cô độc mới là địch nhân lớn nhất của nhân loại. Cho dù là Kiếp Nạn Thần hồn cũng không thể ngoại lệ?
Sở Dương trong lòng nhanh chóng đổi qua vô số ý niệm, nhưng sắc mặt lại thủy chung vẫn thản nhiên. Nếu khống chế ngay, như vậy liền còn có cơ hội. Trước mắt mặc dù cơ hội rất xa vời nhưng chung quy vẫn là cơ hội!
Nguy cơ chưa hẳn không thể chuyển hóa làm chuyển cơ, chỉ cần đối phương tồn tại động cơ nào đó thì bản thân liền có thể có sinh cơ!
Kiếp Nạn Thần hồn đột nhiên vung tay lên, bốn phía cương thi Khôi lỗi đang đi tới ngay sau đó chỉnh tề dừng lại, như máy móc đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, giống như tượng gỗ vậy.
Sau đó Kiếp Nạn Thần hồn liền từng bước một từ trên cao đi xuống. Cát y trường bào, râu dài phiêu đãng, gương mặt gầy gò, tinh thần quắc thước. Phần phong thái này, phần khí độ này rõ ràng liền là một vị tuyệt thế cao thủ, cái thế kỳ nhân!
Nhưng từ tình hình trước mắt mà xem, thậm chí bất kể là nhìn từ phương diện nào, đây đều rõ ràng liền là một đại hoạt nhân sống sờ sờ!
Nhưng ‘Sống sờ sờ đại hoạt nhân’ này lại rõ ràng là do sương mù tụ tập mà thành! Tất cả ở trước mặt Sở Dương cùng Kiếm Linh hoàn thành một loạt các bước này!
Tâm lý và tố chất của Sở Dương quả thật là đủ cứng rắn, khẩu khí vẫn có thể giữ được vẻ trấn tĩnh, thậm chí còn mỉm cười ôm quyền thi lễ nói: “Tiền bối, hôm nay tương kiến, tiền bối cùng vãn bối quả nhiên là rất có duyên phận
Kiếp Nạn Thần hồn đưa đôi mắt nhìn Sở Dương, không ngờ trong mắt phát ra tiểu ý như xuân thủy vậy, khẽ gật đầu nói: “Không sai không sai, nói không sai, ta và ngươi thật là hữu duyên. Lão phu bị vây hãm ẩn cư ở trong này đã trải mấy chục vạn năm quang âm, hôm nay mới nhìn thấy ngươi đây, một người sống, không phải là rất có duyên pháp thì là cái gì?”.
Kiếp Nạn Thần hồn này lúc ban đầu thanh âm nói chuyện còn có chút âm trầm, hơi khô sáp, thậm chí còn có điểm lắp bắp nhưng nói được hai câu nói rồi thì trong thanh âm đã bớt đi vẻ ngượng nghịu lắp bắp mà trở nên trôi chảy hơn.
Đây đại khái là 1 đứa trẻ mấy chục vạn tuổi lần đầu mở miệng nói chuyện, cho dù bất luận là kẻ nào mấy chục vạn năm chưa từng mở miệng nói chuyện, nay vẫn nói được đã là điều vạn hạnh rồi, có thể được như vị Kiếp Nạn Thần hồn này vậy, đã là cực kỳ đáng quý rồi, hơn nữa thanh âm của Kiếp Nạn Thần hồn này, càng về sau không ngờ càng có vẻ bình tĩnh hiền hoà. Càng thần dị điều này khiến Sở Dương cùng Kiếm Linh trong lòng sự chấn động càng mãnh liệt.
Người này thực lực thật khủng bố, thật không biết hắn đến cùng đã đạt tới tầng thứ gì rồi!
Bất quá đối với biến hóa này, Sở Dương ngược lại là không để ý, cho dù Kiếp Nạn Thần hồn này thực lực so với trước dự đoán càng mạnh hơn thì cũng không có gì, thực lực của hắn sớm đã vượt qua năng lực kháng cự của mình, nếu có mạnh hơn vài phần thì có thể thế nào đây, ngược lại hắn có thể vẻ mặt ôn hoà cùng mình nói chuyện như vậy đã là cho mình thêm cơ hội cứu vãn tình thế rồi.
Kiếp Nạn Thần hồn tiện tay giơ ra một ngón tay, Kiếm Linh chỉ cảm giác được mình lại bị giam cầm thêm một tầng, không ngờ nói liên tục cũng làm không được gì, chỉ có thể ngơ ngác đứng ở đó.
“Làm như vậy sẽ giúp cho chúng ta có thể hảo tâm sự, cái tiểu hồn phách này ở đây có chút vướng bận. Nếu không phải là cần đem nó cùng sinh hồn của ngươi cùng thôn phệ một lúc thì ta đã liền giết hắn rồi!”. Kiếp Nạn Thần hồn hờ hững cười cười, thanh âm thanh nhã nói.
“Mời tiền bối, vãn bối vinh hạnh cực kỳ Sở Dương cười ha hả nói:” Có thể có cơ hội được tiền bối hảo hảo trò chuyện một lần, việc này là kỳ ngộ lớn lao mấy chục vạn năm mới có. Trên đời trong vô số người, cũng chỉ có tại hạ có thể có được duyên pháp này
“Đương nhiên ngươi thật sự nên cảm thấy vinh hạnh, bởi vì ngươi lại có cơ hội thiên tứ, cơ hội tốt để đem thân thể của ngươi tặng cho ta khiến thân thể của ngươi Uy chấn Thiên, trở thành thiên địa chỉ hùng, càng là vĩnh cửu bất diệt trường tồn, há có thể không vinh hạnh sao?”. Kiếp Nạn Thần hồn có chút trào phúng nói.
Sở Dương nho nhã lễ độ nói: “Hóa ra là tiền bối có ý định như vậy sao? Có thể giao thân xác tặng cho tiền bối, vãn bối tự nhiên là cảm thấy vô cùng vinh hạnh, chỉ là xin hỏi... Nếu như là thân thể của ta tặng cho tiền bối, đến tột cùng nên làm như thế nào? Mà làm xong, thần hồn vãn bối nên an trí như thế nào? Tin tưởng là ta đã đem nhục thân tặng cho tiền bối rồi, tiền bối sẽ không bạc đãi vãn bối a?”.
Kiếp Nạn Thần hồn ha ha cười nói: “Ngươi tiểu tử này cũng là rất có đảm sắc, có ý nghĩ rất kỳ lạ, tại bực quan khẩu này, không ngờ còn dám cùng lão phu đấu võ mồm, thậm chí còn cò kẻ mặc cả
Sở Dương cười ha hả nói: “To gan lớn mật, cò kẻ mặc cả tuy phải chết thì chẳng lẽ quỳ gối cầu xin tha thứ thì khống chế sao, nếu sao cũng không có thể may mắn thoát khỏi, như vậy không ngại liền đấu một trận, có thể đòi vài câu tiện nghi ngoài miệng cũng là tiện nghi, tại trước mặt tiền bối, đòi tiện nghi ngoài miệng, chỉ sợ đã là cực hạn của vãn bối rồi”.
“Tốt! Nói cho cũng là như vậy!”. Kiếp Nạn Thần hồn ánh mắt lộ ra vẻ hân thưởng nói: “Hảo tiểu tử! Khó được người có thân thể cường tráng như vậy, chờ lúc ta thôn phệ thần hồn của ngươi, sẽ khiến cho ngươi tạm thời bớt đi chút đau khổ là được rồi. Đơn giản liền cho ngươi một quả thống khoái, chỉ là thủy chung vẫn là thần hồn câu diệt, vạn kiếp bất phục
“Tiền bối tại lúc này vẫn còn có thể thay vãn bối suy nghĩ một hai, đây mới là điều chân chính khó được Sở Dương cảm giác khó hiểu nói:” Chắc hẳn tiền bối lúc còn sống là người tốt
Người khác muốn khiến hắn vạn kiếp bất phục, hắn không ngờ còn muốn khen nhân gia là người tốt.
Kiếp Nạn Thần hồn giống như cười mà không phải cười nhìn hắn, nói: “Không thể tưởng được, sau mấy chục vạn năm, lần đầu tiên nhìn thấy người sống, không ngờ còn có thể vì lão phu giải sầu một chút tịch mịch. Chẳng lẽ thanh niên bây giờ đều rất tuyệt vời như vậy sao? Thật khiến lão phu phải thay đổi cách nhìn sao!”
Sở Dương trở nên vô hạn tỉnh táo lạnh lùng nói: “Có phải là không xong rồi sao, phải chờ một lát mới biết được! Bây giờ sợ thì có làm được cái gì?”.
Càng vào thời khắc nguy hiểm, đầu óc Sở Dương lại càng lãnh tĩnh như băng tuyết vậy. Ánh mắt vừa chuyển Sở Dương đã đoán được tình thế bây giờ.
Không hề nghi ngờ là không hề có phần thắng!
Nếu giao chiến bình thường không cần tới một hiệp, Sở Dương cùng Kiếm Linh sẽ chết oan chết uổng.
Bốn phương tám hướng, tổng cộng có bảy cương thi từng bước một như máy móc đi tới, binh khí trong tay chậm rãi giơ lên.
Lúc này trên không trung xuất hiện một tiếng gào thét bén nhọn rồi 1 đoàn sương mù màu xám “xoạt” 1 cái xẹt qua, nó ở trên không trung mờ mịt vặn vẹo 1 hồi rồi chậm rãi hiện ra một lão giả cát y trường bào, râu dài bông bềnh, khuôn mặt gầy gò.
Lão giả đột nhiên xuất hiện này toàn thân ăn mặc tựa như người ở ngoài, lão đứng trên không trung chắp tay mà đứng, một đôi ánh mắt lạnh như băng nhìn Sở Dương cùng Kiếm Linh, trong mắt vừa có một loại biểu tình lãnh khốc mà cũng có hưng phấn biểu tình.
Kiếm Linh run lên nó thật lòng sợ hãi rồi, không thể tưởng được mới có kỳ ngộ, có thể lần nữa được làm người thì lại tức thời tao ngộ tuyệt cảnh này. Chẳng lẽ mong muốn một lần nữa làm người của mình đúng là nghịch thiên mà đi, thiên ý không cho phép sao?!
Tuyệt đối không thể tưởng được, Kiếp Nạn Thần hồn này lại là loại Kiếp Nạn Thần hồn cường đại nhất từ trước đến nay! Đã nhân cách hoá thập phần, trí tuệ hoàn toàn viên mãn giống như người được sinh ra vậy!
Kiếp Nạn Thần hồn như thế, hoàn toàn có thể so sánh với Thánh Nhân trình tự trong thế giới con người!
Mặc dù thực lực của hắn chỉ tương đương với sơ cấp Thánh Nhân, nhưng ở Cửu Trọng Thiên Khuyết mà nói, cũng đã tiếp cận với tồn tại chí cao vô thượng rồi!
Thậm chí trên ý nghĩa bình thường, so với Thánh Nhân hắn còn có hơn một phần năng lực khác, đó là đánh khống chế, đập không nát, hồn thể gần như hoàn toàn không thể cách nào tiêu diệt được! Hắn căn bản sẽ không bị thương, cũng sẽ không cảm giác được thống khổ cho dù là đem thân thể của hắn đánh thành từng mảnh nhỏ nhưng sau một khắc hắn liền có thể gây dựng lại!
Hơn nữa uy năng vẫn không giảm chút nào!
Đây tuyệt đối là một Kiếp Nạn Thần hồn cho dù là Thánh Nhân cấp cao thủ gặp phải đều muốn đau đầu vạn phần!
Nếu nói loại Vạn hồn Linh Phách Thể chính là đại bổ vật của Kiếm Linh mà nói, như vậy ở trước mắt Kiếp Nạn Thần hồn vô cùng cường đại này mà nói, Kiếm Linh đồng dạng là tối giai đại bổ chi vật!
Trước mặt dạng tồn tại này, Kiếm Linh cùng Sở Dương căn bản không có sức hoàn thủ! Cửu Kiếp kiếm chủ cùng Cửu Kiếp Kiếm linh tử quan đã gần kể, như thế nào tránh khỏi cái chết đây!
Nguy cơ thậm chí còn không chỉ có thể, Kiếm Linh cùng Sở Dương gần như đồng thời phát hiện ra một cái khác, đó là sau khi Kiếp Nạn Thần hồn xuất hiện được một khắc này, bản thân không ngờ bị mãnh liệt hạn chế!
Đúng vậy, chính là hạn chế mà không phải áp chế, nếu chỉ đơn thuần chỉ là bị áp chế, vậy thì hành động của mình sẽ có chỗ không tiện, bị tu vi của hắn, khí thế của hắn làm cho kinh sợ, áp bách mình mà hình thành 1 loại áp chế đặc biệt, còn bây giờ sự thực lại hoàn toàn bất đồng.
Thân thể của mình vẫn có thể tự do hoạt động nhưng lại chỉ có thể ở quanh thân ba thước, trong phạm vi này thì cử động, thần thức, nội tức đều có thể tự chủ vận chuyển nhưng vấn đề là không cách nào kéo dài ra khỏi phạm vi 3 thước, cho dù muốn đi ra ngoài, bất kể là nhục thân, thần thức, nội tức, đều hoàn toàn không thể. Thậm chí ngay cả muốn trở về Cửu Kiếp Không Gian cũng làm không được.
Từ loại tình huống này để phán đoán thì tựa hồ là nơi này, cả không gian đã bị hắn phong tỏa.
Kiếm Linh sắc mặt thảm biến.
Cái này thật sự thảm rồi.
Sở Dương sắc mặt cũng có chút thay đổi, ngay cả Cửu Kiếp Không Gian đều không thể quay lại, con át chủ bài lớn nhất của bản thân không ngờ lại không thể dùng được, chuyến này chuyện thật sự lớn rồi! Nhưng hắn ngay sau đó liền tỉnh táo trở lại dưới tình thế địch là Đao, ta là thịt cá này, bối rối hữu dụng sao? Càng bối rối càng có thể bị chết nhanh. Cho dù thật sự phải đi Hoàng Tuyền, cũng nên thong dong một chút mới tốt!
Nói cách khác đây cùng chính là “chết sĩ diện” trong truyền thuyết! Nhưng thật sự có thể làm được cái ‘chết sĩ diện’ như vậy, trên thế giới này có bao nhiêu người làm được? Cho dù chết cũng phải tiêu sái a.
“Hắn sao chưa trực tiếp giết chết ta?”. Sở Dương trong lòng nhanh chóng nghĩ nói: “Chẳng lẽ hắn muốn tìm hiểu cái gì sao?”.
Đây là suy đoán của Sở Dương!
“Hoặc là hắn ở trong này đã quá lâu rồi, không nhìn thấy người được sinh ra nào, tịch mịch vô cùng?”.
Lại là một dự đoán khác “. Hoặc là còn có lý do gì khác?”.
“Nên là như vậy... Nếu đổi lại ta, ở một chỗ không đi ra ra được nghỉ ngơi mấy chục vạn năm, chỉ sợ cũng đã sớm hỏng mất...
Tịch mịch, cô độc mới là địch nhân lớn nhất của nhân loại. Cho dù là Kiếp Nạn Thần hồn cũng không thể ngoại lệ?
Sở Dương trong lòng nhanh chóng đổi qua vô số ý niệm, nhưng sắc mặt lại thủy chung vẫn thản nhiên. Nếu khống chế ngay, như vậy liền còn có cơ hội. Trước mắt mặc dù cơ hội rất xa vời nhưng chung quy vẫn là cơ hội!
Nguy cơ chưa hẳn không thể chuyển hóa làm chuyển cơ, chỉ cần đối phương tồn tại động cơ nào đó thì bản thân liền có thể có sinh cơ!
Kiếp Nạn Thần hồn đột nhiên vung tay lên, bốn phía cương thi Khôi lỗi đang đi tới ngay sau đó chỉnh tề dừng lại, như máy móc đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, giống như tượng gỗ vậy.
Sau đó Kiếp Nạn Thần hồn liền từng bước một từ trên cao đi xuống. Cát y trường bào, râu dài phiêu đãng, gương mặt gầy gò, tinh thần quắc thước. Phần phong thái này, phần khí độ này rõ ràng liền là một vị tuyệt thế cao thủ, cái thế kỳ nhân!
Nhưng từ tình hình trước mắt mà xem, thậm chí bất kể là nhìn từ phương diện nào, đây đều rõ ràng liền là một đại hoạt nhân sống sờ sờ!
Nhưng ‘Sống sờ sờ đại hoạt nhân’ này lại rõ ràng là do sương mù tụ tập mà thành! Tất cả ở trước mặt Sở Dương cùng Kiếm Linh hoàn thành một loạt các bước này!
Tâm lý và tố chất của Sở Dương quả thật là đủ cứng rắn, khẩu khí vẫn có thể giữ được vẻ trấn tĩnh, thậm chí còn mỉm cười ôm quyền thi lễ nói: “Tiền bối, hôm nay tương kiến, tiền bối cùng vãn bối quả nhiên là rất có duyên phận
Kiếp Nạn Thần hồn đưa đôi mắt nhìn Sở Dương, không ngờ trong mắt phát ra tiểu ý như xuân thủy vậy, khẽ gật đầu nói: “Không sai không sai, nói không sai, ta và ngươi thật là hữu duyên. Lão phu bị vây hãm ẩn cư ở trong này đã trải mấy chục vạn năm quang âm, hôm nay mới nhìn thấy ngươi đây, một người sống, không phải là rất có duyên pháp thì là cái gì?”.
Kiếp Nạn Thần hồn này lúc ban đầu thanh âm nói chuyện còn có chút âm trầm, hơi khô sáp, thậm chí còn có điểm lắp bắp nhưng nói được hai câu nói rồi thì trong thanh âm đã bớt đi vẻ ngượng nghịu lắp bắp mà trở nên trôi chảy hơn.
Đây đại khái là 1 đứa trẻ mấy chục vạn tuổi lần đầu mở miệng nói chuyện, cho dù bất luận là kẻ nào mấy chục vạn năm chưa từng mở miệng nói chuyện, nay vẫn nói được đã là điều vạn hạnh rồi, có thể được như vị Kiếp Nạn Thần hồn này vậy, đã là cực kỳ đáng quý rồi, hơn nữa thanh âm của Kiếp Nạn Thần hồn này, càng về sau không ngờ càng có vẻ bình tĩnh hiền hoà. Càng thần dị điều này khiến Sở Dương cùng Kiếm Linh trong lòng sự chấn động càng mãnh liệt.
Người này thực lực thật khủng bố, thật không biết hắn đến cùng đã đạt tới tầng thứ gì rồi!
Bất quá đối với biến hóa này, Sở Dương ngược lại là không để ý, cho dù Kiếp Nạn Thần hồn này thực lực so với trước dự đoán càng mạnh hơn thì cũng không có gì, thực lực của hắn sớm đã vượt qua năng lực kháng cự của mình, nếu có mạnh hơn vài phần thì có thể thế nào đây, ngược lại hắn có thể vẻ mặt ôn hoà cùng mình nói chuyện như vậy đã là cho mình thêm cơ hội cứu vãn tình thế rồi.
Kiếp Nạn Thần hồn tiện tay giơ ra một ngón tay, Kiếm Linh chỉ cảm giác được mình lại bị giam cầm thêm một tầng, không ngờ nói liên tục cũng làm không được gì, chỉ có thể ngơ ngác đứng ở đó.
“Làm như vậy sẽ giúp cho chúng ta có thể hảo tâm sự, cái tiểu hồn phách này ở đây có chút vướng bận. Nếu không phải là cần đem nó cùng sinh hồn của ngươi cùng thôn phệ một lúc thì ta đã liền giết hắn rồi!”. Kiếp Nạn Thần hồn hờ hững cười cười, thanh âm thanh nhã nói.
“Mời tiền bối, vãn bối vinh hạnh cực kỳ Sở Dương cười ha hả nói:” Có thể có cơ hội được tiền bối hảo hảo trò chuyện một lần, việc này là kỳ ngộ lớn lao mấy chục vạn năm mới có. Trên đời trong vô số người, cũng chỉ có tại hạ có thể có được duyên pháp này
“Đương nhiên ngươi thật sự nên cảm thấy vinh hạnh, bởi vì ngươi lại có cơ hội thiên tứ, cơ hội tốt để đem thân thể của ngươi tặng cho ta khiến thân thể của ngươi Uy chấn Thiên, trở thành thiên địa chỉ hùng, càng là vĩnh cửu bất diệt trường tồn, há có thể không vinh hạnh sao?”. Kiếp Nạn Thần hồn có chút trào phúng nói.
Sở Dương nho nhã lễ độ nói: “Hóa ra là tiền bối có ý định như vậy sao? Có thể giao thân xác tặng cho tiền bối, vãn bối tự nhiên là cảm thấy vô cùng vinh hạnh, chỉ là xin hỏi... Nếu như là thân thể của ta tặng cho tiền bối, đến tột cùng nên làm như thế nào? Mà làm xong, thần hồn vãn bối nên an trí như thế nào? Tin tưởng là ta đã đem nhục thân tặng cho tiền bối rồi, tiền bối sẽ không bạc đãi vãn bối a?”.
Kiếp Nạn Thần hồn ha ha cười nói: “Ngươi tiểu tử này cũng là rất có đảm sắc, có ý nghĩ rất kỳ lạ, tại bực quan khẩu này, không ngờ còn dám cùng lão phu đấu võ mồm, thậm chí còn cò kẻ mặc cả
Sở Dương cười ha hả nói: “To gan lớn mật, cò kẻ mặc cả tuy phải chết thì chẳng lẽ quỳ gối cầu xin tha thứ thì khống chế sao, nếu sao cũng không có thể may mắn thoát khỏi, như vậy không ngại liền đấu một trận, có thể đòi vài câu tiện nghi ngoài miệng cũng là tiện nghi, tại trước mặt tiền bối, đòi tiện nghi ngoài miệng, chỉ sợ đã là cực hạn của vãn bối rồi”.
“Tốt! Nói cho cũng là như vậy!”. Kiếp Nạn Thần hồn ánh mắt lộ ra vẻ hân thưởng nói: “Hảo tiểu tử! Khó được người có thân thể cường tráng như vậy, chờ lúc ta thôn phệ thần hồn của ngươi, sẽ khiến cho ngươi tạm thời bớt đi chút đau khổ là được rồi. Đơn giản liền cho ngươi một quả thống khoái, chỉ là thủy chung vẫn là thần hồn câu diệt, vạn kiếp bất phục
“Tiền bối tại lúc này vẫn còn có thể thay vãn bối suy nghĩ một hai, đây mới là điều chân chính khó được Sở Dương cảm giác khó hiểu nói:” Chắc hẳn tiền bối lúc còn sống là người tốt
Người khác muốn khiến hắn vạn kiếp bất phục, hắn không ngờ còn muốn khen nhân gia là người tốt.
Kiếp Nạn Thần hồn giống như cười mà không phải cười nhìn hắn, nói: “Không thể tưởng được, sau mấy chục vạn năm, lần đầu tiên nhìn thấy người sống, không ngờ còn có thể vì lão phu giải sầu một chút tịch mịch. Chẳng lẽ thanh niên bây giờ đều rất tuyệt vời như vậy sao? Thật khiến lão phu phải thay đổi cách nhìn sao!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.