Quyển 8 - Chương 64: Tập thể hóa đá
Phong Lăng Thiên Hạ
21/04/2017
Nhất là mới vừa rồi, trước lúc ra sân, hắn còn vuốt ve lưng của ta, phần ôn nhu này cực kỳ giống với ân nhân.
Nghe bốn phía không dứt reo hò lại thấy một vòng người sắc mặt dữ tợn, Hổ ca đột nhiên cảm thấy trong ký ức vô hạn ấm áp. Loại địa phương này làm ta có thể nhớ lại ký ức xưa đẹp đẽ nên thật ra ta thật sự ở trong hoàn cảnh này lâu hơn một ít vì nó làm ta rất cảm động.
“Ha ha ha. Chiến vô bất thắng chưa từng thất bại Đại Miêu Hổ kia dường như đã sợ ngây người rồi”. Bên cạnh có người hô to nói.
“Chính phải, làm sao nó lại bất động vậy? Chẳng lẽ là bởi vì kinh sợ uy áp của Linh thú đối diện sao, không lẽ đã làm cho Đại Miêu Hổ trực tiếp động cũng không dám động sao?”
“Mẹ nó, lần này Kim Ngũ công tử thắng tiền thật sự là thắng quá dễ dàng rồi, xem ra kết quả đã được xác định rồi”.
“Chính phải, Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng kia đã sắp đánh đến trước mặt mà vị ‘chiến vô bất thắng’ Đại Miêu Hổ này vẫn còn đang ngẩn người ra. Quả thực là không cùng một đẳng cấp, chưa từng thất bại, xem ra quá khoa trương rồi”.
Mọi người nghị luận rối rít, dù sao cũng chưa có người nào coi trọng Đại miêu hổ cả. Kim Ngũ công tử thì tươi cười rạng rỡ, đầu ngón tay ý vị xoa xoa tựa như có lẽ đã chuẩn bị muốn đếm tiền rồi.
Cũng không trách hắn được, theo tình hình trước mắt thì trong một trăm người đều một trăm có lòng tin là hắn sẽ chiến thắng, trong một ngàn người có một ngàn người tin chắc là hắn có thể chiến thắng, coi như là một vạn người cũng phải có 9.999 người tin tưởng hắn có thể chiến thắng ngoại trừ chân Hữu Tài ra!
Thậm chí không ít người lấy ánh mắt hâm mộ ghen tỵ với hận ngó Kim công tử, con hàng này thật sự là quá may mắn đi.
Đột nhiên đúng lúc này Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng đã uốn mình xông lại...
Trong tròng mắt lạnh như băng của Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng xẹt qua một tia tàn khốc của động vật máu lạnh, nó há to miệng muốn đem đối thủ trước mắt nuốt vào.
Đối mặt với đối thủ như vậy, nó thậm chí con khinh thường việc sử dụng thiên phú kỹ năng, một ngụm nuốt sống là xong rồi.
Về phần không cho phép giết chết ngay là do người nào quy định
Vậy?
Cái tên mang mình tới kia coi là cái gì chứ, cái rắm cũng không phải! Mình không có đem hắn nuốt vào cũng là tiện nghi cho hắn rồi!
Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng thân là Địa cấp Linh thú nên có tôn nghiêm cùng tự phụ của nó!
Tại một khắc cuối cùng khi cái miệng rắn chuẩn bị cắn vào đầu Hổ ca thì Hổ ca đột nhiên chợt thức tỉnh lại, ở trong mắt mọi người nó đột ngột nhảy lên!
Ở trong mắt mọi người xem ra thì đây có thể nói là, tất cả mọi người đều nhìn ra được nó thất kinh mà nhảy hay nói là trong tuyệt cảnh cầu sinh mà nhảy lên!
Không thể không thừa nhận, cú nhảy này lại giúp cho Đại Miêu Hổ tạm thoát khỏi hiểm cảnh, dĩ nhiên là cả thân thể bay lên trời, rất đúng dịp rơi xuống lưng Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng, hơn nữa lúc này cả người run run, lông toàn thân rung lên rồi chậm chạp bỏ đi.
Không nhanh không gấp gáp nhưng sau một lần bò, hai cái chân sau của nó may mắn thể nào vừa lúc bấu vào trên đầu Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng.
Mọi người đều biết mắt Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng nằm trên đỉnh đầu! Một chân vừa tới, mọi người đều mở to mắt nhìn chuyện tình xảy ra: Móng vuốt sắc bén hàn quang lòe lòe của nó đã đâm vào một mắt Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng.
Chỉ thấy “Đại Miêu Hổ” kia hoảng sợ kêu lên một tiếng, tựa hồ đối với việc chân của mình vô ý dẫm lên mắt đối thủ cảm thấy vô cùng thất ý và hoảng sợ, nó luống cuống tay chân nhứ nhứ mấy cái rồi mới đem móng vuốt từ trong mắt Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng rút ra. Ngay sau đó là một luồng máu tươi đen nhánh và tanh hôi phun ra ngoài.
Một mắt của Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng lúc này đã hóa thành một đoàn tương hồ.
Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng cơ hồ là ngẩn ngơ. Nó ngẩn ra mất một chút rồi mới kịp phản ứng. Trong lúc bất chợt phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa nói: “Mẹ ơi đau quá”
Ai nói rắn không biết kêu gào nào?
Sự thật đã chứng minh, rắn có thể kêu được mà kêu còn có thể rất tê tâm liệt phế. Trên khán đài, trong rạp, vô số người con ngươi cơ hồ muốn thoát khỏi hốc mắt trợn mắt nhìn ra ngoài.
Ba ba ba.
Vô số đôi mắt ưng (kiểu ống nhòm) vô lực từ trong tay rơi xuống, rơi trên mặt đất lăn qua lăn lại. Ai cũng không nghĩ tới sẽ có một màn trước mắt này.
Một màn kỳ quái như thế đã xảy ra! Thật không có lí lẽ mà!
Giờ phút này Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng giận đến nổi điên, đau đến mức muốn nổi điên, biệt khuất muốn nổ tung! Khinh địch sao? Coi thường địch nhân sao.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, chỉ vì nhất thời khinh địch, căn bản cũng không cói đối phương là đối thủ mà vừa bắt đầu mình đã bị trọng thương như vậy. Mấu chốt nhất chính là, lần bị thương này còn hình như là do đối phương ‘Trong lúc vô tình’ và ‘Thất kinh’ tạo thành!
Đây là điều càng làm cho người ta không thể chịu được! Một con mắt trong nháy mắt tan vỡ gây ra thống khổ mãnh liệt làm cho Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng hoàn toàn nổi điên rồi.
“Rào” một tiếng, Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng giống như gió xoáy lao tới rồi ngay sau đó trong sân đột nhiên thiên hôn địa ám, một cỗ gió lốc màu vàng đen mang theo âm thanh vù vù quay chung quanh.
Đây chính là thiên phú kỹ năng của Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng, cũng chính là Địa cấp tầng thứ cao cấp kỹ năng: Hoàng Hắc Phong Bạo!
Hai luồng gió lốc kia kì thực là hai loại kịch độc, Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng kịch độc, Âm Dương lường cực! Võ giả từ Địa cấp trở xuống phải chết không thể nghi ngờ!
Cái này cũng chưa xong, nó lại chợt há miệng rồi trong miệng có một đoàn hoàng kim tinh quang phát sáng nổi lên. Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng đã thi triển môn tuyệt kỹ của mình vốn không phải là sinh tử đại chiến thì tuyệt không sử dụng ra, đó là tuyệt kỹ: Hoàng Kim Bạo Liệt Đoàn!
Đây mới là tuyệt kỹ thành danh của Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng đồng thời cũng là lý do mà tuyệt kỹ này được đặt danh tự như vậy.
Hoàng Kim Bạo Liệt Đoàn vừa ra, coi như là Thiên cấp cao thủ đón đỡ một kích cũng sẽ trọng thương! Đây là thủ đoạn liều mạng rồi!
Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng hiển nhiên đã hận đến cực điểm. Nó quyết tâm đem thằng này hoàn toàn đánh nát sau đó lại dùng Hoàng Kim Bạo Liệt Đoàn đánh cho thành từng mảnh nhỏ, sau đó nuốt sống vào bụng!
Trước mắt bao người. Chỉ thấy “Đại Miêu Hổ” kia hoàn toàn không có vì đối thủ bị thương nặng mà vui sướng, ngược lại nó nao núng không ngừng lui về sau, hơn nữa cái đuôi không ngừng lắc lư tựa hồ như đang cầu xin tha thứ? Hi vọng đối thủ hạ thủ lưu tình?.
Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng như gió xoáy đánh tới.
“Meo meo!”
Một tiếng kêu này làm cho tất cả người xem đồng thời rớt cằm xuống chân chính muốn hôn mê.
Các ngươi nghĩ xem, một đầu mãnh thú dài hơn ba trượng lại phát ra tiếng kêu tương tự như “Con mèo nhỏ” ? Đồ chơi này rốt cuộc là hổ hay là mèo đây?!
Nghe bốn phía không dứt reo hò lại thấy một vòng người sắc mặt dữ tợn, Hổ ca đột nhiên cảm thấy trong ký ức vô hạn ấm áp. Loại địa phương này làm ta có thể nhớ lại ký ức xưa đẹp đẽ nên thật ra ta thật sự ở trong hoàn cảnh này lâu hơn một ít vì nó làm ta rất cảm động.
“Ha ha ha. Chiến vô bất thắng chưa từng thất bại Đại Miêu Hổ kia dường như đã sợ ngây người rồi”. Bên cạnh có người hô to nói.
“Chính phải, làm sao nó lại bất động vậy? Chẳng lẽ là bởi vì kinh sợ uy áp của Linh thú đối diện sao, không lẽ đã làm cho Đại Miêu Hổ trực tiếp động cũng không dám động sao?”
“Mẹ nó, lần này Kim Ngũ công tử thắng tiền thật sự là thắng quá dễ dàng rồi, xem ra kết quả đã được xác định rồi”.
“Chính phải, Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng kia đã sắp đánh đến trước mặt mà vị ‘chiến vô bất thắng’ Đại Miêu Hổ này vẫn còn đang ngẩn người ra. Quả thực là không cùng một đẳng cấp, chưa từng thất bại, xem ra quá khoa trương rồi”.
Mọi người nghị luận rối rít, dù sao cũng chưa có người nào coi trọng Đại miêu hổ cả. Kim Ngũ công tử thì tươi cười rạng rỡ, đầu ngón tay ý vị xoa xoa tựa như có lẽ đã chuẩn bị muốn đếm tiền rồi.
Cũng không trách hắn được, theo tình hình trước mắt thì trong một trăm người đều một trăm có lòng tin là hắn sẽ chiến thắng, trong một ngàn người có một ngàn người tin chắc là hắn có thể chiến thắng, coi như là một vạn người cũng phải có 9.999 người tin tưởng hắn có thể chiến thắng ngoại trừ chân Hữu Tài ra!
Thậm chí không ít người lấy ánh mắt hâm mộ ghen tỵ với hận ngó Kim công tử, con hàng này thật sự là quá may mắn đi.
Đột nhiên đúng lúc này Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng đã uốn mình xông lại...
Trong tròng mắt lạnh như băng của Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng xẹt qua một tia tàn khốc của động vật máu lạnh, nó há to miệng muốn đem đối thủ trước mắt nuốt vào.
Đối mặt với đối thủ như vậy, nó thậm chí con khinh thường việc sử dụng thiên phú kỹ năng, một ngụm nuốt sống là xong rồi.
Về phần không cho phép giết chết ngay là do người nào quy định
Vậy?
Cái tên mang mình tới kia coi là cái gì chứ, cái rắm cũng không phải! Mình không có đem hắn nuốt vào cũng là tiện nghi cho hắn rồi!
Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng thân là Địa cấp Linh thú nên có tôn nghiêm cùng tự phụ của nó!
Tại một khắc cuối cùng khi cái miệng rắn chuẩn bị cắn vào đầu Hổ ca thì Hổ ca đột nhiên chợt thức tỉnh lại, ở trong mắt mọi người nó đột ngột nhảy lên!
Ở trong mắt mọi người xem ra thì đây có thể nói là, tất cả mọi người đều nhìn ra được nó thất kinh mà nhảy hay nói là trong tuyệt cảnh cầu sinh mà nhảy lên!
Không thể không thừa nhận, cú nhảy này lại giúp cho Đại Miêu Hổ tạm thoát khỏi hiểm cảnh, dĩ nhiên là cả thân thể bay lên trời, rất đúng dịp rơi xuống lưng Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng, hơn nữa lúc này cả người run run, lông toàn thân rung lên rồi chậm chạp bỏ đi.
Không nhanh không gấp gáp nhưng sau một lần bò, hai cái chân sau của nó may mắn thể nào vừa lúc bấu vào trên đầu Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng.
Mọi người đều biết mắt Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng nằm trên đỉnh đầu! Một chân vừa tới, mọi người đều mở to mắt nhìn chuyện tình xảy ra: Móng vuốt sắc bén hàn quang lòe lòe của nó đã đâm vào một mắt Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng.
Chỉ thấy “Đại Miêu Hổ” kia hoảng sợ kêu lên một tiếng, tựa hồ đối với việc chân của mình vô ý dẫm lên mắt đối thủ cảm thấy vô cùng thất ý và hoảng sợ, nó luống cuống tay chân nhứ nhứ mấy cái rồi mới đem móng vuốt từ trong mắt Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng rút ra. Ngay sau đó là một luồng máu tươi đen nhánh và tanh hôi phun ra ngoài.
Một mắt của Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng lúc này đã hóa thành một đoàn tương hồ.
Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng cơ hồ là ngẩn ngơ. Nó ngẩn ra mất một chút rồi mới kịp phản ứng. Trong lúc bất chợt phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa nói: “Mẹ ơi đau quá”
Ai nói rắn không biết kêu gào nào?
Sự thật đã chứng minh, rắn có thể kêu được mà kêu còn có thể rất tê tâm liệt phế. Trên khán đài, trong rạp, vô số người con ngươi cơ hồ muốn thoát khỏi hốc mắt trợn mắt nhìn ra ngoài.
Ba ba ba.
Vô số đôi mắt ưng (kiểu ống nhòm) vô lực từ trong tay rơi xuống, rơi trên mặt đất lăn qua lăn lại. Ai cũng không nghĩ tới sẽ có một màn trước mắt này.
Một màn kỳ quái như thế đã xảy ra! Thật không có lí lẽ mà!
Giờ phút này Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng giận đến nổi điên, đau đến mức muốn nổi điên, biệt khuất muốn nổ tung! Khinh địch sao? Coi thường địch nhân sao.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, chỉ vì nhất thời khinh địch, căn bản cũng không cói đối phương là đối thủ mà vừa bắt đầu mình đã bị trọng thương như vậy. Mấu chốt nhất chính là, lần bị thương này còn hình như là do đối phương ‘Trong lúc vô tình’ và ‘Thất kinh’ tạo thành!
Đây là điều càng làm cho người ta không thể chịu được! Một con mắt trong nháy mắt tan vỡ gây ra thống khổ mãnh liệt làm cho Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng hoàn toàn nổi điên rồi.
“Rào” một tiếng, Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng giống như gió xoáy lao tới rồi ngay sau đó trong sân đột nhiên thiên hôn địa ám, một cỗ gió lốc màu vàng đen mang theo âm thanh vù vù quay chung quanh.
Đây chính là thiên phú kỹ năng của Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng, cũng chính là Địa cấp tầng thứ cao cấp kỹ năng: Hoàng Hắc Phong Bạo!
Hai luồng gió lốc kia kì thực là hai loại kịch độc, Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng kịch độc, Âm Dương lường cực! Võ giả từ Địa cấp trở xuống phải chết không thể nghi ngờ!
Cái này cũng chưa xong, nó lại chợt há miệng rồi trong miệng có một đoàn hoàng kim tinh quang phát sáng nổi lên. Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng đã thi triển môn tuyệt kỹ của mình vốn không phải là sinh tử đại chiến thì tuyệt không sử dụng ra, đó là tuyệt kỹ: Hoàng Kim Bạo Liệt Đoàn!
Đây mới là tuyệt kỹ thành danh của Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng đồng thời cũng là lý do mà tuyệt kỹ này được đặt danh tự như vậy.
Hoàng Kim Bạo Liệt Đoàn vừa ra, coi như là Thiên cấp cao thủ đón đỡ một kích cũng sẽ trọng thương! Đây là thủ đoạn liều mạng rồi!
Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng hiển nhiên đã hận đến cực điểm. Nó quyết tâm đem thằng này hoàn toàn đánh nát sau đó lại dùng Hoàng Kim Bạo Liệt Đoàn đánh cho thành từng mảnh nhỏ, sau đó nuốt sống vào bụng!
Trước mắt bao người. Chỉ thấy “Đại Miêu Hổ” kia hoàn toàn không có vì đối thủ bị thương nặng mà vui sướng, ngược lại nó nao núng không ngừng lui về sau, hơn nữa cái đuôi không ngừng lắc lư tựa hồ như đang cầu xin tha thứ? Hi vọng đối thủ hạ thủ lưu tình?.
Hoàng Kim Độc Giác Long Mãng như gió xoáy đánh tới.
“Meo meo!”
Một tiếng kêu này làm cho tất cả người xem đồng thời rớt cằm xuống chân chính muốn hôn mê.
Các ngươi nghĩ xem, một đầu mãnh thú dài hơn ba trượng lại phát ra tiếng kêu tương tự như “Con mèo nhỏ” ? Đồ chơi này rốt cuộc là hổ hay là mèo đây?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.