Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi

Chương 39: Xin Nghỉ Đi Đâu? Đừng Làm Chú Lo Lắng

Đường Sở Sở

04/03/2024

Ba câu hỏi liên tiếp, khi Trình Du nói ra, xung quanh một bàn ăn cơm trong thoáng chốc trở nên im lặng, họ vốn dĩ không hiểu ai đáng để lão đại Trình khẩn trương như vậy.

Cô gái nhỏ nhíu mày nói: "Không, chú không được đến đây."

"...Chờ đã."

Cũng may Trần Thiện Gia đã ngủ thiếp đi trước, Lâm Yêu Yêu ở trong phòng mình đi tới đi lui, sợ buổi tối Trình Du thật sự bị thần kinh rồi lại tới, một lúc sau điện thoại di động rung lên, anh gửi đến một tin nhắn: "Xuống đây."

Lâm Yêu Yêu chỉ muốn đuổi anh đi thật nhanh, cẩn thận đóng cửa lại, đi ra ngoài.

Dưới ánh trăng.

Đáng ra Trình Du đang hút thuốc, nhưng sau khi nhìn thấy bóng dáng của cô, ánh mắt dừng lại, ngay sau đó, anh thở ra một làn khói dày và nhẹ, dập tắt điếu thuốc, nhìn cô đến gần hơn, vươn tay ra.

Trái tim cô gái nhỏ như trống rỗng, thoáng cái đã hất tay anh ra, đôi môi đỏ mọng lạnh lùng mấp máy: “Em gọi nhầm, chú nghe không hiểu sao, muộn như vậy tới đây làm gì? Đi nhanh, Trần Thiện Gia biết chú, lỡ như cậu ta thấy em với chú ở cùng một chỗ thì sao?”

Dường như Trình Du đã đoán được lý do tại sao lúc nãy cô gọi điện cho anh.

Ban đêm gió hơi lớn, dù sao cũng không phải giữa mùa hè, có hơi lạnh, anh kéo tay cô lại, cánh tay vòng qua bờ vai trần của cô, mặc kệ cô đang cố gắng giãy giụa mà ôm cô vào lòng mình, lạnh lùng liếc nhìn cửa sổ phòng Trần Thiện Gia, hỏi: "Tên đó đã xúc phạm em à? Cậu ta có lợi dụng em không?"

“Không.” Lâm Yêu Yêu không muốn có mối liên hệ gì với anh, vẫn giãy giụa, “Chú không thể nghe lời em mà rời đi sao?”

Dưới ánh trăng, đôi mắt của cô gái trong veo, giống như một khối hổ phách, Trình Du cúi đầu đụng phải ánh mắt của cô, ngửi thấy mùi hương của cô, anh chậm rãi nghiêng đầu, hơi thở của cô gái trong nháy mắt không thông, mở lệch đôi môi đối diện với anh.

Trình Du khẽ cười một chút, một giây sau, anh lại nâng cằm cô, không biết dùng sức thế nào, cô lại cảm thấy hai má đau rát, khoang miệng buộc phải há ra, anh hôn vào, cắn lưỡi nhỏ của cô một cái thật dịu dàng, kéo ra ngậm ngùi hôn nước bọt của cô, liên tục triền miên, tráo lưỡi với cô.

Bàn tay nhỏ bé áp vào lồng ngực anh, vò vò quần áo của anh, lòng Trình Du cũng nhăn thành một cục, buông đầu lưỡi thẹn thùng của cô ra, áp lên trán cô, cười nhẹ: "Vào loại thời điểm này mà nhớ đến chú, gọi chú, chú rất vui."

"Đừng lo lắng. Cậu ta sẽ không làm phiền em nữa đâu."

Cuối cùng vào lúc Lâm Yêu Yêu không hiểu sao nghe được một câu cam đoan như vậy, kinh hồn bạt vía(1), một câu cũng không dám nói thêm.

Cô cũng không nói gì về việc đi chụp ảnh.

-

Ngày thứ hai, Lâm Yêu Yêu làm việc nửa ngày, xin nghỉ phép với quản lý cửa hàng, buổi chiều đã ngồi lên xe của công ty điện ảnh đó để đi Đảo Tân.

Đảo Tân cách nơi này bốn đến năm trăm km, là một thành phố ven biển hiếm hoi ở phía bắc, hải sản phong phú, phong cảnh hấp dẫn, đây cũng là một địa điểm tuyệt vời để chụp ảnh cưới, trên đường đi Lâm Yêu Yêu tìm hiểu về dự án đó, là một bộ phim tuyên truyền cho một dự án sắc đẹp quốc tế, chỉ là cô có chút thắc mắc, trên xe có ít nhất mười mấy cô gái, kinh phí dự án còn khá lớn.

Năm tiếng sau xe lững thững đi vào một bến xe ở Đảo Tân, lúc xuống xe đi ăn cơm mới phát hiện cũng có xe ở nơi khác chạy tới, tập hợp lại có khoảng năm, sáu mươi người.

Lâm Yêu Yêu thông báo đã tới nơi ăn toàn cho ba mẹ: "Con đã đến nơi rồi mẹ, chỗ ở là giường tầng cho bốn người, không sao cả."

"Tạo mối quan hệ tốt với bạn bè, nghe lời ông chủ nhé con." Mẹ Lâm trả lời.



Buổi tối ăn cơm một bàn mười người, chiếm trọn cả đại sảnh, còn có lễ ra mắt dự án, khá trang trọng, cô gái nhỏ đang uống bia, đột nhiên có tin nhắn từ điện thoại di động gửi đến: "Em xin nghỉ phép đi đâu vậy?"

Trình Du giống như một con chó cắn cô không tha, giống như chủ nhân của cô, cảm giác này thật khủng khiếp, cái loại cảm giác luôn bị một con chim ưng nguy hiểm nhìn chằm chằm, rất đáng sợ, anh không biết sao?

"Đừng làm cho chú lo lắng, nói với bạn trai của em."

Nói cái rắm.

Cô gái nhỏ không biết vì sao mà run lên vì tức giận, sao một kẻ hiếp dâm lại có mặt mũi như vậy, cô có nói muốn yêu anh sao? Giả vờ cái gì.

Cô dứt khoát tắt điện thoại đi.

Bên này, Trình Du liếc nhìn dãy số giống như đang giận dỗi, gọi tới, tắt máy, không biết tại sao anh đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, quanh năm lăn lộn trên thương trường nên cũng trở nên mẫn cảm, không phải là hẹn hò với chàng trai khác thì chính là chuyện khác, nếu như không phải chuyện gì đặc biệt, tại sao cô lại không nói với anh.

Hoàng Mao sau khi hút một điếu thuốc trở về, nhìn Trình Du đang nghiên cứu điện thoại di động, đi tới: “Đã tìm được trường học ở Phan Dương, hộ khẩu của Đồng Đồng cũng đã làm xong, ngày mai có thể đi học rồi, anh Trình đang làm gì vậy?"

Trình Du hoàn hồn, dập tắt câu hỏi "Tại sao tôi lại quan tâm đến cô và những chàng trai khác nhiều như vậy" nói: "Nhật ký cuộc gọi và tung tích của số này, tìm được thì gửi cho tôi."

Hoàng Mao sửng sốt một chút, trong đầu đột nhiên nhảy số: "Lâm Yêu Yêu?"

Ánh mắt người đàn ông đột nhiên trở nên lạnh lùng, nhàn nhạt u ám nhìn qua, im lặng, đột nhiên không nói một lời.

Tay Hoàng Mao run lên, kể từ sáu năm trước, đã lâu lắm rồi cậu không có cảm giác bị thần chết nhìn chằm chằm như thế này, cười cũng không dám cười, lập tức dập điếu thuốc đi, như thể đối mặt với một kẻ thù hung ác, cứng nhắc nói: "Em sẽ đi điều tra."

Hai phút sau, Trình Du nhận được tin nhắn——

"Căn cứ Bờ biển Hoa hồng, Đảo Tân."

Trình Du nheo mắt nhìn dòng chữ phía trước, xác nhận vài lần, địa chỉ không sai.

Nhưng nơi đó.

Là ổ mại dâm.

-

Bãi biển lộng gió.

Ngoại trừ lần Lâm Yêu Yêu đi Hải Nam, đây là lần thứ hai nhìn thấy biển, gió biển ở Đảo Tân quyện với mùi mặn, dễ chịu sảng khoái, một nhóm các cô gái ăn mặc mát mẻ đang nói chuyện cười cười đi trên bãi biển.

Hôm qua có một chị đến phát quần áo, nhìn vẻ mặt không được tốt lắm, rất lạnh lùng, khi mọi người nhìn thấy quần áo ai cũng ngạc nhiên một chút, nhưng nghĩ đến việc chụp cảnh biển đương nhiên là phải ăn mặc mát mẻ một chút, Lâm Yêu Yêu cũng vội chạy đến tranh giành nhưng do chậm nên chỉ cướp được một cái áo che ngực cộng thêm một cái váy ngắn, cô không quá ngại khi lộ ngực, nhưng cô không quen hở mông nhiều như vậy.

Từ xa, Lâm Yêu Yêu đã nhìn thấy một vài người đàn ông đi tới, đứng dưới chiếc ô che nắng cách đó không xa, nằm trên ghế dựa đeo kính râm chỉ trỏ những cô gái này.



Có người đột nhiên nhìn thấy Lâm Yêu Yêu với mái tóc rối bời trong đám đông, cô gái nhỏ với tay chân thon dài, mặc dù ngực và mông nhỏ nhưng tỷ lệ cơ thể lại rất đẹp, vì làn da ấm màu trắng cho nên rất dễ khiến cho người ta chú ý, hơn nữa tất cả mọi người đều trang điểm đậm, cô chỉ vẽ nhẹ lông mày với môi, khiến cô trông rất khác biệt, mắt sáng như phản chiếu đầy sao, tóc mái lộn xộn bay múa bên môi cô.

Nhiếp ảnh gia tới đây chụp rất nhiều ảnh, Lâm Yêu Yêu luôn cảm thấy nhiếp ảnh gia không chuyên nghiệp lắm.

Một cô bé thấp và gầy hơn một chút luôn đi theo Lâm Yêu Yêu, chia một ít kem chống nắng cho cô, Lâm Yêu Yêu nghĩ rằng nó quá đắt nên không mua, bị rám nắng thì qua mùa đông che lại chút là được rồi.

Đêm.

Ăn tối cùng nhau.

Còn uống rượu.

Đột nhiên trong phòng có mấy người đàn ông nói rằng họ là ông chủ của các cô, một người đàn ông trung niên, cộng thêm mấy người trẻ tuổi, cùng với mấy cô gái nhiệt tình kết bạn trong nháy mắt trở thành một nhóm, còn nói rằng họ sẽ đi hát Karaoke vào ban đêm, ai muốn đi thì tham gia vào nhóm.

Cô gái bên cạnh chạm vào cánh tay của Lâm Yêu Yêu: "Cậu có đi không?"

Một người đột nhiên cầm mã QR đi tới, cười nói: "Hai người có đi được không? Cơ hội hiếm có, tối nay đạo diễn cũng sẽ tới."

Cô bé cười cười, vui vẻ nói: "Đạo diễn gì? Quay cái gì? Chúng ta đi thì có khả năng được chọn sao? Chẳng lẽ đến chụp ảnh là có cơ hội trở thành diễn viên sao?"

Lâm Yêu Yêu ở bên cạnh nhíu mày không nói gì.

Người đàn ông gật đầu, chỉ tay vào Lâm Yêu Yêu và nói với cô gái kia: "Có thể đó, quen mặt trước, tối nay nhớ mang theo chị em của em đến nha."

Cô bé cười cười trong chốc lát quét mã QR, còn bảo Lâm Yêu Yêu đi cùng, Lâm Yêu Yêu liếc nhìn cô một cái, hỏi: "Cậu bao nhiêu tuổi? Tốt nghiệp chưa?"

"Vẫn chưa. Đang học lớp 12. Học tập không tốt. Hai ngày trước tớ thi phát thanh, nhưng người ta nói tiếng phổ thông của tớ không qua được", cô bé nói vài câu khuyên cô: "Tớ thấy cậu chắc cũng là học không giỏi nên mới chạy ra ngoài kiếm tiền đúng không, buổi tối đi cùng nhau, có người chăm sóc, nếu cậu không uống được rượu, tớ sẽ canh cho cậu."

"Cậu có uống rượu được không?"

"Tớ uống được."

Hầu như các cô gái ở phía Bắc đều có thể uống một chút rượu, nhưng Yêu Yêu từ chối, cô ấy không thích cảm giác lộn xộn mất kiểm soát.

Đêm.

Quả nhiên Lâm Yêu Yêu thực sự không đi.

Sau khi tắm xong, cô định nằm trên giường xem phim của Hứa Văn Bân một lúc, đột nhiên nhận được một tin nhắn: "Đến đón tớ đi, tớ say rồi."

Đó là cô bé hay đi cùng cô.

Hề Manh.

(1) Kinh hồn bạt vía: sợ hãi đến mức mất cả hồn vía.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngày Nào Hàng Xóm Cũng Muốn "Thịt" Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook