Nghề Chính Của Ta Là Lấy Lòng Trai Đẹp, Chỉ Cần Tiền Không Cần Tình Yêu
Chương 26:
Bĩ Hắc
16/10/2024
Dương Lan gia nhập công ty sớm hơn Lâm Thiển một tháng.
Thế nên trong số các cô gái, Lâm Thiển là người có ít kinh nghiệm nhất. Hơn nữa cô vẫn đang trong quá trình thực tập, chưa phải nhân viên chính thức.
Nhưng cô luôn thể hiện rất tốt, mỗi lần đều là thư ký đến sớm nhất.
Tuy nhiên gần đây vì cô luôn là người gần gũi nhất với Bùi Lập Nam, Trương Hoan đã muốn gây chuyện với cô từ lâu nhưng chưa có cơ hội.
Bùi Lập Nam là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Hằng Chuẩn, trong mắt bất kỳ cô gái nào cũng đều là đối tượng đáng mơ ước.
Không phải Trương Hoan chưa từng thử tiếp cận, nhưng cô ta không mặt dày như Lâm Thiển, do đó đã sớm bỏ cuộc.
Cô ta cảm thấy từ bỏ là một lựa chọn sáng suốt.
Bởi vì theo như cô ta biết, Lão Bùi tổng đã từng có quan hệ ngoài luồng với một thư ký.
Do đó Bùi phu nhân cực kỳ ghét thư ký, tuyệt đối không thể để con trai mình cưới một cô thư ký.
Vì vậy Lâm Thiển chỉ đang lãng phí thời gian.
Mặc dù hiện tại Bùi Lập Nam giao rất nhiều việc cho Lâm Thiển, nhưng một chàng trai trẻ tuổi bị một cô gái xinh đẹp theo đuổi dai dẳng như vậy, có chút rung động cũng là điều bình thường.
Nhưng điều này khiến người đi trước như Trương Hoan cảm thấy rất mất mặt!
"Cô không nghe thấy tôi nói gì à?" Trương Hoan trừng mắt nhìn Lâm Thiển đang im lặng.
Lâm Thiển thản nhiên nhả ra một chữ, "Cút!"
Cô sắp nghỉ việc rồi, còn ngại gì mà không xả giận cho bõ tức!
Dương Lan ở bên cạnh sợ ngây người.
Hôm nay tinh thần Lâm Thiển tốt thật!
Trương Hoan không ngờ hôm nay Lâm Thiển lại dám láo xược, còn dám bảo cô ta cút, tức giận nói: "Cô giỏi lắm! Đừng hòng mơ được nhận vào làm chính thức!"
Thực tập sinh có được nhận vào làm chính thức hay không là do cô ta quyết định!
Dương Lan sợ hai người đánh nhau, vội vàng kéo Lâm Thiển về chỗ ngồi, "Thôi mà, đừng nói nữa."
Trương Hoan cho rằng mình đã nắm được điểm yếu của Lâm Thiển, nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường.
Nhưng Lâm Thiển vốn dĩ không có ý định ở lại đây làm việc chính thức, công việc thư ký không phải là công việc cô yêu thích.
Lúc đó là vào học kỳ 2 của năm ba, cô tìm công việc thực tập chỉ vì thực sự thiếu tiền, mà mức lương thực tập ở đây lại khá.
Sau đó, nếu không phải vì nhận mười vạn mỗi tháng từ Bùi phu nhân thì cô đã sớm kết thúc kỳ thực tập ở đây rồi.
Sau khi ngồi xuống, Lâm Thiển bật máy tính lên.
Cô định giải quyết xong đống công việc tồn đọng trước, sau đó sẽ viết đơn xin nghỉ việc.
Dương Lan đầy mặt nghi hoặc, "Lâm Thiển, hôm nay cậu bị sao vậy?"
Lâm Thiển quay đầu lại nhìn Dương Lan, "Bị sao là sao?"
Dương Lan không thể tin nổi nhìn vào chiếc túi xách đơn độc của cô, "Cơm sáng đâu? Trà sữa đâu?"
Lâm Thiển cười, "Hôm nay dậy muộn, không kịp làm."
Cô từ chỗ Cố Ninh Dạ trở về, tắm rửa thay quần áo xong, làm mọi việc với tốc độ nhanh nhất có thể rồi phi xe máy điện như bay mới không đến muộn!
Bây giờ là những ngày cuối cùng của tháng rồi, tranh thủ thời gian bàn giao công việc kiếm chút tiền tiêu vặt thôi!
Dương Lan thật sự không dám tin vào mắt mình, "Từ ngày cậu thích Tiểu Bùi tổng, ngày nào cậu cũng chăm chỉ như ong thợ, hôm nay lại lười biếng thế này, đúng là lạ đời nha."
Ban đầu ai cũng nghĩ Lâm Thiển muốn trèo cao biến mình thành phượng hoàng, nhưng sau đó mọi người đều thấy tình cảm của cô với Tiểu Bùi tổng là chân ái.
Thế nên trong số các cô gái, Lâm Thiển là người có ít kinh nghiệm nhất. Hơn nữa cô vẫn đang trong quá trình thực tập, chưa phải nhân viên chính thức.
Nhưng cô luôn thể hiện rất tốt, mỗi lần đều là thư ký đến sớm nhất.
Tuy nhiên gần đây vì cô luôn là người gần gũi nhất với Bùi Lập Nam, Trương Hoan đã muốn gây chuyện với cô từ lâu nhưng chưa có cơ hội.
Bùi Lập Nam là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Hằng Chuẩn, trong mắt bất kỳ cô gái nào cũng đều là đối tượng đáng mơ ước.
Không phải Trương Hoan chưa từng thử tiếp cận, nhưng cô ta không mặt dày như Lâm Thiển, do đó đã sớm bỏ cuộc.
Cô ta cảm thấy từ bỏ là một lựa chọn sáng suốt.
Bởi vì theo như cô ta biết, Lão Bùi tổng đã từng có quan hệ ngoài luồng với một thư ký.
Do đó Bùi phu nhân cực kỳ ghét thư ký, tuyệt đối không thể để con trai mình cưới một cô thư ký.
Vì vậy Lâm Thiển chỉ đang lãng phí thời gian.
Mặc dù hiện tại Bùi Lập Nam giao rất nhiều việc cho Lâm Thiển, nhưng một chàng trai trẻ tuổi bị một cô gái xinh đẹp theo đuổi dai dẳng như vậy, có chút rung động cũng là điều bình thường.
Nhưng điều này khiến người đi trước như Trương Hoan cảm thấy rất mất mặt!
"Cô không nghe thấy tôi nói gì à?" Trương Hoan trừng mắt nhìn Lâm Thiển đang im lặng.
Lâm Thiển thản nhiên nhả ra một chữ, "Cút!"
Cô sắp nghỉ việc rồi, còn ngại gì mà không xả giận cho bõ tức!
Dương Lan ở bên cạnh sợ ngây người.
Hôm nay tinh thần Lâm Thiển tốt thật!
Trương Hoan không ngờ hôm nay Lâm Thiển lại dám láo xược, còn dám bảo cô ta cút, tức giận nói: "Cô giỏi lắm! Đừng hòng mơ được nhận vào làm chính thức!"
Thực tập sinh có được nhận vào làm chính thức hay không là do cô ta quyết định!
Dương Lan sợ hai người đánh nhau, vội vàng kéo Lâm Thiển về chỗ ngồi, "Thôi mà, đừng nói nữa."
Trương Hoan cho rằng mình đã nắm được điểm yếu của Lâm Thiển, nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường.
Nhưng Lâm Thiển vốn dĩ không có ý định ở lại đây làm việc chính thức, công việc thư ký không phải là công việc cô yêu thích.
Lúc đó là vào học kỳ 2 của năm ba, cô tìm công việc thực tập chỉ vì thực sự thiếu tiền, mà mức lương thực tập ở đây lại khá.
Sau đó, nếu không phải vì nhận mười vạn mỗi tháng từ Bùi phu nhân thì cô đã sớm kết thúc kỳ thực tập ở đây rồi.
Sau khi ngồi xuống, Lâm Thiển bật máy tính lên.
Cô định giải quyết xong đống công việc tồn đọng trước, sau đó sẽ viết đơn xin nghỉ việc.
Dương Lan đầy mặt nghi hoặc, "Lâm Thiển, hôm nay cậu bị sao vậy?"
Lâm Thiển quay đầu lại nhìn Dương Lan, "Bị sao là sao?"
Dương Lan không thể tin nổi nhìn vào chiếc túi xách đơn độc của cô, "Cơm sáng đâu? Trà sữa đâu?"
Lâm Thiển cười, "Hôm nay dậy muộn, không kịp làm."
Cô từ chỗ Cố Ninh Dạ trở về, tắm rửa thay quần áo xong, làm mọi việc với tốc độ nhanh nhất có thể rồi phi xe máy điện như bay mới không đến muộn!
Bây giờ là những ngày cuối cùng của tháng rồi, tranh thủ thời gian bàn giao công việc kiếm chút tiền tiêu vặt thôi!
Dương Lan thật sự không dám tin vào mắt mình, "Từ ngày cậu thích Tiểu Bùi tổng, ngày nào cậu cũng chăm chỉ như ong thợ, hôm nay lại lười biếng thế này, đúng là lạ đời nha."
Ban đầu ai cũng nghĩ Lâm Thiển muốn trèo cao biến mình thành phượng hoàng, nhưng sau đó mọi người đều thấy tình cảm của cô với Tiểu Bùi tổng là chân ái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.