Nghề Chính Của Ta Là Lấy Lòng Trai Đẹp, Chỉ Cần Tiền Không Cần Tình Yêu
Chương 27:
Bĩ Hắc
16/10/2024
Hơn một năm trôi qua, ngày nào cũng như ngày nào kiên trì theo đuổi, không phải chân ái thì là gì?
Thậm chí trong công ty còn có người lén lút ghép đôi cô với Tiểu Bùi tổng!
Dương Lan chính là một trong số đó.
Bởi vì ban đầu Tiểu Bùi tổng còn ném hết đồ Lâm Thiển tặng, về sau thì không còn nữa!
Cô thư ký xinh đẹp quyến rũ cùng ngài tổng giám đốc lạnh lùng khó gần.
Đây chẳng phải là kịch bản phim quá hoàn hảo hay sao?
Dương Lan cười nheo mắt, "Có phải cậuu đổi chiến thuật rồi không? Muốn lạt mềm buộc chặt hả?"
Lâm Thiển liếc xéo cô nàng, "Ít tiểu thuyết ngôn tình lại đi."
Nói đến tiểu thuyết ngôn tình, toàn là do Dương Lan đề cử cho cô.
Nào là Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Mỗi Đêm; Sói Con Theo Đuổi Vợ 999 Lần; Vợ Yêu Mang Thai Bỏ Trốn, Tổng Tài Điên Cuồng Truy Tìm.
Dương Lan trở về chỗ ngồi của mình.
Mở một cái group chat có tên là “Hôm nay thư ký Lâm thành công chưa?”.
Đây là một group chat bí mật của công ty, chuyên đẩy thuyền Lâm Thiển và Bùi Lập Nam.
Không ai có thể ngờ rằng group chat này sau đó lại đổi tên thành “Hôm nay Tiểu Bùi tổng truy thê thành công chưa?”.
Đương nhiên, đó là chuyện sau này.
Dương Lan gõ phím lạch cạch, đăng một tin nhắn vào group.
[Tin tức mới nhất, thư ký Lâm hôm nay không mang bữa sáng và trà sữa cho Tiểu Bùi tổng!]
Ngay lập tức, vô số tin nhắn hiện lên trong group.
[Chuyện gì vậy? Không phải chứ, thuyền của chúng ta bị lật rồi sao?]
[Lầu trên, hình như thuyền của chúng ta chưa bao giờ ra khơi mà.]
[Không được nói như vậy, trong lòng tôi thì họ đã về chung một nhà từ đời nào rồi!]
[Đúng đúng đúng! Tối qua tôi còn mơ thấy thư ký Lâm sinh một lúc mười tám đứa con!]
Dương Lan trả lời: [Thư ký Lâm nói dạo này bận nên không có thời gian, nhưng sự thật chỉ có một, tôi liếc mắt một cái là nhìn thấu, chắc chắn là họ cãi nhau rồi!]
Có người trả lời: [Họ có thể cãi nhau chuyện gì chứ? Chẳng lẽ Tiểu Bùi tổng lại làm rơi đồ ăn của thư ký Lâm?]
[Tôi lại tò mò chuyện này sẽ kết thúc như thế nào rồi! Hình như đây là lần đầu tiên họ cãi nhau thì phải, thư ký Lâm lúc nào cũng dịu dàng như nước mà.]
[Đúng đó! Cô ấy lúc nào cũng vui vẻ, mặc kệ Tiểu Bùi tổng đối xử với cô ấy thế nào thì cô ấy vẫn yêu anh ta tha thiết!]
[Tôi từng hỏi cô ấy có buồn khi Tiểu Bùi tổng lạnh lùng với mình không, cô ấy nói là có buồn. Có lẽ cô ấy chỉ là giấu nỗi buồn vào trong lòng thôi.]
Dương Lan: [Đến giờ đã mười phút rồi, thư ký Lâm vẫn chưa lên văn phòng tìm Tiểu Bùi tổng!]
Cả đám kinh hãi.
[Cái gì? Đã mười phút rồi á? Sao thư ký Lâm nhịn được hay vậy? Mỗi ngày cô ấy đến công ty, việc đầu tiên đều là đi tìm Tiểu Bùi tổng mà.]
[Cá là không quá một tiếng nữa đâu!.
[Các người thần thánh hóa thư ký Lâm quá rồi đấy! Nhiều nhất nửa tiếng nữa thôi, cô ấy kiểu gì cũng phải sang phòng Tiểu Bùi tổng đấy! Tôi thề nếu quá nửa tiếng mà cô ấy chưa sang, trưa nay tôi mời cơm nhà hàng luôn!]
[Đã chụp lại rồi nhé.]
[Chụp màn hình lại rồi nha!]
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Lâm Thiển vẫn miệt mài bên bàn giấy tờ.
Một tiếng đồng hồ trôi qua, Lâm Thiển vẫn chôn chân bên bàn làm việc.
Một tiếng rưỡi trôi qua, Lâm Thiển mới nhấc mông khỏi ghế.
Dương Lan trố mắt nhìn.
Cuối cùng thì Lâm Thiển cũng chịu nhấc chân đi sang phòng Tiểu Bùi tổng rồi!
Thậm chí trong công ty còn có người lén lút ghép đôi cô với Tiểu Bùi tổng!
Dương Lan chính là một trong số đó.
Bởi vì ban đầu Tiểu Bùi tổng còn ném hết đồ Lâm Thiển tặng, về sau thì không còn nữa!
Cô thư ký xinh đẹp quyến rũ cùng ngài tổng giám đốc lạnh lùng khó gần.
Đây chẳng phải là kịch bản phim quá hoàn hảo hay sao?
Dương Lan cười nheo mắt, "Có phải cậuu đổi chiến thuật rồi không? Muốn lạt mềm buộc chặt hả?"
Lâm Thiển liếc xéo cô nàng, "Ít tiểu thuyết ngôn tình lại đi."
Nói đến tiểu thuyết ngôn tình, toàn là do Dương Lan đề cử cho cô.
Nào là Tổng Tài Bá Đạo Yêu Em Mỗi Đêm; Sói Con Theo Đuổi Vợ 999 Lần; Vợ Yêu Mang Thai Bỏ Trốn, Tổng Tài Điên Cuồng Truy Tìm.
Dương Lan trở về chỗ ngồi của mình.
Mở một cái group chat có tên là “Hôm nay thư ký Lâm thành công chưa?”.
Đây là một group chat bí mật của công ty, chuyên đẩy thuyền Lâm Thiển và Bùi Lập Nam.
Không ai có thể ngờ rằng group chat này sau đó lại đổi tên thành “Hôm nay Tiểu Bùi tổng truy thê thành công chưa?”.
Đương nhiên, đó là chuyện sau này.
Dương Lan gõ phím lạch cạch, đăng một tin nhắn vào group.
[Tin tức mới nhất, thư ký Lâm hôm nay không mang bữa sáng và trà sữa cho Tiểu Bùi tổng!]
Ngay lập tức, vô số tin nhắn hiện lên trong group.
[Chuyện gì vậy? Không phải chứ, thuyền của chúng ta bị lật rồi sao?]
[Lầu trên, hình như thuyền của chúng ta chưa bao giờ ra khơi mà.]
[Không được nói như vậy, trong lòng tôi thì họ đã về chung một nhà từ đời nào rồi!]
[Đúng đúng đúng! Tối qua tôi còn mơ thấy thư ký Lâm sinh một lúc mười tám đứa con!]
Dương Lan trả lời: [Thư ký Lâm nói dạo này bận nên không có thời gian, nhưng sự thật chỉ có một, tôi liếc mắt một cái là nhìn thấu, chắc chắn là họ cãi nhau rồi!]
Có người trả lời: [Họ có thể cãi nhau chuyện gì chứ? Chẳng lẽ Tiểu Bùi tổng lại làm rơi đồ ăn của thư ký Lâm?]
[Tôi lại tò mò chuyện này sẽ kết thúc như thế nào rồi! Hình như đây là lần đầu tiên họ cãi nhau thì phải, thư ký Lâm lúc nào cũng dịu dàng như nước mà.]
[Đúng đó! Cô ấy lúc nào cũng vui vẻ, mặc kệ Tiểu Bùi tổng đối xử với cô ấy thế nào thì cô ấy vẫn yêu anh ta tha thiết!]
[Tôi từng hỏi cô ấy có buồn khi Tiểu Bùi tổng lạnh lùng với mình không, cô ấy nói là có buồn. Có lẽ cô ấy chỉ là giấu nỗi buồn vào trong lòng thôi.]
Dương Lan: [Đến giờ đã mười phút rồi, thư ký Lâm vẫn chưa lên văn phòng tìm Tiểu Bùi tổng!]
Cả đám kinh hãi.
[Cái gì? Đã mười phút rồi á? Sao thư ký Lâm nhịn được hay vậy? Mỗi ngày cô ấy đến công ty, việc đầu tiên đều là đi tìm Tiểu Bùi tổng mà.]
[Cá là không quá một tiếng nữa đâu!.
[Các người thần thánh hóa thư ký Lâm quá rồi đấy! Nhiều nhất nửa tiếng nữa thôi, cô ấy kiểu gì cũng phải sang phòng Tiểu Bùi tổng đấy! Tôi thề nếu quá nửa tiếng mà cô ấy chưa sang, trưa nay tôi mời cơm nhà hàng luôn!]
[Đã chụp lại rồi nhé.]
[Chụp màn hình lại rồi nha!]
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Lâm Thiển vẫn miệt mài bên bàn giấy tờ.
Một tiếng đồng hồ trôi qua, Lâm Thiển vẫn chôn chân bên bàn làm việc.
Một tiếng rưỡi trôi qua, Lâm Thiển mới nhấc mông khỏi ghế.
Dương Lan trố mắt nhìn.
Cuối cùng thì Lâm Thiển cũng chịu nhấc chân đi sang phòng Tiểu Bùi tổng rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.