Ngỗ Tác Số Một Chiếu Ngục

Chương 17: Chỉ Huy Sứ Cẩm Y Vệ Đáng Sợ

Phượng Cửu U

09/08/2024

Sau đó Thân Khương lập tức quỳ xuống nghênh đón Cừu Thanh Nghi.

Cừu Thanh Nghi thân cao chân dài, mới bước hai bước đã đi vào trong ngục. Hắn cụp đôi mắt đen như mực, giọng nói lạnh lẽo như băng tuyết mùa đông: ‘‘Người đang quỳ xuống là ai?’‘

‘‘Thuộc hạ Thân Khương, là tổng kỳ tuần tra hôm nay, xin ra mắt Chỉ Huy Sứ!’‘

Ánh sáng trong ngục không tốt, Thân Khương nghĩ rằng chắc là Chỉ Huy Sứ không thấy cảnh hắn giật đồ từ tay Diệp Bạch Đinh nhưng bây giờ hắn muốn giấu đồ cũng không giấu được nên chỉ có thể run tay trình bánh gạo lên: ‘‘Thuộc hạ... Thuộc hạ đang tuần tra.’‘

Đôi mắt đen như mực của Cừu Thanh Nghi hơi cụp xuống, hắn quét qua miếng bánh gạo, giọng nói sắc như dao cạo xương: ‘‘Tuần tra?’‘

Thân Khương quỳ trên mặt đất, đầu đầy mồ hôi, động cũng không dám động, trong lòng nói trời muốn diệt y... Hình như tâm trạng Chỉ Huy Sứ không được tốt lắm!

Diệp Bạch Đinh là phạm nhân nên có quỳ hay không cũng không ai quan tâm, chỉ cần ngoan ngoãn đứng im bất động là được. Dầu gì Thân Khương cũng là người hắn chọn trúng, nếu vừa bắt đầu mà đã phải đổi người thì không tốt lắm nên hắn chậm rì rì kéo vạt áo của mình.

Kì thực lời nhắc nhở này của Diệp Bạch Đinh rất mơ hồ, biên độ của động tác cũng rất nhỏ, không làm người khác chú ý nhưng Thân Khương đang dập đầu trên đất thì lại rất dễ thấy được vì đôi tay trắng nõn sạch sẽ vừa mới được rửa sạch kia rất gây chú ý.

Kéo vạt áo.. Có ý gì?

Y phục...Bố...Bố Tùng Lương?

Thân Khương lập tức hiểu ra: ‘‘Bẩm Chỉ Huy Sứ, sáng hôm nay có một cái xác mới tới phòng nghiệm thi. ngỗ tác Bố Tùng Lương đã nghiệm thi nói rằng người chết say rượu bị chất nôn của mình làm sặc. Lúc gần chết thì giãy giụa nên không cẩn thận ngã xuống lầu, xương sườn đâm xuyên qua tim phổi dẫn đến tử vong, không có hung thủ nhưng từ vết bầm tím trên mặt người chết và vết máu ở miệng mũi, khóe môi bị rách, đầu lưỡi cũng có vết thương, niêm mạc bị tổn hại thì giống như là hít thở không thông mà chết. Thuộc hạ cảm thấy chuyện này có điều khác thường, càng nghĩ càng không đúng nên mới đi điều tra lại!’‘

Cừu Thanh Nghi: ‘‘Ừ?’‘



Thân Khương không dám để cho cấp trên chờ lâu, lập tức đưa ra kết luận: ‘‘Thuộc hạ đã đến hiện trường người chết tử vong thì phát hiện có một cái chăn gấm màu vỏ quýt, tơ chỉ trên đó giống thứ phát hiện trên người người chết. Chỗ nhụy hoa mẫu đơn có vết máu. Trên thảm chỗ góc bàn, nơi không dễ tra xét có dấu giày cho người chết giãy giụa để lại, rõ ràng là người chết bị bịt mặt cho đến chết!’‘

‘‘Ba ngày trước có một trận sương thu đầu mùa, bắt đầu vào giờ Dần, kết thúc vào giờ Mẹo. Người chết nằm úp sấp, vải ở phần lưng bị ướt, phần ngực thì không, rõ ràng là chết ở giờ Dần khi sương xuống. Vào giờ này mà người chết còn mặc quần áo hoa lệ rõ ràng không phải là đang uống rượu một mình mà đang mong chờ một người rất quan trọng nhưng hôm nay thuộc hạ tới hỏi cung thì không tìm được tin tức của người quan trọng này... Trong lòng thuộc hạ đã suy nghĩ rất nhiều nhưng không có lời giải đáp, thuộc hạ mãi suy nghĩ nên cũng không biết tại sao lại tới nơi này, còn quên mất mình đang ăn bánh gạo... Xin Chỉ Huy Sứ trách phạt!

Trái tim Thân Khương đập vô cùng dồn dập, vừa kéo Bố Tùng Lương xuống nước vừa nói ra những thông tin mà Diệp Bạch Đinh đã phân tích, cố gắng dùng chuyện này để chuyển hướng ‘‘không tập trung làm việc còn ăn bánh gạo’‘ thuận tiện dời sự chú ý của Chỉ Huy Sứ, không để Chỉ Huy Sứ chú ý tới Diệp Bạch Đinh.

Chỉ một chớp mắt nhưng Thân Khương lại cảm thấy rất dài, y cảm thấy mình giống như đã chết đi sống lại vô sống lần mới nghe được giọng của Chỉ Huy Sứ.

‘‘Ngươi muốn điều tra vụ án này?’‘

Giọng nói của hắn vẫn lạnh thấu xương nhưng lại khiến da đầu Thân Khương thả lỏng, y cảm thấy mình sống rồi. Cấp trên đang làm trò, cho phép hắn lấy công chuộc tội đây mà!

Vốn lúc trước y không muốn phá án nhưng cơ hội đột nhiên tới trước mặt, làm được thì nhận công lao, không làm được thì xử lý kiều thiếu gia. Đến lúc đó tất cả mọi chuyện đều giống như chưa từng xảy ra nhưng bây giờ Chỉ Huy Sứ đã hỏi tới thì dù y không muốn nhất định cũng phải vẽ vời lời hay ý đẹp một chút: ‘‘Thuộc hạ bất tài, nguyện không màng sống chết phân ưu giúp Chỉ Huy Sứ.’’

"Rất tốt."

Cừu Thanh Nghi lướt qua Thân Khương: ‘‘Trong ba ngày mà không có tiến triển, một trăm quân trượng.’‘

Theo bước chân hắn, Cẩm y vệ phía sau cũng kéo thi thể đi theo để lại một vết máu kéo dài trên đất. Chiếu Ngục vĩnh viễn u ám như vậy, tử khí mục nát, vô cùng đáng sợ.

Sau khi đoàn người đi mất thì Thân Khương giống như mất đi sức lực, xụi lơ trên mặt đất.

‘‘Một trăm quân trượng...’‘

Con mẹ nó, quân trượng của Cẩm y vệ một trăm là đánh chết người đấy!



‘‘Ai bảo ngươi nói lung tung!’‘

Thân Khương tự tát mình một bạt tai, nếu không phải là y nói khoác không biết ngượng mồm, a dua nói láo thì cũng đến nổi phải ôm củ khoai nóng phỏng tay như vậy nhưng nghĩ lại trong tình huống vừa rồi ngoài làm như vậy thì y còn có thể làm gì? Y bị kéo vào, bị dụ rồi!

Thân Khương híp mắt nhìn về phía Diệp Bạch Đinh. Ánh mắt như muốn ăn thịt người, chính là tên khốn này, nếu không phải là hắn xúi giục thì sao y lại có mắt như mù cảm thấy nhất định mình có thể lập công, leo lên trên được!

Diệp Bạch Đinh cong khóe môi: ‘‘Một thùng nước nóng.’‘

Thân Khương: ‘‘Hả?’‘

Diệp Bạch Đinh chầm rì rì hất sợi tóc rũ trên vai ra sau: ‘‘Không tắm thì đầu óc không hoạt động được.’‘

Thân Khương không thể tin được nói: ‘‘Ngươi đang bàn điều kiện với lão tử? Giờ là lúc nào rồi mà ngươi còn muốn tắm!’‘

Diệp Bạch Đinh nhoẻn miệng cười, một đôi hoa đào sóng mắt lưu chuyển như cảnh xuân ven hồ, bởi vì ánh mắt dịu dàng mà không hề phù phiếm ngược lại còn vô cùng ngây thơ thuần khiết.

‘‘Bị cấp trên ghi nhớ chẳng lẽ không phải là chuyện tốt?’‘

Diệp Bạch Đinh đưa một ngón tay ra: ‘‘Một thùng nước nóng, ta sẽ giúp ngươi thăng quan phát tài.’‘

Thân Khương nghiến răng kèn kẹt, tên khốn này nhất định là không có gì tốt lành, y đã mắc mưu một lần rồi, lần này không thể đồng ý được!

Diệp Bạch Đinh ung dung thu tay về: ‘‘Thân tổng kỳ đã suy nghĩ rõ chưa, hợp tác với ta thăng quan phát tài, không hợp tác thì sẽ mất mạng đấy... Cơ hội mà ta cho ngươi thì cũng có thể cho người khác, ngươi chắc chắn muốn bỏ qua sao?’‘

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ngỗ Tác Số Một Chiếu Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook