Ngoại Truyện Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 19: Thân Thế Mặc Liên (19)
Lộ Phi
26/06/2024
Đôi mắt sau mặt nạ lười nhác liếc nàng một cái, ngay sau đó, không chút nào kiêng dè mà lấy mặt nạ hoàng kim tượng trưng cho Điện Quang Diệu thần thánh xuống trước mặt thiếu nữ bình thường, lộ ra một gương mặt nguyên bản hẳn là phong nhã tiêu sái, giờ phút này thoạt nhìn lại hơi âm u.
“Phát sinh chuyện gì?” Giọng nói từ hai mảnh môi ưu nhã phát ra, như gió mát ở hàn tuyền.
Tiểu Mai tràn ngập sợ hãi mà nhìn hắn: “Ngươi là……”
“Trả lời vấn đề của ta!” Giọng nói thoáng giương lên, dọa Tiểu Mai sợ tới mức ngã ngồi bệt mông xuống đất, nước mắt không nhịn được phun ra như suối.
Nhưng trong đầu vẫn đặt an nguy của Khi Phong ở vị trí thứ nhất, mặc kệ thế nào, giờ này khắc này, Khi Phong cùng tiểu vương tử chưa xuất thế mới là quan trọng nhất!
“Vương hậu bị người hạ độc, tiểu vương tử chỉ sợ khó giữ được……”
Tiểu Mai còn chưa nói xong, Tống Bí đã giống như một đạo sao băng biến mất trước mắt nàng.
Tiểu Mai ngẩn ra, hắn vội vàng như vậy, là vì hết sức lo lắng vương hậu sao?
Người này, thân phận thần bí như thế, lại có thực lực cường đại như vậy, vì sao muốn ngụy trang thân phận ở bên vương hậu chứ?
Chẳng lẽ bởi vì, hắn thích vương hậu sao? Nếu hích thì tại sao lại tạo cho nàng sợ hãi lớn như vậy?
Tiểu Mai thật sự nghĩ mãi không rõ, nơm nớp lo sợ mà đứng lên, bước chân vô lực trở về
Lúc Tống Bí chạy tới bên người Khi Phong, nàng đã trúng độc ngất đi, hạ thân chảy rất nhiều máu, sắc mặt nhợt nhạt, thoạt nhìn, tựa hồ mẫu tử đều bỏ mạng.
Các cung nữ ở một bên luống cuống tay chân, ngự y cũng bó tay không có biện pháp, chỉ có thể viết phương thuốc để nàng giải độc, đồng thời an thai.
Tống Bí lôi đình đi vào, khí thế như hồng hoang mãnh thú, cung nữ sợ tới mức không dám ngăn trở, cho hắn lập tức đi vào tẩm điện vương hậu.
Hắn ngồi xuống mép giường Khi Phong, rũ mắt nhìn nàng một cái, thăm mạch đập của nàng, từ nạp giới cầm một viên đan dược, đưa vào miệng nàng.
“Gọi bà đỡ tới!” Hắn dứt khoát lưu loát mở miệng.
Hắn đã thay bộ y bào màu vàng lóa mắt đi, giờ phút này là một bộ thanh bào tầm thường, ở trong cung, cơ hồ ai cũng biết vị tuấn mỹ tiêu sái này là Vương Tiêu tiên sinh ở cờ viện.
Nghe đồn hắn rất bác học, không chỉ có cờ nghệ tinh vi, rất nhiều phương diện cũng rất am hiểu, chẳng lẽ ngay cả sinh hài tử đều hiểu?
Ngự y ở bên ngoài trong lòng run sợ nói: “Ngươi, ngươi không hiểu thì không cần hạ loạn mệnh lệnh, vương hậu hoài thai mới bảy tháng, sao có thể……”
“Bớt nói nhảm!” Tống Bí lạnh lùng liếc mắt một cái.
Không thể không nói, tuy hiện tại hắn còn trẻ tuổi, nhưng khí độ thánh quân Điện Quang Diệu lại là hồn nhiên thiên thành, rất ít người có thể chống cự được.
Ngự y bị ánh mắt hắn dọa sợ, chỉ có thể câm miệng không dám nhiều lời, nhưng cũng không dám đi tìm bà đỡ, nói giỡn, nếu tùy tiện nghe một tiểu tử chơi cờ nói bậy, chậm trễ vương hậu, chính là mười đầu đều không đủ chém.
Tống Bí cũng biết rất khó sai sử những người này, đang nhíu mày, suy xét đem Khi Phong về Điện Quang Diệu, vô luận như thế nào, tánh mạng nàng có thể không cần, nhưng hài tử nhất định phải sinh hạ!
“Nghe, nghe hắn……” Khi Phong trong hôn mê bỗng nhiên phát ra giọng nói mỏng manh, “Đi, mau……đi……”
Nghe được giọng nói đứt quãng của nàng, cung nhân cùng ngự y cũng không dám trì hoãn, vội vàng đi ra ngoài kêu bà đỡ tiến vào.
Bà đỡ cũng kinh nghiệm già dặn, song vừa nghe nói hiện tại muốn giúp vương hậu sinh sản, vẫn hoảng sợ.
Nếu là người bình thường còn thôi, đây chính là vương hậu!
“Cứ theo lời ta nói mà làm, nàng ấy sẽ không có việc gì!”
“Phát sinh chuyện gì?” Giọng nói từ hai mảnh môi ưu nhã phát ra, như gió mát ở hàn tuyền.
Tiểu Mai tràn ngập sợ hãi mà nhìn hắn: “Ngươi là……”
“Trả lời vấn đề của ta!” Giọng nói thoáng giương lên, dọa Tiểu Mai sợ tới mức ngã ngồi bệt mông xuống đất, nước mắt không nhịn được phun ra như suối.
Nhưng trong đầu vẫn đặt an nguy của Khi Phong ở vị trí thứ nhất, mặc kệ thế nào, giờ này khắc này, Khi Phong cùng tiểu vương tử chưa xuất thế mới là quan trọng nhất!
“Vương hậu bị người hạ độc, tiểu vương tử chỉ sợ khó giữ được……”
Tiểu Mai còn chưa nói xong, Tống Bí đã giống như một đạo sao băng biến mất trước mắt nàng.
Tiểu Mai ngẩn ra, hắn vội vàng như vậy, là vì hết sức lo lắng vương hậu sao?
Người này, thân phận thần bí như thế, lại có thực lực cường đại như vậy, vì sao muốn ngụy trang thân phận ở bên vương hậu chứ?
Chẳng lẽ bởi vì, hắn thích vương hậu sao? Nếu hích thì tại sao lại tạo cho nàng sợ hãi lớn như vậy?
Tiểu Mai thật sự nghĩ mãi không rõ, nơm nớp lo sợ mà đứng lên, bước chân vô lực trở về
Lúc Tống Bí chạy tới bên người Khi Phong, nàng đã trúng độc ngất đi, hạ thân chảy rất nhiều máu, sắc mặt nhợt nhạt, thoạt nhìn, tựa hồ mẫu tử đều bỏ mạng.
Các cung nữ ở một bên luống cuống tay chân, ngự y cũng bó tay không có biện pháp, chỉ có thể viết phương thuốc để nàng giải độc, đồng thời an thai.
Tống Bí lôi đình đi vào, khí thế như hồng hoang mãnh thú, cung nữ sợ tới mức không dám ngăn trở, cho hắn lập tức đi vào tẩm điện vương hậu.
Hắn ngồi xuống mép giường Khi Phong, rũ mắt nhìn nàng một cái, thăm mạch đập của nàng, từ nạp giới cầm một viên đan dược, đưa vào miệng nàng.
“Gọi bà đỡ tới!” Hắn dứt khoát lưu loát mở miệng.
Hắn đã thay bộ y bào màu vàng lóa mắt đi, giờ phút này là một bộ thanh bào tầm thường, ở trong cung, cơ hồ ai cũng biết vị tuấn mỹ tiêu sái này là Vương Tiêu tiên sinh ở cờ viện.
Nghe đồn hắn rất bác học, không chỉ có cờ nghệ tinh vi, rất nhiều phương diện cũng rất am hiểu, chẳng lẽ ngay cả sinh hài tử đều hiểu?
Ngự y ở bên ngoài trong lòng run sợ nói: “Ngươi, ngươi không hiểu thì không cần hạ loạn mệnh lệnh, vương hậu hoài thai mới bảy tháng, sao có thể……”
“Bớt nói nhảm!” Tống Bí lạnh lùng liếc mắt một cái.
Không thể không nói, tuy hiện tại hắn còn trẻ tuổi, nhưng khí độ thánh quân Điện Quang Diệu lại là hồn nhiên thiên thành, rất ít người có thể chống cự được.
Ngự y bị ánh mắt hắn dọa sợ, chỉ có thể câm miệng không dám nhiều lời, nhưng cũng không dám đi tìm bà đỡ, nói giỡn, nếu tùy tiện nghe một tiểu tử chơi cờ nói bậy, chậm trễ vương hậu, chính là mười đầu đều không đủ chém.
Tống Bí cũng biết rất khó sai sử những người này, đang nhíu mày, suy xét đem Khi Phong về Điện Quang Diệu, vô luận như thế nào, tánh mạng nàng có thể không cần, nhưng hài tử nhất định phải sinh hạ!
“Nghe, nghe hắn……” Khi Phong trong hôn mê bỗng nhiên phát ra giọng nói mỏng manh, “Đi, mau……đi……”
Nghe được giọng nói đứt quãng của nàng, cung nhân cùng ngự y cũng không dám trì hoãn, vội vàng đi ra ngoài kêu bà đỡ tiến vào.
Bà đỡ cũng kinh nghiệm già dặn, song vừa nghe nói hiện tại muốn giúp vương hậu sinh sản, vẫn hoảng sợ.
Nếu là người bình thường còn thôi, đây chính là vương hậu!
“Cứ theo lời ta nói mà làm, nàng ấy sẽ không có việc gì!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.