Ngọc Tử Hành Không Phải Là Người Tốt

Chương 11: Làm sao làm nên nghiệp lớn?

Tiểu Thời Khắc

10/01/2025

Lúc ra khỏi cửa, đại công chúa còn quay đầu lại nhìn Ngọc Tử Hành một cái, tuổi còn nhỏ mà ánh mắt đã chứa đựng đầy nỗi th.ù h.ận.

Haizz… Ngọc Tử Hành âm thầm thở dài một hơi.

Bọn họ vừa đi, Từ Ninh cung lại yên tĩnh trở lại, Cung Nữ chuẩn bị trà xong thì cũng yên lặng lui xuống, thoáng chốc chỉ còn lại Ngọc Tử Hành và Thái hậu.

Thái hậu đẩy cho Ngọc Tử Hành một tách trà, rồi tự mình ung dung thưởng thức tách còn lại, phong thái tao nhã vô cùng, ai có thể ngờ được rằng Thái hậu năm đó đã từng là một nữ đồ tể, tiến cung làm cung nữ, sau đó cấp bậc cứ ngày một cao lên, sinh hạ được năm nữ một nam, lần lượt đánh bại các hào môn khuê nữ, cuối cùng ngồi lên vị trí như hiện giờ.

Nhưng Thái hậu đứng trước những nữ tử có xuất thân cũng thấp kém như mình, không có lấy nửa phần thiên vị.

Đủ để thấy, hậu cung này đã mài dũa trái tim người trở nên sắc bén như thế nào.

“Cố Hoàng hậu ra đi khi còn trẻ, ai gia cũng không ngại nói vài lời thật lòng, Hoàng hậu nếu như làm một phu nhân của thế gia nào đó hẳn là không thành vấn đề, nhưng nếu để làm một Hoàng hậu đúng như ý ta, thì còn thiếu sót vô cùng.”

Ngọc Tử Hành ngoan ngoãn lắng nghe, không dám cất lời.

“Thục phi từ nhỏ đã tiến cung, chưa từng chịu qua khổ ải, tự cho rằng chỉ cần dùng những thứ sang trọng, đắt đỏ là có thể khiến người khác coi trọng mình, nhưng, mọi sự đâu có đơn giản như thế.”

Thục phi, out!

“Còn về Hiền phi, đọc sách nhiều đến nỗi mộng mị luôn rồi.”





Hiền phi, out!

“Bây giờ, bên dưới Thục phi và Hiền phi, chỉ có con mà thôi.”

Ngọc Tử Hành cười đáp, “Thái hậu nương nương, thần thiếp thật sự không ôm mộng lớn…”

“Không ôm mộng lớn nhưng lại khổ cực tìm thầy dạy cho bọn trẻ của Ngọc gia? Đem tất cả gia sản mà phụ mẫu để lại để chăm sóc cho gia quyến của những người đã cống hiến thân mình cho chiến trận? Đưa đại ca lớn lên từ nhỏ với mình đến vùng Yến Vân Khuyết, nơi xương chất thành núi? Tử Hành, ta là sống trong sóng gió đã hơn nữa đời người, tuyệt đối sẽ không nhìn lầm con.”

“Nhưng, nếu như những điều mà thần thiếp làm lại phụ sự kì vọng của Thái hậu thì sao?”

Thái hậu khẽ cười, “Không liều lĩnh làm sao làm nên nghiệp lớn?”

Làm sao làm nên nghiệp lớn?

Ngọc Tử Hành cúi đầu bái tạ Thái hậu, “Tử Hành, sẽ tận lực đến hơi thở cuối cùng.”

 

Khi tiểu công chúa của Ninh tần tròn một tháng tuổi, nàng ta được tấn phong lên làm Thư tần, Vệ Chiêu viên được tấn phong lên làm Vệ chiêu nghi.”



Yến tiệc kết thúc, bởi vì Thư tần vẫn chưa thể thị tẩm nên Hoàng thượng đương nhiên sẽ về lại chỗ Vệ chiêu nghi.

Vệ chiêu nghi nhân lúc tình cảm với Hoàng thượng hãy còn mặn nồng, liền đề nghị đón Trầm Tích từ chỗ Ngọc Tử Hành về.

Ngày hôm sau, Hoàng thượng không đến hỏi ý kiến Thái hậu, mà tự mình đi tới chỗ Ngọc Tử Hành.

Lúc người đến nơi, Ngọc Tử Hành đang cho Trầm Tích ướm thử y phục mùa đông, tam hoàng tử trộm vía cao lớn hơn rồi, y phục mùa đông mà nội vụ phủ may đợt trước đã không còn vừa nữa.

Trầm Tích vừa thay đồ vừa lẩm nhẩm gia phả, đang mắc ở đoạn “Trần Tự Lý”, gãi đầu gãi tai mãi không thôi.

Hoàng thượng vừa đến thì liền hỏi, “Trần Tự Lý?”

Ai nấy đều lần lượt hành lễ, Hoàng thượng nhìn Trầm Tích trắng trẻo béo tốt, sững sờ như thể không nhận ra con mình.

“Sao lại dạy nó thứ đó?”

 

Trầm Tích cung kính hồi bẩm, “Nương nương nói, lễ hội s.ăn b.ắn mùa xuân tới con sẽ phải gặp rất nhiều người, nếu như không thông thạo người trên kẻ dưới, e là sẽ trở thành trò cười mất.”

“Con là Hoàng tử, không nhận ra bọn họ thì đã làm sao, không phải học nương nương con giả bộ hiểu biết.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ngọc Tử Hành Không Phải Là Người Tốt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook