Chương 7:
Lão Trần Thố
31/12/2023
Còn Bối Duyệt, lần nào tới đây cũng phơi ở vị trí này, anh cũng từng thấy màu sắc và hoa văn này rồi. Trước kia chỉ cảm thấy bình thường, nhưng giờ phút này lại cảm thấy bị thu hút.
Lăng Thanh Thầm không thể điều khiển được bước chân của mình, anh vừa suy nghĩ vừa đi về phòng, nhưng áo ngực và quấn lót của cô đã xuất hiện trên tay.
Dương vật anh lại to thêm một chút.
Anh nhanh chóng đi về phòng, làm ra loại chuyện mà chính bản thân anh cũng không thể tin được. Anh cầm đồ lót của cô để trước mũi, hít một hơi, đồ lót mang theo mùi nước giặt hoà quyện với hương thơm riêng của thiếu nữ.
Hoàn toàn không khác biệt gì với mùi hương trên cơ thể cô.
Cô gái nhỏ phát dục rất tốt… hèn chi áo ngực khá to, cầm một tay không hết được.
Khi chạm tới vải dệt mềm mại, anh có cảm giác như đang chạm vào da thịt trên người cô, làn da cô vô cùng mượt mà, ký ức đêm đó vẫn còn in sâu vào tâm trí anh. Hơi thở của thiếu nữ không ngừng phả vào lồng ngực, cái đầu nhỏ cùng với cơ thể mềm mại như bông dán sát vào người anh.
Mẹ nó, không cần nghĩ nữa.
Dương vật đã cứng lắm rồi.
Anh ném thứ đang cầm lên giường rồi đi vào phòng tắm. Tạm thời anh còn chưa dám làm mấy chuyện biến thái hơn nữa. Chưa kể, đồ lót làm sao sung sướng bằng việc trực tiếp đè cô xuống giường, yêu thương hoan ái.
Ngừng ngừng ngừng! Ngừng đi Lăng Thanh Thầm! Mày không nên nghĩ tới chuyện này, Bối Duyệt còn nhỏ… nhỏ lắm… Phải chờ thêm…
Ánh mắt ai oán hiện lên trong đầu khiến Lăng Thanh Thầm rất đau lòng, nhưng anh cũng muốn nói với cô rằng đừng dùng ánh mắt đó nhìn anh, nếu không anh sẽ không kiềm chế nổi mà ăn cô.
Tuy anh là người trưởng thành, nhưng cũng là đàn ông, mà đàn ông thì từ xưa tới giờ không thể tự mình khống chế dục vọng của bản thân.
Anh rất sợ… Sợ ngày nào đó thực sự không nhịn được.
Nước từ vòi sen không ngừng xối thẳng lên người anh, chảy dọc theo cơ thể rơi xuống đất. Lăng Thanh Thầm chống một tay lên tường, tay còn lại nắm lấy dương vật nóng hổi đang vô cùng phấn khích của mình.
Tưởng tượng tới cảnh cô bị anh đè xuống mà gặm cắn, cánh tay mạnh mẽ giam cô lại, sau đó… Thô bạo đâm vào trong, để cho huyệt nhỏ mềm mại bao trùm lấy vật lớn đang sưng to, để cho thứ cứng rắn đó mạnh mẽ cọ xát trong cơ thể thanh xuân đầy sức sống của cô…
“Duyệt Duyệt… Bé cưng…”
Anh ngửa đầu, yết hầu không ngừng di chuyển.
Dòng nước ấm áp chảy dọc xuống cổ, trượt qua bụng rồi tràn xuống dương vật đang vô cùng hưng phấn. Bàn tay anh không ngừng vuốt ve vật cứng đang nổi đầy gân xanh.
Thật dày.
Nếu đâm vào lỗ dâm nhỏ bé của cô, liệu có khiến cô bật khóc không?
Mẹ nó, càng nghĩ càng thấy phấn khích. Dương vật đã cứng càng thêm cứng.
Độc thân bao nhiêu năm nay, nên cánh tay anh hoạt động rất nhanh, “Cục cưng… em thơm quá… thật là ngọt…”
“Dâm quá… anh mới sờ một chút thôi, vú em đã cứng… Thật muốn đụ em… A…”
Lúc nãy anh nên đè cô bé lên sô pha, dùng dương vật hung hăng mà đụ cô… sau đó gặm cắn bầu vú mềm mại của cô, để cô khóc lóc dưới thân anh.
“Ư… bé ngoan… anh bắn… bắn hết cho bé…”
Thật ra Bối Duyệt có thể hiểu tại sao anh chần chờ và cô cũng hiểu cho nỗi băn khoăn của anh, bởi vì cô cũng giống như vậy. Nếu như Lăng Nhiên biết cô và Lăng Thanh Thầm lén lút với nhau, liệu cô ấy có tức giận không? Liệu có khi nào Lăng Thanh Thầm lại cảm thấy cô chỉ nhằm vào của cải nhà anh không?
Tấm lòng chân thành của cô liệu có bị anh xem là giả dối, là không thật lòng hay không?
Cô không cần biết người khác nghĩ gì, nhưng cô chắc chắn mình yêu anh.
Cũng có thể nói đây là phức cảm Electra cũng được, vì cô mất ba khi còn nhỏ, mà mẹ ruột lại không hề quan tâm cô, cho nên cô chưa từng trải qua cảm giác được người khác yêu thương, chăm sóc. Bây giờ gặp được người như thế, cho dù chỉ là hình bóng mờ ảo, cô cũng muốn bất chấp tất cả mà bắt lấy.
Lăng Thanh Thầm không thể điều khiển được bước chân của mình, anh vừa suy nghĩ vừa đi về phòng, nhưng áo ngực và quấn lót của cô đã xuất hiện trên tay.
Dương vật anh lại to thêm một chút.
Anh nhanh chóng đi về phòng, làm ra loại chuyện mà chính bản thân anh cũng không thể tin được. Anh cầm đồ lót của cô để trước mũi, hít một hơi, đồ lót mang theo mùi nước giặt hoà quyện với hương thơm riêng của thiếu nữ.
Hoàn toàn không khác biệt gì với mùi hương trên cơ thể cô.
Cô gái nhỏ phát dục rất tốt… hèn chi áo ngực khá to, cầm một tay không hết được.
Khi chạm tới vải dệt mềm mại, anh có cảm giác như đang chạm vào da thịt trên người cô, làn da cô vô cùng mượt mà, ký ức đêm đó vẫn còn in sâu vào tâm trí anh. Hơi thở của thiếu nữ không ngừng phả vào lồng ngực, cái đầu nhỏ cùng với cơ thể mềm mại như bông dán sát vào người anh.
Mẹ nó, không cần nghĩ nữa.
Dương vật đã cứng lắm rồi.
Anh ném thứ đang cầm lên giường rồi đi vào phòng tắm. Tạm thời anh còn chưa dám làm mấy chuyện biến thái hơn nữa. Chưa kể, đồ lót làm sao sung sướng bằng việc trực tiếp đè cô xuống giường, yêu thương hoan ái.
Ngừng ngừng ngừng! Ngừng đi Lăng Thanh Thầm! Mày không nên nghĩ tới chuyện này, Bối Duyệt còn nhỏ… nhỏ lắm… Phải chờ thêm…
Ánh mắt ai oán hiện lên trong đầu khiến Lăng Thanh Thầm rất đau lòng, nhưng anh cũng muốn nói với cô rằng đừng dùng ánh mắt đó nhìn anh, nếu không anh sẽ không kiềm chế nổi mà ăn cô.
Tuy anh là người trưởng thành, nhưng cũng là đàn ông, mà đàn ông thì từ xưa tới giờ không thể tự mình khống chế dục vọng của bản thân.
Anh rất sợ… Sợ ngày nào đó thực sự không nhịn được.
Nước từ vòi sen không ngừng xối thẳng lên người anh, chảy dọc theo cơ thể rơi xuống đất. Lăng Thanh Thầm chống một tay lên tường, tay còn lại nắm lấy dương vật nóng hổi đang vô cùng phấn khích của mình.
Tưởng tượng tới cảnh cô bị anh đè xuống mà gặm cắn, cánh tay mạnh mẽ giam cô lại, sau đó… Thô bạo đâm vào trong, để cho huyệt nhỏ mềm mại bao trùm lấy vật lớn đang sưng to, để cho thứ cứng rắn đó mạnh mẽ cọ xát trong cơ thể thanh xuân đầy sức sống của cô…
“Duyệt Duyệt… Bé cưng…”
Anh ngửa đầu, yết hầu không ngừng di chuyển.
Dòng nước ấm áp chảy dọc xuống cổ, trượt qua bụng rồi tràn xuống dương vật đang vô cùng hưng phấn. Bàn tay anh không ngừng vuốt ve vật cứng đang nổi đầy gân xanh.
Thật dày.
Nếu đâm vào lỗ dâm nhỏ bé của cô, liệu có khiến cô bật khóc không?
Mẹ nó, càng nghĩ càng thấy phấn khích. Dương vật đã cứng càng thêm cứng.
Độc thân bao nhiêu năm nay, nên cánh tay anh hoạt động rất nhanh, “Cục cưng… em thơm quá… thật là ngọt…”
“Dâm quá… anh mới sờ một chút thôi, vú em đã cứng… Thật muốn đụ em… A…”
Lúc nãy anh nên đè cô bé lên sô pha, dùng dương vật hung hăng mà đụ cô… sau đó gặm cắn bầu vú mềm mại của cô, để cô khóc lóc dưới thân anh.
“Ư… bé ngoan… anh bắn… bắn hết cho bé…”
Thật ra Bối Duyệt có thể hiểu tại sao anh chần chờ và cô cũng hiểu cho nỗi băn khoăn của anh, bởi vì cô cũng giống như vậy. Nếu như Lăng Nhiên biết cô và Lăng Thanh Thầm lén lút với nhau, liệu cô ấy có tức giận không? Liệu có khi nào Lăng Thanh Thầm lại cảm thấy cô chỉ nhằm vào của cải nhà anh không?
Tấm lòng chân thành của cô liệu có bị anh xem là giả dối, là không thật lòng hay không?
Cô không cần biết người khác nghĩ gì, nhưng cô chắc chắn mình yêu anh.
Cũng có thể nói đây là phức cảm Electra cũng được, vì cô mất ba khi còn nhỏ, mà mẹ ruột lại không hề quan tâm cô, cho nên cô chưa từng trải qua cảm giác được người khác yêu thương, chăm sóc. Bây giờ gặp được người như thế, cho dù chỉ là hình bóng mờ ảo, cô cũng muốn bất chấp tất cả mà bắt lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.