Chương 5: Trốn Anh Sao?
Lão Trần Thố
31/10/2023
Cô vẫn nhớ cảm giác anh ôm chặt lấy mình, sau đó hôn lên môi. Chưa có giây phút nào cô quên được khoảnh khắc anh hôn cô, nhưng cô cũng sợ hãi anh lại đẩy cô ra một lần nữa.
So với việc không chiếm được anh thì việc có được nhưng bị đẩy ra còn tàn nhẫn hơn.
Bàn tay cô sờ lên gương mặt nóng hổi của mình, Bối Duyệt điếc không sợ súng, bưng dưa hấu ra phòng khách. Lăng Thanh Thầm dựa người vào sô pha, hai mắt nhắm chặt, xem chừng vô cùng mệt mỏi.
Nhìn anh như vậy khiến cô đau lòng.
Cô để dưa hấu xuống bàn, chạm nhẹ vào vai anh, “Lăng… Chú à, nếu mệt quá thì về phòng mà nghỉ.”
Đôi mắt khép hờ của anh bỗng nhiên mở ra, bàn tay nóng hổi nắm lấy tay cô kéo mạnh, khiến cô ngã vào trong ngực anh.
Bối Duyệt luyến tiếc hít sâu một hơi, mùi hương quen thuộc của anh lẫn một chút mùi rượu. Không biết ai mới là người chủ động, cô đã có thể cảm giác được hơi thở của anh càng lúc càng gần, hơi thở phả vào tai cô, rất ngứa.
“Gọi là gì?” Bàn tay anh vuốt ve vòng eo cô, giọng nói mang theo sự uy hiếp. “Chú à?”
Bối Duyệt bị ôm chặt trong ngực anh nên không thể động đậy, mà cô cũng chẳng muốn động. Cô tìm một vị trí thoải mái rồi áp vào ngực anh cọ nhẹ, “Lăng Thanh Thầm.”
Lăng Thanh Thầm đặt cằm trên đỉnh đầu cô, nghe cô ngọt ngào gọi mình, anh nhẹ ừ một tiếng.
“Bé thật nhẫn tâm… bao lâu rồi không tới đây, chẳng lẽ trốn anh sao?”
Chú già phải nhịn tới khó chịu, thô bạo xoa bóp cô bé mềm mại, thứ thô to bên dưới vô cùng kiêu ngạo đâm vào mông cô.
Bối Duyệt vô cùng xấu hổ, nhưng cô rất thích cách Lăng Thanh Thầm ôm cô một cách bá đạo như thế này, cô có thể cảm nhận được anh, không cần thiết phải đẩy anh ra.
Tuy trong lòng vô cùng ngọt ngào, nhưng cô lại nói lời dối lòng, “Không có.”
“Nói dối.” Tay anh luồn vào trong váy ngủ của cô, “Bé hư… nói dối thì phải bị phạt…”
Bàn tay đang để trên eo cô bỗng nhẫn tâm bóp mạnh một cái.
“Đau quá…” Da thịt mềm mại bị bóp đến đỏ lên.
Lăng Thanh Thầm làm như không nghe thấy, cánh tay mạnh mẽ vẫn tiếp tục ôm chặt eo cô, vòng eo nhỏ nhắn có thể bị bẻ gãy bất kỳ lúc nào. Càng lúc bàn tay anh càng thêm táo bạo, di chuyển dần về phía bầu ngực mềm mại của cô.
Nụ hôn nồng nhiệt áp lên môi Bối Duyệt, mạnh mẽ mút vài cái rồi bắt đầu hung tợn cạy tôi môi đang khép chặt của cô ra, anh luồn lưỡi vào trong miệng cô rồi tuỳ tiện càn quét khắp nơi. Khi đã chơi đùa đủ rồi, anh mới mút nhẹ chiếc lưỡi nhỏ xinh của cô, để cho hai chiếc lưỡi nhẹ nhàng quấn lấy nhau.
Bàn tay đặt trên ngực cô vẫn ngang ngược như vậy, bầu vú mềm mại nằm gọn trong lòng bàn tay anh, để mặc anh hết xoa lại nắn.
Côn thịt dưới háng càng lúc càng cứng, hông anh nhấp nhô mạnh mẽ khiến chiếc gậy cứng như sát kia không ngừng chạm vào giữa cặp mông mềm mại của cô.
Bối Duyệt cho rằng anh sẽ muốn cô ngay bây giờ. Nhưng ngay lúc anh đẩy váy ngủ của cô lên, bầu không khí mờ ám bỗng nhiên không còn.
Côn thịt của anh vẫn còn rất cứng, kiêu ngạo vươn lên khiến đũng quần xuất hiện một căn lều nhỏ, nhìn là biết anh đang cố nhịn, khó chịu biết chừng nào. Nhưng anh lại buông cô ra, không hề chạm vào cô nữa.
“Em lên lầu trước đi Duyệt Duyệt!”
Hơi ấm trên bàn tay anh vẫn còn vương trên da thịt cô, núm vú cũng bị anh sờ tới cứng lên. Lỗ nhỏ ướt sũng chỉ chờ côn thịt của anh tới lấp đầy.
So với việc không chiếm được anh thì việc có được nhưng bị đẩy ra còn tàn nhẫn hơn.
Bàn tay cô sờ lên gương mặt nóng hổi của mình, Bối Duyệt điếc không sợ súng, bưng dưa hấu ra phòng khách. Lăng Thanh Thầm dựa người vào sô pha, hai mắt nhắm chặt, xem chừng vô cùng mệt mỏi.
Nhìn anh như vậy khiến cô đau lòng.
Cô để dưa hấu xuống bàn, chạm nhẹ vào vai anh, “Lăng… Chú à, nếu mệt quá thì về phòng mà nghỉ.”
Đôi mắt khép hờ của anh bỗng nhiên mở ra, bàn tay nóng hổi nắm lấy tay cô kéo mạnh, khiến cô ngã vào trong ngực anh.
Bối Duyệt luyến tiếc hít sâu một hơi, mùi hương quen thuộc của anh lẫn một chút mùi rượu. Không biết ai mới là người chủ động, cô đã có thể cảm giác được hơi thở của anh càng lúc càng gần, hơi thở phả vào tai cô, rất ngứa.
“Gọi là gì?” Bàn tay anh vuốt ve vòng eo cô, giọng nói mang theo sự uy hiếp. “Chú à?”
Bối Duyệt bị ôm chặt trong ngực anh nên không thể động đậy, mà cô cũng chẳng muốn động. Cô tìm một vị trí thoải mái rồi áp vào ngực anh cọ nhẹ, “Lăng Thanh Thầm.”
Lăng Thanh Thầm đặt cằm trên đỉnh đầu cô, nghe cô ngọt ngào gọi mình, anh nhẹ ừ một tiếng.
“Bé thật nhẫn tâm… bao lâu rồi không tới đây, chẳng lẽ trốn anh sao?”
Chú già phải nhịn tới khó chịu, thô bạo xoa bóp cô bé mềm mại, thứ thô to bên dưới vô cùng kiêu ngạo đâm vào mông cô.
Bối Duyệt vô cùng xấu hổ, nhưng cô rất thích cách Lăng Thanh Thầm ôm cô một cách bá đạo như thế này, cô có thể cảm nhận được anh, không cần thiết phải đẩy anh ra.
Tuy trong lòng vô cùng ngọt ngào, nhưng cô lại nói lời dối lòng, “Không có.”
“Nói dối.” Tay anh luồn vào trong váy ngủ của cô, “Bé hư… nói dối thì phải bị phạt…”
Bàn tay đang để trên eo cô bỗng nhẫn tâm bóp mạnh một cái.
“Đau quá…” Da thịt mềm mại bị bóp đến đỏ lên.
Lăng Thanh Thầm làm như không nghe thấy, cánh tay mạnh mẽ vẫn tiếp tục ôm chặt eo cô, vòng eo nhỏ nhắn có thể bị bẻ gãy bất kỳ lúc nào. Càng lúc bàn tay anh càng thêm táo bạo, di chuyển dần về phía bầu ngực mềm mại của cô.
Nụ hôn nồng nhiệt áp lên môi Bối Duyệt, mạnh mẽ mút vài cái rồi bắt đầu hung tợn cạy tôi môi đang khép chặt của cô ra, anh luồn lưỡi vào trong miệng cô rồi tuỳ tiện càn quét khắp nơi. Khi đã chơi đùa đủ rồi, anh mới mút nhẹ chiếc lưỡi nhỏ xinh của cô, để cho hai chiếc lưỡi nhẹ nhàng quấn lấy nhau.
Bàn tay đặt trên ngực cô vẫn ngang ngược như vậy, bầu vú mềm mại nằm gọn trong lòng bàn tay anh, để mặc anh hết xoa lại nắn.
Côn thịt dưới háng càng lúc càng cứng, hông anh nhấp nhô mạnh mẽ khiến chiếc gậy cứng như sát kia không ngừng chạm vào giữa cặp mông mềm mại của cô.
Bối Duyệt cho rằng anh sẽ muốn cô ngay bây giờ. Nhưng ngay lúc anh đẩy váy ngủ của cô lên, bầu không khí mờ ám bỗng nhiên không còn.
Côn thịt của anh vẫn còn rất cứng, kiêu ngạo vươn lên khiến đũng quần xuất hiện một căn lều nhỏ, nhìn là biết anh đang cố nhịn, khó chịu biết chừng nào. Nhưng anh lại buông cô ra, không hề chạm vào cô nữa.
“Em lên lầu trước đi Duyệt Duyệt!”
Hơi ấm trên bàn tay anh vẫn còn vương trên da thịt cô, núm vú cũng bị anh sờ tới cứng lên. Lỗ nhỏ ướt sũng chỉ chờ côn thịt của anh tới lấp đầy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.