Chương 4:
Úc Khanh
24/04/2024
"Xin chào ký chủ, tôi là hệ thống Tiểu Thất. Vì ký chủ có khả năng sống sót, xin hãy mau chóng hoàn thành các nhiệm vụ saụ"
"Cưa đổ Cảnh Khiêm, Lục Vọng Trần, Kỷ Hành Vũ. Đúng, chính là ba người mà cô biết, hơn nữa còn thu thập điểm tình yêu và điểm ái dịch từ ba mục tiêu nhiệm vụ trên."
Hướng Dĩ Mạt ???
"Cái gì Ba người kia, Tiểu Thất, mi..." Con ngươi trong mắt Hướng Dĩ Mạt mở to, cô khiếp sợ tới mức sắp không nói thành lời.
"Mà cái điểm ái dịch kia là cái gì?"
"Là các loại dịch như nước dãi, mồ hôi, tinh dich. Phía Tiểu Thất đề nghị ký chủ trực tiếp thu thập tinh dich là hữu hiệu nhất nha..."
Hướng Dĩ Mạt Đệt...
Câu trả lời này khiến cô không biết nên nói gì.
"Tiểu Thất, liệu mi có thể đừng sử dụng giọng nói đáng yêu nói lời bẩn thỉu như vậy được không? Quá hành hạ người khác mà."
"Ký chủ, xin đừng trông giọng bắt hình dong."
"Thật sự không còn lựa chọn nào khác sao?"
"Không có."
Cánh môi xinh đẹp của Hướng Dĩ Mạt mím thành một đường thẳng, giữa tiết tháo và mạng nhỏ, cô lựa chọn tính mạng.
Nhưng mà...
Cả ba người Cảnh Khiêm, Lục Vọng Trần và Kỷ Hành Vũ đều là anh em tốt của Tần Sở. Tuy cô đều quen biết bọn họ, nhưng ngày trước trong mắt cô chỉ có Tần Sở, không quen thuộc ba người kia cho lắm.
Lần này bắt buộc cô phải tán tỉnh ba người này, Hướng Dĩ Mạt hệt như kiến bò trên chảo nóng, chẳng biết phải làm thế nào.
Vả lại ba người này đều là những người đàn ông tinh hoa nhân trung long phượng, hệ thống đúng là đã đưa ra vấn đề khó nhằn cho cô rồi.
Hướng Dĩ Mạt vắt hết óc suy nghĩ cách tiếp cận ba người này, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ.
Cô nhớ tới mấy tình tiết trong cốt truyện gốc.
Sau khi nam chính Tần Sở cảnh cáo cô lần này, nữ phụ pháo hôi như cô đương nhiên không chết tâm, luôn tìm đủ loại lý do để khiến Tần Sở tới tìm mình.
Nhưng Tần Sở dường như cực kỳ ghét cô, không còn dung túng cô nữa, mà để ba anh em tốt kia ra mặt ngăn cản cô, không cho cô cơ hội phá hỏng tình cảm giữa anh ta và nữ chính.
Trong mắt Hướng Dĩ Mạt hiện lên chút giảo hoạt.
Nam chính, giỏi lắm
Đúng là buồn ngủ có người đưa gối cho.
Trong đầu cô sửa sang lại những tình tiết mà cô sẽ tiếp xúc với ba người kia trong cốt truyện tiếp saụ
Vì vậy, Hướng Dĩ Mạt lên kế hoạch cho đại kế cưa trai của mình.
Hôm sau, tập đoàn Thượng Thành.
Tề Yên bưng cà phê đi vào văn phòng của Tần Sở.
Cô ta dịu dàng nói "Tần Sở, Dĩ Mạt lại không đến, chắc là em ấy đau lòng. Hồi bé em ấy hay bám lấy anh, vả lại hôm qua em hắt vào em ấy, anh nói hơi nặng lời rồi."
Tần Sở khẽ nhíu mày, thở dài một hơi "Yên Nhi, là em quá tốt. Con bé đã hai mươi mốt tuổi rồi, không còn nhỏ nữa, không phải lần đầu không tới công ty, con bé cứ tùy hứng vậy đó. Nếu anh cứ dung túng con bé tiếp, con bé sẽ càng quá đáng hơn."
Anh ta vừa dứt lời thì điện thoại đột nhiên reo vang.
Nhìn tên người gọi trên màn hình, là Hướng Dĩ Mạt.
Tần Sở do dự một chút, cuối cùng vẫn bấm nghe.
Lập tức nghe thấy đầu bên kia điện thoại vang lên giọng của Hướng Dĩ Mạt "Alo, anh Sở, em bị bệnh rồi, anh có thể tới Bích Thủy Vân Thiên thăm em được không?"
Nghe Hướng Dĩ Mạt bị bệnh, Tần Sở theo thói quen định đi xem cô thế nào, dẫn cô tới bệnh viện.
Tề Yên ở một bên nghe vậy, đôi mắt toát lên vẻ kinh ngạc, ra chiều rất lo lắng "Hóa ra em Dĩ Mạt bị bệnh."
"Thảo nào không tới công ty." Cô ta thì thào "Nhưng hôm qua gặp em Dĩ Mạt thì vẫn còn khỏe mạnh, nghe Tiểu Lỵ nói, cô ấy thấy Dĩ Mạt giải sầu ở Hoàn Vũ thành, sao đột nhiên lại..."
"Cưa đổ Cảnh Khiêm, Lục Vọng Trần, Kỷ Hành Vũ. Đúng, chính là ba người mà cô biết, hơn nữa còn thu thập điểm tình yêu và điểm ái dịch từ ba mục tiêu nhiệm vụ trên."
Hướng Dĩ Mạt ???
"Cái gì Ba người kia, Tiểu Thất, mi..." Con ngươi trong mắt Hướng Dĩ Mạt mở to, cô khiếp sợ tới mức sắp không nói thành lời.
"Mà cái điểm ái dịch kia là cái gì?"
"Là các loại dịch như nước dãi, mồ hôi, tinh dich. Phía Tiểu Thất đề nghị ký chủ trực tiếp thu thập tinh dich là hữu hiệu nhất nha..."
Hướng Dĩ Mạt Đệt...
Câu trả lời này khiến cô không biết nên nói gì.
"Tiểu Thất, liệu mi có thể đừng sử dụng giọng nói đáng yêu nói lời bẩn thỉu như vậy được không? Quá hành hạ người khác mà."
"Ký chủ, xin đừng trông giọng bắt hình dong."
"Thật sự không còn lựa chọn nào khác sao?"
"Không có."
Cánh môi xinh đẹp của Hướng Dĩ Mạt mím thành một đường thẳng, giữa tiết tháo và mạng nhỏ, cô lựa chọn tính mạng.
Nhưng mà...
Cả ba người Cảnh Khiêm, Lục Vọng Trần và Kỷ Hành Vũ đều là anh em tốt của Tần Sở. Tuy cô đều quen biết bọn họ, nhưng ngày trước trong mắt cô chỉ có Tần Sở, không quen thuộc ba người kia cho lắm.
Lần này bắt buộc cô phải tán tỉnh ba người này, Hướng Dĩ Mạt hệt như kiến bò trên chảo nóng, chẳng biết phải làm thế nào.
Vả lại ba người này đều là những người đàn ông tinh hoa nhân trung long phượng, hệ thống đúng là đã đưa ra vấn đề khó nhằn cho cô rồi.
Hướng Dĩ Mạt vắt hết óc suy nghĩ cách tiếp cận ba người này, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ.
Cô nhớ tới mấy tình tiết trong cốt truyện gốc.
Sau khi nam chính Tần Sở cảnh cáo cô lần này, nữ phụ pháo hôi như cô đương nhiên không chết tâm, luôn tìm đủ loại lý do để khiến Tần Sở tới tìm mình.
Nhưng Tần Sở dường như cực kỳ ghét cô, không còn dung túng cô nữa, mà để ba anh em tốt kia ra mặt ngăn cản cô, không cho cô cơ hội phá hỏng tình cảm giữa anh ta và nữ chính.
Trong mắt Hướng Dĩ Mạt hiện lên chút giảo hoạt.
Nam chính, giỏi lắm
Đúng là buồn ngủ có người đưa gối cho.
Trong đầu cô sửa sang lại những tình tiết mà cô sẽ tiếp xúc với ba người kia trong cốt truyện tiếp saụ
Vì vậy, Hướng Dĩ Mạt lên kế hoạch cho đại kế cưa trai của mình.
Hôm sau, tập đoàn Thượng Thành.
Tề Yên bưng cà phê đi vào văn phòng của Tần Sở.
Cô ta dịu dàng nói "Tần Sở, Dĩ Mạt lại không đến, chắc là em ấy đau lòng. Hồi bé em ấy hay bám lấy anh, vả lại hôm qua em hắt vào em ấy, anh nói hơi nặng lời rồi."
Tần Sở khẽ nhíu mày, thở dài một hơi "Yên Nhi, là em quá tốt. Con bé đã hai mươi mốt tuổi rồi, không còn nhỏ nữa, không phải lần đầu không tới công ty, con bé cứ tùy hứng vậy đó. Nếu anh cứ dung túng con bé tiếp, con bé sẽ càng quá đáng hơn."
Anh ta vừa dứt lời thì điện thoại đột nhiên reo vang.
Nhìn tên người gọi trên màn hình, là Hướng Dĩ Mạt.
Tần Sở do dự một chút, cuối cùng vẫn bấm nghe.
Lập tức nghe thấy đầu bên kia điện thoại vang lên giọng của Hướng Dĩ Mạt "Alo, anh Sở, em bị bệnh rồi, anh có thể tới Bích Thủy Vân Thiên thăm em được không?"
Nghe Hướng Dĩ Mạt bị bệnh, Tần Sở theo thói quen định đi xem cô thế nào, dẫn cô tới bệnh viện.
Tề Yên ở một bên nghe vậy, đôi mắt toát lên vẻ kinh ngạc, ra chiều rất lo lắng "Hóa ra em Dĩ Mạt bị bệnh."
"Thảo nào không tới công ty." Cô ta thì thào "Nhưng hôm qua gặp em Dĩ Mạt thì vẫn còn khỏe mạnh, nghe Tiểu Lỵ nói, cô ấy thấy Dĩ Mạt giải sầu ở Hoàn Vũ thành, sao đột nhiên lại..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.