Người Câm Nhưng Lại Bị Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng
Chương 19:
Triệu Sử Giác
30/07/2024
Không nhịn việc nhỏ sẽ làm loạn việc lớn.
Cô vẫn còn hữu dụng.
Mấy ngày kế tiếp, Kỳ Xán không có động tới Thời Thính, mà là lặng lẽ im lặng chờ đợi cô lộ ra càng nhiều tin tức có liên quan đến chuyện đầu độc.
Nhưng mà.
Hôm nay Thời Thính đọc tiểu thuyết cẩu huyết.
Ngày mai trong lòng nhiệt tình ca hát.
Ngày mốt tự mình diễn kịch ở trong lòng.
Mỗi sáng sớm, đánh thức Kỳ Xán không phải là sự nghiệp.
Mà là:
Một ngày mới, chào buổi sáng mọi người! Ngoại trừ Kỳ Xán.
Mỗi buổi tối, ngủ cùng anh không phải là thành quả của dự án.
Mà là:
Để mình xem ai không ngủ được? À, là mình
Kỳ Xán: "......"
Ban ngày Thời Thính đọc báo, buổi tối thức đêm vẽ tranh, nhưng người có mục tiêu thì tinh thần phấn chấn.
Đối lập rõ ràng, chính là Kỳ thiếu gia mỗi ngày đều uống thuốc đúng giờ, nhưng càng ngày sắc mặt càng kém.
Hai tay Kỳ Xán chống trên mặt bàn, đầu ngón tay chạm nhau, úp trước mặt, thoạt nhìn vô cùng nghiêm túc.
Rốt cuộc cô còn nói nữa hay không?
Ba ngày sau, chờ rốt cục Thời Thính cũng vẽ xong một bức tranh đặt tên là "Loạn Dã", mới nhớ tới nội dung kế tiếp của cốt truyện.
À, ngày mai là cuộc họp hội đồng quản trị?
Kỳ Xán đang ngồi trong phòng sách chấn động tinh thần.
Lại nói tiếp, đại boss đứng đằng sau màn này cũng thật cao tay, lần trước đầu độc vào ly champagne, lần này không có khả năng sẽ dùng dụng cụ nữa. Anh ta sẽ...
Kỳ Xán ngồi ngay ngắn, tập trung tinh thần.
Toàn bộ người trong cuộc họp video cũng không dám thở mạnh trọng?! tổng giám đốc nghĩ tới chuyện gì quan
Kỳ Xán im lặng chờ đợi tin tức mấu chốt, giống như dã thú tràn ngập kiên nhẫn mà ngủ đông.
Anh ta sẽ......
Chính xác thì sẽ xảy ra chuyện gì?
Thời Thính cầm bút vẽ lên, bởi vì đột nhiên cô nhìn thấy trên tranh của mình còn thiếu một nét màu, lập tức bị hấp dẫn lực chú ý, kéo khay thuốc màu đã khô cạn lại gần.
Sau một lúc lâu, Kỳ Xán nín thở nghe thấy:
Phù, phù, phù, được được được, thế này mới đúng, phù.
Kỳ Xán: "....."
Hồi lâu sau, mọi người nhìn thấy tổng giám đốc bí hiểm thu tay lại.
Anh sao?
Ngày hôm đó, Thời Thính thành công đạt tới 9999 câu.
Lập tức sẽ đến giai đoạn thắng lợi!
Cô vô cùng chờ mong nội dung điều chỉnh mà cốt truyện này mang đến.
Lần đầu tiên là số nguyên một ngàn, cô chiếm được tiên tri về tương lai.
Lần thứ hai là số nguyên một vạn, cô không có được cái gì, nhưng vốn dĩ nên ở trong trường hợp hãm hại Kỳ Xán, đột nhiên anh lại tự mình phát bệnh.
Lần này là số nguyên một trăm ngàn câu có thể khiến cô nói một chút hay không?
Thời Thính vô cùng chờ mong mà ăn một viên kẹo nhuận hầu.
Kỳ đại thiếu gia vừa đi ra từ trong thang máy đã ngửi thấy mùi bạc hà nhàn nhạt.
Anh đứng ở giữa một đám trợ lý cùng vệ sĩ, ăn mặc chỉnh tề ưu nhã, mái tóc đen được chải ra sau đầu, lộ ra màu da trắng lạnh, ngũ quan anh tuấn, cả người đều là khí chất tự phụ bất phàm, nhìn thoáng qua phía Thời Thính.
Trợ lý Thẩm nhỏ giọng hỏi, "Tổng giám đốc, có mang phu nhân đi cùng không?"
Là một trợ lý đạt tiêu chuẩn hiệu suất cao, anh ta thu thập được rất nhiều tin tức trong giới hào môn, trợ lý Thẩm biết hiện tại có rất nhiều người đều chờ xem chuyện cười của phu nhân, cười nhạo chẳng qua phu nhân chỉ là công cụ liên hôn.
Nhưng rõ ràng tổng giám đốc vẫn rất quan tâm phu nhân, không chỉ quan tâm phu nhân đã ngủ hay chưa, còn có thể chủ động quan tâm sức khỏe tinh thần của phu nhân.
Kỳ Xán nghe vậy, thuận thế nhìn về phía Thời Thính.
Nếu như hiện tại cô lo lắng cho anh một chút, trong lòng nhớ tới chuyện đầu độc, vậy anh có thể mang cô đi.
Thời Thính thấy ánh mắt của anh, trong con ngươi lập tức bắt đầu khởi động thưởng thức, sùng bái, cùng với tự ti mẫn cảm chỉ có thể nhìn từ xa không thể khinh nhờn, tôi biết tôi không xứng cách anh quá gần, sau đó vô cùng đúng chỗ mà lui về phía sau vài bước.
Trợ lý Thẩm xem hiểu vẻ mặt của cô, trong lòng vô cùng đau lòng!
Thời Thính nghĩ thầm, cô cũng không muốn xen vào chuyện vớ vẫn này!
Mặc dù Thời Tinh Tinh cố ý kích thích cô, muốn cho người câm như cô tiến vào tầm mắt công chúng, nhưng cô không thể chủ động đi gánh vác. Boss lớn phía sau màn còn có thể xuống tay rất nhiều lần, nói không chừng cô lại đụng cái gì sờ cái đó trong cuộc họp hội đồng quản trị lần này, cuối cùng lúc thanh toán lại biến thành lỗi của cô.
Chỉ cần ngày nào cô là người câm, ngày đó cô vẫn là hiệp sĩ công nồi dự bị! Dù sao không có ai gần gũi với tổng giám đốc hơn cô, hơn nữa càng không thể biện hộ cho mình.
Tự mình đi đi! Xe phân! Ăn nhiều độc một chút rồi trở về!
Bộp [10000/100000000]
Kỳ Xán giận dữ quay đầu.
Không cần tin tức của cô, anh cũng có thể tránh được nguy hiểm ngoài sáng trong tối nhiều năm như vậy!
Chờ xử lý xong chuyện lớn này, sẽ tới xử lý cô.
Sắc mặt Kỳ Xán không chút thay đổi quay đầu, sải bước đi ra ngoài.
Về phần cô bị giới hào môn đùa cợt, có quan hệ gì với anh?
Kỳ Xán nghĩ như vậy, ngồi lên xe.
Xe chống đạn cấp E chạy thẳng về phía tòa nhà tổng bộ tập đoàn.
Nhưng mà, sau khi xe chạy được một đoạn, vẻ mặt Kỳ Xán lại bắt đầu đọng lại.
Tại sao?
Anh vẫn.
Có thể nghe thấy?
Haizz, đủ rồi, sao không có gì thay đổi?
Được rồi được rồi, bất kể nói thế nào, không tham gia cuộc họp hội đồng quản trị cũng coi như là điều chỉnh có lợi, lần này anh ta trúng độc như thế nào cũng không liên quan đến mình!
Xe chạy được hai cây số, năm cây số, âm lượng trong đầu Kỳ Xán vẫn không có gì thay đổi, giống như vẫn ở bên tai anh.
Rốt cục Kỳ Xán ngẩng đầu, nhìn đỉnh xe chống đạn cấp E.
Cô vẫn còn hữu dụng.
Mấy ngày kế tiếp, Kỳ Xán không có động tới Thời Thính, mà là lặng lẽ im lặng chờ đợi cô lộ ra càng nhiều tin tức có liên quan đến chuyện đầu độc.
Nhưng mà.
Hôm nay Thời Thính đọc tiểu thuyết cẩu huyết.
Ngày mai trong lòng nhiệt tình ca hát.
Ngày mốt tự mình diễn kịch ở trong lòng.
Mỗi sáng sớm, đánh thức Kỳ Xán không phải là sự nghiệp.
Mà là:
Một ngày mới, chào buổi sáng mọi người! Ngoại trừ Kỳ Xán.
Mỗi buổi tối, ngủ cùng anh không phải là thành quả của dự án.
Mà là:
Để mình xem ai không ngủ được? À, là mình
Kỳ Xán: "......"
Ban ngày Thời Thính đọc báo, buổi tối thức đêm vẽ tranh, nhưng người có mục tiêu thì tinh thần phấn chấn.
Đối lập rõ ràng, chính là Kỳ thiếu gia mỗi ngày đều uống thuốc đúng giờ, nhưng càng ngày sắc mặt càng kém.
Hai tay Kỳ Xán chống trên mặt bàn, đầu ngón tay chạm nhau, úp trước mặt, thoạt nhìn vô cùng nghiêm túc.
Rốt cuộc cô còn nói nữa hay không?
Ba ngày sau, chờ rốt cục Thời Thính cũng vẽ xong một bức tranh đặt tên là "Loạn Dã", mới nhớ tới nội dung kế tiếp của cốt truyện.
À, ngày mai là cuộc họp hội đồng quản trị?
Kỳ Xán đang ngồi trong phòng sách chấn động tinh thần.
Lại nói tiếp, đại boss đứng đằng sau màn này cũng thật cao tay, lần trước đầu độc vào ly champagne, lần này không có khả năng sẽ dùng dụng cụ nữa. Anh ta sẽ...
Kỳ Xán ngồi ngay ngắn, tập trung tinh thần.
Toàn bộ người trong cuộc họp video cũng không dám thở mạnh trọng?! tổng giám đốc nghĩ tới chuyện gì quan
Kỳ Xán im lặng chờ đợi tin tức mấu chốt, giống như dã thú tràn ngập kiên nhẫn mà ngủ đông.
Anh ta sẽ......
Chính xác thì sẽ xảy ra chuyện gì?
Thời Thính cầm bút vẽ lên, bởi vì đột nhiên cô nhìn thấy trên tranh của mình còn thiếu một nét màu, lập tức bị hấp dẫn lực chú ý, kéo khay thuốc màu đã khô cạn lại gần.
Sau một lúc lâu, Kỳ Xán nín thở nghe thấy:
Phù, phù, phù, được được được, thế này mới đúng, phù.
Kỳ Xán: "....."
Hồi lâu sau, mọi người nhìn thấy tổng giám đốc bí hiểm thu tay lại.
Anh sao?
Ngày hôm đó, Thời Thính thành công đạt tới 9999 câu.
Lập tức sẽ đến giai đoạn thắng lợi!
Cô vô cùng chờ mong nội dung điều chỉnh mà cốt truyện này mang đến.
Lần đầu tiên là số nguyên một ngàn, cô chiếm được tiên tri về tương lai.
Lần thứ hai là số nguyên một vạn, cô không có được cái gì, nhưng vốn dĩ nên ở trong trường hợp hãm hại Kỳ Xán, đột nhiên anh lại tự mình phát bệnh.
Lần này là số nguyên một trăm ngàn câu có thể khiến cô nói một chút hay không?
Thời Thính vô cùng chờ mong mà ăn một viên kẹo nhuận hầu.
Kỳ đại thiếu gia vừa đi ra từ trong thang máy đã ngửi thấy mùi bạc hà nhàn nhạt.
Anh đứng ở giữa một đám trợ lý cùng vệ sĩ, ăn mặc chỉnh tề ưu nhã, mái tóc đen được chải ra sau đầu, lộ ra màu da trắng lạnh, ngũ quan anh tuấn, cả người đều là khí chất tự phụ bất phàm, nhìn thoáng qua phía Thời Thính.
Trợ lý Thẩm nhỏ giọng hỏi, "Tổng giám đốc, có mang phu nhân đi cùng không?"
Là một trợ lý đạt tiêu chuẩn hiệu suất cao, anh ta thu thập được rất nhiều tin tức trong giới hào môn, trợ lý Thẩm biết hiện tại có rất nhiều người đều chờ xem chuyện cười của phu nhân, cười nhạo chẳng qua phu nhân chỉ là công cụ liên hôn.
Nhưng rõ ràng tổng giám đốc vẫn rất quan tâm phu nhân, không chỉ quan tâm phu nhân đã ngủ hay chưa, còn có thể chủ động quan tâm sức khỏe tinh thần của phu nhân.
Kỳ Xán nghe vậy, thuận thế nhìn về phía Thời Thính.
Nếu như hiện tại cô lo lắng cho anh một chút, trong lòng nhớ tới chuyện đầu độc, vậy anh có thể mang cô đi.
Thời Thính thấy ánh mắt của anh, trong con ngươi lập tức bắt đầu khởi động thưởng thức, sùng bái, cùng với tự ti mẫn cảm chỉ có thể nhìn từ xa không thể khinh nhờn, tôi biết tôi không xứng cách anh quá gần, sau đó vô cùng đúng chỗ mà lui về phía sau vài bước.
Trợ lý Thẩm xem hiểu vẻ mặt của cô, trong lòng vô cùng đau lòng!
Thời Thính nghĩ thầm, cô cũng không muốn xen vào chuyện vớ vẫn này!
Mặc dù Thời Tinh Tinh cố ý kích thích cô, muốn cho người câm như cô tiến vào tầm mắt công chúng, nhưng cô không thể chủ động đi gánh vác. Boss lớn phía sau màn còn có thể xuống tay rất nhiều lần, nói không chừng cô lại đụng cái gì sờ cái đó trong cuộc họp hội đồng quản trị lần này, cuối cùng lúc thanh toán lại biến thành lỗi của cô.
Chỉ cần ngày nào cô là người câm, ngày đó cô vẫn là hiệp sĩ công nồi dự bị! Dù sao không có ai gần gũi với tổng giám đốc hơn cô, hơn nữa càng không thể biện hộ cho mình.
Tự mình đi đi! Xe phân! Ăn nhiều độc một chút rồi trở về!
Bộp [10000/100000000]
Kỳ Xán giận dữ quay đầu.
Không cần tin tức của cô, anh cũng có thể tránh được nguy hiểm ngoài sáng trong tối nhiều năm như vậy!
Chờ xử lý xong chuyện lớn này, sẽ tới xử lý cô.
Sắc mặt Kỳ Xán không chút thay đổi quay đầu, sải bước đi ra ngoài.
Về phần cô bị giới hào môn đùa cợt, có quan hệ gì với anh?
Kỳ Xán nghĩ như vậy, ngồi lên xe.
Xe chống đạn cấp E chạy thẳng về phía tòa nhà tổng bộ tập đoàn.
Nhưng mà, sau khi xe chạy được một đoạn, vẻ mặt Kỳ Xán lại bắt đầu đọng lại.
Tại sao?
Anh vẫn.
Có thể nghe thấy?
Haizz, đủ rồi, sao không có gì thay đổi?
Được rồi được rồi, bất kể nói thế nào, không tham gia cuộc họp hội đồng quản trị cũng coi như là điều chỉnh có lợi, lần này anh ta trúng độc như thế nào cũng không liên quan đến mình!
Xe chạy được hai cây số, năm cây số, âm lượng trong đầu Kỳ Xán vẫn không có gì thay đổi, giống như vẫn ở bên tai anh.
Rốt cục Kỳ Xán ngẩng đầu, nhìn đỉnh xe chống đạn cấp E.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.