Người Chồng Âm Này Có Chút Không Dễ Nuôi

Chương 157: Làm Người Đổ Vỏ

Vô Tâm A Luân Hồi

26/08/2024

"Anh nói rồi, anh chính là cha của đứa nhỏ, Diệp Vi Vi, em nghe không hiểu sao?"

"Vi Vi, cậu muốn sinh ra đứa nhỏ này sao?"

Tô Diêu cũng phớt lờ Phong Sở Mạc đang hờn dỗi ở đằng sau Diệp Vi Vi, vì cô ấy cũng không biết liệu anh có phải là người đàn ông mà Diệp Vi Vi quan tâm trước khi ăn quả vong ưu hay không, còn đối với cô ấy mà nói, người mà cô ấy từ đầu đến cuối để ý nhất vẫn luôn là Diệp Vi Vi.

Suy nghĩ của Diệp Vi Vi mới là điều quan trọng với cô ấy, lúc trước cô ấy để cô ăn quả vong ưu, thực ra, sau đó đã không ít lần cảm thấy khó chịu và áy náy, dù là chuyện nhớ kỹ hay là muốn quên đi, thì đó đều là ký ức của Diệp Vi Vi, thì nên để cô tự lựa chọn, quyết định mới đúng.

Mình, đã quá cẩu thả rồi.

Trọng điểm của vấn đề này không nằm ở việc ai làm Diệp Vi Vi mang thai, mà là, tóm lại là Diệp Vi Vi suy nghĩ gì về đứa nhỏ trong bụng.

"...Tớ, tớ muốn sinh nó ra."

Diệp Vi Vi đặt tay lên bụng, do dự một lúc, rồi mới trả lời.

Mặc dù bụng cô chỉ mới hơi nhô lên, mặc dù cô không cảm nhận được thai máy, nhưng mà, khi cô nghe Tô Diêu nói mình đã có thai, đến khi cô ý thức được mình thực sự có, biết trong bụng mình có một sinh mệnh nhỏ bé có máu mủ với mình, thì trong lòng như được lấp đầy đến phình lên, đây là con của cô, là đứa con có thể ở bên, sống cùng mình và thuộc về mình.

"Vi Vi."

Tô Diêu nhìn thấy khát vọng và chờ đợi, yếu ớt cùng kiên định trong mắt cô thì cổ họng nghèn nghẹn đi, không ai biết thân thế Diệp Vi Vi hơn cô ấy cả, không ai hiểu tâm tư cô bằng cô ấy, Diệp Vi Vi vẫn luôn quá khát vọng sẽ có một người bầu bạn với mình, quá muốn có một người thân.

"Cho dù, đứa nhỏ không giống người thường sao?"



Nói không giống người thường là dễ nghe rồi, Tô Diêu đã từng chứng kiến những người sống sót sau khi tiếp xúc thân mật với âm hồn, trong số những người đó cũng có người ngoài ý muốn có con, những đứa trẻ đó cũng được mang thai mười tháng, nhưng, mấy đứa bé như vậy, đợi cho đến khi dưa chín cuống rụng thì đã không thể gọi là em bé nữa.

Cô ấy đã chứng kiến qua rất nhiều bi kịch về đứa bé hay người mẹ.

"Con tôi dĩ nhiên không giống người thường!"

Câu này không phải Diệp Vi Vi nói, mà là Phong Sở Mạc, anh đặt tay lên vai cô, trên mặt có chút kiêu ngạo.

Một câu con tôi tràn đầy tự đắc và kiêu ngạo.

Diệp Vi Vi ngước mắt lên, nhìn ánh sáng kiên định và sáng ngời trong mắt người đàn ông, đột nhiên cô cũng mỉm cười: "Anh thích đổ vỏ lắm hả."

Thực ra, nếu cha của đứa nhỏ thật sự là người đàn ông này thì cô sẽ rất vui.

Cô thực sự, thật sự rất thích người đàn ông trước mặt này, muốn giữ đối phương ở lại bên mình.

Vừa rồi cô đã cho anh một cơ hội rồi.

"Diệp Vi Vi, anh đã nói, đó là con anh, anh là cha của nó, nếu để anh lại nghe câu đổ vỏ, thì anh xử em!"

Phong Sở Mạc bị kích thích bởi câu đổ vỏ, cảm thấy cô gợi đòn quá.



"Thế anh định làm gì em hả?"

Diệp Vi Vi không hề sợ hãi, phải nói là cô chính là cố tình khiêu khích, thậm chí trong mắt cô còn có chút chờ mong nhìn anh.

Khoảnh khắc tiếp theo, Diệp Vi Vi đã đạt ý nguyện, bởi vì, Phong Sở Mạc liền hôn cô.

So với nụ hôn lần trước, lần này càng nồng nhiệt và sâu hơn, nhất thời làm đầu Diệp Vi Vi như thiếu oxy.

Có điều cho dù đầu bị thiếu oxy nhưng cô không hề lùi bước, thậm chí cô còn vòng tay ôm cổ anh, chuyển trạng thái bị động thành chủ động, hùa theo, môi và răng đan vào nhau, tiếng mút đặc biệt rõ trong phòng nhỏ, còn có mùi hương ái muội.

Tô Diêu sa sầm mặt mày, cảm thấy miếng thịt mà mình nuôi lớn bị tên khốn ăn mất, hận nhất chính là miếng thịt còn chủ động tự đưa mình dâng lên miệng người ta.

An Nhiên nhìn mà hâm mộ, ghen tị hơn trước. Mắt anh ta liên tục quét về phía Tô Diêu. Diêu Diêu à, khi nào em mới chủ động thân mật với anh đây? Cũng chẳng cần em chủ động nhiều, ngày thường hôn tý đừng có sắn tay áo đi đường quyền là được.

Tô Diêu đỡ trán, không để ý tới An Nhiên đang lên cơn tâm thần, cũng không bước đến tách hai người đang hôn cuồng nhiệt ra, không phải cô ấy đã chấp nhận Phong Sở Mạc, hay để ý anh là người trong lòng Vi Vi, hay là cha đứa bé trong bụng. Tóm lại, người lợi dụng chiếm lời từ Vi Vi trong mắt cô ấy là cái gai rất chướng mắt.

Thế là: "Vi Vi, cậu quên rồi à, hôm nay tớ tới đây là có chuyện muốn nói với cậu."

Tô Diêu vừa thốt lên, Diệp Vi Vi liền cảm giác được Phong Sở Mạc ôm chặt mình không buông đột nhiên cứng đờ: "Làm sao vậy?"

Diệp Vi Vi hỏi, ngay sau đó, là tiếng nước chảy ào ào, trước mắt cô xuất hiện hơi nước và không còn thấy bóng dáng của Phong Sở Mạc.

Đăng sớm tại dembuon.vn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Chồng Âm Này Có Chút Không Dễ Nuôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook