Nhà Ma Của Tôi Liên Thông Với Địa Phủ
Chương 8: Cô Là Thứ Gì
Hoàng Sắc Đích Miêu Mễ
14/10/2024
Tường vây rất cao, hơn nữa chung quanh bao phủ sương mù, từ bên ngoài hoàn toàn không thể thấy được bên trong trông như thế nào. Hơn nữa sắc trời đã tối, bầu không khí cứ âm u tối tăm.
Lê Diệu đi đến cổng lớn, đang suy xét nên kế thừa nhà ma này như thế nào. Bỗng nhiên màn hình điện thoại của cô sáng lên, chiếc app vốn rất ngoan ngoãn yên phận bỗng tỏa sáng, sau đó xuất hiện một dòng chữ lớn: “Xin hỏi cô Lê Diệu, cô có bằng lòng kế thừa nhà ma này không?”
Bên dưới có hai mục lựa chọn: [Vâng] – [Chắc chắn rồi].
Lê Diệu: “…”
Hai sự lựa chọn này khác nhau chỗ nào?
Cô ấn vào [Vâng].
Sau khi ấn vào, cô có thể tiến vào app.
Giao diện của app rất giản dị, màu sắc cũng lấy màu đen là chủ đạo như bề ngoài của nó. Dưới cùng là ba mục chính: [Quản lý nhà ma], [Nhiệm vụ của tôi] và [Tư liệu của tôi].
Lê Diệu bấm vào [Tư liệu của tôi] trước, màn hình hiển thị:
[Họ và tên: Lê Diệu]
[Tuổi: 20]
[Giới tính: Nghi ngờ là nữ]
Lê Diệu: “…”
Nghi ngờ là nữ là sao? Chẳng lẽ cô không giống con gái?
Lê Diệu xem tiếp phần dưới:
[Tài sản: 350 tệ (Nghèo rớt mùng tơi)]
Lê Diệu: “Mình nhịn.”
[Điểm tích lũy: 0 (Nghèo chết đi được)]
[Thiên phú: Không có (Đúng là ngu xuẩn)]
[Thu tàng: Không có (Nghèo xác nghèo xơ)]
[Kỹ năng: Không có (Hai bàn tay trắng)]
Cái app này sao còn khịa người ta nữa? Lê Diệu khẽ mím môi, thầm nghĩ thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, hơn nữa sắc trời đã tối, vào trong dàn xếp trước đã rồi tính sau.
Thế là Lê Diệu đi đến cổng lớn, đặt tay lên tay nắm cửa, đang định mở cửa thì bỗng nhiên app lại sáng lên.
Lê Diệu cúi đầu nhìn, thấy phần [Nhiệm vụ của tôi] trong app đang nhấp nháy.
Cô bấm vào thì thấy màn hình hiển thị: [Chủ nhân nhà ma đã đến nhà ma, mở ra nhiệm vụ chính: Kinh doanh Nhà Ma Phong Đô, khiến nhà ma nổi tiếng khắp thế giới.
Nhiệm vụ chính đã mở ra, thưởng 3 hộp mù.]
Hộp mù!
Lê Diệu thích nhất là mở hộp mù. Cô thử chạm vào hộp mù, chỉ thấy ánh sáng trắng lóe lên, một chiếc hộp đen thui hình khối rơi vào lòng Lê Diệu.
Trong lòng cô xuất hiện một chiếc hộp mù, còn số lượng hộp mù trong app đã từ 3 biến thành 2.
Lê Diệu đặt hộp mù xuống mặt đất, xé thứ trông như lá bùa được dán trên hộp mù. Vừa xé xong thì nhận thấy một luồng gió lạnh thổi tới, ngay sau đó một mỹ nhân sườn xám xuất hiện trước mặt cô.
Lê Diệu hoảng sợ, sao tự nhiên lại xuất hiện một người sống? Cô lùi về sau theo phản xạ, vẻ mặt cảnh giác: “Cô là thứ gì?”
Mỹ nhân sườn xám vô cùng xinh đẹp, mái tóc được uốn xoăn, trông như kiểu tóc thường thấy trong phim và điện ảnh đề tài dân quốc.
Mỹ nhân sườn xám hành lễ với Lê Diệu, giọng nói dịu dàng: “Tiểu nữ là Như Hoa, bái kiến chủ nhân nhà ma.”
Như Hoa? Cái tên này rất quen tai, trong trí nhớ của Lê Diệu có hai người tên Như Hoa, một người là Như Hoa trong điện ảnh của Tinh gia, nam đóng giả nữ, một người khác là nữ quỷ Như Hoa từng vất vả chờ đợi 12 năm.
Lê Diệu đi đến cổng lớn, đang suy xét nên kế thừa nhà ma này như thế nào. Bỗng nhiên màn hình điện thoại của cô sáng lên, chiếc app vốn rất ngoan ngoãn yên phận bỗng tỏa sáng, sau đó xuất hiện một dòng chữ lớn: “Xin hỏi cô Lê Diệu, cô có bằng lòng kế thừa nhà ma này không?”
Bên dưới có hai mục lựa chọn: [Vâng] – [Chắc chắn rồi].
Lê Diệu: “…”
Hai sự lựa chọn này khác nhau chỗ nào?
Cô ấn vào [Vâng].
Sau khi ấn vào, cô có thể tiến vào app.
Giao diện của app rất giản dị, màu sắc cũng lấy màu đen là chủ đạo như bề ngoài của nó. Dưới cùng là ba mục chính: [Quản lý nhà ma], [Nhiệm vụ của tôi] và [Tư liệu của tôi].
Lê Diệu bấm vào [Tư liệu của tôi] trước, màn hình hiển thị:
[Họ và tên: Lê Diệu]
[Tuổi: 20]
[Giới tính: Nghi ngờ là nữ]
Lê Diệu: “…”
Nghi ngờ là nữ là sao? Chẳng lẽ cô không giống con gái?
Lê Diệu xem tiếp phần dưới:
[Tài sản: 350 tệ (Nghèo rớt mùng tơi)]
Lê Diệu: “Mình nhịn.”
[Điểm tích lũy: 0 (Nghèo chết đi được)]
[Thiên phú: Không có (Đúng là ngu xuẩn)]
[Thu tàng: Không có (Nghèo xác nghèo xơ)]
[Kỹ năng: Không có (Hai bàn tay trắng)]
Cái app này sao còn khịa người ta nữa? Lê Diệu khẽ mím môi, thầm nghĩ thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, hơn nữa sắc trời đã tối, vào trong dàn xếp trước đã rồi tính sau.
Thế là Lê Diệu đi đến cổng lớn, đặt tay lên tay nắm cửa, đang định mở cửa thì bỗng nhiên app lại sáng lên.
Lê Diệu cúi đầu nhìn, thấy phần [Nhiệm vụ của tôi] trong app đang nhấp nháy.
Cô bấm vào thì thấy màn hình hiển thị: [Chủ nhân nhà ma đã đến nhà ma, mở ra nhiệm vụ chính: Kinh doanh Nhà Ma Phong Đô, khiến nhà ma nổi tiếng khắp thế giới.
Nhiệm vụ chính đã mở ra, thưởng 3 hộp mù.]
Hộp mù!
Lê Diệu thích nhất là mở hộp mù. Cô thử chạm vào hộp mù, chỉ thấy ánh sáng trắng lóe lên, một chiếc hộp đen thui hình khối rơi vào lòng Lê Diệu.
Trong lòng cô xuất hiện một chiếc hộp mù, còn số lượng hộp mù trong app đã từ 3 biến thành 2.
Lê Diệu đặt hộp mù xuống mặt đất, xé thứ trông như lá bùa được dán trên hộp mù. Vừa xé xong thì nhận thấy một luồng gió lạnh thổi tới, ngay sau đó một mỹ nhân sườn xám xuất hiện trước mặt cô.
Lê Diệu hoảng sợ, sao tự nhiên lại xuất hiện một người sống? Cô lùi về sau theo phản xạ, vẻ mặt cảnh giác: “Cô là thứ gì?”
Mỹ nhân sườn xám vô cùng xinh đẹp, mái tóc được uốn xoăn, trông như kiểu tóc thường thấy trong phim và điện ảnh đề tài dân quốc.
Mỹ nhân sườn xám hành lễ với Lê Diệu, giọng nói dịu dàng: “Tiểu nữ là Như Hoa, bái kiến chủ nhân nhà ma.”
Như Hoa? Cái tên này rất quen tai, trong trí nhớ của Lê Diệu có hai người tên Như Hoa, một người là Như Hoa trong điện ảnh của Tinh gia, nam đóng giả nữ, một người khác là nữ quỷ Như Hoa từng vất vả chờ đợi 12 năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.