Nhân Duyên Của Chúng Ta
Đánh giá: 9.8/10 từ 3 lượt
Hãy cùng đón đọc truyện ngôn tình đặc sắc Nhân Duyên Của Chúng Ta của tác giả Bất Lực nhé:
- Mình nói này Lam Uyên, cậu cứ lang thang khắp chốn bao giờ mới lấy chồng đây?
Lam Uyên nghe bạn thân yêu nói, liền trợn người mắt lên hung dữ:
- Mình còn chưa vội, cậu vội cái gì?
Tô Thiên Bình ôm khuôn mặt đầy oán khí:
- Là mẹ mình lại giục cưới. Lam Uyên, cậu có thể bớt thời gian qua nói chuyện với mẹ mình một chút không, hiện tại mình không dám về nhà nữa rồi. Nếu có cậu, mẹ sẽ không làm lớn chuyện, bắt mình đi xem mắt!
- Còn có người bạn nào như cậu nữa không? - Lam Uyên lại to tiếng quát - Lôi bạn đi chết thay? Mình đi mới là lạ!
- Suỵttt!!!
Thiên Bình đột nhiên nhào tới che miệng Lam Uyên, nói nhỏ tới tai cô:
- Phía sau có anh đẹp trai, cậu nói quá lớn rồi!
Lam Uyên không cam tâm, há miệng ngoạm lấy tay Tô Thiên Bình, thành công khiến cô khủng hoảng gào lên:
- Mẹ nó! Vũ Lam Uyên, cậu quá ghê tởm rồi, lai có thể cắn mình?! Nhìn xem tay mình...
Vừa nói, Thiên Bình lập tức lao tới phía đối diện cướp lấy hộp giấy ăn, liên tục ra sức chà xát lau sạch tay mình, miệng liên tục gọi mười tám đời tổ tông tiền kiếp bạn hiền ra khấn một lượt.
Vũ Lam Uyên dương dương tự đắc, nhướn đôi mày nhắc thêm Thiên Bình:
- Bạn yêu, cậu thành công thu hút sự chú ý của mỹ nam rồi!!! Ha ha ...
Tô Thiên Bình nghe nói, con ngươi lập tức co rụt lại, phẫn nộ nhào tới chỗ Lam Uyên :
- Mình tới đánh chết cậu!!
Lời nói vừa dứt, chưa kịp thu thập cô gái xấu tính, điện thoại cô đổ chuông. Thiên Bình hung hăng thu lại tay, nhanh chóng bắt máy, vâng vâng dạ dạ. Cúp máy lại vội vã xách túi lên tạm biệt Lam Uyên:
- Chủ biên gọi mình có việc. Lần sau gặp lại, bye bye!
Lam Uyên nhìn bóng lưng Thiên Bình rời đi, trong lòng buông xuống một chút. Hiếm lắm mới hẹn được nhau, vội vã như vậy quả thực khiến người ta buồn chán. Thiên Bình rời đi, cô cũng gọi phục vụ tới thanh toán rồi rời khỏi quán.
Bước ra ngoài Starbuck, khí lạnh lập tức đập vào mặt cô. Lam Uyên không cảm thán, tới hầm lấy xe. Dù sao cô cũng bận rộn nhiều rồi, được tùy ý nghỉ phép mấy ngày, phải đi chơi cho thỏa thích.
- Mình nói này Lam Uyên, cậu cứ lang thang khắp chốn bao giờ mới lấy chồng đây?
Lam Uyên nghe bạn thân yêu nói, liền trợn người mắt lên hung dữ:
- Mình còn chưa vội, cậu vội cái gì?
Tô Thiên Bình ôm khuôn mặt đầy oán khí:
- Là mẹ mình lại giục cưới. Lam Uyên, cậu có thể bớt thời gian qua nói chuyện với mẹ mình một chút không, hiện tại mình không dám về nhà nữa rồi. Nếu có cậu, mẹ sẽ không làm lớn chuyện, bắt mình đi xem mắt!
- Còn có người bạn nào như cậu nữa không? - Lam Uyên lại to tiếng quát - Lôi bạn đi chết thay? Mình đi mới là lạ!
- Suỵttt!!!
Thiên Bình đột nhiên nhào tới che miệng Lam Uyên, nói nhỏ tới tai cô:
- Phía sau có anh đẹp trai, cậu nói quá lớn rồi!
Lam Uyên không cam tâm, há miệng ngoạm lấy tay Tô Thiên Bình, thành công khiến cô khủng hoảng gào lên:
- Mẹ nó! Vũ Lam Uyên, cậu quá ghê tởm rồi, lai có thể cắn mình?! Nhìn xem tay mình...
Vừa nói, Thiên Bình lập tức lao tới phía đối diện cướp lấy hộp giấy ăn, liên tục ra sức chà xát lau sạch tay mình, miệng liên tục gọi mười tám đời tổ tông tiền kiếp bạn hiền ra khấn một lượt.
Vũ Lam Uyên dương dương tự đắc, nhướn đôi mày nhắc thêm Thiên Bình:
- Bạn yêu, cậu thành công thu hút sự chú ý của mỹ nam rồi!!! Ha ha ...
Tô Thiên Bình nghe nói, con ngươi lập tức co rụt lại, phẫn nộ nhào tới chỗ Lam Uyên :
- Mình tới đánh chết cậu!!
Lời nói vừa dứt, chưa kịp thu thập cô gái xấu tính, điện thoại cô đổ chuông. Thiên Bình hung hăng thu lại tay, nhanh chóng bắt máy, vâng vâng dạ dạ. Cúp máy lại vội vã xách túi lên tạm biệt Lam Uyên:
- Chủ biên gọi mình có việc. Lần sau gặp lại, bye bye!
Lam Uyên nhìn bóng lưng Thiên Bình rời đi, trong lòng buông xuống một chút. Hiếm lắm mới hẹn được nhau, vội vã như vậy quả thực khiến người ta buồn chán. Thiên Bình rời đi, cô cũng gọi phục vụ tới thanh toán rồi rời khỏi quán.
Bước ra ngoài Starbuck, khí lạnh lập tức đập vào mặt cô. Lam Uyên không cảm thán, tới hầm lấy xe. Dù sao cô cũng bận rộn nhiều rồi, được tùy ý nghỉ phép mấy ngày, phải đi chơi cho thỏa thích.
5 chương mới nhất truyện Nhân Duyên Của Chúng Ta
Danh sách chương truyện Nhân Duyên Của Chúng Ta
- Chương 151 - Tư Mã Ngọc
- Chương 152 - Chương 148
- Chương 153 - Chương 149
- Chương 154 - Thời sinh viên của Vũ Lam Uyên
- Chương 155 - Chương 150
- Chương 156 - Chương 151
- Chương 157 - Chương 152
- Chương 158 - Ngoại truyện
- Chương 159 - Ngoại truyện (Spoil 2.0)
- Chương 160 - Chương 153
- Chương 161 - Chương 154
- Chương 162 - Chương 155
- Chương 163 - Chương 156
- Chương 164 - Chương 157
- Chương 165 - Chương 158
- Chương 166 - Chương 159
- Chương 167 - Chương 160
- Chương 168 - Chương 161
- Chương 169 - Chương 162
- Chương 170 - Chương 163
- Chương 171 - Ngoại truyện hồi ức: Làm ác nhân rất dễ! (1)
- Chương 172 - Ngoại truyện hồi ức: Làm ác nhân rất dễ! (2)
- Chương 173 - Ngoại truyện hồi ức: Làm ác nhân rất dễ! (3)
- Chương 174 - Ngoại truyện hồi ức: Làm ác nhân rất dễ! (4)
- Chương 175 - Ngoại truyện hồi ức: Làm ác nhân rất dễ! (5)
- Chương 176 - Chương 169
- Chương 177 - Chương 170
- Chương 178 - Chương 171
- Chương 179 - Chương 172
- Chương 180 - Chương 173