Chương 10
Lục Trúc Thanh Thanh
09/09/2024
11
Ninh Vương làm việc hiệu suất rất cao.
Ta chọn vị trí tốt để xây vườn hoa, thì thợ đã vào đến cửa.
Ta cùng Ninh Vương trở nên bận rộn, mỗi ngày đều đang thảo luận chi tiết, ta phát hiện sở thích của chúng ta khá giống nhau, mặc kệ đưa ra ý nghĩ cổ quái gì, đều sẽ được người kia tán đồng.
"Nơi này treo một bức hoạ, Ngài thấy có được không?" Ta hỏi hắn.
"Được " Ninh Vương cười nói, "Cổng lại treo thêm mấy tấm rèm mỏng màu trắng thì sao?"
Ta gật đầu, "Gió phất màn động, hương hoa thanh nhã, chúng ta lại ngâm ấm trà, ngồi ở chỗ này."
"Tuyệt."
Chúng ta đều nở nụ cười.
Cách hai ngày, huynh trưởng giữa trưa tới tìm ta.
Huynh trưởng nói tỷ tỷ rất ngoan ngoãn, ở trong nhà không có đi ra ngoài.
Huynh trưởng còn nói Mẫn Thời Dĩ đã đuổi nữ tử bên ngoài kia đi rồi, "Là chuyện phong lưu từ mấy năm trước của hắn, cả hai có mấy phần tình ý với nhau, không có gì đáng lo ngại nữa, muội yên tâm đi."
Ý của huynh ấy là, Mẫn Thời Dĩ không phải là vợ chồng với nữ tử kia, nói cắt đứt thì liền sẽ cắt đứt.
"Muội cùng vương gia như thế nào?" Huynh trưởng hỏi ta.
Huynh ấy không có ý hỏi ta đã động phòng chưa, nhưng lo lắng nơi đáy mắt muốn giấu không được.
"Bọn muội ở chung rất tốt, " Ta thấp giọng nói, "Nhưng chính là không viên phòng."
Hắn không nhìn thấy, ta mặc thiếu vải một chút cũng không dụ được hắn.
Trong lời nói ta cũng có ám hiệu nhiều lần, nhưng hắn không biết là không nghe được, hay là không muốn, tóm lại không có trả lời.
Ta cũng không thể bổ nhào lên hắn, mà lại ta cũng sẽ không làm như vậy.
"Ca ca, " Ta thấp giọng nói, "Hay huynh lặng lẽ giúp ta mời một Hoa nương, dạy… dạy ta."
Huynh trưởng gõ đầu ta, "Không được, muội là thiên kim Khương gia chúng ta, sao lại có thể dính vào hạng người như thế."
"Kể cả chết, chúng ta cũng phải đường đường chính chính mà chết."
Huynh trưởng buồn vô cớ mà đi, ta thở dài.
"Phu nhân, " Ninh Vương đứng trong vườn gọi ta, ta chạy qua, Ninh Vương hỏi, "Tiểu Khương đại nhân đi rồi?"
Ta xác nhận.
Hắn hỏi ta: "Là vì chuyện của Mẫn gia sao?"
"Không phải, huynh ấy chỉ đến xem ta một chút thôi." Ta ngắt lời, "Vương gia, chúng ta đi xem vật liệu mới mang tới đi."
Trên mặt hắn có chút thất vọng, nhưng cũng không có truy vấn thêm nữa
Ngày thứ bảy xây vườn hoa, người trong cung tới, Lương phi mời ta cùng vương gia tiến cung.
Ta gật đầu, "Gió phất màn động, hương hoa thanh nhã, chúng ta lại ngâm ấm trà, ngồi ở chỗ này."
"Tuyệt."
Chúng ta đều nở nụ cười.
Cách hai ngày, huynh trưởng giữa trưa tới tìm ta.
Huynh trưởng nói tỷ tỷ rất ngoan ngoãn, ở trong nhà không có đi ra ngoài.
Huynh trưởng còn nói Mẫn Thời Dĩ đã đuổi nữ tử bên ngoài kia đi rồi, "Là chuyện phong lưu từ mấy năm trước của hắn, cả hai có mấy phần tình ý với nhau, không có gì đáng lo ngại nữa, muội yên tâm đi."
Ý của huynh ấy là, Mẫn Thời Dĩ không phải là vợ chồng với nữ tử kia, nói cắt đứt thì liền sẽ cắt đứt.
"Muội cùng vương gia như thế nào?" Huynh trưởng hỏi ta.
Huynh ấy không có ý hỏi ta đã động phòng chưa, nhưng lo lắng nơi đáy mắt muốn giấu không được.
"Bọn muội ở chung rất tốt, " Ta thấp giọng nói, "Nhưng chính là không viên phòng."
Hắn không nhìn thấy, ta mặc thiếu vải một chút cũng không dụ được hắn.
Trong lời nói ta cũng có ám hiệu nhiều lần, nhưng hắn không biết là không nghe được, hay là không muốn, tóm lại không có trả lời.
Ta cũng không thể bổ nhào lên hắn, mà lại ta cũng sẽ không làm như vậy.
"Ca ca, " Ta thấp giọng nói, "Hay huynh lặng lẽ giúp ta mời một Hoa nương, dạy… dạy ta."
Huynh trưởng gõ đầu ta, "Không được, muội là thiên kim Khương gia chúng ta, sao lại có thể dính vào hạng người như thế."
"Kể cả chết, chúng ta cũng phải đường đường chính chính mà chết."
Huynh trưởng buồn vô cớ mà đi, ta thở dài.
"Phu nhân, " Ninh Vương đứng trong vườn gọi ta, ta chạy qua, Ninh Vương hỏi, "Tiểu Khương đại nhân đi rồi?"
Ta xác nhận.
Hắn hỏi ta: "Là vì chuyện của Mẫn gia sao?"
"Không phải, huynh ấy chỉ đến xem ta một chút thôi." Ta ngắt lời, "Vương gia, chúng ta đi xem vật liệu mới mang tới đi."
Trên mặt hắn có chút thất vọng, nhưng cũng không có truy vấn thêm nữa
Ngày thứ bảy xây vườn hoa, người trong cung tới, Lương phi mời ta cùng vương gia tiến cung.
Ninh Vương làm việc hiệu suất rất cao.
Ta chọn vị trí tốt để xây vườn hoa, thì thợ đã vào đến cửa.
Ta cùng Ninh Vương trở nên bận rộn, mỗi ngày đều đang thảo luận chi tiết, ta phát hiện sở thích của chúng ta khá giống nhau, mặc kệ đưa ra ý nghĩ cổ quái gì, đều sẽ được người kia tán đồng.
"Nơi này treo một bức hoạ, Ngài thấy có được không?" Ta hỏi hắn.
"Được " Ninh Vương cười nói, "Cổng lại treo thêm mấy tấm rèm mỏng màu trắng thì sao?"
Ta gật đầu, "Gió phất màn động, hương hoa thanh nhã, chúng ta lại ngâm ấm trà, ngồi ở chỗ này."
"Tuyệt."
Chúng ta đều nở nụ cười.
Cách hai ngày, huynh trưởng giữa trưa tới tìm ta.
Huynh trưởng nói tỷ tỷ rất ngoan ngoãn, ở trong nhà không có đi ra ngoài.
Huynh trưởng còn nói Mẫn Thời Dĩ đã đuổi nữ tử bên ngoài kia đi rồi, "Là chuyện phong lưu từ mấy năm trước của hắn, cả hai có mấy phần tình ý với nhau, không có gì đáng lo ngại nữa, muội yên tâm đi."
Ý của huynh ấy là, Mẫn Thời Dĩ không phải là vợ chồng với nữ tử kia, nói cắt đứt thì liền sẽ cắt đứt.
"Muội cùng vương gia như thế nào?" Huynh trưởng hỏi ta.
Huynh ấy không có ý hỏi ta đã động phòng chưa, nhưng lo lắng nơi đáy mắt muốn giấu không được.
"Bọn muội ở chung rất tốt, " Ta thấp giọng nói, "Nhưng chính là không viên phòng."
Hắn không nhìn thấy, ta mặc thiếu vải một chút cũng không dụ được hắn.
Trong lời nói ta cũng có ám hiệu nhiều lần, nhưng hắn không biết là không nghe được, hay là không muốn, tóm lại không có trả lời.
Ta cũng không thể bổ nhào lên hắn, mà lại ta cũng sẽ không làm như vậy.
"Ca ca, " Ta thấp giọng nói, "Hay huynh lặng lẽ giúp ta mời một Hoa nương, dạy… dạy ta."
Huynh trưởng gõ đầu ta, "Không được, muội là thiên kim Khương gia chúng ta, sao lại có thể dính vào hạng người như thế."
"Kể cả chết, chúng ta cũng phải đường đường chính chính mà chết."
Huynh trưởng buồn vô cớ mà đi, ta thở dài.
"Phu nhân, " Ninh Vương đứng trong vườn gọi ta, ta chạy qua, Ninh Vương hỏi, "Tiểu Khương đại nhân đi rồi?"
Ta xác nhận.
Hắn hỏi ta: "Là vì chuyện của Mẫn gia sao?"
"Không phải, huynh ấy chỉ đến xem ta một chút thôi." Ta ngắt lời, "Vương gia, chúng ta đi xem vật liệu mới mang tới đi."
Trên mặt hắn có chút thất vọng, nhưng cũng không có truy vấn thêm nữa
Ngày thứ bảy xây vườn hoa, người trong cung tới, Lương phi mời ta cùng vương gia tiến cung.
Ta gật đầu, "Gió phất màn động, hương hoa thanh nhã, chúng ta lại ngâm ấm trà, ngồi ở chỗ này."
"Tuyệt."
Chúng ta đều nở nụ cười.
Cách hai ngày, huynh trưởng giữa trưa tới tìm ta.
Huynh trưởng nói tỷ tỷ rất ngoan ngoãn, ở trong nhà không có đi ra ngoài.
Huynh trưởng còn nói Mẫn Thời Dĩ đã đuổi nữ tử bên ngoài kia đi rồi, "Là chuyện phong lưu từ mấy năm trước của hắn, cả hai có mấy phần tình ý với nhau, không có gì đáng lo ngại nữa, muội yên tâm đi."
Ý của huynh ấy là, Mẫn Thời Dĩ không phải là vợ chồng với nữ tử kia, nói cắt đứt thì liền sẽ cắt đứt.
"Muội cùng vương gia như thế nào?" Huynh trưởng hỏi ta.
Huynh ấy không có ý hỏi ta đã động phòng chưa, nhưng lo lắng nơi đáy mắt muốn giấu không được.
"Bọn muội ở chung rất tốt, " Ta thấp giọng nói, "Nhưng chính là không viên phòng."
Hắn không nhìn thấy, ta mặc thiếu vải một chút cũng không dụ được hắn.
Trong lời nói ta cũng có ám hiệu nhiều lần, nhưng hắn không biết là không nghe được, hay là không muốn, tóm lại không có trả lời.
Ta cũng không thể bổ nhào lên hắn, mà lại ta cũng sẽ không làm như vậy.
"Ca ca, " Ta thấp giọng nói, "Hay huynh lặng lẽ giúp ta mời một Hoa nương, dạy… dạy ta."
Huynh trưởng gõ đầu ta, "Không được, muội là thiên kim Khương gia chúng ta, sao lại có thể dính vào hạng người như thế."
"Kể cả chết, chúng ta cũng phải đường đường chính chính mà chết."
Huynh trưởng buồn vô cớ mà đi, ta thở dài.
"Phu nhân, " Ninh Vương đứng trong vườn gọi ta, ta chạy qua, Ninh Vương hỏi, "Tiểu Khương đại nhân đi rồi?"
Ta xác nhận.
Hắn hỏi ta: "Là vì chuyện của Mẫn gia sao?"
"Không phải, huynh ấy chỉ đến xem ta một chút thôi." Ta ngắt lời, "Vương gia, chúng ta đi xem vật liệu mới mang tới đi."
Trên mặt hắn có chút thất vọng, nhưng cũng không có truy vấn thêm nữa
Ngày thứ bảy xây vườn hoa, người trong cung tới, Lương phi mời ta cùng vương gia tiến cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.