Nhất Ngộ Ma Vương Nhầm Cả Đời

Quyển 2 - Chương 40: Bồ đề chân hỏa

Hồ Già (Sáo)

20/06/2014

Edit: Trần

“Hừ!” Nhìn bóng lưng Đường Đường hốt hoảng chạy trốn, con lừa miễn cưỡng lắc đầu, vẫy vẫy đôi tai lừa thật dài.

Một cỗ gió xoáy kì dị từ bàn chân con lừa bỗng nhiên nổi lên, dần dần thổi mạnh hơn, thổi đến khiến ngọn lửa hơi tản ra phía ngoài, nhưng chốc lát lại cháy mạnh hơn, cuốn vào giữa.

Một ngọn lửa không chút lưu tình cháy đến chân lừa, vẻ mặt con lừa vốn thoải mái bỗng nhiên biến đổi, trở nên cực kì thống khổ mà lay động dữ dội: “Bồ đề chân hỏa?”

“Đùng!” Gió mang theo thế lửa cháy đột nhiên thổi đến, ngọn lửa theo gió cháy lên cái lều cỏ vốn nghiêng lệch muốn ngã.

“Chết tiệt!” Nổi giận gầm lên một tiếng, con lừa bắt đầu trốn tránh khắp nơi, lại giống như có một bức tường chắn vô hình giam cầm ở bốn phía, con lừa chỉ có thể giãy dụa bất lực ở tại chỗ, mặc cho ngọn lửa chặn hết mọi đường lui.

Tiếng kêu bi thảm cắt ngang chân trời, Đường Đường hết hồn quay đầu lại, nhất thời bị cảnh tượng thê thảm trước mắt khiến chấn động – -

Giữa hỏa hoạn khí thế hung hăng, con lừa thống khổ đá đạp lung tung, lại không chịu lao ra khỏi cái lều cỏ đang cháy kia

“Ông nội nó, ngu hơn heo!” Căm giận dậm chân một cái, Đường Đường xoay người vọt lại,

“Ê, con lừa chết tiệt, khụ khụ, mau ra đây!” Bị ho khan do sặc khói, Đường Đường đứng cách xa ngọn lửa khoảng ba trượng mà vẫn cảm thấy hơi nước trong người đều bị bốc đi hết, không khỏi cả kinh, thầm nghĩ: “Xong rồi, đừng nói bởi vì ta nhất thời sơ xuất, mà làm một con lừa chết đi đi?”



“Nữ nhân ngu ngốc này!”Hai mắt đỏ ngầu điên cuồng hét một tiếng, con lừa chịu đau do chân hỏa đốt thân, trong lòng đem nhân loại cổ quái không biết Hiên Viên Hận Thiên lấy ở đâu về này hận đến muốn toản tâm oan cốt*, hận không thể lập tức lao ra lột da nàng, uống máu nàng, rút gân nàng…. (Toản tâm oan cốt: xuyên tim chặt xương >”<).

Chỉ tiếc đó chỉ là nguyện vọng ngây thơ mà tốt đẹp của mỗ lừa, kết giới do Hiên Viên Hận Thiên bày ra há có thể dễ dàng mà thoát khỏi như thế?

Con lừa chết tiệt, nếu ngươi không ra đây thì sẽ thành lừa nướng đó!” Thanh âm nữ nhân la lớn lại vang lơn, con lừa thống khổ lắc lắc lỗ tai, thầm hận ông trời sao lại an bài cho mình một cái kết cục thê thảm như thế?

Đằng nào cũng chết, nếu sớ biết trước khi chết còn bị đau do chân hỏa đốt nhân và nỗi khổ bị nữ nhân kia lải nhải bên tai, còn không bằng lúc trước bị Hiên Viên Hận Thiên kia cho một kiếm chết còn thống khoái anh hùng hơn!

“Lừa, ngươi còn sống không?” Tiếng nữ chói tai đột nhiên biến đổi, mang theo vài phần khóc nức nở.

Con lừa nghe xong cũng cảm thấy sầu thảm thống khổ đành nhếch miệng không trả lời, giờ mặc dù còn sống, chỉ sợ cũng không được bao lâu.

“Lừa!” Một bóng đen bỗng dưng vọt vào, dọa khiến con lừa nhảy dựng, không thể tin mà trừng lớn mắt nhìn nữ nhân ngốc ngếch đang đứng trước mặt mình, vẻ mặt hổn hển.

“Ta gọi nửa ngày sao ngươi không trả lời? Ta bảo ngươi lao ra sao ngươi không ra? Ta hỏi ngươi chết sao ngươi không lên tiếng?” Tiếng mắng giận liên tiếp vang lên, Đường Đường tức giận đến đau cả ngực lại vẫn không quên tìm dây thừng buộc con lừa, nhưng tìm được nửa ngày – -

Đứng thành tạo hình ấm trà, một tay chống hông, một tay chỉ, Đường Đường rít gào nói: “Không có dây buộc, sao ngươi không chạy?”

“Hừ, nói lắm thế!” Ngửa mặt lên trời cười lạnh hai tiếng, con lừa trầm ăặt trừng mắt nhìn Đường Đường, ngữ khí mang theo tuyệt vọng nhận mệnh nhưng vẫn bá đạo: “Ngươi đi đi! Ta trốn không thoát!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Ngộ Ma Vương Nhầm Cả Đời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook