Chương 337: Dâu Tây Dại
Phù Hoa
01/10/2021
Ở trong phim điện ảnh , 01 dưới sự chỉ thị của Hoắc Lan Hoắc Ân đã giết chết chỗ huyết trùng bay đến phụ cận khu an toàn. Thứ kia cũng chỉ có máy móc giết chóc như 01 mới có thể đối phó với nó.
Nhưng con huyết trùng đó số lượng quá nhiều, 01 lại chỉ có một, huyết trùng bị chọc giận kết bè kết cánh tấn công vào khu an toàn, công phá vòng bảo hộ vững chắc của khu an toàn, khiến cho rất nhiều người bị lây nhiễm bệnh trùng hút máu.
[ Bỏ đi, 01 chỉ có một, giết không hết nhiều huyết trùng như vậy.]
Một khi không có biện pháp đem chúng nó tiêu diệt toàn bộ, liền sẽ biến thành bi kịch. Tần Minh Hồi không nhịn được nói:” Nếu có thêm nhiều 01 thì tốt rồi.]
[ Tiểu tiểu thư, 01 có thể thăng cấp]
Tần Minh Hồi dừng bước một chút, kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn.
[Đúng rồi! 01 anh có thể trở nên lợi hại hơn, chờ tôi giúp anh mở khóa nhưng chương trình cấm dùng, nói không chừng anh còn có thể tự mình học tập trở nên bô cùng lợi hại, đến lúc đó chúng ta có thể thử đi làm như vậy.]
Tần Minh Hồi nói thật lòng với hắn, "01 anh thật lợi hại, tôi lại tìm được chuyện mới để làm. ”
Cô cảm thấy cô đã đến thế giới này, không biết lý do tại sao, nhưng vẫn nên làm chút gì đó.
Tìm kiếm thức ăn, để bản thân sống sót, đó là nhiệm vụ sinh tồn trước mặt cô. Nghĩ cách tìm hiểu rõ ràng giao diện của 01, hiểu được nội dung của quyển sổ ghi chép, cởi bỏ khuôn mẫu bị cấm của 01, đây là những thứ hứng thú yêu thích sử dụng của cá nhân cô.
Nhưng hiện tại, cô cảm thấy mình có lẽ có thể nghĩ biện pháp vì cái thế giới chỉ ở dưới lòng đấy này làm cái gì đó, ví dụ như thăng cấp 01, biến hắn thành người máy lợi hại nhất, sau đó giải quyết những con huyết trùng kia, làm cho nhân loại có thể trở lại cuộc sống trên mặt đất.
Đây là nhiệm vụ mà cô chủ động muốn làm.
“...... Có phải tôi nghĩ có chút kỳ quái hay không? "Sau khi kích động đi qua, Tần Minh Hồi lại nhỏ giọng hỏi.
[Không, tiểu tiểu thư, 01 sẽ trợ giúp ngài ]
Tần Minh Hồi cảm động ôm ngực, "01, anh thật tốt, nếu anh là con người, tôi nhất định sẽ yêu anh. ”
01 cạch cạch cạch, phản ứng trong một thời gian, đưa ra một câu trả lời.
[Tiểu tiểu thư, cảm ơn vì tình yêu và lời khen ngợi của ngài ,01 sẽ cố gắng trở thành con người. ]
Tần Minh Hồi bị hắn chọc cho cười không ngừng.
"Rất tốt, 01, anh tiếp tục cố gắng đi." Tần Minh Hồi trèo lên tay hắn, "Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi về phía trước. ”
Chẳng bao lâu, người máy khổng lồ để lại những ngôi nhà trống rỗng phía sau.
Tần Minh Hồi không trở lại căn phòng trong ngực hắn, mà là ngồi trên tay hắn, thổi gió.
Cuộc sống của con người trên thế giới là khủng khiếp, nhưng thế giới này vẫn cứ đẹp. Bầu trời xanh thẳm không chút sương mù, dòng sông trong vắt có thể nhìn thấy đáy, không hề nhìn thấy một chút ô nhiễm nào.
Thực vật phát triển mạnh, nơi nơi đều là màu xanh lá cây của sự sống, cây cối, động vật tùy ý là có thể thấy nơi.
Động tĩnh đi lại của 01 quá lớn, động vật hơi chút cảnh giác khi hắn tới gần sẽ vội vàng chạy trốn, làm cho động vật mà Tần Minh Hồi có thể nhìn rõ chỉ còn lại thỏ hoang dã số lượng đông đảo trên bãi cỏ —— chúng dễ bị dọa choáng váng dừng tại chỗ.
Ngoại trừ thịt thỏ cố định, thức ăn Tần Minh Hồi có thể tìm thấy chỉ có các loại trái cây hoang dã.
[Tiểu tiểu thư, 01 rà quét thấy phía trước có trái cây màu đỏ. ]
[Thật tốt quá, chúng ta đi qua xem. ]
01 được sử dụng như một chức năng để quét kẻ thù, dùng để tìm đồ ăn cũng rất tiện lợi.
Tần Minh Hồi đi tới mảnh sườn núi kia, phát hiện dâu tây hoang dã đầy sườn núi, trái cây màu đỏ giấu dưới lá cây, nhìn từ trên xuống còn không rõ ràng, nhưng chạy đến dưới sườn núi nhìn lên trên, vô số trái cây nhỏ màu đỏ lập tức không có chỗ che giấu!
Tần Minh Hồi vui vẻ kêu to một tiếng, chạy tới hái được rất nhiều.
01 cứ theo lẽ thường xổm sang một bên nhìn cô như bình thường. Đối với loại động tác tinh tế như vậy, hắn không giúp được gì. Nhưng mà, hắn nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của tiểu tiểu thư, rút ra một kết luận —cô rất thích dâu tây dại đỏ đỏ hồng hồng.
Bởi vì dựa theo logic của tiểu thư, cô vì những dâu tây hoang dã này mà vui vẻ —> cô rất thích những dâu tây hoang dã này —> dâu tây hoang dã được thích sẽ xinh đẹp —> hắn cũng nên thích những thứ xinh đẹp --> hắn thích dâu tây dại.
"01, anh thấy đấy, rất nhiều dâu tây dại!" Tần Minh Hồi đặt dâu tây dại trong tay không để xuống được đặt vào trong tay 01.
[Vâng, tiểu tiểu thư, 01 thích dâu tây dại ]
Tần Minh Hồi chớp chớp mắt, "Anh thích dâu tây dại? ”
[ Đúng vậy, tiểu tiểu thư. ]
Tần Minh Hồi nhìn vào sườn dốc mọc đầy dâu tây dại này, nhanh chóng đề nghị: "Nếu vậy, chúng ta trồng một ít dâu tây dại trên người anh được không? ”
Cô nghĩ, các cô còn phải đi về phía trước, không có khả năng cứ dừng lại ở chỗ này, cho nên dứt khoát đào một ít dâu tây dại trồng trên người 01. Vóc người hắn lớn như vậy, trên người có rất nhiều chỗ hoàn toàn có thể lợi dụng trồng đồ, ví dụ như đỉnh đầu, đỉnh đầu hắn có một vết lõm, giống như ban công nhỏ.
Trồng một số dâu tây dại trên đó, như vậy, cô lúc nào cũng có thể ăn rồi!
Tần Minh Hồi biết cắm hoa, làm vườn cũng có chút hứng thú, cô tự tin có thể trồng tốt những cây dâu tây này.
01 đương nhiên là đáp ứng rồi , rất nhiều lần, hắn chỉ biết nói "Được rồi, tiểu tiểu thư." ”
Sau khi đạt được sự đồng thuận vui vẻ, đầu người máy 01 đã được Tần Minh Hồi trưng dụng, cô dùng một cái thùng lấy từ trong phòng tưới nước cho dâu tây dại.
[01, tôi tưới nước thế này không sao chứ, anh không thấm nước đúng không? ]
Tần Minh Hồi không yên tâm lắm, lo lắng một lát nữa dầu 01 sẽ bốc lên khói trắng.
[Không sao đâu, tiểu tiểu thư, 01 không thấm nước. ]
Có dâu tây hoang dã làm khởi đầu, tiếp theo không ngừng có cây mới được trồng trên đầu 01 , cũng là hợp lý thành chương. Tần Minh Hồi mỗi ngày đều phải tưới nước cho "cây trồng trên ban công" của mình, hơn nữa còn hỏi đương sự 01 xem hắn có khó chịu gì không.
Lúc trước cô vẫn luôn cảm thấy, mình giống như một chiến binh, nhưng từ khi bắt đầu trồng thực vật trên đầu 01, cô lại không còn loại cảm giác này.
Tuy rằng muốn cái gì cũng không có, đây có thể nói là những ngày tháng chật vật nhất của Tần Minh Hồi từ khi sinh ra đến nay phải trải qua, nhưng cô vẫn cảm thấy vẫn rất vui vẻ, ít nhất người máy của cô đối với cô rất tốt, nói chuyện lại thú vị, làm cho cô không cảm thấy tịch mịch cô đơn, hơn nữa ban công của cô cũng rất đẹp, kết rất nhiều trái cây.
Nhưng con huyết trùng đó số lượng quá nhiều, 01 lại chỉ có một, huyết trùng bị chọc giận kết bè kết cánh tấn công vào khu an toàn, công phá vòng bảo hộ vững chắc của khu an toàn, khiến cho rất nhiều người bị lây nhiễm bệnh trùng hút máu.
[ Bỏ đi, 01 chỉ có một, giết không hết nhiều huyết trùng như vậy.]
Một khi không có biện pháp đem chúng nó tiêu diệt toàn bộ, liền sẽ biến thành bi kịch. Tần Minh Hồi không nhịn được nói:” Nếu có thêm nhiều 01 thì tốt rồi.]
[ Tiểu tiểu thư, 01 có thể thăng cấp]
Tần Minh Hồi dừng bước một chút, kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn.
[Đúng rồi! 01 anh có thể trở nên lợi hại hơn, chờ tôi giúp anh mở khóa nhưng chương trình cấm dùng, nói không chừng anh còn có thể tự mình học tập trở nên bô cùng lợi hại, đến lúc đó chúng ta có thể thử đi làm như vậy.]
Tần Minh Hồi nói thật lòng với hắn, "01 anh thật lợi hại, tôi lại tìm được chuyện mới để làm. ”
Cô cảm thấy cô đã đến thế giới này, không biết lý do tại sao, nhưng vẫn nên làm chút gì đó.
Tìm kiếm thức ăn, để bản thân sống sót, đó là nhiệm vụ sinh tồn trước mặt cô. Nghĩ cách tìm hiểu rõ ràng giao diện của 01, hiểu được nội dung của quyển sổ ghi chép, cởi bỏ khuôn mẫu bị cấm của 01, đây là những thứ hứng thú yêu thích sử dụng của cá nhân cô.
Nhưng hiện tại, cô cảm thấy mình có lẽ có thể nghĩ biện pháp vì cái thế giới chỉ ở dưới lòng đấy này làm cái gì đó, ví dụ như thăng cấp 01, biến hắn thành người máy lợi hại nhất, sau đó giải quyết những con huyết trùng kia, làm cho nhân loại có thể trở lại cuộc sống trên mặt đất.
Đây là nhiệm vụ mà cô chủ động muốn làm.
“...... Có phải tôi nghĩ có chút kỳ quái hay không? "Sau khi kích động đi qua, Tần Minh Hồi lại nhỏ giọng hỏi.
[Không, tiểu tiểu thư, 01 sẽ trợ giúp ngài ]
Tần Minh Hồi cảm động ôm ngực, "01, anh thật tốt, nếu anh là con người, tôi nhất định sẽ yêu anh. ”
01 cạch cạch cạch, phản ứng trong một thời gian, đưa ra một câu trả lời.
[Tiểu tiểu thư, cảm ơn vì tình yêu và lời khen ngợi của ngài ,01 sẽ cố gắng trở thành con người. ]
Tần Minh Hồi bị hắn chọc cho cười không ngừng.
"Rất tốt, 01, anh tiếp tục cố gắng đi." Tần Minh Hồi trèo lên tay hắn, "Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi về phía trước. ”
Chẳng bao lâu, người máy khổng lồ để lại những ngôi nhà trống rỗng phía sau.
Tần Minh Hồi không trở lại căn phòng trong ngực hắn, mà là ngồi trên tay hắn, thổi gió.
Cuộc sống của con người trên thế giới là khủng khiếp, nhưng thế giới này vẫn cứ đẹp. Bầu trời xanh thẳm không chút sương mù, dòng sông trong vắt có thể nhìn thấy đáy, không hề nhìn thấy một chút ô nhiễm nào.
Thực vật phát triển mạnh, nơi nơi đều là màu xanh lá cây của sự sống, cây cối, động vật tùy ý là có thể thấy nơi.
Động tĩnh đi lại của 01 quá lớn, động vật hơi chút cảnh giác khi hắn tới gần sẽ vội vàng chạy trốn, làm cho động vật mà Tần Minh Hồi có thể nhìn rõ chỉ còn lại thỏ hoang dã số lượng đông đảo trên bãi cỏ —— chúng dễ bị dọa choáng váng dừng tại chỗ.
Ngoại trừ thịt thỏ cố định, thức ăn Tần Minh Hồi có thể tìm thấy chỉ có các loại trái cây hoang dã.
[Tiểu tiểu thư, 01 rà quét thấy phía trước có trái cây màu đỏ. ]
[Thật tốt quá, chúng ta đi qua xem. ]
01 được sử dụng như một chức năng để quét kẻ thù, dùng để tìm đồ ăn cũng rất tiện lợi.
Tần Minh Hồi đi tới mảnh sườn núi kia, phát hiện dâu tây hoang dã đầy sườn núi, trái cây màu đỏ giấu dưới lá cây, nhìn từ trên xuống còn không rõ ràng, nhưng chạy đến dưới sườn núi nhìn lên trên, vô số trái cây nhỏ màu đỏ lập tức không có chỗ che giấu!
Tần Minh Hồi vui vẻ kêu to một tiếng, chạy tới hái được rất nhiều.
01 cứ theo lẽ thường xổm sang một bên nhìn cô như bình thường. Đối với loại động tác tinh tế như vậy, hắn không giúp được gì. Nhưng mà, hắn nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của tiểu tiểu thư, rút ra một kết luận —cô rất thích dâu tây dại đỏ đỏ hồng hồng.
Bởi vì dựa theo logic của tiểu thư, cô vì những dâu tây hoang dã này mà vui vẻ —> cô rất thích những dâu tây hoang dã này —> dâu tây hoang dã được thích sẽ xinh đẹp —> hắn cũng nên thích những thứ xinh đẹp --> hắn thích dâu tây dại.
"01, anh thấy đấy, rất nhiều dâu tây dại!" Tần Minh Hồi đặt dâu tây dại trong tay không để xuống được đặt vào trong tay 01.
[Vâng, tiểu tiểu thư, 01 thích dâu tây dại ]
Tần Minh Hồi chớp chớp mắt, "Anh thích dâu tây dại? ”
[ Đúng vậy, tiểu tiểu thư. ]
Tần Minh Hồi nhìn vào sườn dốc mọc đầy dâu tây dại này, nhanh chóng đề nghị: "Nếu vậy, chúng ta trồng một ít dâu tây dại trên người anh được không? ”
Cô nghĩ, các cô còn phải đi về phía trước, không có khả năng cứ dừng lại ở chỗ này, cho nên dứt khoát đào một ít dâu tây dại trồng trên người 01. Vóc người hắn lớn như vậy, trên người có rất nhiều chỗ hoàn toàn có thể lợi dụng trồng đồ, ví dụ như đỉnh đầu, đỉnh đầu hắn có một vết lõm, giống như ban công nhỏ.
Trồng một số dâu tây dại trên đó, như vậy, cô lúc nào cũng có thể ăn rồi!
Tần Minh Hồi biết cắm hoa, làm vườn cũng có chút hứng thú, cô tự tin có thể trồng tốt những cây dâu tây này.
01 đương nhiên là đáp ứng rồi , rất nhiều lần, hắn chỉ biết nói "Được rồi, tiểu tiểu thư." ”
Sau khi đạt được sự đồng thuận vui vẻ, đầu người máy 01 đã được Tần Minh Hồi trưng dụng, cô dùng một cái thùng lấy từ trong phòng tưới nước cho dâu tây dại.
[01, tôi tưới nước thế này không sao chứ, anh không thấm nước đúng không? ]
Tần Minh Hồi không yên tâm lắm, lo lắng một lát nữa dầu 01 sẽ bốc lên khói trắng.
[Không sao đâu, tiểu tiểu thư, 01 không thấm nước. ]
Có dâu tây hoang dã làm khởi đầu, tiếp theo không ngừng có cây mới được trồng trên đầu 01 , cũng là hợp lý thành chương. Tần Minh Hồi mỗi ngày đều phải tưới nước cho "cây trồng trên ban công" của mình, hơn nữa còn hỏi đương sự 01 xem hắn có khó chịu gì không.
Lúc trước cô vẫn luôn cảm thấy, mình giống như một chiến binh, nhưng từ khi bắt đầu trồng thực vật trên đầu 01, cô lại không còn loại cảm giác này.
Tuy rằng muốn cái gì cũng không có, đây có thể nói là những ngày tháng chật vật nhất của Tần Minh Hồi từ khi sinh ra đến nay phải trải qua, nhưng cô vẫn cảm thấy vẫn rất vui vẻ, ít nhất người máy của cô đối với cô rất tốt, nói chuyện lại thú vị, làm cho cô không cảm thấy tịch mịch cô đơn, hơn nữa ban công của cô cũng rất đẹp, kết rất nhiều trái cây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.