Chương 38: Ai chơi ai
Vô Danh
20/01/2021
Cục diện đã dần mất kiểm soát, nếu Lưu Dũng vẫn
không biết điều như thế mà Vân Vân cũng không bớt sĩ diện được thì kết
quả chắc chắn là tan nát hết.
Với lại quái lạ cơ, trong lúc quan trọng thế này mà từ đám người đứng xem lại đột nhiên vang lên tiếng nói, lập tức thay đổi toàn bộ câu chuyện.
“Có nhìn thấy không hả? Đang nói anh đó!”
Một cô gái cũng tới đây chọn áo cưới quay sang nhìn người bạn trai bên cạnh bằng vẻ trách móc.
“Anh xem người ta đối xử với vợ thế nào? Anh ngẫm lại xem bình thường anh đối xử với em thế nào!”
Cô gái tức giận tiếp tục: “Nhìn mà học đi, thấy người ta thương vợ chưa, phạm lỗi là biết xin lỗi ngay, thái độ còn vô cùng chân thành nữa chứ, chẳng như anh, dù chết cũng không nhận lỗi đã đành, lại còn xoắn xuýt!”
“Ừm, a... anh... anh...”
“Anh cái gì mà anh, anh muốn gì hả, có phải không muốn kết hôn nữa không?”
Cô gái trừng mắt nhìn chàng trai. Bạn trai cô rõ ràng cũng không lường được chuyện này, ngay lập tức chỉ biết cười xòa: “Anh sai rồi mà vợ ơi!”
“Sai ở đâu?”
Cô gái vẫn không chịu bỏ qua.
“Sau này phải học tập anh trai kia thật tốt!”
Chàng trai kiên định nói ra câu đó. Có bắt đầu như thế nên sau đó những tiếng lầm rầm giống hệt cũng bắt đầu lan tràn trong đám người, mọi người sôi nổi bàn luận, cuối cùng không biết là ai hô lên: “Tôi nói chứ chị gái gì ơi, theo tôi thấy thì chị tha thứ cho anh này đi, chuyện anh ấy làm chứng tỏ gì chứ ? Yêu đó, hành động này chỉ có người đàn ông chân chính mới làm được thôi, anh ấy yêu chị lắm đấy.”
“Đúng rồi, đúng rồi đấy, anh này chắc chắn là hình mẫu để chúng tôi noi theo, trong xã hội hiện nay gặp được người đàn ông tốt thế này có phúc lắm đấy, phải quý trọng người ta mới đúng!”
“Đúng đúng! Đúng là thế, làm gì có ai không phạm sai lầm, nhưng thái độ của anh này rõ ràng là rất chân thành rồi!”
Trong tiếng ủng hộ của các “anh em đồng chí”, Lưu Dũng bày tỏ lòng biết ơn với họ qua những ánh mắt cực kỳ chân thành. Thế nhưng tôi là người hiểu rõ mọi chuyện nhất thì vừa nghe thấy mấy lời kia đã suýt phì cười rồi. Nếu để tôi nói thì nguyên nhân chính để những “anh em đồng chí” lên tiếng ủng hộ Lưu Dũng chắc do sợ bạn gái bên cạnh dựa theo cơ hội này để dạy mình một bài học, vậy thì còn kinh khủng hơn ấy chứ! Dù sao không phải ai cũng bấp chấp hết để quỳ xuống rồi ôm đùi như Lưu Dũng đâu nha?
Thấy các “anh em” đã lên tiếng ủng hộ nên các “chị em” cũng không chịu chậm bước. Gần như bên này vừa nói xong thì bên kia lại vang lên tiếng khuyên nhủ.
“Chị ơi, tôi thấy chị tam tha cho anh ấy lần này đi, chị xem thái độ của anh ấy với chị đấy, bảo chúng tôi không hâm mộ là nói dối hết, người đàn ông cam tâm đứng trước mặt mọi người trả giá vì chị thế này chẳng còn mấy đâu!”
“Không chỉ ít thôi đâu mà còn sắp tuyệt chủng ấy chứ, chị ơi, nếu chị mà không thích thì để tôi...”
Đây rõ ràng là câu bông đùa của một cô gái có vẻ khá “hoạt bát”, thế nhưng cô còn chưa nói hết câu thì đã bị cậu trai bên cạnh ngăn lại. Vân Vân dở khóc dở cười nhìn xung quanh, sau đó lại cúi đầu nhìn Lưu Dũng vẫn đang ôm chặt đùi mình, dù tức run cả người nhưng tình hình thế này thì không thể không nghĩ kỹ.
“Anh nói đi, lần sau anh còn dám không?”
Vân Vân đã nhẹ giọng hơn, cô vừa nói xong đã thấy Lưu Dũng đứng bật dậy. Không nói nhiều, anh ta đẩy phắt Vân Vân áp sát vào tường. Tiếp theo diễn ra cảnh tượng khiến đám người vây xem và cả tôi ngồi cách đó một đoạn “xem trò vui” đều giật nảy mình. Bởi vì cảnh tượng này quả thực quá cay mắt!
Thằng cha Lưu Dũng này quả thực đem nguyên bộ lý thuyết tôi đã chỉ để áp dụng vào thực tế, hai tuyệt chiêu cuối cùng không chỉ được anh ta thấu hiểu hoàn mỹ mà còn suy diễn ra “tuyệt kỹ” Kabedon thần thánh! Cứ thế, nguy cơ rạn nứt tình cảm dưới thế tấn công từ da mặt dày cui cộng thêm sự vô sỉ của Lưu Dũng, cuối cùng là “tuyệt kỹ” Kabedon hoàn toàn hóa giải. Mà Vân Vân trước giờ vẫn lấy phóng khoáng mạnh mẽ làm phong cách chủ đạo cung không chịu nổi thế tấn công dào dạt của Lưu Dũng, dù sao cô cũng là phụ nữ, nhất là trong hoàn cảnh thế này thì thử hỏi còn căng thẳng sao được nữa? Vân Vân thỏa hiệp, dù vẫn còn giận nhưng trong tiếng khuyên nhủ lẫn hâm mộ của mọi người thì cô cũng dần bình tâm lại. Nếu nói hành động của Lưu Dũng khiến Vân Vân phải xấu hổ thì chẳng thà bảo vì hành động của Lưu Dũng nên Vân Vân cũng được nở mày nở mặt mới đúng.
Phụ nữ ấy à, sẽ luôn không chịu nổi loại người da dày bám riết không tha thế này, nhất là còn có thể khiến họ được người khác hâm mộ nữa chứ.
“Anh em, tôi phục cậu đấy!”
Thừa dịp Vân Vân đi chọn áo cưới, Lưu Dũng lại chạy sang chỗ tôi. Đối với những lời của Lưu Dũng quả thực tôi có hơi xấu hổ.
“Đừng nói thế chứ anh Dũng, anh cũng trâu thật đấy, nếu là tôi thì chưa chắc tôi đã làm tới mức này được đâu!”
Lời tôi nói đều rất chân thành. Tán gẫu mấy câu với Lưu Dũng xong tôi lại bị Lý Tĩnh gọi đi thử quần áo, còn Lưu Dũng cũng vui vẻ chạy về chọn áo cưới cùng Vân Vân. Dằn vặt mấy tiếng đồng hộ liền cuối cùng mới chọn xong áo cưới và các loại quần áo dùng cho lúc chụp ảnh. Thấy Lưu Dũng và Vân Vân đang dính chặt lấy nhau nên tôi với Lý Tĩnh không quấy rầy hai người họ.
Ra khỏi tiệm áo cưới, chúng tôi chọn một quán ăn gần đó để dùng bữa tối, sau đó lại về cửa hàng xem các gói dịch vụ cưới.
“Chồng ơi, hình như em để quên điện thoại trong tiệm áo cưới rồi.”
Lý Tĩnh không nói lên lời nữa. Tôi vừa đặt mông ngồi xuống đã nghe Lý Tĩnh nói thế, nghĩ một lát, tôi dặn cô gọi đồ trước, dù sao chỗ này cũng gần nên tôi sẽ quay lại tiệm lấy đồ luôn.
Thật ra nếu dựa theo thói quen bình thường thì cũng chỉ cần gọi tới tiệm áo cưới hoặc gọi báo Vân Vân hoặc Lưu Dũng một tiếng, nhờ họ cầm giúp qua đây là được rồi, còn có thể tiện đường ngồi ăn với nhau một bữa cơm nữa.
Nhưng Lý Tĩnh lại có tật ỷ lại vào điện thoại quá đà, nếu không cầm điện thoại một lát là cô ấy sẽ bứt rứt không yên, mà tôi cũng định hút điếu thuốc, thế nên tiện đường quay về luôn.
Dọc đường đi, tôi vẫn nghĩ, không cần biết tương lai của Lưu Dũng và Vân Vân phát triển tới mức nào, chỉ cần giờ họ đang ở bên nhau thì cứ chúc phúc cho họ là tốt rồi. Hơn nữa còn gặp trong tiệm áo cưới, đó chính là duyên phận đấy! Dù sao cũng gọi họ cùng đi ăn một bữa cơm mới được. Nghĩ vậy, tôi vừa hút thuốc vừa về tới tiệm áo cưới, tôi lướt qua xung quanh, vô tình thấy Vân Vân đang ngồi trong phòng trang điểm nghịch điện thoại.
Với lại quái lạ cơ, trong lúc quan trọng thế này mà từ đám người đứng xem lại đột nhiên vang lên tiếng nói, lập tức thay đổi toàn bộ câu chuyện.
“Có nhìn thấy không hả? Đang nói anh đó!”
Một cô gái cũng tới đây chọn áo cưới quay sang nhìn người bạn trai bên cạnh bằng vẻ trách móc.
“Anh xem người ta đối xử với vợ thế nào? Anh ngẫm lại xem bình thường anh đối xử với em thế nào!”
Cô gái tức giận tiếp tục: “Nhìn mà học đi, thấy người ta thương vợ chưa, phạm lỗi là biết xin lỗi ngay, thái độ còn vô cùng chân thành nữa chứ, chẳng như anh, dù chết cũng không nhận lỗi đã đành, lại còn xoắn xuýt!”
“Ừm, a... anh... anh...”
“Anh cái gì mà anh, anh muốn gì hả, có phải không muốn kết hôn nữa không?”
Cô gái trừng mắt nhìn chàng trai. Bạn trai cô rõ ràng cũng không lường được chuyện này, ngay lập tức chỉ biết cười xòa: “Anh sai rồi mà vợ ơi!”
“Sai ở đâu?”
Cô gái vẫn không chịu bỏ qua.
“Sau này phải học tập anh trai kia thật tốt!”
Chàng trai kiên định nói ra câu đó. Có bắt đầu như thế nên sau đó những tiếng lầm rầm giống hệt cũng bắt đầu lan tràn trong đám người, mọi người sôi nổi bàn luận, cuối cùng không biết là ai hô lên: “Tôi nói chứ chị gái gì ơi, theo tôi thấy thì chị tha thứ cho anh này đi, chuyện anh ấy làm chứng tỏ gì chứ ? Yêu đó, hành động này chỉ có người đàn ông chân chính mới làm được thôi, anh ấy yêu chị lắm đấy.”
“Đúng rồi, đúng rồi đấy, anh này chắc chắn là hình mẫu để chúng tôi noi theo, trong xã hội hiện nay gặp được người đàn ông tốt thế này có phúc lắm đấy, phải quý trọng người ta mới đúng!”
“Đúng đúng! Đúng là thế, làm gì có ai không phạm sai lầm, nhưng thái độ của anh này rõ ràng là rất chân thành rồi!”
Trong tiếng ủng hộ của các “anh em đồng chí”, Lưu Dũng bày tỏ lòng biết ơn với họ qua những ánh mắt cực kỳ chân thành. Thế nhưng tôi là người hiểu rõ mọi chuyện nhất thì vừa nghe thấy mấy lời kia đã suýt phì cười rồi. Nếu để tôi nói thì nguyên nhân chính để những “anh em đồng chí” lên tiếng ủng hộ Lưu Dũng chắc do sợ bạn gái bên cạnh dựa theo cơ hội này để dạy mình một bài học, vậy thì còn kinh khủng hơn ấy chứ! Dù sao không phải ai cũng bấp chấp hết để quỳ xuống rồi ôm đùi như Lưu Dũng đâu nha?
Thấy các “anh em” đã lên tiếng ủng hộ nên các “chị em” cũng không chịu chậm bước. Gần như bên này vừa nói xong thì bên kia lại vang lên tiếng khuyên nhủ.
“Chị ơi, tôi thấy chị tam tha cho anh ấy lần này đi, chị xem thái độ của anh ấy với chị đấy, bảo chúng tôi không hâm mộ là nói dối hết, người đàn ông cam tâm đứng trước mặt mọi người trả giá vì chị thế này chẳng còn mấy đâu!”
“Không chỉ ít thôi đâu mà còn sắp tuyệt chủng ấy chứ, chị ơi, nếu chị mà không thích thì để tôi...”
Đây rõ ràng là câu bông đùa của một cô gái có vẻ khá “hoạt bát”, thế nhưng cô còn chưa nói hết câu thì đã bị cậu trai bên cạnh ngăn lại. Vân Vân dở khóc dở cười nhìn xung quanh, sau đó lại cúi đầu nhìn Lưu Dũng vẫn đang ôm chặt đùi mình, dù tức run cả người nhưng tình hình thế này thì không thể không nghĩ kỹ.
“Anh nói đi, lần sau anh còn dám không?”
Vân Vân đã nhẹ giọng hơn, cô vừa nói xong đã thấy Lưu Dũng đứng bật dậy. Không nói nhiều, anh ta đẩy phắt Vân Vân áp sát vào tường. Tiếp theo diễn ra cảnh tượng khiến đám người vây xem và cả tôi ngồi cách đó một đoạn “xem trò vui” đều giật nảy mình. Bởi vì cảnh tượng này quả thực quá cay mắt!
Thằng cha Lưu Dũng này quả thực đem nguyên bộ lý thuyết tôi đã chỉ để áp dụng vào thực tế, hai tuyệt chiêu cuối cùng không chỉ được anh ta thấu hiểu hoàn mỹ mà còn suy diễn ra “tuyệt kỹ” Kabedon thần thánh! Cứ thế, nguy cơ rạn nứt tình cảm dưới thế tấn công từ da mặt dày cui cộng thêm sự vô sỉ của Lưu Dũng, cuối cùng là “tuyệt kỹ” Kabedon hoàn toàn hóa giải. Mà Vân Vân trước giờ vẫn lấy phóng khoáng mạnh mẽ làm phong cách chủ đạo cung không chịu nổi thế tấn công dào dạt của Lưu Dũng, dù sao cô cũng là phụ nữ, nhất là trong hoàn cảnh thế này thì thử hỏi còn căng thẳng sao được nữa? Vân Vân thỏa hiệp, dù vẫn còn giận nhưng trong tiếng khuyên nhủ lẫn hâm mộ của mọi người thì cô cũng dần bình tâm lại. Nếu nói hành động của Lưu Dũng khiến Vân Vân phải xấu hổ thì chẳng thà bảo vì hành động của Lưu Dũng nên Vân Vân cũng được nở mày nở mặt mới đúng.
Phụ nữ ấy à, sẽ luôn không chịu nổi loại người da dày bám riết không tha thế này, nhất là còn có thể khiến họ được người khác hâm mộ nữa chứ.
“Anh em, tôi phục cậu đấy!”
Thừa dịp Vân Vân đi chọn áo cưới, Lưu Dũng lại chạy sang chỗ tôi. Đối với những lời của Lưu Dũng quả thực tôi có hơi xấu hổ.
“Đừng nói thế chứ anh Dũng, anh cũng trâu thật đấy, nếu là tôi thì chưa chắc tôi đã làm tới mức này được đâu!”
Lời tôi nói đều rất chân thành. Tán gẫu mấy câu với Lưu Dũng xong tôi lại bị Lý Tĩnh gọi đi thử quần áo, còn Lưu Dũng cũng vui vẻ chạy về chọn áo cưới cùng Vân Vân. Dằn vặt mấy tiếng đồng hộ liền cuối cùng mới chọn xong áo cưới và các loại quần áo dùng cho lúc chụp ảnh. Thấy Lưu Dũng và Vân Vân đang dính chặt lấy nhau nên tôi với Lý Tĩnh không quấy rầy hai người họ.
Ra khỏi tiệm áo cưới, chúng tôi chọn một quán ăn gần đó để dùng bữa tối, sau đó lại về cửa hàng xem các gói dịch vụ cưới.
“Chồng ơi, hình như em để quên điện thoại trong tiệm áo cưới rồi.”
Lý Tĩnh không nói lên lời nữa. Tôi vừa đặt mông ngồi xuống đã nghe Lý Tĩnh nói thế, nghĩ một lát, tôi dặn cô gọi đồ trước, dù sao chỗ này cũng gần nên tôi sẽ quay lại tiệm lấy đồ luôn.
Thật ra nếu dựa theo thói quen bình thường thì cũng chỉ cần gọi tới tiệm áo cưới hoặc gọi báo Vân Vân hoặc Lưu Dũng một tiếng, nhờ họ cầm giúp qua đây là được rồi, còn có thể tiện đường ngồi ăn với nhau một bữa cơm nữa.
Nhưng Lý Tĩnh lại có tật ỷ lại vào điện thoại quá đà, nếu không cầm điện thoại một lát là cô ấy sẽ bứt rứt không yên, mà tôi cũng định hút điếu thuốc, thế nên tiện đường quay về luôn.
Dọc đường đi, tôi vẫn nghĩ, không cần biết tương lai của Lưu Dũng và Vân Vân phát triển tới mức nào, chỉ cần giờ họ đang ở bên nhau thì cứ chúc phúc cho họ là tốt rồi. Hơn nữa còn gặp trong tiệm áo cưới, đó chính là duyên phận đấy! Dù sao cũng gọi họ cùng đi ăn một bữa cơm mới được. Nghĩ vậy, tôi vừa hút thuốc vừa về tới tiệm áo cưới, tôi lướt qua xung quanh, vô tình thấy Vân Vân đang ngồi trong phòng trang điểm nghịch điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.