Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Chương 36: Thử xem thế nào

Vô Danh

20/01/2021

"Nào người anh em, chuyện này cậu nhất định không được nói với Vân Vân đâu đó, hút điếu thuốc trước đi nào."

Lưu Dũng phản ứng dữ dội thế này cũng khiến tôi hơi giật mình, những chỉ nghĩ một tí là hiểu ngay.

Xua tay, tôi nói: “Rồi mà, chỗ tôi không thành vấn đề, nhưng tôi thấy anh vẫn nên giải quyết chuyện bên phía công ty đi thì hơn đấy.”

Sau khi Lưu Dũng nghe xong cũng gật gù đồng ý, lúc anh ta vừa định quay đi thì đột nhiên khựng lại, nói với tôi vẻ khó xử.

“Người anh em, nói thật là việc này có lẽ tôi không giải quyết êm thấm được, sợ là sớm muộn gì Vân Vân cũng sẽ biết thôi, tính tình em ấy thế nào cậu cũng biết đấy, mà chúng tôi lại sắp kết hôn rồi chứ, cậu vốn nhanh nhẹn mà, nghĩ cách giúp tôi với đi.”

Tới giờ tôi mới có thể chắc chắn một điều, cái tên Lưu Dũng này đã bị Vân Vân át vía rồi, xem như hết cách cứu!

“Đơn giản mà, anh đã thế này thì bên công ty muốn làm thế nào cứ để kệ họ làm thế thôi, dù anh là người trong cuộc nhưng giờ anh tuyệt đối không thể ra mặt được.”

“Tại sao?”

Lưu Dũng nghi hoặc hỏi lại.

Tôi lắc đầu cười, nhẹ giọng thở dài một hơi rồi mới mở miệng nói tiếp: “Anh nghĩ mà xem, chồng người ta cũng mò tới công ty mình rồi, trên đầu rõ ràng đã xanh lè xanh lét còn gì nữa, giờ nhân vật chính là anh còn chường mặt ra nữa thì không phải là muốn đầu người ta càng xanh hơn à?”

“Anh cũng đừng có mừng vội, giờ anh không ra mặt vì không để mâu thuẫn trở lên gay gắt hơn thôi; nhưng anh cũng không thể cứ trốn tránh mãi được, trước tiên cứ yên lặng xem tình hình diễn biến ra sao đã, đợi tới khi nào anh thấy ổn rồi lại tính tiếp.”

Vỗ bụi trên người, tôi vẫy Lưu Dũng lại gần rồi bảo: “Thật ra mấy chuyện đó không đáng lo, quan trọng là ở Vân Vân kìa.”

Lưu Dũng gật đầu như giã tỏi, còn suýt thì bưng trà tạ ơn tôi, giờ anh ta đã dồn hết tâm sức lên người Vân Vân rồi.

“Phải làm sao đây người anh em?”

Tôi dụi tắt tàn thuốc, để lại một câu mà không hề quay đầu lại.

“Đừng nghĩ nhiều, mau vào trong nhận lỗi rồi xin tha thứ đi thôi!”

Có câu bất kể là nam hay nữ thì trong tình yêu IQ đều chỉ bằng không hết, những lời này quá là chí lý. Ví dụ như Lưu Dũng hiện giờ, sau khi được tôi chỉ điểm thì như thể vừa hiểu thấu, trên người tỏa ra khí chất giác ngộ cao cả, suýt nữa đã cúi gập người cảm ơn tôi rồi. Có điều anh ta cũng không ngu tới mức hết thuốc chữa, nhưng tôi vừa đi được vài bước thì lại nghe thấy bên tai vang lên tiếng hỏi dò.



“Đúng rồi, sao cậu lại ở đây? Chẳng lẽ có hẹn với Vân Vân à?”

Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Lưu Dũng là tôi biết thằng cha này bắt đầu nghĩ lung tung rồi. Cũng chẳng muốn vòng vo với anh ta làm gì, tôi nói thẳng ra luôn.

“Từ đầu tôi cũng phiền não lắm đấy, tôi chỉ là cùng đối tượng kết hôn đi chọn áo cưới và xem ảnh thôi mà sao lại gặp Vân Vân ở đây được chứ?”

Sau khi tôi cười nói câu này thì Lưu Dũng mới tỏ vẻ bừng tỉnh.

“Cậu và Lan Lan nhanh thật đấy, nhưng mà cũng tốt, chẳng cần biết người khác nghĩ gì, chuyện của mình chỉ mình mới quyết được thôi!”

Những lời này của Lưu Dũng lại khiến tôi thấy rất chói tai, dù sao lúc trước tôi và anh ta cũng vì Lan Lan mà từng xô xát, sau đó khi tôi và Lan Lan yêu đương thằng cha này cũng từng không ít lần vì thế mà chơi xấu sau lưng tôi đâu.

Có điều giờ mọi chuyện đã là quá khứ, tôi cũng không phải kẻ lòng dạ hẹp hòi gì cho cam. Lúc chúng tôi nói chuyện thì Lý Tĩnh cũng đi về phía tôi.

“Chồng ơi, em chọn được mấy chiếc áo cưới rồi, lát nữa em mặc cho anh xem nhé?”

Giờ không cần tôi nói gì thì Lưu Dũng bên cạnh cũng đã há hốc mồm vì kinh ngạc. Tôi không có thời gian bận tâm tới anh ta, khẽ gật đầu với Lý Tĩnh, đồng ý với cô.

Đợi tới khi Lý Tĩnh đi xa rồi thì Lưu Dũng mới hồi thần, anh ta tỏ vẻ không thể tin nổi: “Người anh em à, cậu giỏi lắm!”

Thật ra nếu nói về cách cua gái thì Lưu Dũng hơn tôi không biết bao nhiêu cấp ấy chứ, chăng qua giờ trong đầu thằng cha này chỉ có mỗi Vân Vân, còn IQ đã sớm chạy bung mất từ lâu rồi. Còn chuyện tình cảm giữa tôi và Lý Tĩnh thì chính tôi cũng không muốn nói nhiều, thế nhưng lựa theo những lời tán thưởng của Lưu Dũng vừa rồi, tôi không nghĩ ngợi nhiều đã bắt đầu tỏ vẻ.

“Đàn bà là không thể chiều được, anh càng chiều họ sẽ càng lấn tới!”

“Lần này cãi nhau anh cho là xong rồi sao? Nhất định cô ấy sẽ còn có lần sau!”

“Còn về chuyện cãi vã ấy, mấy cái đó càng không thể chiều được.”

“Nhất là mấy hành động na ná thế, nhất quyết phải chặn đứng ngay!”

“Nếu không chờ khi cô ấy quen rồi, chiều cũng chiều quen rồi thì anh cứ chờ mà xem.”



“Ví dụ thế này, lúc hai người cãi nhau anh mà lớn tiếng một tí thôi là xong rồi.”

“Chắc chắn cô ấy sẽ càng cãi hăng hơn, rồi còn trách anh dám quát nạt mình nữa chứ!”

“Khi gặp chuyện như thế phải làm gì bây giờ?”

Khi tôi đang lảm nhảm một tràng thì Lưu Dũng cũng có vẻ càng nghe càng thấy đúng, đầu tiên là gật đầu sau đó lại lắc đầu miết.

Tôi thấy anh ta như thế là biết ngay thằng cha này vào tròng rồi.

Tôi lặp lại vấn đề một lần nữa, còn nhấn mạnh hơn: “Nếu lát nữa anh đi tự thú rồi xin lỗi Vân Vân mà cô ấy vẫn đối xử với anh như thế thì anh định làm thế nào đây?”

Bị tôi hỏi thế Lưu Dũng đột nhiên ngây ra. Giơ tay gãi đầu, sau đó anh ta ủ rũ đáp: “Đó vốn là lỗi của tôi mà, cô ấy có tức giận thì tôi cũng đâu biết làm thế nào?”

Thấy Lưu Dũng trả lời thành thật thế nên tôi cũng không trêu anh ta nữa, vẫy anh ta lại gần, sau đó tôi nhỏ giọng nói: “Anh mà quỳ xuống trước mặt cô ấy thì có phải giải quyết xong rồi không!”

“Có được không đó? Cậu chắc chắn làm thế ổn chứ?”

Lưu Dũng vẫn chưa tin lắm. Nói thật là tôi cũng không dám hứa chắc, có điều đã mặt dày mày dặn giả bộ lâu rồi, giờ không tiếp tục thì chẳng phải tôi sẽ mất mặt lắm sao?

“Anh có biết lúc trước phụ nữ đều đối phó với bọn đàn ông chúng ta thế nào không?”

“Không phải là có câu này rất hay sao ‘một khóc hai quậy ba thắt cổ’, làm đúng như thế thì có lẽ chẳng người đàn ông nào chịu được đâu nhỉ?”

Tôi thấy Lưu Dũng không hé răng nửa lời nên lại nói tiếp.

“Thật ra chuyện của anh cũng không đơn giản đâu, nếu làm không tốt thì còn kết hôn gì chứ? Không cần nghĩ cũng biết lúc đó Vân Vân chắc nhìn anh thôi cũng thấy khó chịu lắm ấy!”

Nghe tôi nói thế Lưu Dũng cuống hết cả lên.

“Thế nên trong hoàn cảnh này cũng chỉ có thể dũng cảm lao lên phía trước, đến lúc đó anh mà thấy không ổn thì cũng làm thế với cô ấy đi, chắc chắn sẽ trôi chảy hết.”

Lưu Dũng vẫn còn hơi nghi ngờ nhưng bị tôi vừa lừa dối vừa dọa dẫm thì cũng chỉ có thể ngẩng đầu bi tráng, nói: “Thôi, lúc đó mà không ổn thì tôi cứ thử bất chấp đi vậy!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook