Nữ Huyện Lệnh Xinh Đẹp Cải Trang Thành Nam (Np)
Chương 18:
Thuần Chân Bổn Thuần
21/08/2023
Đường Vãn Ý ngủ một mạch đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh dậy, cũng may nha môn không có việc gì tìm nàng, ngược lại Tiểu Vũ thấy nàng cứ mãi mê mang thì lo lắng gõ cửa mấy lần.
Trong lúc nàng ngủ say, Lưỡng Tụ, người cải trang thành cách ăn mặc bên trong thành, đang ngồi trên tầng hai của một quán trà, mắt ưng thâm trầm nhìn người qua đường phía dưới, quanh người ngập tràn áp khí cường đại. Khiến cho những vị khách xung quanh thường xuyên nhìn hắn, thấy ánh mắt hung thần ác sát của Vương Hạn, bọn họ sợ hãi không dám ở lại nữa, bèn chạy xuống dưới lầu.
Vương Hạn ngồi đối diện lau mồ hôi trên trán, cố gắng thuyết phục: “Tướng quân, nếu không chúng ta tìm vài huynh đệ đến âm thầm tìm kiếm?” Đều là do hắn ta, sao cứ khăng khăng tìm về nữ nhân thần bí như vậy, nhìn qua là đóa hoa trắng nũng nịu, vậy mà lại con báo đã ăn gan gấu dám can đảm lừa được tướng quân bọn hắn.
Đêm qua, tướng quân bọn họ đưa tiểu nương tử kia về nhà, sau khi trở về vẻ mặt hào hứng nói muốn đến nhà nàng cầu hôn, sáng sớm nay ngài ấy đã mang hắn ta vào thành, mua rất nhiều lễ vật để cầu hôn.
Kết quả sau khi mua sính lễ lấy lòng, tìm người hỏi thăm chỗ ở của tiểu nương tử đó, nhưng hỏi xong mới biết trong thị trấn không có người nào như vậy. Thị trấn chỉ có một tiên sinh duy nhất họ phạm, ông ấy có hai người con gái nhưng đã sớm có chồng. Bọn họ lại lần theo hỏi thăm hàng xóm Lý đồ tể mà tiểu nương tử đã nhắc tới, khi tới nhà họ lại lần nữa như công dã tràng, người bị bọn họ đánh sợ hãi nhưng không nhận ra nàng, cũng chưa từng nghe nói qua.
Sau đó khuôn mặt tướng quân nhà bọn hắn như mây đen bao phủ, khi tên Chung Hoàn kia được tìm thấy và quy tôn hắn chưa bao giờ có vẻ mặt khó coi như này. Vương Hạn chưa từng thấy dáng vẻ này của hắn, hắn ta không dám thở mạnh, sợ dính vào tai họa.
Bởi vì khách hàng phàn nàn cho nên tiểu nhị bị chưởng quầy ép lên tầng hai, run rẩy bước tới hỏi: “Hai… Hai vị khách quan, chuyện là…”
Vương Hạn trừng mắt nhìn hắn ta, tiểu nhị sợ tới mức không nói nên lời, vừa định lui ra ngoài, Lương Tụ quay đầu hỏi: “Cô nương đẹp nhất huyện này tên gì?”
Tiểu nhị không dám chậm chạp, nhanh chóng trả lời: “Thưa ngài, nàng ấy tên Phan Tú Tú!”
“Thành thân chưa?”
“Chưa ạ, nhưng đã đính thân rồi!”
“Nhà ở đâu?”
“Nhà nàng ấy mở y quán, ngài đi về trước một đoạn là có thể nhìn thấy!” Trong lòng tiểu nhị thầm xin lỗi Phan nương tử, hắn ta cũng bị ép buộc, Phan nương tử ngươi hãy tha thứ cho ta nhé. Quả nhiên, dung mạo xinh đẹp có nhiều thị phi, bị tên hung ác kia coi trọng, khí tức đáng sợ trên người hắn chắc chắn sẽ giết người!
Trong lúc nàng ngủ say, Lưỡng Tụ, người cải trang thành cách ăn mặc bên trong thành, đang ngồi trên tầng hai của một quán trà, mắt ưng thâm trầm nhìn người qua đường phía dưới, quanh người ngập tràn áp khí cường đại. Khiến cho những vị khách xung quanh thường xuyên nhìn hắn, thấy ánh mắt hung thần ác sát của Vương Hạn, bọn họ sợ hãi không dám ở lại nữa, bèn chạy xuống dưới lầu.
Vương Hạn ngồi đối diện lau mồ hôi trên trán, cố gắng thuyết phục: “Tướng quân, nếu không chúng ta tìm vài huynh đệ đến âm thầm tìm kiếm?” Đều là do hắn ta, sao cứ khăng khăng tìm về nữ nhân thần bí như vậy, nhìn qua là đóa hoa trắng nũng nịu, vậy mà lại con báo đã ăn gan gấu dám can đảm lừa được tướng quân bọn hắn.
Đêm qua, tướng quân bọn họ đưa tiểu nương tử kia về nhà, sau khi trở về vẻ mặt hào hứng nói muốn đến nhà nàng cầu hôn, sáng sớm nay ngài ấy đã mang hắn ta vào thành, mua rất nhiều lễ vật để cầu hôn.
Kết quả sau khi mua sính lễ lấy lòng, tìm người hỏi thăm chỗ ở của tiểu nương tử đó, nhưng hỏi xong mới biết trong thị trấn không có người nào như vậy. Thị trấn chỉ có một tiên sinh duy nhất họ phạm, ông ấy có hai người con gái nhưng đã sớm có chồng. Bọn họ lại lần theo hỏi thăm hàng xóm Lý đồ tể mà tiểu nương tử đã nhắc tới, khi tới nhà họ lại lần nữa như công dã tràng, người bị bọn họ đánh sợ hãi nhưng không nhận ra nàng, cũng chưa từng nghe nói qua.
Sau đó khuôn mặt tướng quân nhà bọn hắn như mây đen bao phủ, khi tên Chung Hoàn kia được tìm thấy và quy tôn hắn chưa bao giờ có vẻ mặt khó coi như này. Vương Hạn chưa từng thấy dáng vẻ này của hắn, hắn ta không dám thở mạnh, sợ dính vào tai họa.
Bởi vì khách hàng phàn nàn cho nên tiểu nhị bị chưởng quầy ép lên tầng hai, run rẩy bước tới hỏi: “Hai… Hai vị khách quan, chuyện là…”
Vương Hạn trừng mắt nhìn hắn ta, tiểu nhị sợ tới mức không nói nên lời, vừa định lui ra ngoài, Lương Tụ quay đầu hỏi: “Cô nương đẹp nhất huyện này tên gì?”
Tiểu nhị không dám chậm chạp, nhanh chóng trả lời: “Thưa ngài, nàng ấy tên Phan Tú Tú!”
“Thành thân chưa?”
“Chưa ạ, nhưng đã đính thân rồi!”
“Nhà ở đâu?”
“Nhà nàng ấy mở y quán, ngài đi về trước một đoạn là có thể nhìn thấy!” Trong lòng tiểu nhị thầm xin lỗi Phan nương tử, hắn ta cũng bị ép buộc, Phan nương tử ngươi hãy tha thứ cho ta nhé. Quả nhiên, dung mạo xinh đẹp có nhiều thị phi, bị tên hung ác kia coi trọng, khí tức đáng sợ trên người hắn chắc chắn sẽ giết người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.