Nữ Xứng Độc Ác Quá Đáng Yêu, Nhóm Bệnh Kiều Đều Muốn Sủng
Chương 26: Chẳng Mấy Chốc Em Rể Sẽ Chủ Động Liên Lạc Với Tôi Thôi (2)
Kỳ Mộc
23/04/2024
Cô sẽ không dùng đôi mắt đầy tình cảm đó nhìn anh ta, cũng sẽ không nũng nịu gọi anh ta là anh trai nữa.
Càng không thể ——
Gửi tin nhắn quấy rối anh ta.
Ảnh đại diện của Tạ Thời Diên là một chú thỏ nhỏ đang ăn cà rốt, nhìn rất đáng yêu.
Ngày nào cô cũng gửi cho anh ta những biểu tượng cảm xúc đáng yêu.
Mèo con chào hỏi, mèo con dễ thương, mèo con nghiêng đầu, mèo con cúi đầu xin lỗi.
Anh ta block cô, đưa cô vào blacklist.
Cô lại gọi điện cho anh ta, ấm ức nói, anh trai không thể không quan tâm đến em.
“Để cô ấy đến nhà họ Bạch đi.”
Vừa khéo anh ta đang không muốn nhìn thấy cô.
“Bạch Gia Thuật không có nhiều ham muốn như em nghĩ đâu, anh ta không phải kẻ ngu ngốc, khi gọi Tạ Thời Diên đến nhà họ Bạch, chắc chắn anh ta có lý do riêng của mình, em là vị hôn thê của anh ta, hai người đã đính hôn rồi, còn gì phải lo lắng nữa?” Giọng điệu của Tạ Đình Kha rất lạnh lùng, không có chút tình cảm nào.
“Hay là em cảm thấy hôn ước này... cướp từ tay Tạ Thời Diên nên lo lắng sẽ xảy ra chuyện, lo thứ mình cướp được sẽ bị đoạt lại?”
Đã nói đến nước này rồi, Tạ Đình Kha vốn không phải là người kiên nhẫn, không có thời gian để xen vào những cuộc đấu đá của phụ nữ, thậm chí còn không muốn nghe đến ba chữ “Tạ Thời Diên”.
Tạ Viện Viện nghe thế thì lau nước mắt, cất giọng mềm mại: “Anh đã xem tin tức về chị trên mạng chưa?”
Tạ Đình Kha buông bút, hai tay đan vào nhau: “Rồi.”
“Anh đang dung túng cho chị ấy sao?” Tạ Viện Viện lấy hết can đảm, nói: “Cho dù chị ấy nhòm ngó vị hôn phu của em, hay chị ấy đánh bạn em, tạt trà vào mẹ em thì chị ấy cũng không phải trả giá cho hành động của mình.”
Điều này không giống như những gì cô ta tưởng tượng.
Tạ Thời Diên bị chỉ trích trên mạng, những tin đồn xấu xa về cô liên tục bị thổi phồng, phát tán rộng rãi, nhưng cô không hề cảm thấy khó chịu, cũng không giống như trước đây, điên cuồng la hét gào thét.
Ngày nào Tạ Thời Diên cũng ở nhà nhìn chằm chằm vào mặt mình trong gương, chuyên tâm nghiên cứu xem kiểu trang điểm nào đẹp nhất.
Sau đó cô lại trang điểm thật quyến rũ rồi chạy đến nhà họ Bạch.
Hoàn toàn không giống như những gì cô ta tưởng tượng!!
Không nên như vậy, Bạch Gia Thuật sẽ không tha thứ cho Tạ Thời Diên, anh trai càng không thể tha thứ cho Tạ Thời Diên, Tạ Thời Diên sẽ bị cư dân mạng sỉ nhục, bị Từ Nghiên bắt nạt, sẽ vì bị mắng mỏ tấn công dồn dập mà hoàn toàn mất đi ý chí sống.
Rồi cô ta sẽ tự sát!
“Anh trai, hôm đó sao anh lại đưa chị đến bệnh viện, anh biết rõ chị ấy có ý đồ xấu với anh Gia Thuật, tại sao lại đưa chị ấy đến trước mặt anh Gia Thuật chứ.” Tạ Viện Viện không thể chấp nhận được chuyện này.
Kế hoạch đã định sẵn lại vì một quyết định của Tạ Đình Kha mà thay đổi.
Tạ Đình Kha lạnh mặt, giọng nói không nghe ra bất cứ cảm xúc nào: “Em đang chỉ trích cách anh làm việc?”
Tạ Viện Viện sững ra, vội vàng lắc đầu: “Không phải, anh trai, em không có ý trách anh, em chỉ là...”
Tạ Viện Viện càng khóc dữ dội hơn, cô ta không ngừng nức nở: “Em chỉ sợ thôi, sợ một ngày nào đó anh trai sẽ thiên vị chị, không còn thương em nữa, không coi em là em gái nữa, trước đây trong nhà không có chị, em quen chỉ có anh trai và em rồi, còn có bố mẹ nữa.”
“Em không dám trách anh trai đâu, em làm sao dám trách anh được.”
Tuổi tác của Tạ Viện Viện và Tạ Thời Diên không chênh lệch nhau là mấy, một người ngoan ngoãn, một người lại kiêu căng.
Cả hai đều rất biết cách làm nũng.
Tạ Viện Viện nũng nịu hơn Tạ Thời Diên, trông có vẻ chân thành hơn nhiều.
Nhìn vẻ yếu đuối nước mắt giàn giụa của cô ta, Tạ Đình Kha cho rằng ít nhiều gì mình cũng sẽ có chút phản ứng.
Nhưng ánh mắt anh ta vẫn rất lạnh lùng, cứ thản nhiên nhìn Tạ Viện Viện khóc mãi.
Tạ Viện Viện dùng đôi mắt đáng thương đó nhìn anh ta.
Anh ta sẽ nghĩ đến một đôi mắt đáng thương khác.
Nhưng sự đáng thương của người đó đều là giả tạo.
Sự phóng đãng từ trong xương cốt của cô mới là trời sinh.
Cứ nhìn Tạ Viện Viện như vậy, anh ta lại nghĩ đến đôi mắt tình tứ của Tạ Thời Diên.
Khi nói chuyện Tạ Thời Diên thường có thói quen áp sát mặt vào người khác, mỗi lần gọi anh ta là anh trai, cô đều áp sát khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của mình vào đôi má lạnh tanh của anh ta rồi nhẹ nhàng cọ vài cái, sau đó mới dịu giọng gọi anh là anh trai.
Đột nhiên Tạ Đình Kha cau mày: “Nếu em thật sự lo Tạ Thời Diên sẽ cướp mất vị hôn phu của mình thì em đi học hỏi Tạ Thời Diên xem, học cách quyến rũ đàn ông ấy.”
Nói xong anh ta lại thấy thật mỉa mai, vậy nên anh ta lạnh lùng nói tiếp: “Không học được gì ra hồn mà chỉ học được cách quyến rũ đàn ông, đúng là vô tích sự, không học hành tử tế, ngày nào cũng chỉ nghĩ đến mấy chuyện vớ vẩn.”
Càng không thể ——
Gửi tin nhắn quấy rối anh ta.
Ảnh đại diện của Tạ Thời Diên là một chú thỏ nhỏ đang ăn cà rốt, nhìn rất đáng yêu.
Ngày nào cô cũng gửi cho anh ta những biểu tượng cảm xúc đáng yêu.
Mèo con chào hỏi, mèo con dễ thương, mèo con nghiêng đầu, mèo con cúi đầu xin lỗi.
Anh ta block cô, đưa cô vào blacklist.
Cô lại gọi điện cho anh ta, ấm ức nói, anh trai không thể không quan tâm đến em.
“Để cô ấy đến nhà họ Bạch đi.”
Vừa khéo anh ta đang không muốn nhìn thấy cô.
“Bạch Gia Thuật không có nhiều ham muốn như em nghĩ đâu, anh ta không phải kẻ ngu ngốc, khi gọi Tạ Thời Diên đến nhà họ Bạch, chắc chắn anh ta có lý do riêng của mình, em là vị hôn thê của anh ta, hai người đã đính hôn rồi, còn gì phải lo lắng nữa?” Giọng điệu của Tạ Đình Kha rất lạnh lùng, không có chút tình cảm nào.
“Hay là em cảm thấy hôn ước này... cướp từ tay Tạ Thời Diên nên lo lắng sẽ xảy ra chuyện, lo thứ mình cướp được sẽ bị đoạt lại?”
Đã nói đến nước này rồi, Tạ Đình Kha vốn không phải là người kiên nhẫn, không có thời gian để xen vào những cuộc đấu đá của phụ nữ, thậm chí còn không muốn nghe đến ba chữ “Tạ Thời Diên”.
Tạ Viện Viện nghe thế thì lau nước mắt, cất giọng mềm mại: “Anh đã xem tin tức về chị trên mạng chưa?”
Tạ Đình Kha buông bút, hai tay đan vào nhau: “Rồi.”
“Anh đang dung túng cho chị ấy sao?” Tạ Viện Viện lấy hết can đảm, nói: “Cho dù chị ấy nhòm ngó vị hôn phu của em, hay chị ấy đánh bạn em, tạt trà vào mẹ em thì chị ấy cũng không phải trả giá cho hành động của mình.”
Điều này không giống như những gì cô ta tưởng tượng.
Tạ Thời Diên bị chỉ trích trên mạng, những tin đồn xấu xa về cô liên tục bị thổi phồng, phát tán rộng rãi, nhưng cô không hề cảm thấy khó chịu, cũng không giống như trước đây, điên cuồng la hét gào thét.
Ngày nào Tạ Thời Diên cũng ở nhà nhìn chằm chằm vào mặt mình trong gương, chuyên tâm nghiên cứu xem kiểu trang điểm nào đẹp nhất.
Sau đó cô lại trang điểm thật quyến rũ rồi chạy đến nhà họ Bạch.
Hoàn toàn không giống như những gì cô ta tưởng tượng!!
Không nên như vậy, Bạch Gia Thuật sẽ không tha thứ cho Tạ Thời Diên, anh trai càng không thể tha thứ cho Tạ Thời Diên, Tạ Thời Diên sẽ bị cư dân mạng sỉ nhục, bị Từ Nghiên bắt nạt, sẽ vì bị mắng mỏ tấn công dồn dập mà hoàn toàn mất đi ý chí sống.
Rồi cô ta sẽ tự sát!
“Anh trai, hôm đó sao anh lại đưa chị đến bệnh viện, anh biết rõ chị ấy có ý đồ xấu với anh Gia Thuật, tại sao lại đưa chị ấy đến trước mặt anh Gia Thuật chứ.” Tạ Viện Viện không thể chấp nhận được chuyện này.
Kế hoạch đã định sẵn lại vì một quyết định của Tạ Đình Kha mà thay đổi.
Tạ Đình Kha lạnh mặt, giọng nói không nghe ra bất cứ cảm xúc nào: “Em đang chỉ trích cách anh làm việc?”
Tạ Viện Viện sững ra, vội vàng lắc đầu: “Không phải, anh trai, em không có ý trách anh, em chỉ là...”
Tạ Viện Viện càng khóc dữ dội hơn, cô ta không ngừng nức nở: “Em chỉ sợ thôi, sợ một ngày nào đó anh trai sẽ thiên vị chị, không còn thương em nữa, không coi em là em gái nữa, trước đây trong nhà không có chị, em quen chỉ có anh trai và em rồi, còn có bố mẹ nữa.”
“Em không dám trách anh trai đâu, em làm sao dám trách anh được.”
Tuổi tác của Tạ Viện Viện và Tạ Thời Diên không chênh lệch nhau là mấy, một người ngoan ngoãn, một người lại kiêu căng.
Cả hai đều rất biết cách làm nũng.
Tạ Viện Viện nũng nịu hơn Tạ Thời Diên, trông có vẻ chân thành hơn nhiều.
Nhìn vẻ yếu đuối nước mắt giàn giụa của cô ta, Tạ Đình Kha cho rằng ít nhiều gì mình cũng sẽ có chút phản ứng.
Nhưng ánh mắt anh ta vẫn rất lạnh lùng, cứ thản nhiên nhìn Tạ Viện Viện khóc mãi.
Tạ Viện Viện dùng đôi mắt đáng thương đó nhìn anh ta.
Anh ta sẽ nghĩ đến một đôi mắt đáng thương khác.
Nhưng sự đáng thương của người đó đều là giả tạo.
Sự phóng đãng từ trong xương cốt của cô mới là trời sinh.
Cứ nhìn Tạ Viện Viện như vậy, anh ta lại nghĩ đến đôi mắt tình tứ của Tạ Thời Diên.
Khi nói chuyện Tạ Thời Diên thường có thói quen áp sát mặt vào người khác, mỗi lần gọi anh ta là anh trai, cô đều áp sát khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của mình vào đôi má lạnh tanh của anh ta rồi nhẹ nhàng cọ vài cái, sau đó mới dịu giọng gọi anh là anh trai.
Đột nhiên Tạ Đình Kha cau mày: “Nếu em thật sự lo Tạ Thời Diên sẽ cướp mất vị hôn phu của mình thì em đi học hỏi Tạ Thời Diên xem, học cách quyến rũ đàn ông ấy.”
Nói xong anh ta lại thấy thật mỉa mai, vậy nên anh ta lạnh lùng nói tiếp: “Không học được gì ra hồn mà chỉ học được cách quyến rũ đàn ông, đúng là vô tích sự, không học hành tử tế, ngày nào cũng chỉ nghĩ đến mấy chuyện vớ vẩn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.