Chương 25: Nụ Hôn Cuối Cùng
T Miu's K
21/07/2020
Edit: Mạch Lạc Khê
Mạc Cảnh Thần quần áo chỉnh tề mang Mạc Hy Thần bước ra khỏi phòng tắm, lúc này Mạc Hy Thần đã thiếp đi hoàn toàn, trên người mặc một chiếc áo sơ mi trắng dài qua khỏi đầu gối, từ cổ cho đến cổ tay đều hằn lên những dấu hôn màu đỏ thắm.
Mạc Dịch Khiêm quan sát thấy tất thảy, lại nhìn gương mặt bình tĩnh của Cảnh Thần, anh nghiến chặt răng lợi.
- Mạc Cảnh Thần, rốt cuộc anh đã làm gì con bé rồi? Anh rốt cuộc đã làm gì con em gái của chúng ta rồi?
Mạc Hạng Kỳ phía sau đi đến đứng bên cạnh Mạc Dịch Khiêm, trực diện đối mặt Mạc Cảnh Thần.
Đanh thép hỏi:
- Mạc Cảnh Thần, anh đúng là thật giả lẫn lộn, khi thì nói anh với con bé là anh em đơn thuần, khi thì lại giở trò bẩn thỉu với con bé, rốt cuộc trong hồ lô của anh đang chứa thuốc gì vậy?
- Chuyện riêng của tôi, cậu không cần xen vào.
Mạc Cảnh Thần trả lời, sau đó chuyển mắt sang Dịch Khiêm.
- Dịch Khiêm, con bé là em gái của anh, anh có thể làm gì chứ? Hy Thần với anh rất cứng rắn, anh chỉ là dạy dỗ con bé một chút thôi, em đừng quá kích động.
- Dạy dỗ? Anh hai, những dấu vết trên người con bé đều rõ ràng như vậy, anh muốn em tin lời giải thích của anh sao? Bây giờ em hỏi anh lần cuối, anh đã làm gì con bé rồi?
- Anh cũng nhắc lại cho em nhớ, con bé là em gái của anh, anh nhất định không làm tổn hại đến con bé.
Mạc Hy Thần trong ngực Mạc Cảnh Thần nghe được tiếng bát nháo liền nhíu mày, dần dà cũng mở mắt.
Xác định đối phương là Cảnh Thần, Mạc Hy Thần kích động vươn tay đánh ngực anh, cả người tựa hồ sâu nhỏ cựa quậy muốn thoát khỏi tơ nhện.
- Thả tôi xuống! Tôi muốn về nhà!
Mạc Cảnh Thần nuốt cơn thịnh nộ xuống, cúi đầu nhìn Hy Thần, bấm bụng nói:
- Được, nếu như em đã căm ghét anh như vậy, anh nhất định sẽ để em trở về nhà họ Tuyên. Mạc Hy Thần, anh hy vọng em sẽ sớm hối hận về quyết định ngày hôm nay của em, bởi vì Tuyên Dịch Hy, chắc chắn không phải là đối tượng thích hợp dành cho Mạc Hy Thần em đâu.
Mạc Hy Thần thôi cựa quậy, nó nghiến chặt răng lợi.
- Mạc Cảnh Thần, anh đừng chọc gậy bánh xe nữa, người xấu thật sự mới là anh.
- Mạc Hy Thần, anh đã nhượng bộ rồi, hy vọng em sẽ hiểu những gì anh nói. Em có biết tại sao Tuyên Dịch Hy đến giờ vẫn không nói sự thật về thân thế của em với em không? Bởi vì cậu ta ích kỷ, cậu ta muốn chiếm hữu em, một người ích kỷ chỉ biết suy nghĩ cho bản thân như cậu ta, có đáng để em nương tựa không?
- Anh Dịch Hy không phải!
- Cậu ta phải. Mạc Hy Thần, em làm ơn thức tỉnh đi, nếu như đến một ngày em thật sự hối hận, cửa nhà Mạc gia luôn luôn đón chào em.
Dứt lời, Mạc Cảnh Thần đặt Mạc Hy Thần xuống sàn phòng, Mạc Hy Thần có được cơ hội liền chạy đi.
Còn chưa kịp rời khỏi Mạc Cảnh Thần từ phía sau đã vươn tay, kéo Mạc Hy Thần ôm vào lòng.
Mạc Cảnh Thần xiết chặt lấy eo nhỏ, cúi đầu hôn tóc nó một cái.
Mạc Hy Thần càng cựa quậy, Mạc Cảnh Thần càng dùng sức khóa chặt.
Anh ghé sát tai nó, đau lòng nói:
- Hy Thần, anh hy vọng tất cả những gì em nói điều không phải sự thật, bởi vì chỉ có như vậy, cá nhân anh sẽ không vì nó mà tuyệt vọng. Hy Thần, em thật sự muốn rời xa anh vậy sao?
- Phải, bởi vì anh không phải là anh trai của tôi, giấy xét nghiệm cũng là do một mình anh ngụy tạo. Bởi vì tôi đã xác nhận quan hệ giữa tôi và Tuyên gia, tôi vốn dĩ là con gái của bọn họ.
Mạc Hy Thần trả lời.
Lời lẽ vừa vặn như một con dao xuyên thẳng vào tim Mạc Cảnh Thần, đồng tử anh đỏ rực.
- Chính em đã xác nhận chuyện này sao? Hy Thần, em không nghĩ có người đã giở trò với kết quả xét nghiệm của em rồi hay sao chứ?
- Mạc Cảnh Thần, lúc đó cũng chỉ có tôi và anh Nhược Trần biết, anh ấy lừa tôi thì có tác dụng gì?
Giản Nhược Trần?
Mạc Cảnh Thần nghe đến đây càng xác định những gì anh suy nghĩ là đúng, Giản Nhược Trần quả nhiên cùng với Tuyên Dịch Hy thông đồng!
Mạc Cảnh Thần phục hồi lại tinh thần, cứng giọng nói:
- Được, Hy Thần, anh nghĩ cho dù anh có nói 1000 lần em cũng sẽ tin anh, chi bằng để em tự nhận ra mọi chuyện, khi đó em sẽ biết ai mới là người nói sự thật. Hy Thần, anh yêu em, anh sẽ chờ em trở về.
Dứt lời, Mạc Cảnh Thần để Mạc Hy Thần ra một khoảng, bất ngờ nghiêng đầu, khóa chặt môi nó lại.
Mạc Dịch Khiêm có ý ngăn cản Mạc Cảnh Thần, thời điểm này Mạc Hạng Kỳ phản ứng kịp thời chặn Mạc Dịch Khiêm lại, hắn nhìn Mạc Dịch Khiêm lắc đầu.
- Ở đây hết chuyện của chúng ta rồi, mau đi thôi.
Mạc Cảnh Thần quần áo chỉnh tề mang Mạc Hy Thần bước ra khỏi phòng tắm, lúc này Mạc Hy Thần đã thiếp đi hoàn toàn, trên người mặc một chiếc áo sơ mi trắng dài qua khỏi đầu gối, từ cổ cho đến cổ tay đều hằn lên những dấu hôn màu đỏ thắm.
Mạc Dịch Khiêm quan sát thấy tất thảy, lại nhìn gương mặt bình tĩnh của Cảnh Thần, anh nghiến chặt răng lợi.
- Mạc Cảnh Thần, rốt cuộc anh đã làm gì con bé rồi? Anh rốt cuộc đã làm gì con em gái của chúng ta rồi?
Mạc Hạng Kỳ phía sau đi đến đứng bên cạnh Mạc Dịch Khiêm, trực diện đối mặt Mạc Cảnh Thần.
Đanh thép hỏi:
- Mạc Cảnh Thần, anh đúng là thật giả lẫn lộn, khi thì nói anh với con bé là anh em đơn thuần, khi thì lại giở trò bẩn thỉu với con bé, rốt cuộc trong hồ lô của anh đang chứa thuốc gì vậy?
- Chuyện riêng của tôi, cậu không cần xen vào.
Mạc Cảnh Thần trả lời, sau đó chuyển mắt sang Dịch Khiêm.
- Dịch Khiêm, con bé là em gái của anh, anh có thể làm gì chứ? Hy Thần với anh rất cứng rắn, anh chỉ là dạy dỗ con bé một chút thôi, em đừng quá kích động.
- Dạy dỗ? Anh hai, những dấu vết trên người con bé đều rõ ràng như vậy, anh muốn em tin lời giải thích của anh sao? Bây giờ em hỏi anh lần cuối, anh đã làm gì con bé rồi?
- Anh cũng nhắc lại cho em nhớ, con bé là em gái của anh, anh nhất định không làm tổn hại đến con bé.
Mạc Hy Thần trong ngực Mạc Cảnh Thần nghe được tiếng bát nháo liền nhíu mày, dần dà cũng mở mắt.
Xác định đối phương là Cảnh Thần, Mạc Hy Thần kích động vươn tay đánh ngực anh, cả người tựa hồ sâu nhỏ cựa quậy muốn thoát khỏi tơ nhện.
- Thả tôi xuống! Tôi muốn về nhà!
Mạc Cảnh Thần nuốt cơn thịnh nộ xuống, cúi đầu nhìn Hy Thần, bấm bụng nói:
- Được, nếu như em đã căm ghét anh như vậy, anh nhất định sẽ để em trở về nhà họ Tuyên. Mạc Hy Thần, anh hy vọng em sẽ sớm hối hận về quyết định ngày hôm nay của em, bởi vì Tuyên Dịch Hy, chắc chắn không phải là đối tượng thích hợp dành cho Mạc Hy Thần em đâu.
Mạc Hy Thần thôi cựa quậy, nó nghiến chặt răng lợi.
- Mạc Cảnh Thần, anh đừng chọc gậy bánh xe nữa, người xấu thật sự mới là anh.
- Mạc Hy Thần, anh đã nhượng bộ rồi, hy vọng em sẽ hiểu những gì anh nói. Em có biết tại sao Tuyên Dịch Hy đến giờ vẫn không nói sự thật về thân thế của em với em không? Bởi vì cậu ta ích kỷ, cậu ta muốn chiếm hữu em, một người ích kỷ chỉ biết suy nghĩ cho bản thân như cậu ta, có đáng để em nương tựa không?
- Anh Dịch Hy không phải!
- Cậu ta phải. Mạc Hy Thần, em làm ơn thức tỉnh đi, nếu như đến một ngày em thật sự hối hận, cửa nhà Mạc gia luôn luôn đón chào em.
Dứt lời, Mạc Cảnh Thần đặt Mạc Hy Thần xuống sàn phòng, Mạc Hy Thần có được cơ hội liền chạy đi.
Còn chưa kịp rời khỏi Mạc Cảnh Thần từ phía sau đã vươn tay, kéo Mạc Hy Thần ôm vào lòng.
Mạc Cảnh Thần xiết chặt lấy eo nhỏ, cúi đầu hôn tóc nó một cái.
Mạc Hy Thần càng cựa quậy, Mạc Cảnh Thần càng dùng sức khóa chặt.
Anh ghé sát tai nó, đau lòng nói:
- Hy Thần, anh hy vọng tất cả những gì em nói điều không phải sự thật, bởi vì chỉ có như vậy, cá nhân anh sẽ không vì nó mà tuyệt vọng. Hy Thần, em thật sự muốn rời xa anh vậy sao?
- Phải, bởi vì anh không phải là anh trai của tôi, giấy xét nghiệm cũng là do một mình anh ngụy tạo. Bởi vì tôi đã xác nhận quan hệ giữa tôi và Tuyên gia, tôi vốn dĩ là con gái của bọn họ.
Mạc Hy Thần trả lời.
Lời lẽ vừa vặn như một con dao xuyên thẳng vào tim Mạc Cảnh Thần, đồng tử anh đỏ rực.
- Chính em đã xác nhận chuyện này sao? Hy Thần, em không nghĩ có người đã giở trò với kết quả xét nghiệm của em rồi hay sao chứ?
- Mạc Cảnh Thần, lúc đó cũng chỉ có tôi và anh Nhược Trần biết, anh ấy lừa tôi thì có tác dụng gì?
Giản Nhược Trần?
Mạc Cảnh Thần nghe đến đây càng xác định những gì anh suy nghĩ là đúng, Giản Nhược Trần quả nhiên cùng với Tuyên Dịch Hy thông đồng!
Mạc Cảnh Thần phục hồi lại tinh thần, cứng giọng nói:
- Được, Hy Thần, anh nghĩ cho dù anh có nói 1000 lần em cũng sẽ tin anh, chi bằng để em tự nhận ra mọi chuyện, khi đó em sẽ biết ai mới là người nói sự thật. Hy Thần, anh yêu em, anh sẽ chờ em trở về.
Dứt lời, Mạc Cảnh Thần để Mạc Hy Thần ra một khoảng, bất ngờ nghiêng đầu, khóa chặt môi nó lại.
Mạc Dịch Khiêm có ý ngăn cản Mạc Cảnh Thần, thời điểm này Mạc Hạng Kỳ phản ứng kịp thời chặn Mạc Dịch Khiêm lại, hắn nhìn Mạc Dịch Khiêm lắc đầu.
- Ở đây hết chuyện của chúng ta rồi, mau đi thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.