Ở Lại Bên Anh

Quyển 2 - Chương 76: NGOẠI TRUYỆN 2: ANH TRAI VÀ CHỊ GÁI (2)

Khảo Đường

23/03/2024

Edit + Beta: Khang Vy

Nhà Chu Yến Hỗn có đầu bếp chuyên đồ Trung, cũng có đầu bếp chuyên đồ Tây, Chu Yến Hoài tới quầy đồ tây lấy cà phê, lúc anh pha cà phê, ngẩng đầu lên thấy mọi người đang ăn cơm.

Ánh mắt dịu dàng kiên nhẫn của anh quét một vòng quanh mặt Thẩm Uyển Hề, bên môi có ý cười dịu dàng yêu thương.

Cô tức giận, vậy thì anh ngoan ngoãn để cô xả giận vậy.

Thẩm Uyển Hề ngồi đối diện với Chu Yến Hoài, ngẩng đầu nhìn lướt qua bả vai Đường Phái là có thể thấy anh, vẻ mặt thảnh thơi, bình thản gắp miếng gân bò vào miệng, chậm rãi nhai.

Đôi môi đỏ của cô không chạm vào đũa, động tác nhai đồ còn có ý cười, nâng mắt nhìn Chu Yến Hoài một cái, biểu cảm kia thật sự giống như là… đang ăn thịt Chu Yến Hoài vậy.

“Haizz, cái người kia mau lên chút đi, nếu không lát nữa tôi không muốn uống nữa đâu.”

Đại tiểu thư Thẩm Uyển Hề ra lệnh cho ông chủ lớn của Chu thị, còn gọi là “người kia”.

Chu Yến Hoài như cây tùng ưu nhã đứng sau bếp tây, đáp lại đại tiểu thư Thẩm Uyển Hề, “Được, cô Thẩm yên tâm.”

Sau đó cụp mắt cúi đầu như nhân viên phục vụ, giọng điệu mềm mại.

Người đang ngồi đều biết chuyện giữa Chu Yến Hoài và Thẩm Uyển Hề, ánh mắt yên lặng nhìn nhau.

Đường Phái, “Wow, anh Hoài cũng có ngày bị sai vặt như vậy sao, anh trai dịu dàng ngã dưới váy chị gái nữ vương!”

Chu Yến Hỗn, “Cậu nói nhỏ chút thôi, anh trai tôi nghe thấy đấy.”

Đường Phái, “Không phải đâu, tôi cũng chưa nói gì mà!”

Thẩm Nguyện Hề, “Không biết vì sao, bên tai tôi đột nhiên vang lên tiếng double kill.”

Phương Tiểu Hủy, “Anh Hoài dịu dàng và chị Uyển là tổ hợp vô địch, muốn cược hai người họ bao giờ tái hợp không?”

Đường Phái, “Tôi cược nửa năm.”

Chu Yến Hỗn, “Thiếu gia tôi cược mười năm.”

Đường Phái, “Ha ha ha ha, Hỗn thiếu, cậu độc ác quá rồi, anh Hoài theo đuổi chị Uyển mười năm, vậy thì theo đuổi tới lúc đầu bạc à, ha ha ha ha, anh Hoài có phải anh trai ruột của cậu không vậy!!!”

Đường Phái đã quen mồm miệng nhanh nhảu, im lặng là khó chịu, vì thúc giục quan hệ hai người tiến triển, còn cố ý lớn tiếng hỏi Thẩm Uyển Hề, “Đúng rồi chị Uyển, nghe nói có nam diễn viên nào đó đang theo đuổi chị, thật không vậy?”

Chu Yến Hoài đang dùng giấy lọc café, ngẩng đầu nhìn Thẩm Uyển Hề, ánh mắt sắc bén khiến Đường Phái cảm thấy sau lưng lạnh buốt, bất giác ngồi thẳng, có chút hối hận vì lời mình vừa nói.

Thẩm Uyển Hề rất phối hợp, tay trái cầm thìa múc canh bí đỏ, tay phải chống cằm mỉm cười, “Diễn viên theo đuổi tôi nhiều lắm, ý cậu là ai cơ?”

Thẩm Nguyện Hề và Chu Yến Hỗn, “…”

Đường Phái đưa lưng về phía Chu Yến Hoài, cảm thấy sau lưng tê dại, nhưng nghĩ đến anh Hoài không thể làm ra chuyện gì với mình, tiếp tục căng da đầu nói, “Chính là người mới có gia thế khủng đó, nói muốn quậy tung giới giải trí chứ không muốn về thừa kế gia sản hàng tỷ ở Kinh Thị đó.”

Lời của Đường Phái không phải vô căn cứ, bọn họ đã thảo luận rất nhiều về người này, từ nước ngoài về, ngoan ngoãn lễ phép, không có tình cảm với nữ chính mà lại thích biên kịch.

Thẩm Uyển Hề “ồ” lên một tiếng mới chọn được một người trong đống diễn viên kia, “Cậu nói Tần Cật à? Anh ta đúng là không tệ, tính tình rất tốt, không tệ lắm, sớm muộn gì cũng nhắn tin wechat quan tâm tôi thôi.”

Chu Yến Hoài lẳng lặng lắng nghe, chớp mắt hai cái.

Tên Tần Cật này, cô còn nhớ rất rõ.

Thẩm Uyển Hề vô tình cố ý nói thêm, “Không phải tôi đã ở nước ngoài lâu rồi sao, cũng đã quên tình huống bên kia, chỉ là trước khi dating có thể seeing vài lần, vậy nên đã từng gặp Tần Cật… Nhưng mà cũng không ổn, trước kia tôi từng dating với một kẻ ngốc ở nước ngoài nhiều lần cũng không có được relationship, mà tên ngốc kia với tôi cũng just seeing.”

Chu Yến Hoài bị mắng là đồ ngốc nhiều lần, “…”

Lúc này Đường Phái hoàn toàn không dám lên tiếng nữa, sợ chết mất.

“Đúng rồi, tên ngốc kia…” Thẩm Uyển Hề cố ý dừng lại hai giây, ánh mắt chậm rãi nhìn về Chu Yến Hoài.



Cô nhìn như vậy, mấy người xung quanh cũng đưa mắt nhìn qua.

Chu Yến Hoài đang cụp mắt pha café, cảm nhận được mọi người đều đang nhìn mình, giống như chứng thực hai từ “đồ ngốc” là đang mắng anh.

Anh không lên tiếng, tiếp theo chỉ nghe Thẩm Uyển Hề nói, “Này, người kia, tôi đột nhiên không muốn uống cà phê nữa, nếu không buổi tối sẽ mất ngủ, cảm ơn.”

Chu Yến Hoài đã pha cà phê xong, “…”

Thẩm Uyển Hề ăn uống no say, hàn huyên với Nguyện Nguyện trong chốc lát rồi ngáp một cái, lên phòng dành cho khách lầu hai muốn ngủ một chút.

Căn nhà này là Chu Yến Hỗn thiết kế cho Thẩm Nguyện Hề, còn cố ý chuẩn bị nhiều phòng cho bạn bè thân thích của cô.

Phòng Thẩm Uyển Hề vừa hay có thể nhìn thấy phong cảnh dưới lầu, là Thẩm Nguyện Hề chọn cho cô, vị trí thật sự không tệ.

Lúc Thẩm Uyển Hề sắp chìm vào giấc ngủ, tiếng gõ cửa vang lên vô cùng thư thả, giống như đang gõ thử.

Cô chớp mắt, xốc chăn lên nằm nghiêng như mỹ nhân ngư, tay chống đầu, ánh mắt nhìn về phía cửa, “Mời vào.”

Chu Yến Hoài bưng cà phê vào trong, ngẩng đầu nhìn tư thế nằm của cô, nước trong ly cà phê hơi sánh một chút.

Anh ổn định tinh thần, ôn hòa nói, “Làm cho em một ly cà phê, em không uống cà phê một buổi trưa sẽ không ổn, uống một ly đi.”

Thẩm Uyển Hề nằm yên không nhúc nhích, ánh mắt lạnh lùng nhìn anh từ trên xuống dưới như đang nói, “Liên quan gì tới anh.”

Chu Yến Hoài không bị ánh mắt của Thẩm Uyển Hề dọa sợ, đặt ly cà phê lên tủ đầu giường rồi ngồi bên mép giường.

Thẩm Uyển Hề lạnh nhạt, “Tránh ra.”

Chu Yến Hoài không tránh, mười ngón tay giao nhau đặt trên chân, do dự không biết nên nói gì tiếp không.

Thẩm Uyển Hề vẫn nói chuyện không khách khí như trước, “Muốn đánh rắm thì đánh đi.”

Thật sự là cả đời này chưa có ai nói chuyện với Chu Yến Hoài như vậy.

Anh hơi ngừng lại một chút, sau đó nói, “Em muốn đi xem mắt, lúc nào anh cũng có thể đi cùng em, đừng suy xét đến Tần Cật.”

Thẩm Uyển Hề, “???”

“Anh nghĩ anh lại ai?” Thẩm Uyển Hề tức giận bật dậy.

Nhưng động tác của cô quá mạnh, thiếu chút nữa đụng phải mặt Chu Yến Hoài, theo bản năng, Chu Yến Hoài đỡ lấy eo cô.

Nhiệt độ cơ thể đàn ông luôn rất cao, tay Chu Yến Hoài đặt trên lớp vải áo sơ mi mỏng của Thẩm Uyển Hề, hơi nóng lan tỏa.

Mắt thấy Thẩm Uyển Hề sắp tức giận, Chu Yến Hoài cũng không buông tay mà dời sự chú ý của cô đi, nói nhỏ, “Uyển Uyển, anh sai rồi, anh thật sự biết sai rồi.”

Thẩm Uyển Hề trầm mặc.

Chu Yến Hoài biết hai người hiếm lắm mới có lúc nói chuyện riêng với nhau, nhân cơ hội này nghiêm túc, “Uyển Uyển, trước khi quen em anh chưa từng thích ai khác, em là người đầu tiên anh thích. Sau khi ở cạnh em, anh cũng chưa quen cô gái nào cả, em là người duy nhất.”

Rất nhiều người đàn ông nói thẳng với phụ nữ như vậy, những lời này của Chu Yến Hoài thành khẩn dịu dàng, cũng rất chân thành, hiếm khi Thẩm Uyển Hề không cắt ngang lời anh, nửa tựa vào ngực anh nghe anh nói.

Chu Yến Hoài chậm rãi nói tiếp, “Trước kia là anh quá tự phụ, cho rằng chỉ mình anh mới có thể tiếp quản được Chu thị, vây bản thân mình quá kín, không có sở thích, không có người yêu, nhưng Uyển Uyển, em…”

“Hoài tổng!”

Chu Yến Hoài nói tới đây, bên ngoài bỗng truyền tới tiếng la của Triệu Hiểu Phong.

Chu Yến Hoài và Thẩm Uyển Hề đồng thời nín thở, Triệu Hiểu Phong lại nói, “Hoài tổng, điện thoại anh để trên xe, mấy vị giám đốc trong công ty gọi tới, dường như có việc gì đó rất gấp, Hoài tổng?”

Thẩm Uyển Hề nhìn về phía Chu Yến Hoài, ánh mắt còn vì những lời vừa rồi của anh mà mềm đi.

Chu Yến Hoài trầm ngâm hai giây, né thoát ánh mắt của cô, thu hồi bàn tay của mình rồi nói nhỏ, “Anh đi nghe máy.”

Trong phút chốc, ánh mắt Thẩm Uyển Hề lạnh đi.



“Cút.” Cô xoay người nằm xuống, “Anh nghe điện thoại thì liên quan gì tới tôi đâu. Còn nữa, tôi muốn đi xem mắt, sau này bớt xuất hiện trước mặt làm phiền tôi đi.”

Ngón tay Chu Yến Hoài xoa nhẹ ấn đường, giọng nói dịu dàng, “Uyển Uyển, anh chỉ đi nghe máy thôi.”

Thẩm Uyển Hề không nói chuyện, che chăn kín đầu.

Từ trước đến nay cô đều biết, Chu Yến Hoài mãi mãi sẽ không đặt cô ở vị trí đầu tiên.

Vị trí đầu tiên trong lòng anh mãi mãi là công việc, là Chu Yến Hỗn, tùy lúc có thể vì công việc hoặc Chu Yến Hỗn mà vứt bỏ cô.

Hai từ “vứt bỏ” này không phải do cô tưởng tượng, là anh thật sự đã vứt bỏ cô.

Thậm chí là từ nước ngoài cho đến khi về trong nước.

Cô đã từng, gần như là cầu xin anh, nhưng vẻ mặt anh mãi cũng chỉ có một dáng vẻ.

Bình thản, vô dục vô cầu, không có bất kì đường sống.

Thẩm Uyển Hề nằm trong chăn, đôi mắt dần đỏ lên.

Sống mũi cay cay, mắt cũng đau.

Một lát sau, cô nghe được Chu Yến Hoài vào trong nói, “Uyển Uyển, xin lỗi, công ty có việc gấp, anh phải trở về một chuyến.”

Thẩm Uyển Hề chậm rãi nhắm mắt.

Lại thêm hai giây, tiếng đóng cửa vang lên, Chu Yến Hoài đi rồi.

Thẩm Uyển Hề xốc chăn ngơ ngác nhìn căn phòng trống rỗng.

Hốc mắt cô đỏ bừng như bị bệnh dị ứng, khó chịu đến mức nổi lên hơi nước trong suốt kỳ lạ.

Thẩm Uyển Hề nhìn một lúc, đột nhiên vào toilet, tìm một chậu nước.

Cô chạy tới ban công mở cửa sổ, cúi đầu nhìn về phía dưới lầu.

Áo khoác tây trang của Chu Yến Hoài còn ở trong xe, chỉ mặc một chiếc áo sơmi, cất bước ra ngoài.

Chu Yến Hỗn và Thẩm Nguyện Hề đang tiễn anh, anh quay đầu lại vẫy tay.

Thẩm Uyển Hề mím môi lại rồi đột nhiên gọi anh, “Chu Yến Hoài!!”

Nghe thấy giọng nói từ tầng hai truyền tới, Chu Yến Hoài ngẩng đầu lên nhìn, mặt mày chờ mong như đang đợi cô nói gì đó.

Trong lòng Thẩm Uyển Hề thầm nói, chờ cái đầu anh, chẳng lẽ chờ cô tha thứ cho anh, sau đó anh lại vì công ty và công việc vứt bỏ cô sao?

Thẩm Uyển Hề cô là người được yêu thương trong lòng bàn tay đó!

“Uyển Uyển.” Chu Yến Hoài ngẩng đầu khẽ gọi, dịu dàng lưu luyến.

Tiếp theo, chỉ nghe ào một tiếng, một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống chân.

Chu Yến Hoài như một con gà rơi vào nồi canh.

Tác giả có lời muốn nói:

Anh Hoài, tắm nước lạnh thoải mái không?

 

------oOo------

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ở Lại Bên Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook