Quyển 2 - Chương 80: NGOẠI TRUYỆN 6: ANH TRAI VÀ CHỊ GÁI (6)
Khảo Đường
23/03/2024
Edit + Beta: Khang Vy
Dọn vào nhà Chu Yến Hoài, lời đầu tiên của tiểu thư Thẩm Uyển Hề là, “Ngài Chu này, tính tôi không tốt lắm, anh có thể chịu đựng không?”
Ngài Chu mỉm cười nhìn cô, “Chỉ cần em đồng ý ở lại đây là được rồi. Hơn nữa, tính em rất tốt.”
Thẩm Uyển Hề gật đầu, sau đó ban đêm, cô chỉ mặc váy ngủ hai dây đi lại trong nhà.
Trước kia hai người từng sống chung một nhà, khi đó cô không thích mặc đồ lót, còn thường không mặc đồ lót đi dạo phố mua sắm.
Cho nên, Chu Yến Hoài ngồi ở sofa ngẩng đầu, mắt nhìn Thẩm Uyển Hề mặc đồ ngủ lụa hai dây đứng trước mặt mình, nháy mắt còn tưởng chưa gì thay đổi, hai người vẫn là lúc ở Mỹ.
Bề ngoài Thẩm Uyển Hề không có liên quan gì tới tiên khí, nhưng trong xương cốt lại có vẻ phong tình vạn chủng quyến rũ.
Cô như không cảm thấy gì ngồi cạnh anh, đùi phải đặt lên chân trái, làn váy theo động tác của cô mà dịch lên trên, lộ ra cẳng chân trắng nõn.
Chu Yến Hoài không thể bỏ qua da thịt trắng nõn của cô, ho khan một tiếng, “Không đi ngủ sao?”
Thẩm Uyển Hề chậm rãi nói, “Ban ngày ngủ nhiều, không muốn ngủ.”
Thẩm Uyển Hề vừa tắm rửa sấy tóc xong, trên người còn có hương thơm nhàn nhạt, có cảm giác ẩm ướt.
Chu Yến Hoài bị hơi thở của cô làm tâm phiền ý loạn, hô hấp không ổn, trong đầu bỗng hiện lên tiếng giường gỗ kêu kẽo kẹt…
Anh cuống quýt đứng lên, “Đừng thức đêm nữa, ngủ sớm chút đi. Anh đi ngủ đây, ngủ ngon.”
Thẩm Uyển Hề xấu xa liếc anh một cái, khóe môi nhếch lên không nói gì.
Chu Yến Hoài ở lầu hai, anh chậm rãi bước lên trên, mãi cho đến khi tới bậc thang, Thẩm Uyển Hề mới “úi” một tiếng, yếu ớt nói, “Hình như cổ chân tôi sưng lên rồi, ai đó có thể xoa chân cho tôi thì tốt.”
Giọng nói yếu ớt như thiên kim cổ đại chịu đau đớn.
Chu Yến Hoài dừng trước bậc thang một lúc, cố gắng ổn định cảm xúc.
Cổ chân cô không đau, nhất định là cố ý, anh tự nói với bản thân.
Phía sau lại truyền tới tiếng kêu mềm mại, “Đau quá…”
Giống như đang gọi anh tới, “Anh mau tới xem em đi.”
Chu Yến Hoài thở dài một hơi, biết cô cố ý tra tấn nhưng vẫn chịu tội chui đầu vào lưới, đi về phía cô.
Ngồi trên thảm, anh nắm chân cô đặt lên đầu gối, thong thả xoa bóp.
Cổ chân phải cô không có bất kỳ dấu hiệu nào là sưng lên cả, ngược lại, cảm xúc vô cùng mềm mại.
Thẩm Uyển Hề yên lặng nhìn Chu Yến Hoài, bỗng thở dài một tiếng, “Ưm –”
Tựa như bị đau lại như rất thoải mái.
Toàn thân Chu Yến Hoài cứng đờ, lỗ tai tê dại.
Sau đó, anh đồi bại than một tiếng, bất đắc dĩ cười nhẹ, ngẩng đầu nhìn cô, “Dù thế nào cũng phải chơi anh như vậy à?”
Thẩm Uyển Hề mở to mắt vô tội, “Tôi chơi anh kiểu gì? Vừa rồi tôi cũng không gọi tên anh mà.”
Chu Yến Hoài chịu thua, tiếp tục xoa chân giúp tiểu tổ tông, để tiểu tổ tông thoải mái, anh cũng chấp nhận số mệnh.
Nhưng Thẩm Uyển Hề vẫn không hề ngoan, ngón chân nhích tới nhích lui, vô cùng linh hoạt.
Cô nhìn Chu Yến Hoài cố ý vô tình xẹt qua ngón chân của mình, cô cười cười vào thẳng vấn đề, “Có một câu hỏi.”
Chu Yến Hoài ngoan ngoãn, “Nói đi.”
Ánh mắt Thẩm Uyển Hề nhìn chằm chằm Chu Yến Hoài, “Chu Yến Hoài, nếu lần này nhà anh gặp nguy cơ thật sự phá sản, mà tôi chỉ là một cô gái bình thường, không có gia cảnh để liên hôn với anh… Vậy sự lựa chọn của anh, liệu có phải sẽ là kết hôn với cô gái đã chuẩn bị sẵn kia không?”
Đợi cô nói xong, không khí trở nên đóng băng.
Động tác của Chu Yến Hoài cũng ngừng lại.
Vẻ lười biếng trên mặt Thẩm Uyển Hề hoàn toàn biến mất.
Mấy ngày nay cô luôn suy nghĩ, nếu cô không có gì cả, chỉ là một người nghèo khó, liệu có phải cô sẽ không chờ được Chu Yến Hoài theo đuổi mình không.
Cuối cùng Chu Yến Hoài cũng ngẩng đầu, khẽ nói, “Trước kia là anh luôn bảo vệ Tiểu Hỗn, về sau sẽ không, sẽ cùng đối mặt.”
Thẩm Uyển Hề tiếp tục truy hỏi “Nếu không có Tiểu Hỗn thì sao? Nếu anh là con một, có phải cuối cùng anh vẫn khiêng hết trách nhiệm lên vai, lựa chọn từ bỏ tôi?”
Chu Yến Hoài chưa từng nghĩ tới trường hợp này, nếu anh là con một thì kết quả thế nào.
Anh tự hỏi, không có chút phản ứng nào cả, không khí như ngừng lại, từ an tĩnh ấm áp chuyển sang trầm mặc đáng sợ.
Thẩm Uyển Hề đột nhiên dùng chân đá văng anh ra, khó chịu bước lên phòng ngủ.
Chu Yến Hoài đuổi theo cô, nghe tiếng bước chân dẫm lên sàn càng lúc càng mạnh, mỗi âm thanh đều đập vào lòng anh.
*
Chu Yến Hoài biết mình lại chọc Thẩm Uyển Hề giận, sáng sớm tinh mơ đã dậy chuẩn bị bữa sáng phong phú cho cô.
Lúc bước qua phòng Thẩm Uyển Hề, theo bản năng liếc vào bên trong, thấy cửa phòng mở.
Không chỉ có cửa mở, chăn còn bị cô đạp xuống chân, váy ngủ cuốn lên tận eo, chân dài thẳng tắp lọt vào mắt anh.
Chu Yến Hoài, “…”
Tổ tông này không chỉ không đóng cửa, tư thế ngủ còn khiến anh đau cả đầu.
Chu Yến Hoài đưa tay muốn đóng cửa cho cô, lại nghe Thẩm Uyển Hề trên giường lười biếng nói, “Tôi muốn ngủ mở cửa, anh đóng lại thử xem.”
Chu Yến Hoài, “…”
Chu Yến Hoài đứng ở cửa, ôn tồn dỗ dành, “Điều hòa lạnh, đắp chăn lại rồi ngủ được không?”
Thẩm Uyển Hề không mở mắt, “Tôi muốn uống nước, phải là nước 45 độ.”
Chu Yến Hoài, “…”
Tiểu tổ tổng đây không chỉ cố ý không đóng cửa, còn phải khiến anh vào chịu tra tấn.
Chu Yến Hoài nghe lời đi rót nước.
Nước đủ 45 độ, anh cũng không vào mà ngồi xổm đặt ly nước ở cửa, sau đó bản thân cũng ngồi ở cửa luôn.
Thẩm Uyển Hề nghe rõ tiếng bước chân của anh lên lầu, lại không nghe tiếng anh vào đưa nước, mở mắt nhìn về phía cửa lại nhìn thấy Chu Yến Hoài ngồi đó.
“Anh làm gì vậy?” Thẩm Uyển Hề hỏi.
Chu Yến Hoài bình thản nói, “Anh đang… làm người lịch sự.”
Thẩm Uyển Hề bị chọc cười, ngồi dậy nói, “Sao anh không chọc mù mắt mình luôn đi, vậy càng lịch sự hơn.”
Chu Yến Hoài nghe lời nhắm mắt.
Thẩm Uyển Hề đột nhiên bực bội, “Chu Yến Hoài, tôi đếm đến ba, anh mau mang nước lại đây cho tôi.”
Nếu không cô dứt khoát qua đó nằm xuống uống nước là được, cứ như anh đang đút nước cho mèo nhỏ vậy.
Không đợi Thẩm Uyển Hề đếm số, Chu Yến Hoài đã mở mắt đứng dậy, bưng ly nước, cụp mắt nhìn cô, “Tổ yến cao cấp, mời Thẩm công chúa uống.”
Đồng thời cũng không ngẩng đầu nhìn cô, dường như đến dũng khí nhìn thẳng vào cô cũng không có.
Hai chân dài trắng nõn của Thẩm Uyển Hề lộ ra ngoài, lại không đắp chăn, còn cố ý làm động tác nâng lên như yoga.
Thẩm công chúa có đôi mắt như nước, “Không bằng anh cứ nói đây là hạc đỉnh hồng.”
Chu Yến Hoài hỏi lại, “Không bằng, để nô tài thử độc cho công chúa trước nhé?”
Thẩm Uyển Hề “à” một tiếng.
Chu Yến Hoài bỗng cảm giác có một loại nguy hiểm không tên.
Sau đó, chỉ thấy Thẩm Uyển Hề bỗng xoay người nằm sấp xuống, giọng nói lười biếng, “Tiểu Hoài Tử, lưng bổn cung ngứa, ngươi mau gãi ngứa cho bổn cung.”
Chu Yến Hoài, “…”
Hầu kết Chu Yến Hoài chuyển động, bên tai lại quanh quẩn tiếng giường gỗ kêu lên kẽo kẹt kẽo kẹt.
Cổ họng anh khô khốc, bình tĩnh nhìn vòng eo mảnh khảnh của cô, “Chỗ nào ngứa?”
Thẩm Uyển Hề chỉ vị trí trên lưng, “Đây.”
Là vị trí chính giữa sau lưng.
Chu Yến Hoài cố gắng bình ổn hô hấp, đưa tay muốn gãi ngứa sau lưng cho cô.
Lúc này, Thẩm Uyển Hề lại nói, “Ngài Chu này, cách quần áo khó gãi ngứa lắm.”
Chu Yến Hoài, “…”
Sáng sớm tinh mơ đã bị cô tra tấn, miệng lưỡi anh khô khốc, bất đắc dĩ nói, “Uyển Uyển, đừng tra tấn anh như vậy.”
Hai người từng làm bạn cùng nhà khá lâu, Thẩm Uyển Hề biết Chu Yến Hoài rất lịch sự, cũng biết anh sẽ không làm xằng bậy, sẽ khắc chế bản thân nên cô mới như vậy, nhằm vào nhược điểm này để công kích anh.
Thẩm Uyển Hề tỏ vẻ không vui nói, “Ai tra tấn anh? Lưng tôi ngứa, không gãi được nên mới nhờ anh thôi, sao lại biến thành tôi tra tấn anh rồi?”
Thẩm Uyển Hề sắp tức giận, Chu Yến Hoài chỉ đành nghe lời gãi ngứa cho cô.
Ở nơi mà anh sắp chạm vào, Thẩm Uyển Hề nhạy cảm, cũng có chút tê dại.
Sau đó, vẻ đắc ý trong mắt Thẩm Uyển Hề hiện lên, nhanh chóng né tránh tay anh, xoay người đắp chăn, “Hết ngứa rồi, phiền anh ra ngoài đi.”
Chu Yến Hoài còn chưa kịp chạm vào, “…”
Hai giây sau, ngài Chu lịch sự ra khỏi phòng.
Hai phút sau, Thẩm Uyển Hề mơ hồ nghe được tiếng nước chảy ở phòng tắm, cô đoán ngài Chu lịch sự đã đi tắm nước lạnh rồi, cuối cùng cũng hài lòng ngủ tiếp.
*
Sau khi Thẩm Uyển Hề vào ở chung với Chu Yến Hoài, mỗi ngày tra tấn khiến anh vừa đau khổ lại vừa vui mừng.
Lúc Thẩm Uyển Hề vui vẻ thì sẽ ăn cơm với anh, tâm sự với anh.
Lúc cô không vui thì sẽ không tra tấn anh.
Mà mỗi lần cô không vui, Chu Yến Hoài có việc lại không dám nói mình bận với cô.
Cô ghét nhất là anh không nói cô nghe, ví dụ như anh đã tự sắp xếp đối tượng đính hôn sẵn mà không nói cô biết điều gì.
Giữa trưa hôm nay, dạ dày Thẩm Uyển Hề không thoải mái, gọi Chu Yến Hoài tới đón mình, anh lại nói, “Uyển Uyển, bây giờ anh có việc, buổi tối đón em, được không?”
Thẩm Uyển Hề không lên tiếng, trực tiếp tắt máy.
Buổi tối, Thẩm Uyển Hề gọi cơm, còn bảo Chu Yến Hoài làm mỳ Ý cho mình.
Đương nhiên, không phải cô tự gọi cơm, cô mặc váy đi lại trước mặt Chu Yến Hoài, vừa sấy tóc vừa không để ý nói, “Đột nhiên muốn ăn mỳ Ý quá.”
Chu Yến Hoài tuân lệnh đứng dậy làm mỳ Ý cho Thẩm công chúa, “Chờ anh một lát.”
Đợi Chu Yến Hoài làm mỳ xong, Thẩm Uyển Hề đã mặc quần áo, vòng qua Chu Yến Hoài, lạnh nhạt nói, “Không muốn ăn, buồn nôn. Tôi ra ngoài ăn lẩu.”
------oOo------
Dọn vào nhà Chu Yến Hoài, lời đầu tiên của tiểu thư Thẩm Uyển Hề là, “Ngài Chu này, tính tôi không tốt lắm, anh có thể chịu đựng không?”
Ngài Chu mỉm cười nhìn cô, “Chỉ cần em đồng ý ở lại đây là được rồi. Hơn nữa, tính em rất tốt.”
Thẩm Uyển Hề gật đầu, sau đó ban đêm, cô chỉ mặc váy ngủ hai dây đi lại trong nhà.
Trước kia hai người từng sống chung một nhà, khi đó cô không thích mặc đồ lót, còn thường không mặc đồ lót đi dạo phố mua sắm.
Cho nên, Chu Yến Hoài ngồi ở sofa ngẩng đầu, mắt nhìn Thẩm Uyển Hề mặc đồ ngủ lụa hai dây đứng trước mặt mình, nháy mắt còn tưởng chưa gì thay đổi, hai người vẫn là lúc ở Mỹ.
Bề ngoài Thẩm Uyển Hề không có liên quan gì tới tiên khí, nhưng trong xương cốt lại có vẻ phong tình vạn chủng quyến rũ.
Cô như không cảm thấy gì ngồi cạnh anh, đùi phải đặt lên chân trái, làn váy theo động tác của cô mà dịch lên trên, lộ ra cẳng chân trắng nõn.
Chu Yến Hoài không thể bỏ qua da thịt trắng nõn của cô, ho khan một tiếng, “Không đi ngủ sao?”
Thẩm Uyển Hề chậm rãi nói, “Ban ngày ngủ nhiều, không muốn ngủ.”
Thẩm Uyển Hề vừa tắm rửa sấy tóc xong, trên người còn có hương thơm nhàn nhạt, có cảm giác ẩm ướt.
Chu Yến Hoài bị hơi thở của cô làm tâm phiền ý loạn, hô hấp không ổn, trong đầu bỗng hiện lên tiếng giường gỗ kêu kẽo kẹt…
Anh cuống quýt đứng lên, “Đừng thức đêm nữa, ngủ sớm chút đi. Anh đi ngủ đây, ngủ ngon.”
Thẩm Uyển Hề xấu xa liếc anh một cái, khóe môi nhếch lên không nói gì.
Chu Yến Hoài ở lầu hai, anh chậm rãi bước lên trên, mãi cho đến khi tới bậc thang, Thẩm Uyển Hề mới “úi” một tiếng, yếu ớt nói, “Hình như cổ chân tôi sưng lên rồi, ai đó có thể xoa chân cho tôi thì tốt.”
Giọng nói yếu ớt như thiên kim cổ đại chịu đau đớn.
Chu Yến Hoài dừng trước bậc thang một lúc, cố gắng ổn định cảm xúc.
Cổ chân cô không đau, nhất định là cố ý, anh tự nói với bản thân.
Phía sau lại truyền tới tiếng kêu mềm mại, “Đau quá…”
Giống như đang gọi anh tới, “Anh mau tới xem em đi.”
Chu Yến Hoài thở dài một hơi, biết cô cố ý tra tấn nhưng vẫn chịu tội chui đầu vào lưới, đi về phía cô.
Ngồi trên thảm, anh nắm chân cô đặt lên đầu gối, thong thả xoa bóp.
Cổ chân phải cô không có bất kỳ dấu hiệu nào là sưng lên cả, ngược lại, cảm xúc vô cùng mềm mại.
Thẩm Uyển Hề yên lặng nhìn Chu Yến Hoài, bỗng thở dài một tiếng, “Ưm –”
Tựa như bị đau lại như rất thoải mái.
Toàn thân Chu Yến Hoài cứng đờ, lỗ tai tê dại.
Sau đó, anh đồi bại than một tiếng, bất đắc dĩ cười nhẹ, ngẩng đầu nhìn cô, “Dù thế nào cũng phải chơi anh như vậy à?”
Thẩm Uyển Hề mở to mắt vô tội, “Tôi chơi anh kiểu gì? Vừa rồi tôi cũng không gọi tên anh mà.”
Chu Yến Hoài chịu thua, tiếp tục xoa chân giúp tiểu tổ tông, để tiểu tổ tông thoải mái, anh cũng chấp nhận số mệnh.
Nhưng Thẩm Uyển Hề vẫn không hề ngoan, ngón chân nhích tới nhích lui, vô cùng linh hoạt.
Cô nhìn Chu Yến Hoài cố ý vô tình xẹt qua ngón chân của mình, cô cười cười vào thẳng vấn đề, “Có một câu hỏi.”
Chu Yến Hoài ngoan ngoãn, “Nói đi.”
Ánh mắt Thẩm Uyển Hề nhìn chằm chằm Chu Yến Hoài, “Chu Yến Hoài, nếu lần này nhà anh gặp nguy cơ thật sự phá sản, mà tôi chỉ là một cô gái bình thường, không có gia cảnh để liên hôn với anh… Vậy sự lựa chọn của anh, liệu có phải sẽ là kết hôn với cô gái đã chuẩn bị sẵn kia không?”
Đợi cô nói xong, không khí trở nên đóng băng.
Động tác của Chu Yến Hoài cũng ngừng lại.
Vẻ lười biếng trên mặt Thẩm Uyển Hề hoàn toàn biến mất.
Mấy ngày nay cô luôn suy nghĩ, nếu cô không có gì cả, chỉ là một người nghèo khó, liệu có phải cô sẽ không chờ được Chu Yến Hoài theo đuổi mình không.
Cuối cùng Chu Yến Hoài cũng ngẩng đầu, khẽ nói, “Trước kia là anh luôn bảo vệ Tiểu Hỗn, về sau sẽ không, sẽ cùng đối mặt.”
Thẩm Uyển Hề tiếp tục truy hỏi “Nếu không có Tiểu Hỗn thì sao? Nếu anh là con một, có phải cuối cùng anh vẫn khiêng hết trách nhiệm lên vai, lựa chọn từ bỏ tôi?”
Chu Yến Hoài chưa từng nghĩ tới trường hợp này, nếu anh là con một thì kết quả thế nào.
Anh tự hỏi, không có chút phản ứng nào cả, không khí như ngừng lại, từ an tĩnh ấm áp chuyển sang trầm mặc đáng sợ.
Thẩm Uyển Hề đột nhiên dùng chân đá văng anh ra, khó chịu bước lên phòng ngủ.
Chu Yến Hoài đuổi theo cô, nghe tiếng bước chân dẫm lên sàn càng lúc càng mạnh, mỗi âm thanh đều đập vào lòng anh.
*
Chu Yến Hoài biết mình lại chọc Thẩm Uyển Hề giận, sáng sớm tinh mơ đã dậy chuẩn bị bữa sáng phong phú cho cô.
Lúc bước qua phòng Thẩm Uyển Hề, theo bản năng liếc vào bên trong, thấy cửa phòng mở.
Không chỉ có cửa mở, chăn còn bị cô đạp xuống chân, váy ngủ cuốn lên tận eo, chân dài thẳng tắp lọt vào mắt anh.
Chu Yến Hoài, “…”
Tổ tông này không chỉ không đóng cửa, tư thế ngủ còn khiến anh đau cả đầu.
Chu Yến Hoài đưa tay muốn đóng cửa cho cô, lại nghe Thẩm Uyển Hề trên giường lười biếng nói, “Tôi muốn ngủ mở cửa, anh đóng lại thử xem.”
Chu Yến Hoài, “…”
Chu Yến Hoài đứng ở cửa, ôn tồn dỗ dành, “Điều hòa lạnh, đắp chăn lại rồi ngủ được không?”
Thẩm Uyển Hề không mở mắt, “Tôi muốn uống nước, phải là nước 45 độ.”
Chu Yến Hoài, “…”
Tiểu tổ tổng đây không chỉ cố ý không đóng cửa, còn phải khiến anh vào chịu tra tấn.
Chu Yến Hoài nghe lời đi rót nước.
Nước đủ 45 độ, anh cũng không vào mà ngồi xổm đặt ly nước ở cửa, sau đó bản thân cũng ngồi ở cửa luôn.
Thẩm Uyển Hề nghe rõ tiếng bước chân của anh lên lầu, lại không nghe tiếng anh vào đưa nước, mở mắt nhìn về phía cửa lại nhìn thấy Chu Yến Hoài ngồi đó.
“Anh làm gì vậy?” Thẩm Uyển Hề hỏi.
Chu Yến Hoài bình thản nói, “Anh đang… làm người lịch sự.”
Thẩm Uyển Hề bị chọc cười, ngồi dậy nói, “Sao anh không chọc mù mắt mình luôn đi, vậy càng lịch sự hơn.”
Chu Yến Hoài nghe lời nhắm mắt.
Thẩm Uyển Hề đột nhiên bực bội, “Chu Yến Hoài, tôi đếm đến ba, anh mau mang nước lại đây cho tôi.”
Nếu không cô dứt khoát qua đó nằm xuống uống nước là được, cứ như anh đang đút nước cho mèo nhỏ vậy.
Không đợi Thẩm Uyển Hề đếm số, Chu Yến Hoài đã mở mắt đứng dậy, bưng ly nước, cụp mắt nhìn cô, “Tổ yến cao cấp, mời Thẩm công chúa uống.”
Đồng thời cũng không ngẩng đầu nhìn cô, dường như đến dũng khí nhìn thẳng vào cô cũng không có.
Hai chân dài trắng nõn của Thẩm Uyển Hề lộ ra ngoài, lại không đắp chăn, còn cố ý làm động tác nâng lên như yoga.
Thẩm công chúa có đôi mắt như nước, “Không bằng anh cứ nói đây là hạc đỉnh hồng.”
Chu Yến Hoài hỏi lại, “Không bằng, để nô tài thử độc cho công chúa trước nhé?”
Thẩm Uyển Hề “à” một tiếng.
Chu Yến Hoài bỗng cảm giác có một loại nguy hiểm không tên.
Sau đó, chỉ thấy Thẩm Uyển Hề bỗng xoay người nằm sấp xuống, giọng nói lười biếng, “Tiểu Hoài Tử, lưng bổn cung ngứa, ngươi mau gãi ngứa cho bổn cung.”
Chu Yến Hoài, “…”
Hầu kết Chu Yến Hoài chuyển động, bên tai lại quanh quẩn tiếng giường gỗ kêu lên kẽo kẹt kẽo kẹt.
Cổ họng anh khô khốc, bình tĩnh nhìn vòng eo mảnh khảnh của cô, “Chỗ nào ngứa?”
Thẩm Uyển Hề chỉ vị trí trên lưng, “Đây.”
Là vị trí chính giữa sau lưng.
Chu Yến Hoài cố gắng bình ổn hô hấp, đưa tay muốn gãi ngứa sau lưng cho cô.
Lúc này, Thẩm Uyển Hề lại nói, “Ngài Chu này, cách quần áo khó gãi ngứa lắm.”
Chu Yến Hoài, “…”
Sáng sớm tinh mơ đã bị cô tra tấn, miệng lưỡi anh khô khốc, bất đắc dĩ nói, “Uyển Uyển, đừng tra tấn anh như vậy.”
Hai người từng làm bạn cùng nhà khá lâu, Thẩm Uyển Hề biết Chu Yến Hoài rất lịch sự, cũng biết anh sẽ không làm xằng bậy, sẽ khắc chế bản thân nên cô mới như vậy, nhằm vào nhược điểm này để công kích anh.
Thẩm Uyển Hề tỏ vẻ không vui nói, “Ai tra tấn anh? Lưng tôi ngứa, không gãi được nên mới nhờ anh thôi, sao lại biến thành tôi tra tấn anh rồi?”
Thẩm Uyển Hề sắp tức giận, Chu Yến Hoài chỉ đành nghe lời gãi ngứa cho cô.
Ở nơi mà anh sắp chạm vào, Thẩm Uyển Hề nhạy cảm, cũng có chút tê dại.
Sau đó, vẻ đắc ý trong mắt Thẩm Uyển Hề hiện lên, nhanh chóng né tránh tay anh, xoay người đắp chăn, “Hết ngứa rồi, phiền anh ra ngoài đi.”
Chu Yến Hoài còn chưa kịp chạm vào, “…”
Hai giây sau, ngài Chu lịch sự ra khỏi phòng.
Hai phút sau, Thẩm Uyển Hề mơ hồ nghe được tiếng nước chảy ở phòng tắm, cô đoán ngài Chu lịch sự đã đi tắm nước lạnh rồi, cuối cùng cũng hài lòng ngủ tiếp.
*
Sau khi Thẩm Uyển Hề vào ở chung với Chu Yến Hoài, mỗi ngày tra tấn khiến anh vừa đau khổ lại vừa vui mừng.
Lúc Thẩm Uyển Hề vui vẻ thì sẽ ăn cơm với anh, tâm sự với anh.
Lúc cô không vui thì sẽ không tra tấn anh.
Mà mỗi lần cô không vui, Chu Yến Hoài có việc lại không dám nói mình bận với cô.
Cô ghét nhất là anh không nói cô nghe, ví dụ như anh đã tự sắp xếp đối tượng đính hôn sẵn mà không nói cô biết điều gì.
Giữa trưa hôm nay, dạ dày Thẩm Uyển Hề không thoải mái, gọi Chu Yến Hoài tới đón mình, anh lại nói, “Uyển Uyển, bây giờ anh có việc, buổi tối đón em, được không?”
Thẩm Uyển Hề không lên tiếng, trực tiếp tắt máy.
Buổi tối, Thẩm Uyển Hề gọi cơm, còn bảo Chu Yến Hoài làm mỳ Ý cho mình.
Đương nhiên, không phải cô tự gọi cơm, cô mặc váy đi lại trước mặt Chu Yến Hoài, vừa sấy tóc vừa không để ý nói, “Đột nhiên muốn ăn mỳ Ý quá.”
Chu Yến Hoài tuân lệnh đứng dậy làm mỳ Ý cho Thẩm công chúa, “Chờ anh một lát.”
Đợi Chu Yến Hoài làm mỳ xong, Thẩm Uyển Hề đã mặc quần áo, vòng qua Chu Yến Hoài, lạnh nhạt nói, “Không muốn ăn, buồn nôn. Tôi ra ngoài ăn lẩu.”
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.