Pha Lê Đường

Chương 25:

Giá Oản Chúc

16/10/2023

Gió lạnh thoáng thổi xuống từ cổ áo, cô không biết liệu nút thắt khăn tắm có bị nới lỏng hoàn toàn hay không.

Người đàn ông túm cổ áo cô kéo lên, dường như muốn kéo đến trước mặt cô: "Có ký hiệu, là của tôi."

Khương Lâm Tình cúi đầu.

Trên cổ áo sơ mi trắng cũng có một sợi dây tơ mỏng, thêu hai chữ: ch.

Thật sự là quần áo của anh?

"Trên ống quần cũng có." Người đàn ông buông cô ra.

Khương Lâm Tình lập tức ôm tay, ngăn ở phía trước.

Anh mở tủ, lấy ra hai túi zip trong ngăn kéo.

Cảnh nhẫn nhịn chịu đựng trong tưởng tượng của cô hoàn toàn không xảy ra.

Anh đi ra ngoài.

Cô buộc lại khăn tắm, cài chặt cúc áo, đi ra ngoài nhưng không nhìn thấy người đàn ông.

Anh thật sự đi tắm.

Khương Lâm Tình cúi người, tìm trên ống quần một lúc, quả nhiên nhìn thấy sợi dây tơ.

Ch.



Cô không dám ở lại, bèn cầm túi rời đi.

Nhưng mưa như trút nước, cô dừng lại trước cửa thủy tinh dưới lầu, nửa bước khó đi.



Tống Khiên hút thuốc.

Vừa nãy không tìm thấy gạt tàn, anh ta bèn gấp một tờ giấy thành hình hộp vuông, dùng để gạt tàn thuốc.

Anh ta giống như một thợ săn trước khi săn mồi, không nhanh không chậm, so với cả đêm thì khúc dạo đầu dài dòng này nhỏ nhặt không đáng kể.

Điếu thuốc này, anh ta hút rất chậm, cứ hít một hơi lại dừng lại một lúc lâu.

Khói thuốc lặng lẽ cháy hết.

Mãi đến khi bầu trời lại vang lên một tiếng sét, anh ta gạt tàn thuốc dài, cầm mấy quyển sách và một chai rượu vang đỏ, không thèm chào hỏi đám người Tống Diễm đã đi ra ngoài.

Tống Khiên quay lại lầu trên.

Cửa phòng tắm mở ra.

Anh ta cho rằng mình sẽ nhìn thấy người đẹp Khương Lâm Tình tắm xong bước ra, không ngờ người ra lại là một người đàn ông.

Người đàn ông chỉ quấn một chiếc khăn tắm bên hông, thản nhiên nói: “Cậu tới rồi.”

Tống Khiên buông sách và rượu xuống, nhìn thấy giá gỗ treo túi xách trống rỗng, bèn hỏi: “Cậu có nhìn thấy một người phụ nữ không?”

"Có gặp." Người đàn ông nói: "Đi rồi."



Tống Khiên rút ra một điếu thuốc, châm lửa rồi hút mạnh một cái. Anh ta gọi điện cho Khương Lâm Tình.

Cô không trả lời.

Anh ta gửi tin nhắn trên WeChat: [Tôi xin lỗi, hôm nay có vài chuyện bất ngờ. Em đang ở đâu?]

Khoảng hai phút sau, Khương Lâm Tình trả lời lại: [Anh Tống, tôi có việc đi trước.]

Một lát sau, cô quyết định cho anh ta biết: [Trong nhà anh có một tên trộm.]

Tên trộm? Tống Khiên quay đầu.

Người đàn ông đi vào phòng.

Tống Khiên: [Em đi đường cẩn thận, lần sau gặp.]

Người đàn ông đã thay đồ bước ra: “Sao cậu không báo trước với tôi một tiếng?”

Tống Khiên kẹp điếu thuốc xuống, trong miệng phun ra khói thuốc: "Tôi đâu biết đêm nay cậu tới đây.”

Người đàn ông ngồi trên ghế sô pha: “Không có ô, tôi bị mưa xối ướt sũng, bèn đi lên tắm rửa.”

Tống Khiên: "Thằng nhóc Tống Diễm kia dẫn một đám người đến ầm ĩ, thế là tôi qua chỗ này của cậu.”

Người đàn ông cong đôi mắt đào hoa sáng rực: "Tôi làm phiền kế hoạch của cậu à?"

"Cậu rất phiền." Tống Khiên ném nửa điếu thuốc còn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Pha Lê Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook