Phế Vật Triệu Hồi Sư

Chương 161

Dạ Bạch Vô Nha

07/07/2023

Cung điện của quốc vương cũng chỉ là những căn nhà hai tầng được xây dựng nối liền với nhau, nhìn bên ngoài chẳng khác nào những căn nhà dân bình thường, nhưng khi vào trong mới có thể nhìn thấy sự xa hoa, lộng lẫy của nó.

Cung điện của quốc vương có độ xa hoa gắp đôi nơi ở của các nam tước hay tứ tước, nó là nơi trưng bày tất cả những vật liệu quý giá hoặc được tạo ra từ những pháp sư mạnh mẽ nhất, đây là một kho tàn quý bấu ở thế giới này.

Nhóm người Trần Vũ Phong sau khi tàn hình liền dùng dụng cụ xuyên tường đi vào trong căn phòng đang nhốt người.

Căn phòng màu trắng, không nhiễm bụi trần, xung quanh là những viên chân châu rực rỡ ỡ giữa căn phòng là một cái giường bằng nước tinh khiết cực kỳ mát mẻ, nhưng cô gái ngồi trên giường lại chỉ có một bộ dáng ảm dạm không có động tỉnh gì, hai mắt của cô không một chút ánh sáng, cả người đơ dẫn.

Cho dù nhóm Trần Vũ Phong tháo bỏ lớp tàng hình thì cô ta cũng không có một chút động tĩnh nào giống như hoàn toàn không nhìn thấy bọn họ vậy.

"Baxa..." Alin kích động gọi "Baxa, anh đây em còn nhớ anh không."

Nhưng Baxa hoàn toàn không có động tỉnh gì, đến một cái cử động cũng chẳng có.

Alin thấy vậy liền không kìm được mà đi đến gần giường bắt đầu chăm chú nhìn, anh ta đưa tay lên lắc lư trước mặt cô ta nhưng hoàn toàn không có được đáp lại, hai mắt vẫn không một chút tiêu cự.

"Em ấy hoàn toàn không cử động." Alin lắc đầu nói, đây thực sự quá kỳ lạ rồi, trên đời này làm gì có thứ khiến người khác không còn tri giác như thế này.

"Đưa cô ấy về trước rồi nói sau, chúng ta sẽ để dược sĩ nhìn thử trước đã." Trần Vũ Phong nãy giờ vẫn chú ý động tĩnh bên ngoài liền nói, bọn họ không thể ở lâu được nếu như tên tiên tri kia phát hiện ra chuyện gì thì chắc chắn không thể rời đi được nữa.

"Được." Alin gật đầu nói.

Mạnh Kỳ nhanh chóng đi lại giúp Alin đỡ cô gái trên lưng, bốn người nhanh chóng kích hoạt ngọc tàng hình rồi nhanh chóng rời đi.

Lan đứng bên cạnh nhìn thì thấy chẳng có chuyện gì thú vị cả liền không nhịn được thở dài một hơi, chuyến đi lần này thật sự quá đơn giản chẳng có chút khó khăn gì cả khiến anh ta không khỏi thất vọng, thật sự muốn xem bọn họ chiến đấu quá, dù sao anh nhìn cách họ chiến đấu cũng chỉ qua hình ảnh được ghi chép lại ở nơi của nam tước chưa từng nhìn trực tiếp mà.

Nhưng dù nghĩ thế nào anh ta cũng phải nhanh chóng trở lại nơi bọn họp sẽ gặp nhau, vì vậy sau khi tiện tay trôm vài viên ngọc xinh đẹp trong phòng anh ta liền nhanh chóng rời đi.



Nhưng anh ta không hề biết, sau khi anh ta rời đi liền có một đội quân đã chạy ào vào phòng, mà đứng phía sau chính là Diva nhà tiên tri mà bọn họ đã nhắc đến.

"Khốn kiếp, chúng ta đến trễ rồi." Trưởng nhị binh chửi một tiếng, sau đó đi khắp phòng lục sót, ngoại trừ elf biến mất thì trong phòng còn mất hơn năm viên ngọc lưu ly có sức phòng ngự lớn thì không còn mất thứ gì nữa cả, nhưng đối với cung điện của bọn họ, năm quả cầu lưu ly còn quý giá hơn những vật dụng khác.

Diva đen mặt nhìn căn phòn trống trải, nếu không phải có Qui nhắc nhở thì hắn ta cũng không biết có chuyện gì.

Trong lúc hắn vẫn đang ngủ ngon trên chiếc giường nòng nặc năng lượng tinh khiết, thoải mái tận thưởng cảm xác sức mạnh xao động khắp cơ thể thì Qui bỗng nhiên xuất hiện và gọi hắn dậy.

Ngơ ngác nhìn người xuất hiện trong phòng khiến hắn ta chẳng hiểu gì cả, nhưng khi Qui nói rằng cung điện có kẻ đột nhập thì hắn ta mới kinh ngạc, hoảng hốt mà nhanh chóng lòm còm bò dậy.

Cho dù Diva không biết rốt cuộc tại sao Qui có thể phát hiện được kẻ đột nhập nhưng lời của người mình hắn ta luôn tin tưởng không chút nghi ngờ.

Sau khi ra lênh cho binh sĩ tập hợp lại, hắn ta liền dẫn theo người nhanh chóng vọt vào phòng, nhưng mọi thứ vẫn muộn, người đã bị bắt mất, hoặc có thể là đã được giải cứu đi.

"Ngài Diva, chuyện này làm sao đây." Trưởng nhị binh lo lắng nói, người đã biến mất bọn họ làm sao ăn nói với quốc vương đây.

"Ta không nhìn thấy được người đến đây, nhưng chắc chắn quốc vương sẽ có kẻ tình nghi trong đầu, cứ như hiện tại mà báo cáo với bệ hạ, càng nhanh càng tốt." Diva nhanh chóng nói, dù sao chuyện này hắn ta cũng chẳng có chút liên quan, dù là ai thì người gặp xui xẻo cũng không phải hắn.

"Rõ." Trưởng nhị binh cung kính nói sau đó nhanh chóng chạy đi báo cáo với quốc vương.

DIva nhìn sơ qua khắp phòng trong lòng không ngừng tiếc nuối 'căn phòng đẹp thế này mà để một elf tầm thường như vậy ở, đúng là phí phạm' rồi cũng rời đi trở về phòng của hắn ta.

Trưởng nhị binh sau khi cầu kiến quốc vương liền báo cáo lại sự tình.

"Khốn kiếp." Quốc vương nghe vậy liền tức giận đập mạnh lên bàn, cung điện của ông ta vậy mà có kẻ lớn gan đến đây đoạt người, đúng là chẳng để ông ta vào mắt mà.



"Bệ hạ bớt giận." Phai đứng bên cạnh nhanh chóng nói, sau đó hỏi tên trưởng nhị binh "Diva có nói gì không."

"Ngài ấy nói tuy nhìn thấy elf kia sẽ bị bắt đi nhưng người bắt là ai thì không thấy được, dường như người này rất mạnh mẽ nên chặn mất làn sóng của ngài ấy." Trưởng nhị binh nhanh chóng thuật lại "Ngài ấy còn nói chắc chắn bệ hạ sẽ có kẻ tình nghi trong lòng."

Quốc vương nghe vậy liền trầm ngâm, trong mắt toát ra lửa giận, phải trong lòng ông ta có thể khẳng định người có thể thần không biết quỷ không hay mà chạy vào cung điện của ông là ai "Gọi đại pháp sư đến đây."

"Rõ." Một thuộc hạ đáp lại rồi nhanh chóng chạy điu gọi người.

Vài phút sau một ông lão một thân áo choàng trắng, râu tóc bạc phơi chậm rãi xuất hiện trong thư phòng.

"Bệ hạ cho gọi lão thần."

"Đại pháp sư." Quốc vương gật đầu nói "Ta nhờ ông đi đến chính thành của tên Bara Ly một chuyến, tìm xem hắn có giấu elf nào bên trong hay không."

"Ý ngài là hắn ta đã đoạt người từ trong tay ngài." Đại pháp sư híp mắt hỏi, cảm thấy chuyện này thật buồn cười.

"Đúng vậy." Quốc vương gật đầu khẳng định, tuy ông ta cảm thấy chuyện này rất mất mặt nhưng không thể phủ nhận, cung điện của ông ta vẫn không phải quá an toàn.

"Ha ha ha." Đại pháp sư bật cười vài tiếng, thật ra đối với quốc vương ông lão chẳng có chút kính trọng nào, nhưng nơi này có tài nguyên mà lão cần nên chỉ có thể nhún nhường mà thôi.

Tuy lão ta sẽ cười nhạo nhưng mệnh lệnh của quốc vương vẫn khiến ông ta chấp nhận cùng thực hiện "Được, ta đi."

Đại pháp sư gật đầu nói sau đó lấy quyền trượng của mình ra nhanh chóng niệm chú dịch chuyển, rất nhanh trong thư phòng đã không còn bóng đáng của lão.

"Các ngươi cũng chia nhau ra lục tìm xem có khi nào những kẻ đó vẫn ở đây thay không." Phai cũng ra lệnh cho trưởng nhị binh.

"Rõ." Trưởng nhị binh nhanh chóng đáp lời rồi lùi ra ngoài sau đó phân phó binh sĩ chia nhau ra tìm khắp nơi trong cung điện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phế Vật Triệu Hồi Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook