Chương 18
Hắc Đê U
31/07/2017
Cả nước chưa kịp ăn mừng việc Nam Quốc và Chiêm Quốc trở thành thông
gia, từ nay thiết lập mối quan hệ hảo hữu, giao thương hai nước khai
thông thì lại nghe một tin tức đánh động!
Vụ buôn lậu muối cấm lớn nhất từ trước tới nay bị phanh phui!
Vụ án này đã làm náo tới kim loan điện, thánh nhan giận dữ ra lệnh nghiêm khắc điều tra những kẻ liên quan, không được bao che, nếu phát hiện: chém!
Thế là, những người có dính líu bất kể ít nhiều, đều bị lôi ra, còn liên lụy không biết bao nhiêu người.
Ở Phủ Thượng Thư,
Khi nghe thấy tin tức, Lý phu nhân và Lý Vĩnh Đạt liền chết đứng. Lý phu nhân sợ sẽ tra tới Lý Vĩnh Đạt, liền bảo:
– Con mau trốn đi!
Lý Vĩnh Đạt vẫn chưa hoàn hồn, lắp bắp:
– Trốn…? Trốn đi đâu bây giờ…
Lý phu nhân gom vội một số tiền tài, nữ trang đưa cho Lý Vĩnh Đạt, hối thúc:
– Không cần biết! Trốn đi đâu cũng được! Miễn là đừng để bị bắt!
Lý Vĩnh Đạt cầm lấy hành trang mà lòng rối bời. Hôm nay, vì vụ muối cấm này, Lý thượng thư tới giờ vẫn chưa được hạ triều, giờ có muốn hỏi ý kiến cũng không sao làm được. Lệnh truy bắt thì đã hạ xuống, rất nhanh sẽ bắt tới đây thôi.
Lý Vĩnh Đạt lúc này mới biết sợ, hai chân run rẫy không ngừng, dù bị Lý phu nhân lôi kéo, hắn một bước cũng không nhích nổi.
– Mẫu… mẫu thân, nhi tử sẽ ra sao đây…?
Lý phu nhân chưa kịp trả lời thì cửa lớn của Lý phủ đã bị tông phá, một nha sai dẫn đầu bước tới lớn tiếng quát:
– Ai là Lý Vĩnh Đạt?
Lý Vĩnh Đạt nghe thấy kêu tên mình liền sợ mất mật, liên tục nhìn Lý phu nhân cầu cứu:
– Mẫu thân… mẫu thân…
Nha sai không nói hai lời, một toán chạy ùa vào nhà, một toán bao vây bên ngoài không để ai chạy mất. Vừa trông thấy Lý Vĩnh Đạt, nam nhân trẻ tuổi duy nhất có mặt trong nhà, nha sai liền bước tới, gằn giọng hỏi:
– Ngươi là Lý Vĩnh Đạt?
Lý Vĩnh Đạt run lên bần bật, bấu lấy áo Lý phu nhân càng chặt. Cuối cùng, Lý phu nhân dù sao cũng là phu nhân thượng thư nhiều năm, liền lấy lại tinh thần, nghiêm mặt nói:
– Ngươi có biết đây là phủ nhà ai không mà dám lớn tiếng ở đây?
Nha sai kia như kẻ dũng không sợ chết, liền đáp:
– Ta không cần biết đây là nơi nào! Bên trên đã có chỉ dụ xuống: lùng bắt tất cả những kẻ tham gia vào vụ mua bán muối lậu, không được để ai xổng mất! Nếu bà có ý kiến, xin mời lên mà tấu với đức thánh thượng!
Lý phu nhân tức xanh mặt, giận run chỉ tay vào mặt tên nha sai mà không nói thành câu. Nha sai kia càng cứng cạnh, chỉ vào Lý Vĩnh Đạt mà ra lệnh:
– Bắt hắn lại!
Vừa nghe được lệnh, liền có hai người chạy lên xốc hai bên Lý Vĩnh Đạt kéo đi. Lý phu nhân không để cho người ta bắt con của mình đi được, liền níu giữ lại.
– Không được bắt con của ta!!! Phu quân của ta là Lý thượng thư, là thượng quan nhị phẩm, các ngươi lấy quyền gì mà bắt con ta…
– Mẫu thân, mẫu thân cứu con…
Thấy Lý phu nhân làm dữ quá, hai tên lính nha có phần chần chừ, nào ngờ người nha sai lớn gan kia liền quát:
– Dẫn đi!
Đã có lệnh, hai tên lính nha không nhẫn nại nữa, lách khỏi tay Lý phu nhân, một đường xách Lý Vĩnh Đạt đi thẳng. Lý phu nhân mất thăng bằng, muốn ngã xuống đất, mấy nô tì gần đó liền chạy tới đỡ vội lấy bà.
– Phu nhân…
– Phu nhân…
– Phản rồi! Phản rồi…
Thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, tên nha sai kia ngoắc tay cho lui binh.
– Đi!
Lý phu nhân mở trừng mắt nhìn Lý Vĩnh Đạt mà gào thét:
– Trả con ta lại cho ta…
– Mẫu thân, mẫu thân cứu con…
Lý phu nhân muốn chạy theo giữ người lại nhưng liền bị vấp, ngã dài trên đất, bất lực trơ mắt nhìn Lý Vĩnh Đạt bị lôi đi.
– Vĩnh Đạt… Vĩnh Đạt…
Nhìn Lý phu nhân mãi không thôi, một nô tỳ khẽ lên tiếng an ủi:
– Phu nhân, phu nhân đừng lo lắng! Chờ lão gia về, lão gia nhất định sẽ có cách cứu công tử thôi…
– Vĩnh Đạt…
Lý phu nhân dù nghe khuyên nhủ nhưng vẫn đau lòng không thôi, thấy bà cứ khóc đứt ruột gan như vậy, mấy nô tì sợ hãi nhìn nhau, rốt cuộc có người lên tiếng nhắc:
– Phu nhân, dù sao vẫn còn đại tiểu thư trong cung mà! Thiếu gia nhất định không sao đâu…
Đúng rồi!
Sao bà lại quên mất chứ? Nữ nhi của bà đang là Hòa Phi trong cung đấy! Chỉ cần nàng nói vài lời với hoàng thượng, hoàng thượng nhất định sẽ hiểu ra Lý Vĩnh Đạt là bị oan mà sớm thả ra, không làm khó hắn.
Lý phu nhân nghĩ xong, lồm cồm ngồi dậy nói:
– Đúng vậy! Ta phải tiến cung! Ta phải gặp Phù Dung!
…
Thanh Tư Cung
Lý Phù Dung lúc này vẫn chưa biết chuyện bên ngoài, vẫn đang nhàn nhã đọc sách của mình.
Lúc sau, Nhã Nhã hốt hoảng chạy vào, thấy Lý Phù Dung đang đọc sách thì rối ren muốn nói lại thôi, chờ được một lúc không nhịn được vẫn phải lên tiếng gọi:
– Tiểu thư…
Lý Phù Dung không ngước mặt lên nhìn, chỉ hỏi:
– Có chuyện gì?
Nhã Nhã gấp gáp nói:
– Tiểu thư, là ở nhà đã xảy ra chuyện!
Lý Phù Dung chợt nheo mắt nhưng liền trở lại như thường, lại hỏi:
– Có chuyện gì?
Nhã Nhã liền thưa:
– Chính là nhị thiếu gia! Nhị thiếu gia đã gặp chuyện! Là có liên quan đến vụ án muối lậu, nghe nói nhị thiếu gia đã bị bắt đi rồi…
Lý Phù Dung nghe vậy vẫn mặc nhiên như thường, cũng không có phản ứng gì khác. Từ sớm nàng đã đoán ra sẽ như vậy, Lý Vĩnh Đạt không đem lời cảnh báo đặt vào tai!
Nhã Nhã lại nói:
– Chắc phu nhân sắp tới gặp ngài rồi.
Lý Phù Dung thở dài một hơi, chuyện này vốn cũng tránh không khỏi.
Vụ buôn lậu muối cấm lớn nhất từ trước tới nay bị phanh phui!
Vụ án này đã làm náo tới kim loan điện, thánh nhan giận dữ ra lệnh nghiêm khắc điều tra những kẻ liên quan, không được bao che, nếu phát hiện: chém!
Thế là, những người có dính líu bất kể ít nhiều, đều bị lôi ra, còn liên lụy không biết bao nhiêu người.
Ở Phủ Thượng Thư,
Khi nghe thấy tin tức, Lý phu nhân và Lý Vĩnh Đạt liền chết đứng. Lý phu nhân sợ sẽ tra tới Lý Vĩnh Đạt, liền bảo:
– Con mau trốn đi!
Lý Vĩnh Đạt vẫn chưa hoàn hồn, lắp bắp:
– Trốn…? Trốn đi đâu bây giờ…
Lý phu nhân gom vội một số tiền tài, nữ trang đưa cho Lý Vĩnh Đạt, hối thúc:
– Không cần biết! Trốn đi đâu cũng được! Miễn là đừng để bị bắt!
Lý Vĩnh Đạt cầm lấy hành trang mà lòng rối bời. Hôm nay, vì vụ muối cấm này, Lý thượng thư tới giờ vẫn chưa được hạ triều, giờ có muốn hỏi ý kiến cũng không sao làm được. Lệnh truy bắt thì đã hạ xuống, rất nhanh sẽ bắt tới đây thôi.
Lý Vĩnh Đạt lúc này mới biết sợ, hai chân run rẫy không ngừng, dù bị Lý phu nhân lôi kéo, hắn một bước cũng không nhích nổi.
– Mẫu… mẫu thân, nhi tử sẽ ra sao đây…?
Lý phu nhân chưa kịp trả lời thì cửa lớn của Lý phủ đã bị tông phá, một nha sai dẫn đầu bước tới lớn tiếng quát:
– Ai là Lý Vĩnh Đạt?
Lý Vĩnh Đạt nghe thấy kêu tên mình liền sợ mất mật, liên tục nhìn Lý phu nhân cầu cứu:
– Mẫu thân… mẫu thân…
Nha sai không nói hai lời, một toán chạy ùa vào nhà, một toán bao vây bên ngoài không để ai chạy mất. Vừa trông thấy Lý Vĩnh Đạt, nam nhân trẻ tuổi duy nhất có mặt trong nhà, nha sai liền bước tới, gằn giọng hỏi:
– Ngươi là Lý Vĩnh Đạt?
Lý Vĩnh Đạt run lên bần bật, bấu lấy áo Lý phu nhân càng chặt. Cuối cùng, Lý phu nhân dù sao cũng là phu nhân thượng thư nhiều năm, liền lấy lại tinh thần, nghiêm mặt nói:
– Ngươi có biết đây là phủ nhà ai không mà dám lớn tiếng ở đây?
Nha sai kia như kẻ dũng không sợ chết, liền đáp:
– Ta không cần biết đây là nơi nào! Bên trên đã có chỉ dụ xuống: lùng bắt tất cả những kẻ tham gia vào vụ mua bán muối lậu, không được để ai xổng mất! Nếu bà có ý kiến, xin mời lên mà tấu với đức thánh thượng!
Lý phu nhân tức xanh mặt, giận run chỉ tay vào mặt tên nha sai mà không nói thành câu. Nha sai kia càng cứng cạnh, chỉ vào Lý Vĩnh Đạt mà ra lệnh:
– Bắt hắn lại!
Vừa nghe được lệnh, liền có hai người chạy lên xốc hai bên Lý Vĩnh Đạt kéo đi. Lý phu nhân không để cho người ta bắt con của mình đi được, liền níu giữ lại.
– Không được bắt con của ta!!! Phu quân của ta là Lý thượng thư, là thượng quan nhị phẩm, các ngươi lấy quyền gì mà bắt con ta…
– Mẫu thân, mẫu thân cứu con…
Thấy Lý phu nhân làm dữ quá, hai tên lính nha có phần chần chừ, nào ngờ người nha sai lớn gan kia liền quát:
– Dẫn đi!
Đã có lệnh, hai tên lính nha không nhẫn nại nữa, lách khỏi tay Lý phu nhân, một đường xách Lý Vĩnh Đạt đi thẳng. Lý phu nhân mất thăng bằng, muốn ngã xuống đất, mấy nô tì gần đó liền chạy tới đỡ vội lấy bà.
– Phu nhân…
– Phu nhân…
– Phản rồi! Phản rồi…
Thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, tên nha sai kia ngoắc tay cho lui binh.
– Đi!
Lý phu nhân mở trừng mắt nhìn Lý Vĩnh Đạt mà gào thét:
– Trả con ta lại cho ta…
– Mẫu thân, mẫu thân cứu con…
Lý phu nhân muốn chạy theo giữ người lại nhưng liền bị vấp, ngã dài trên đất, bất lực trơ mắt nhìn Lý Vĩnh Đạt bị lôi đi.
– Vĩnh Đạt… Vĩnh Đạt…
Nhìn Lý phu nhân mãi không thôi, một nô tỳ khẽ lên tiếng an ủi:
– Phu nhân, phu nhân đừng lo lắng! Chờ lão gia về, lão gia nhất định sẽ có cách cứu công tử thôi…
– Vĩnh Đạt…
Lý phu nhân dù nghe khuyên nhủ nhưng vẫn đau lòng không thôi, thấy bà cứ khóc đứt ruột gan như vậy, mấy nô tì sợ hãi nhìn nhau, rốt cuộc có người lên tiếng nhắc:
– Phu nhân, dù sao vẫn còn đại tiểu thư trong cung mà! Thiếu gia nhất định không sao đâu…
Đúng rồi!
Sao bà lại quên mất chứ? Nữ nhi của bà đang là Hòa Phi trong cung đấy! Chỉ cần nàng nói vài lời với hoàng thượng, hoàng thượng nhất định sẽ hiểu ra Lý Vĩnh Đạt là bị oan mà sớm thả ra, không làm khó hắn.
Lý phu nhân nghĩ xong, lồm cồm ngồi dậy nói:
– Đúng vậy! Ta phải tiến cung! Ta phải gặp Phù Dung!
…
Thanh Tư Cung
Lý Phù Dung lúc này vẫn chưa biết chuyện bên ngoài, vẫn đang nhàn nhã đọc sách của mình.
Lúc sau, Nhã Nhã hốt hoảng chạy vào, thấy Lý Phù Dung đang đọc sách thì rối ren muốn nói lại thôi, chờ được một lúc không nhịn được vẫn phải lên tiếng gọi:
– Tiểu thư…
Lý Phù Dung không ngước mặt lên nhìn, chỉ hỏi:
– Có chuyện gì?
Nhã Nhã gấp gáp nói:
– Tiểu thư, là ở nhà đã xảy ra chuyện!
Lý Phù Dung chợt nheo mắt nhưng liền trở lại như thường, lại hỏi:
– Có chuyện gì?
Nhã Nhã liền thưa:
– Chính là nhị thiếu gia! Nhị thiếu gia đã gặp chuyện! Là có liên quan đến vụ án muối lậu, nghe nói nhị thiếu gia đã bị bắt đi rồi…
Lý Phù Dung nghe vậy vẫn mặc nhiên như thường, cũng không có phản ứng gì khác. Từ sớm nàng đã đoán ra sẽ như vậy, Lý Vĩnh Đạt không đem lời cảnh báo đặt vào tai!
Nhã Nhã lại nói:
– Chắc phu nhân sắp tới gặp ngài rồi.
Lý Phù Dung thở dài một hơi, chuyện này vốn cũng tránh không khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.