Chương 48:
Thù Đồ Đương Quy
15/12/2022
Tằng trạch nằm ở phía nam Du Châu Thành, hầu hết những người sống ở đây đều là những nhà khá giả, ngôi nhà không lớn, nhưng cũng có hai lối vào, đủ cho năm người sống trong một nhà.
Chiêu Doanh bọn họ vừa xuống xe, thì đã có người đứng trước cửa chào đón họ.
“Mẫu thân.” Tằng Hoài Chính cúi người hành lễ với lão phụ nhân dẫn đầu, nhưng mới hành lễ một nửa đã bị lão phụ nhân ngăn lại.
“Không cần chú trọng, vào nhà trước rồi nói sau.” Tuy rằng lão phu nhân đầu đầy tóc bạc, nhưng khuôn mặt trông rất có sức sống, động tác cũng hấp tấp, nhìn thoáng qua cũng biết sức khỏe của bà rất tốt.
Lão phu nhân dẫn mọi người vào nhà, sau đó vào sảnh chính ngồi. Tằng Hoài Chính là người đầu tiên nói chuyện, giới thiệu tên và danh tính của nhau.
Lão phu nhân họ Nhạc, Chiêu Doanh và Đoạn Lăng có thể gọi bà là bà Nhạc là được rồi. Bà Nhạc tính tình quyết đoán giỏi giang, đồng thời cũng rất tinh tế, bà biết đám người Chiêu Doanh ngồi trên xe ngựa hơn nửa ngày, nhất định là không ăn cơm, nên bà bảo tức nhi tức đi chuẩn bị đồ ăn.
Thê tử của Tằng Hoài Chính họ Hạ, Hạ thị có đôi lông mày lá liễu, nhìn trông là một nữ tử nhã nhặn lịch sự dịu dàng. Sau khi nàng ấy nghe bà mẫu* dặn dò, vội vàng đi vào bếp, tạm thời không nói chuyện với Chiêu Doanh bọn họ.
*bà mẫu: mẹ chồng
Còn hai người con của Tằng Hoài Chính, con trai tên là Tằng Thần, con gái tên là Tằng Hi, bọn họ là hai huynh muội sinh đôi, nhỏ hơn Đoạn Lăng một tuổi.
Sau khi giới thiệu xong, Nhạc thị nói: “Hai đứa trẻ ngoan, đã tới nhà chúng ta làm khách, thì đừng khách sáo, cần gì cứ nói với bà nha.”
Bề ngoài vẻ mặt Nhạc thị bình tĩnh, thật ra hai tay âm thầm vô thức nắm chặt lại.
Nhìn thấy tiểu công chúa và tiểu công chúa bình an trưởng thành, cho dù bà lập tức xuống mồ cũng có thể yên tâm.
“Đa tạ bà, mấy ngày nay làm phiền bà nhiều ạ.” Chiêu Doanh và Đoạn Lăng đứng dậy, hành lễ với mọi người, tỏ vẻ cảm tạ.
Nhạc thị vội vàng kêu cháu gái Tằng Hi đỡ hai người dậy, mọi người trò chuyện một lúc, Hạ thị rất nhanh đã hâm nóng thức ăn xong, Chiêu Doanh bọn họ lại đến nhàn gian để dùng bữa.
Ăn cơm xong, trời cũng đã muộn, mọi người ai nấy đều về phòng nghỉ ngơi. Chiêu Doanh và Đoạn Lăng ở hiên nhà bên phải, hai người ngủ chung trên một chiếc giường như trước.
Trên bàn thắp một ngọn nến, ánh nến chiếu vào mùng, tuy không sáng lắm, nhưng Chiêu Doanh và Đoạn Lăng gần nhau như vậy, bọn họ có thể nhìn thấy rõ biểu cảm trên mặt nhau.
Chiêu Doanh cười tủm tỉm, đặt trán lên cánh tay Đoạn Lăng: "A tỷ, hôm nay muội rất vui."
Đoạn Lăng nhướng mày - Hôm nay ngồi trong xe hơn nửa ngày, không làm cái gì cả, có cái gì mà vui chứ?
Chiêu Doanh lắc đầu, nàng nắm lấy tay Đoạn Lăng, chậm rãi nhắm mắt lại, nói: “Có thể đi đến nơi muội và tỷ chưa từng đến với a tỷ, quen biết những người khác nhau, nên muội cảm thấy rất vui. Huống hồ ngày mai còn có thể đi xem những chỗ vui, ăn đồ ngon với a tỷ, nghĩ đến đây, muội càng cảm thấy vui hơn.”
Nói rồi nàng mở to mắt, ngửa đầu nhìn Đoạn Lăng: "A tỷ, tỷ không cảm thấy vui vẻ sao?"
Đôi mắt đen nhánh của Chiêu Doanh trông cực kì sáng ngời dưới ánh nến chiếu rọi, sau khi Đoạn Lăng và nàng nhìn nhau một lúc lâu, sau đó hắn cúi đầu, dùng trán mình, chạm nhẹ vào trán Chiêu Doanh.
Vui, ta cũng cảm thấy rất vui.
Ngày hôm sau, Chiêu Doanh và Đoạn Lăng dậy sớm, hai người vừa dọn dẹp đồ đạc xong, Tằng Hi đã vào phòng gọi bọn họ.
“Cha bảo muội và ca ca đưa các tỷ đi ra ngoài ăn sáng.” Tằng Hi giống Hạ thị, cũng có một đôi lông mày lá liễu, khi cười rộ lên trông ôn nhu dịu dàng, khiến người ta có cảm giác như tắm trong gió xuân.
"Thức ăn buổi sáng có rất nhiều loại, mì sợi nhỏ, bánh quẩy, bánh bao, màn thầu, sữa đậu nành, cháo,... những món này đều bình thường, ở tửu lầu còn có những thức ăn sáng của địa phương khác, chẳng hạn như Quảng Hoành Lâu, nơi đó bán điểm tâm sáng của khu vực Quảng Châu. Có đủ loại, chủ yếu là xem hai tỷ muốn ăn cái gì."
Giọng của Tằng Hi nhẹ nhàng, nghe nàng ấy nói chuyện khiến người ta cảm thấy thoải mái. Vừa nói, nàng vừa đưa Chiêu Doanh và Đoạn Lăng đến sảnh chính, sau khi chào hỏi những người lớn trong Tằng gia, bốn đứa trẻ đi ra ngoài.
“Tằng tỷ tỷ, bữa sáng ngày thường các tỷ ăn cái gì?” Chiêu Doanh nắm tay Đoạn Lăng, nghiêng đầu hỏi Tằng Hi đi ở về phía bên kia của nàng.
Tằng Hi cười nói: "Ta và ca ta thích đến quán mì kia ở đầu ngõ, mì thịt bò của nhà đó rất ngon."
“Vậy hôm nay chúng ta đi ăn mì thịt bò đi?” Chiêu Doanh hỏi ý kiến của mọi người.
Hai huynh muội Tằng Thần và Tằng Hi tất nhiên là không phản đối, Đoạn Lăng cũng gật đầu, vì vậy bốn người đi đến quán mì kia ở đầu ngõ.
Cách không xa, đi không bao lâu là đến rồi. Vị trí của quán mì rất tốt, hướng ra đường phố nhộn nhịp, hơn nữa tay nghề còn giỏi, tất nhiên là làm ăn phát đạt.
Chiêu Doanh bọn họ xem như là đến sớm, nhưng trong quán đã không còn chỗ ngồi nữa, cũng may chủ quán kê mấy bàn ở cửa quán, nên Chiêu Doanh bọn họ ngồi ở bên ngoài.
Nói là quán mì, nhưng thực ra trong quán còn bán bún, mì chua cay, hoành thánh và sủi cảo. Thức ăn kèm cũng không ít, thịt bò, sốt khổ qua, dưa chua thịt băm, lạp xưởng, vv,… nhưng coi như cái nào cần có cũng đều có, ai đến đây cũng đều có thể chọn ra một món mình thích.
Tác giả có lời nói:
Chiêu Doanh: Hãy gọi ta là Đoạn * tiểu công chúa lời yêu thương * Chiêu Doanh!
Chiêu Doanh bọn họ vừa xuống xe, thì đã có người đứng trước cửa chào đón họ.
“Mẫu thân.” Tằng Hoài Chính cúi người hành lễ với lão phụ nhân dẫn đầu, nhưng mới hành lễ một nửa đã bị lão phụ nhân ngăn lại.
“Không cần chú trọng, vào nhà trước rồi nói sau.” Tuy rằng lão phu nhân đầu đầy tóc bạc, nhưng khuôn mặt trông rất có sức sống, động tác cũng hấp tấp, nhìn thoáng qua cũng biết sức khỏe của bà rất tốt.
Lão phu nhân dẫn mọi người vào nhà, sau đó vào sảnh chính ngồi. Tằng Hoài Chính là người đầu tiên nói chuyện, giới thiệu tên và danh tính của nhau.
Lão phu nhân họ Nhạc, Chiêu Doanh và Đoạn Lăng có thể gọi bà là bà Nhạc là được rồi. Bà Nhạc tính tình quyết đoán giỏi giang, đồng thời cũng rất tinh tế, bà biết đám người Chiêu Doanh ngồi trên xe ngựa hơn nửa ngày, nhất định là không ăn cơm, nên bà bảo tức nhi tức đi chuẩn bị đồ ăn.
Thê tử của Tằng Hoài Chính họ Hạ, Hạ thị có đôi lông mày lá liễu, nhìn trông là một nữ tử nhã nhặn lịch sự dịu dàng. Sau khi nàng ấy nghe bà mẫu* dặn dò, vội vàng đi vào bếp, tạm thời không nói chuyện với Chiêu Doanh bọn họ.
*bà mẫu: mẹ chồng
Còn hai người con của Tằng Hoài Chính, con trai tên là Tằng Thần, con gái tên là Tằng Hi, bọn họ là hai huynh muội sinh đôi, nhỏ hơn Đoạn Lăng một tuổi.
Sau khi giới thiệu xong, Nhạc thị nói: “Hai đứa trẻ ngoan, đã tới nhà chúng ta làm khách, thì đừng khách sáo, cần gì cứ nói với bà nha.”
Bề ngoài vẻ mặt Nhạc thị bình tĩnh, thật ra hai tay âm thầm vô thức nắm chặt lại.
Nhìn thấy tiểu công chúa và tiểu công chúa bình an trưởng thành, cho dù bà lập tức xuống mồ cũng có thể yên tâm.
“Đa tạ bà, mấy ngày nay làm phiền bà nhiều ạ.” Chiêu Doanh và Đoạn Lăng đứng dậy, hành lễ với mọi người, tỏ vẻ cảm tạ.
Nhạc thị vội vàng kêu cháu gái Tằng Hi đỡ hai người dậy, mọi người trò chuyện một lúc, Hạ thị rất nhanh đã hâm nóng thức ăn xong, Chiêu Doanh bọn họ lại đến nhàn gian để dùng bữa.
Ăn cơm xong, trời cũng đã muộn, mọi người ai nấy đều về phòng nghỉ ngơi. Chiêu Doanh và Đoạn Lăng ở hiên nhà bên phải, hai người ngủ chung trên một chiếc giường như trước.
Trên bàn thắp một ngọn nến, ánh nến chiếu vào mùng, tuy không sáng lắm, nhưng Chiêu Doanh và Đoạn Lăng gần nhau như vậy, bọn họ có thể nhìn thấy rõ biểu cảm trên mặt nhau.
Chiêu Doanh cười tủm tỉm, đặt trán lên cánh tay Đoạn Lăng: "A tỷ, hôm nay muội rất vui."
Đoạn Lăng nhướng mày - Hôm nay ngồi trong xe hơn nửa ngày, không làm cái gì cả, có cái gì mà vui chứ?
Chiêu Doanh lắc đầu, nàng nắm lấy tay Đoạn Lăng, chậm rãi nhắm mắt lại, nói: “Có thể đi đến nơi muội và tỷ chưa từng đến với a tỷ, quen biết những người khác nhau, nên muội cảm thấy rất vui. Huống hồ ngày mai còn có thể đi xem những chỗ vui, ăn đồ ngon với a tỷ, nghĩ đến đây, muội càng cảm thấy vui hơn.”
Nói rồi nàng mở to mắt, ngửa đầu nhìn Đoạn Lăng: "A tỷ, tỷ không cảm thấy vui vẻ sao?"
Đôi mắt đen nhánh của Chiêu Doanh trông cực kì sáng ngời dưới ánh nến chiếu rọi, sau khi Đoạn Lăng và nàng nhìn nhau một lúc lâu, sau đó hắn cúi đầu, dùng trán mình, chạm nhẹ vào trán Chiêu Doanh.
Vui, ta cũng cảm thấy rất vui.
Ngày hôm sau, Chiêu Doanh và Đoạn Lăng dậy sớm, hai người vừa dọn dẹp đồ đạc xong, Tằng Hi đã vào phòng gọi bọn họ.
“Cha bảo muội và ca ca đưa các tỷ đi ra ngoài ăn sáng.” Tằng Hi giống Hạ thị, cũng có một đôi lông mày lá liễu, khi cười rộ lên trông ôn nhu dịu dàng, khiến người ta có cảm giác như tắm trong gió xuân.
"Thức ăn buổi sáng có rất nhiều loại, mì sợi nhỏ, bánh quẩy, bánh bao, màn thầu, sữa đậu nành, cháo,... những món này đều bình thường, ở tửu lầu còn có những thức ăn sáng của địa phương khác, chẳng hạn như Quảng Hoành Lâu, nơi đó bán điểm tâm sáng của khu vực Quảng Châu. Có đủ loại, chủ yếu là xem hai tỷ muốn ăn cái gì."
Giọng của Tằng Hi nhẹ nhàng, nghe nàng ấy nói chuyện khiến người ta cảm thấy thoải mái. Vừa nói, nàng vừa đưa Chiêu Doanh và Đoạn Lăng đến sảnh chính, sau khi chào hỏi những người lớn trong Tằng gia, bốn đứa trẻ đi ra ngoài.
“Tằng tỷ tỷ, bữa sáng ngày thường các tỷ ăn cái gì?” Chiêu Doanh nắm tay Đoạn Lăng, nghiêng đầu hỏi Tằng Hi đi ở về phía bên kia của nàng.
Tằng Hi cười nói: "Ta và ca ta thích đến quán mì kia ở đầu ngõ, mì thịt bò của nhà đó rất ngon."
“Vậy hôm nay chúng ta đi ăn mì thịt bò đi?” Chiêu Doanh hỏi ý kiến của mọi người.
Hai huynh muội Tằng Thần và Tằng Hi tất nhiên là không phản đối, Đoạn Lăng cũng gật đầu, vì vậy bốn người đi đến quán mì kia ở đầu ngõ.
Cách không xa, đi không bao lâu là đến rồi. Vị trí của quán mì rất tốt, hướng ra đường phố nhộn nhịp, hơn nữa tay nghề còn giỏi, tất nhiên là làm ăn phát đạt.
Chiêu Doanh bọn họ xem như là đến sớm, nhưng trong quán đã không còn chỗ ngồi nữa, cũng may chủ quán kê mấy bàn ở cửa quán, nên Chiêu Doanh bọn họ ngồi ở bên ngoài.
Nói là quán mì, nhưng thực ra trong quán còn bán bún, mì chua cay, hoành thánh và sủi cảo. Thức ăn kèm cũng không ít, thịt bò, sốt khổ qua, dưa chua thịt băm, lạp xưởng, vv,… nhưng coi như cái nào cần có cũng đều có, ai đến đây cũng đều có thể chọn ra một món mình thích.
Tác giả có lời nói:
Chiêu Doanh: Hãy gọi ta là Đoạn * tiểu công chúa lời yêu thương * Chiêu Doanh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.