Chương 240: Gặp Mặt Qua Sóng Truyền Hình!
PJH
11/11/2019
Chu Cẩm dựa vào sức mình tiếp tục vượt qua được vòng hai, thuận lợi đến được vòng ba.
Trước khi thi phần cuối cùng, các thí sinh được nghỉ giữa giờ khoảng 10'.
Chu Cẩm giải lao tại chỗ, cô ngồi dùng điện thoại lên mạng tra một ít thông tin về tập đoàn PJH.
Tiếng còi kết thúc giờ giải lao vang lên, Chu Cẩm cất điện thoại vào trong túi, ổn định lại chỗ ngồi.
MC Tiểu Mễ bước lên khán đài, nhìn về phía sân khấu nói:
- Các bạn thực tập sinh, phần thi thứ 3 sẽ được diễn ra ngay sau đây. Và ở phần thi này, có một số thể lệ được đưa ra. Đầu tiên, chúng tôi đã chuẩn bị cho 13 bạn thực tập sinh ở đây 13 căn phòng với các mẫu đồ chúng tôi để sẵn. Việc các bạn cần phải làm chính là bốc những lá thăm trong chiếc hộp này để quyết định xem mình sẽ thi ở căn phòng nào.
Vừa nói, Tiểu Mễ vừa đưa chiếc hộp ra trước mặt các thi sinh.
Tiếp theo, cô lên tiếng nói:
- Điều thứ hai, ở mỗi căn phòng, chúng tôi đã cài đặt 6 chiếc máy quay ở từng góc cạnh khác nhau, đủ để nhìn rõ đến chi tiết các hoạt động của mọi người trong lúc thi. Bởi vì đây là phần thi cá nhân, và đề tài sẽ được chính tổng giám đốc của chúng tôi đưa cho các bạn thông qua màn hình tivi chung. Được rồi, mời các thực tập sinh tiến lên đây bốc thăm.
Sau vòng loại thứ 2, từ 79 người, giờ chỉ còn lại 13 người, cuộc thi trở nên gay gắt hơn hẳn.
Chu Cẩm bốc được phòng thi số 1, cô không ngại tiến về phía cửa, thong dong đi vào phòng.
Vừa mở cửa ra, Chu Cẩm ngạc nhiên nhìn mọi thứ trong căn phòng.
Vải vóc, đất màu, thước kẻ, đến bút chì cũng là loại cực phẩm.
Cô cầm cây bút chì lên, mũi chì được làm bằng than hoạt tính, trơn nhẵn, lại hợp vệ sinh. Loại bút này ngoài thị trường bán ít nhất cũng phải 500 tệ một cây. Quá đắt đỏ cho một lần vẽ.
Vừa mới ngồi xuống ghế, ti vi trước mặt đã vụt sáng lên, Chu Cẩm theo bản năng nhìn vào, liền thấy một khuôn mặt đẹp trai hiện lên màn hình.
Ngũ quan sắc bén, hàng mày rậm với đôi mắt chim ứng nâu đen, chiếc mũi cao ngất cùng đôi môi mỏng bạc... thật sự... rất đẹp trai...
Chu Cẩm nhìn vào màn hình, nơi trái tim như có cái gì đó đập vào, cô bất giác nhíu mày, đưa một tay lên nắm trước ngực.
Đau quá! Đó là từ hình dung cảm giác lúc này của Chu Cẩm!
Cái gì thế này? Tại sao nơi ngực trái của cô lại đau đến vậy?
Từ trong trái tim Chu Cẩm, phát tán một nỗi đau không tên khi cô nhìn vào người đàn ông trước màn hình.
Cô khẳng định đây là lần đầu cô nhìn thấy anh ta... nhưng.... không biết vì sao.. nỗi đau ê ẩm trong tim cứ mách bảo rằng cô đã gặp hắn... từ rất lâu rồi!
Trước khi thi phần cuối cùng, các thí sinh được nghỉ giữa giờ khoảng 10'.
Chu Cẩm giải lao tại chỗ, cô ngồi dùng điện thoại lên mạng tra một ít thông tin về tập đoàn PJH.
Tiếng còi kết thúc giờ giải lao vang lên, Chu Cẩm cất điện thoại vào trong túi, ổn định lại chỗ ngồi.
MC Tiểu Mễ bước lên khán đài, nhìn về phía sân khấu nói:
- Các bạn thực tập sinh, phần thi thứ 3 sẽ được diễn ra ngay sau đây. Và ở phần thi này, có một số thể lệ được đưa ra. Đầu tiên, chúng tôi đã chuẩn bị cho 13 bạn thực tập sinh ở đây 13 căn phòng với các mẫu đồ chúng tôi để sẵn. Việc các bạn cần phải làm chính là bốc những lá thăm trong chiếc hộp này để quyết định xem mình sẽ thi ở căn phòng nào.
Vừa nói, Tiểu Mễ vừa đưa chiếc hộp ra trước mặt các thi sinh.
Tiếp theo, cô lên tiếng nói:
- Điều thứ hai, ở mỗi căn phòng, chúng tôi đã cài đặt 6 chiếc máy quay ở từng góc cạnh khác nhau, đủ để nhìn rõ đến chi tiết các hoạt động của mọi người trong lúc thi. Bởi vì đây là phần thi cá nhân, và đề tài sẽ được chính tổng giám đốc của chúng tôi đưa cho các bạn thông qua màn hình tivi chung. Được rồi, mời các thực tập sinh tiến lên đây bốc thăm.
Sau vòng loại thứ 2, từ 79 người, giờ chỉ còn lại 13 người, cuộc thi trở nên gay gắt hơn hẳn.
Chu Cẩm bốc được phòng thi số 1, cô không ngại tiến về phía cửa, thong dong đi vào phòng.
Vừa mở cửa ra, Chu Cẩm ngạc nhiên nhìn mọi thứ trong căn phòng.
Vải vóc, đất màu, thước kẻ, đến bút chì cũng là loại cực phẩm.
Cô cầm cây bút chì lên, mũi chì được làm bằng than hoạt tính, trơn nhẵn, lại hợp vệ sinh. Loại bút này ngoài thị trường bán ít nhất cũng phải 500 tệ một cây. Quá đắt đỏ cho một lần vẽ.
Vừa mới ngồi xuống ghế, ti vi trước mặt đã vụt sáng lên, Chu Cẩm theo bản năng nhìn vào, liền thấy một khuôn mặt đẹp trai hiện lên màn hình.
Ngũ quan sắc bén, hàng mày rậm với đôi mắt chim ứng nâu đen, chiếc mũi cao ngất cùng đôi môi mỏng bạc... thật sự... rất đẹp trai...
Chu Cẩm nhìn vào màn hình, nơi trái tim như có cái gì đó đập vào, cô bất giác nhíu mày, đưa một tay lên nắm trước ngực.
Đau quá! Đó là từ hình dung cảm giác lúc này của Chu Cẩm!
Cái gì thế này? Tại sao nơi ngực trái của cô lại đau đến vậy?
Từ trong trái tim Chu Cẩm, phát tán một nỗi đau không tên khi cô nhìn vào người đàn ông trước màn hình.
Cô khẳng định đây là lần đầu cô nhìn thấy anh ta... nhưng.... không biết vì sao.. nỗi đau ê ẩm trong tim cứ mách bảo rằng cô đã gặp hắn... từ rất lâu rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.