Chương 103: Tư cách quyết đấu
Huyết Hồng
29/03/2013
Buổi tiệc trong đại sảnh lặng yên, hai vị phu nhân hôn mê được người nhẹ nhàng nâng đi ra ngoài. Ở đây mọi người đều biết hai vị phu nhân có dung mạo xuất chúng này là mẫu thân của Angel và An Lâm.
Đại lục phương tây đối với trinh tiết của thiếu nữ cũng không coi trọng lắm, trước và sau khi kết hôn có vài nhân tình cũng không coi là việc gì to tát. Nhưng đối với cái loại chuyện gọi là 'chuyện tế nhị nơi phòng the', là việc xấu hổ không thể truyền ra ngoài. Đường Cát Nhĩ ở trước mặt mọi người nói ra những lời như vậy, gã tự cho mình là đang hành hiệp trượng nghĩa, nhưng trên thực tế gã đã đắc tội thật lớn gia tộc phía sau hai nàng.
Rất nhiều chuyện có thể làm nhưng đối với chuyện này thì không thể. Đường Cát Nhĩ đã đem chuyện tình này công khai công bố với mọi người. Hãy đề cử cho gã một quyển sách để lưu hành một thời.
Khuôn mặt của Đường Kiều xanh mét, ở thời điểm hai vị phu nhân vô thanh vô tức (lặng im không tiếng động) hôn mê ngã xuống đất, lão thật sự kích động muốn dùng dao cắt thịt để cắt khứa đứa con của mình. Tên chết tiệt này, nó không biết việc này không thể nói lung tung sao? Tại sao nó lại biết chuyện Long Thành và hai vị tiểu thư ngấm ngầm làm chuyện xấu xa?
Đường Cát Nhĩ vẫn còn chưa hiểu được mình đang phạm phải sai lầm nghiêm trọng, gã nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ngươi là đồ vô sỉ bại hoại, cùng ta quyết đấu đi! Khi ta nhìn qua kẽ hở cửa khách sạn, nhìn thấy hai vị tiểu thư tôn quý bị ngươi đánh thành cái bộ dạng ấy, hấp hối nằm ở dưới cửa sổ không thể động đậy, ta chỉ biết ngươi là một tên khốn kiếp vô sỉ đến cỡ nào! Ta muốn dùng kiếm của ta đâm thủng vào ngực của ngươi!
Nắm chuôi kiếm thật mạnh tiến lên một bước, Đường Cát Nhĩ giơ lên tay trái, thẳng tắp chỉ vào mũi của Long Thành.
Lâm Tề đoạt lấy chén rượu trên tay Enzo, đem chén 'Mỹ tửu' uống một ngụm. Chất lỏng vừa chua lại vừa trơn tiến vào trong bụng giống như một viên hỏa cầu ma pháp bùng nổ ở trong bụng, hương vị chua cay kia kích thích khiến tinh thần của Lâm Tề chợt hưng phấn. Lâm Tề nhìn gương mặt của Đường Kiều xanh mét, lại nhìn những lời lẽ chính nghĩa của Đường Cát Nhĩ, còn có vẻ mặt của Long Thành thản nhiên như không, Lâm Tề đá vào chân Enzo.
- Long Thành đánh nhau . . .
Lâm Tề nói còn chưa dứt lời, Enzo đã bưng kín cái miệng của hắn, hiện tại tiệc rượu trong đại sảnh lặng yên như tờ không ai nói một lời, nếu như giờ đây Lâm Tề nói hắn không hiểu những lời nói kia nghĩa là sao, như vậy đã có thể đắc tội với một nửa số người ở đây. Enzo tiến đến bên cạnh lỗ tai Lâm Tề, thật cẩn thận dùng âm thanh dè dặt nhất đem sự việc rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì miêu tả một lần cho Lâm Tề.
Am hiểu sâu thế giới hắc ám, biết rất nhiều sự việc không thể tưởng tượng nổi, nhưng sự việc xảy ra giữa nam và nữ thì có điều chưa hiểu rõ hết. Lâm Tề bừng tỉnh ra, ánh mắt hắn sáng lên nhìn về phía Long Thành nói:
- Tên này hoá ra lợi hại như vậy? Chỉ có mất một buổi chiều, Angel và An Lâm đã bị hắn từ cô gái biến thành nữ nhân? Trời ạ, lúc này mới biết hắn có bấy nhiêu bản lĩnh? Nhưng hắn cũng thật xui xẻo, không ngờ lại bị Đường Cát Nhĩ phát hiện.
Cũng dùng âm thanh thật khẽ, Lâm Tề ở bên cạnh lỗ tai Enzo miêu tả thật cẩn thận lai lịch của Đường Cát Nhĩ.
Enzo nghe được sửng sốt, đầu năm nay, không ngờ còn có quái thai như vậy tồn tại sao? Đi khắp nơi hành hiệp trượng nghĩa sao? Gặp quỷ, loại giống quý hiếm này không phải đã tuyệt chủng ở thời đại Hắc Ám rồi sao? Hiện tại ở trên đại lục lưu truyền cái gọi là chuyện xưa du hiệp kỵ sĩ, phần lớn đều là truyền thuyết đã vô cùng lâu đời .
Long Thành nhẹ nhàng ho khan một tiếng, da mặt của hắn cũng thật dày, đối mặt với mấy trăm ánh mắt của những người trong đại sảnh, y vẫn như trước cười rất thoải mái. Nhẹ nhàng khoát tay áo, Long Thành thản nhiên nói:
- Quyết đấu? Xin hỏi, ngươi là quý tộc sao?
Đường Cát Nhĩ ngây người một chút, phụ thân của gã là Đường Kiều, là hội trưởng đương nhiệm của thương hội liên hợp Duner, gia thế giàu có, ở phần đông phú hào của Duner nhất định là đứng hàng thứ ba trong nhóm. Nhưng gia tộc của gã là dòng dõi thương nhân, nhiều thế hệ đều lấy việc buôn bán mà sống. Tuy rằng gia tộc đã từng và không ít lần cưới hỏi với tiểu quý tộc, nhưng bởi vì số người của những gia đình quý tộc này rất nhiều, không hề thiếu người thừa kế, là quan hệ thông gia với gia tộc quý tộc, gia tộc của Đường Cát Nhĩ cũng không có thể có được một danh hiệu quý tộc.
Thẳng thắn lắc đầu, Đường Cát Nhĩ trầm giọng nói:
- Thật có lỗi, ta không phải là một quý tộc. Ta chỉ là một người đi lại trên đời, duy trì công nghĩa và công lý thế gian. Kiếm của ta chỉ biết vì đả kích tà ác của thế gian mà tồn tại.
Long Thành cười rạng rỡ, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, vươn hai ngón tay chậm rãi nắm lấy ngón tay của Đường Cát Nhĩ, từ tốn đem tay của gã di dời đến mũi của chính mình. Y thản nhiên nói:
- Ồ, như vậy ta cũng thật có lỗi, ngươi không có tư cách quyết đấu với ta. Dựa theo quy tắc của đại lục phương tây, nếu đối phương là một quý tộc mà bản thân lại không phải là quý tộc thì không có tư cách đề xuất quyết đấu với một quý tộc.
Đường Cát Nhĩ ngây dại, gã ngơ ngác nhìn Long Thành, sau một lúc lâu nói cũng không ra lời.
Việc này qủa thật là quy luật quyết đấu của đại lục phương tây, cũng là một phần trong bộ luật có tên là 'Ân lệnh của quý tộc'. Cái gọi là 'Ân lệnh của quý tộc ' chính là một bộ luật để giữ gìn lợi ích của quý tộc, trong đó còn có một điều là người bình dân có quyền lực đề xuất quyết đấu với một quý tộc, mà một quý tộc bất cứ lúc nào cũng có thể đề xuất quyết đấu với người bình dân, người bình dân không có quyền cự tuyệt.
Đương nhiên, quý tộc chủ động đề xuất quyết đấu với người bình dân, loại chuyện này chỉ có phát sinh trong trường hợp thực lực của quý tộc có ưu thế áp đảo.
Đường Cát Nhĩ cứng nhắc, rập khuôn, nhưng chính bởi vì như thế gã đã không thể tránh đi các loại trói buộc của 'Ân lệnh của quý tộc'. Gã ngơ ngác nhìn Long Thành, kinh ngạc vạn phần kêu lên:
- Ngươi như thế nào có thể là một quý tộc? Một quý tộc làm sao có thể đem hai vị tiểu thư được nuông chìu đánh cho hạ thân phải chảy máu!
Long Thành nhẹ nhàng thở dài một hơi, y lắc đầu nói:
- Thật sự là một cái đầu ngu xuẩn, ta thậm chí lười nói với ngươi thêm bất kì điều gì.
Nhún nhún vai, Long Thành bình thản theo lối đi được mọi người tránh ra, đi tới bên cạnh Lâm Tề, cười gật đầu với Râu Đen:
- Ồ, không thể tưởng tượng được ở đây khắp nơi toàn là khỉ và dã nhân lộn xộn, không ngờ còn có thể xuất hiện một người phương Đông ngây thơ đến như vậy. Thật sự là hiếm thấy, trong ổ gà rừng cũng có thể bay ra một phượng hoàng, thật sự là khiến cho ta có một niềm vui bất ngờ.
Lời nói của Long Thành trước sau như một thật khắc nghiệt và chanh chua, bốn phía các đại nhân vật ở Duner nghe vậy căm tức vô cùng.
Trong lòng Lâm Tề thầm kêu không ổn, hắn vội nắm tay Long Thành, vuốt cằm hướng về phía các quan chức cười nói:
- Hắn là một người còn sống sót được cứu lên trong một tai nạn trên biển Đại Phong Xa, hắn bị đông lạnh trong tảng băng nên hỏng cả đầu óc, xin các đại gia tha thứ cho sự vô lễ của hắn!!!
Cúi đầu chào thật sâu bốn phía, Lâm Tề vội vã kéo Long Thành bước ra ngoài đại sảnh của buổi tiệc.
Đầu lưỡi tên này tràn đầy nước độc, lời của y sẽ đắc tội với mọi người ở đây, Lâm Tề cũng không muốn một vài thành viên của gia tộc quý tộc đề xuất quyết đấu với Long Thành. Người này tuyệt đối sẽ không chút do dự xử lý bọn họ, kết quả của việc đó chẳng có gì khác ngoài cái chết.
Vội vã lôi kéo Long Thành thoát ra đại sảnh buổi tiệc, Đường Cát Nhĩ lại đột nhiên kêu to lên:
- Gặp quỷ, ngươi nói ngươi là quý tộc, như vậy lấy ra chứng cớ đi!
Hét to lên vài tiếng, Đường Cát Nhĩ không để ý phụ thân của gã lớn tiếng gào thét, rút ra trường kiếm đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.