Chương 120: Chân Tướng Rõ Ràng Sự Kiện Lệ Phi
Ô Liễu
01/02/2023
Lần này hắn khống chế được, không trực tiếp bắn ở trong miệng tiểu tức
phụ, một bầu tinh dịch tất cả phun lên bộ ngực trắng bóng của nàng.
Mạc Ly tỉ mỉ tẩy đi đục vật hắn phun lên tiểu tức phụ, mới ôm người trở về
phòng.
Hai người ở phòng tắm hồ nháo một hồi, mới vừa lên giường, liền nghe có
người gõ cửa nói:
“Quốc sư, có kết quả.”
Lúc này cuối cùng đã tìm đúng phương hướng, theo Xuân Dạ nói, xác thật
từ trên người Tô Thiếu Dậu tìm được ký ức không thuộc về hắn ta.
Lúc Tô Thiếu Dậu hồi kinh, biết được Đoan Dương Vương bại lộ bị bắt,
liền trở về nhà mình, để
che dấu. Lại lần nữa nhìn thấy Đường Ngọc Lương, cũng không phải giống
như hắn nói tiêu tan hết chấp niệm, mà là càng thêm bị kích thích, hạ quyết
tâm nhất định phải trở nên nổi bật, nhất định phải làm cho toàn bộ bọn họ
hối hận.
Những việc này thăm dò từ trong trí nhớ Tô Thiếu Dậu, nhưng từ trong trí
nhớ hắn lại là từ góc độ người thứ ba nhìn xem, lại cẩn thận tra một lần,
mới phát hiện đây căn bản không phải ký ức của Tô Thiếu Dậu.
Ký ức này rất dài, Xuân Dạ công lực hữu hạn, thăm dò không được ký ức
xa xăm như vậy, chỉ
dựa theo kinh nghiệm trước đây đại khái tính ra một chút, ít nhất có đến
ngàn năm trở lên.
Ở trong trí nhớ nó có thể tìm được, con rối bạch cốt nguyên bản vẫn luôn bị
phong ấn trong một cái quan tài, sau đó có hai kẻ trộm mộ đến, gọi nhau là
đại ca và tam đệ.
Đại ca mở quan, lúc hắn đang muốn lấy nó ra, bị tam đệ đánh lén, một búng
máu phun ở trên người nó, ngoài ý muốn giải chú cho phong ấn vẫn áp chế
nó.
Sau đó nó cùng các bảo vật khác bị tam đệ mang ra khỏi mộ thất, quan tài
vốn chứa đựng nó bị
hắn bỏ thi thể đại ca vào.
Lại sau đó tam đệ lừa nhị ca nói lần này xuống mộ gặp phi thi, đại ca vì cứu
hắn mà chết.
Nhị ca không tin, nháo lên một trận lớn với hắn, rồi hai người phân chia bảo
vật mà giải tán, nó bị tam đệ mang đi.
Vì nó tà ám, thực nhanh đã bị tam đệ rời tay bán cho phụ thân Thạch Quan
Hưng.
Lúc này tuy nó khôi phục chút công lực, nhưng bị áp chế qúa lâu, một chốc
vẫn không khôi phục nổi, liền đánh chủ ý tới trên người Thạch gia. Đăng
Vân căn bản không đối phó được với nó, lo lắng về sau bị liên lụy, đơn giản
hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, giúp nó lừa được đến
Thạch Văn Hoành hiến tế. Có được thân thể Thạch Văn Hoành, cha mẹ
Thạch Văn Hoành lấy mệnh trao đổi, mới làm Thạch Văn Hoành chỉ hiến tế
thân thể, vẫn chưa hiến tế linh hồn. Giống như Xa Gia lão tổ suy đoán, cùng
Thạch Văn Hoành dùng chung một cái thân thể, lại không phải ca ca hắn
Thạch Quan Hưng, mà xài chung thân thể của mình cùng bạch cốt con rối.
Bởi vì Thạch Văn Hoành có rất nhiều thời gian không khống chế được thân
thể của mình, lo lắng sẽ nháo ra chuyện, cho nên đối ngoại mới nói là đã
chết.
Thạch Văn Hoành vẫn luôn thích Lệ phi, lại vì chính mình biến thành một
yêu vật không phải người không phải quỷ như thế mà không dám chậm trễ
nàng một đời. Lúc thu được thư của Lệ
phi, nói kế hoạch của phụ thân nàng và Trịnh Hưng An đưa nàng đi tuyển
tú, hắn mười phần hỏng mất, lại vẫn chịu đựng trong lòng khó chịu vạn
phần, viết một phong thư chúc phúc nàng, cũng bảo nàng quên hắn.
Cứ như vậy, Lệ phi thu được hồi âm của hắn cũng liền chết tâm, nghe lời
phụ thân mà ngoan ngoãn tiến cung, không nghĩ tới Thạch Quan Hưng ở
Thiên Quan Đường cách nàng không xa.
Tú nữ tiến cung ngày đó, Hoành ca ca nàng vẫn tâm tâm niệm niệm ở trong
đám người vây xem rơi lệ đầy mặt.
Thạch Văn Hoành đi theo ca ca cùng nhau về kinh thành, ở Thiên Quan
Đường, lén lút thay đổi một thân phận khác để tồn tại.
Không ít đại quan quý nhân thích cất chứa đồ cổ, hắn nhờ cơ hội này tra xét
sự tình có quan hệ
với Lệ phi, nghe nói nàng ở trong cung không được sủng ái, hắn cao hứng
lại đau lòng, rối rắm đến không được. Đột nhiên có một ngày, từ trong
miệng một đại nhân hắn nghe nói Lệ phi được sủng ái, còn được hoàng đế
phong làm Lệ phi, làm chủ Chiêu Hoa Điện, hắn đột nhiên phát ngốc, một
chút còn lại trong lòng kia vỡ nát, hắn rõ ràng nên vì nàng cao hứng, lại thế
nào cũng không cao hứng nổi.
Sau đó có một ngày, một nữ nhân tới cửa hỏi thăm có sư phụ hiểu công việc
biết xem mệnh không, ra tay rất là rộng rãi.
Phỏng chừng nàng ta cũng nghe nói các loại đồ cổ này có nhiều việc quỷ dị,
mới đến nơi này hỏi thăm.
Bọn họ đương nhiên cũng không phải chỉ cần tiền là được, làm cho nàng ta
nói ra là chuyện gì.
Người này đúng là tỳ nữ bên cạnh Liễu tần, Thạch Văn Hoành lúc này cũng
không biết hắn phải đối phó đúng là người trong lòng mình, nghe xong tỳ
nữ nói, lại suy tính một chút sinh thần bát tự của Liễu tần, chứng thực Liễu
tần là bị người ta thay đổi mệnh.
Tỳ nữ nghe xong bọn họ nói, đầu tiên nghĩ đến chính là Lệ phi từ trước đến
nay nhằm vào Liễu tần, Thạch Văn Hoành nghe thấy tên người trong lòng
bị nói ra như vậy cũng phát ngốc, trong lòng yên lặng bấm đốt ngón tay
xem sinh thần bát tự Lệ phi một chút, đáp án rõ ràng.
Thạch Quan Hưng lúc ấy cũng không biết Lệ phi trong miệng tỳ nữ chính là
người mà đệ đệ vẫn luôn thích kia, đang muốn nói cho tỳ nữ phương pháp
phá giải, bị đệ đệ đột nhiên đánh gãy.
Thạch Văn Hoành dùng dăm ba câu đuổi tỳ nữ đi, bảo nàng ta ngày khác lại
đến, Thạch Văn Hoành quyết định phải trọn vẹn chuyện lừa dối này cho
người trong lòng.
Thạch Quan Hưng ngăn trở không được, cũng để hắn đi, nhưng nghe nói
hắn muốn nhờ Liễu tần tiến cung thì không đáp ứng, nguyên nhân là vì
trong thân thể hắn còn có con rối bạch cốt. Thời gian hắn tự khống chế thân
thể cũng không nhiều lắm, nếu ở trong cung đột nhiên bị tà vật khống chế
làm ra chuyện gì thì không thể đền bù, vừa không cẩn thận sẽ bị chém đầu!
Thạch Quan Hưng tận tình khuyên bảo vẫn không ngăn được hắn, chỉ đành
để hắn vào cung.
Tiến cung rồi đại khái nói chuyện với Liễu tần không sai biệt lắm, hắn giả
dạng làm tiểu công công vào cung.
Bên cạnh Liễu tần có người Lệ phi nương nương xếp vào, hắn tiến cung đã
bị Lệ phi theo dõi, Lệ
phi vốn định xếp cho Liễu tần cái danh dâm loạn hậu cung, lại không ngờ
rằng phương thức này khiến cho nàng gặp lại Hoành ca ca.
Vốn là hai người yêu nhau, thực nhanh thiên lôi câu địa hỏa lại dây dưa vào
nhau, chuyện thân mật cũng cứ tự nhiên mà xảy ra.
Nhưng con rối bạch cốt trong cơ thể Thạch Văn Hoành vẫn luôn cùng hắn
tranh đoạt quyền khống chế thân thể. Có khi đang làm làm cùng người
trong lòng lại bị con rối bạch cốt cướp đi quyền khống chế thân thể, chỉ có
thể nhìn người trong lòng chẳng hay biết gì, thoải mái bị yêu vật vào sâu ra
nông.
Trên đời này không có tường không lọt gió, việc này thực nhanh đã bị nha
hoàn Trịnh Hưng An xếp vào ở bên cạnh nàng phát hiện. Trịnh Hưng An
biết chuyện này, còn không phải sớm phân rõ giới hạn với nàng sao? Vậy
liền giải thích vì sao Trịnh Hưng An xếp Lệ phi vào xong lại cùng Đoan
Dương Vương mưu đồ bí mật hiến mỹ nhân rơm rạ.
Liễu tần hậu tri hậu giác mới biết được mình bị Thạch Văn Hoành lừa, lập
tức quyết định phải tố
giác đôi gian phu dâm phụ này với hoàng đế.
Chỉ tiếc ông trời chiếu cố bọn họ, nàng đang muốn đi tố giác thì bị Thạch
Văn Hoành phát hiện, vì hoàn toàn bịt miệng nàng, Thạch Văn Hoành cũng
kéo nàng xuống nước. Thạch Văn Hoành cưỡng hiếp nàng, cùng với nói là
Thạch Văn Hoành cưỡng hiếp nàng, không bằng nói là con rối bạch cốt thì
càng chuẩn xác. Khi đó là nó đang khống chế thân thể Thạch Văn Hoành,
chuyện này làm Lệ phi lần đầu tiên cãi nhau cùng Thạch Văn Hoành.
Từ đó về sau, liền bắt đầu những ngày ba người hoang dâm, không, hẳn là
bốn người.
Liễu tần lại lần nữa bị sắp đặt một đường, sao có thể cam tâm, mặt ngoài
thuận theo bọn họ, ngầm tìm thời cơ châm ngòi quan hệ hai người bọn họ,
cố ý vào lúc hoàng đế tới Chiêu Hoa Điện dẫn Thạch Văn Hoành đi qua,
một chút một chút gia tăng ngăn cách vốn có giữa bọn họ.
Thẳng đến một ngày Lệ phi tra ra có thai, hài tử không biết là của ai,
chuyện Liễu tần chờ mong cũng thật sự xảy ra.
Mặc kệ là của ai, Lệ phi đều muốn sinh ra, lấy làm long tử. Thạch Văn
Hoành lại không muốn, Thạch Văn Hoành biết trong cơ thể mình có dị,
kiên quyết không đồng ý sinh hài tử. Thạch Văn Hoành không biết nên giải
thích thế nào với nàng chuyện ly kỳ trên người mình. Sau đó tin vào Liễu
tần nói, trộm cho Lệ phi không hiểu rõ uống vào thuốc rơi thai.
Hài tử không còn, Lệ phi thiếu chút nữa điên rồi, nháo một trận cực lớn với
Thạch Văn Hoành, Thạch Văn Hoành trốn đi Hương Thích Cung của Liễu
tần.
Thạch Văn Hoành thẹn trong lòng, dùng thuật pháp dưỡng anh linh ở trong
một khối ngọc tùy thân của hắn.
Hắn không dám gặp lại Lệ phi, tránh ở chỗ Liễu tần. Liễu tần cẩn thận ôn
nhu mà chăm sóc dẫn đến một ngày hắn đã bị sa vào trong đó, cũng không
biết từ khi nào bắt đầu, từ vui thích thân thể
mà có tình cảm càng sâu.
Hết thảy tiến hành như kế hoạch của Liễu tần, Liễu tần cố ý thiết kế Lệ phi
tới Hương Thích Cung nhìn thấy một màn bọn họ điên loan đảo phượng, cố
ý ở trước mặt nàng ta dụ Thạch Văn Hoành chính miệng nói yêu nàng. Lệ
phi tức muốn hộc máu cầm lấy bình hoa, hung hăng nện vào sau đầu Thạch
Văn Hoành …
Thạch Văn Hoành chết tại chỗ, con rối bạch cốt lại bắt đầu tìm kiếm thân
thể mới.
phụ, một bầu tinh dịch tất cả phun lên bộ ngực trắng bóng của nàng.
Mạc Ly tỉ mỉ tẩy đi đục vật hắn phun lên tiểu tức phụ, mới ôm người trở về
phòng.
Hai người ở phòng tắm hồ nháo một hồi, mới vừa lên giường, liền nghe có
người gõ cửa nói:
“Quốc sư, có kết quả.”
Lúc này cuối cùng đã tìm đúng phương hướng, theo Xuân Dạ nói, xác thật
từ trên người Tô Thiếu Dậu tìm được ký ức không thuộc về hắn ta.
Lúc Tô Thiếu Dậu hồi kinh, biết được Đoan Dương Vương bại lộ bị bắt,
liền trở về nhà mình, để
che dấu. Lại lần nữa nhìn thấy Đường Ngọc Lương, cũng không phải giống
như hắn nói tiêu tan hết chấp niệm, mà là càng thêm bị kích thích, hạ quyết
tâm nhất định phải trở nên nổi bật, nhất định phải làm cho toàn bộ bọn họ
hối hận.
Những việc này thăm dò từ trong trí nhớ Tô Thiếu Dậu, nhưng từ trong trí
nhớ hắn lại là từ góc độ người thứ ba nhìn xem, lại cẩn thận tra một lần,
mới phát hiện đây căn bản không phải ký ức của Tô Thiếu Dậu.
Ký ức này rất dài, Xuân Dạ công lực hữu hạn, thăm dò không được ký ức
xa xăm như vậy, chỉ
dựa theo kinh nghiệm trước đây đại khái tính ra một chút, ít nhất có đến
ngàn năm trở lên.
Ở trong trí nhớ nó có thể tìm được, con rối bạch cốt nguyên bản vẫn luôn bị
phong ấn trong một cái quan tài, sau đó có hai kẻ trộm mộ đến, gọi nhau là
đại ca và tam đệ.
Đại ca mở quan, lúc hắn đang muốn lấy nó ra, bị tam đệ đánh lén, một búng
máu phun ở trên người nó, ngoài ý muốn giải chú cho phong ấn vẫn áp chế
nó.
Sau đó nó cùng các bảo vật khác bị tam đệ mang ra khỏi mộ thất, quan tài
vốn chứa đựng nó bị
hắn bỏ thi thể đại ca vào.
Lại sau đó tam đệ lừa nhị ca nói lần này xuống mộ gặp phi thi, đại ca vì cứu
hắn mà chết.
Nhị ca không tin, nháo lên một trận lớn với hắn, rồi hai người phân chia bảo
vật mà giải tán, nó bị tam đệ mang đi.
Vì nó tà ám, thực nhanh đã bị tam đệ rời tay bán cho phụ thân Thạch Quan
Hưng.
Lúc này tuy nó khôi phục chút công lực, nhưng bị áp chế qúa lâu, một chốc
vẫn không khôi phục nổi, liền đánh chủ ý tới trên người Thạch gia. Đăng
Vân căn bản không đối phó được với nó, lo lắng về sau bị liên lụy, đơn giản
hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, giúp nó lừa được đến
Thạch Văn Hoành hiến tế. Có được thân thể Thạch Văn Hoành, cha mẹ
Thạch Văn Hoành lấy mệnh trao đổi, mới làm Thạch Văn Hoành chỉ hiến tế
thân thể, vẫn chưa hiến tế linh hồn. Giống như Xa Gia lão tổ suy đoán, cùng
Thạch Văn Hoành dùng chung một cái thân thể, lại không phải ca ca hắn
Thạch Quan Hưng, mà xài chung thân thể của mình cùng bạch cốt con rối.
Bởi vì Thạch Văn Hoành có rất nhiều thời gian không khống chế được thân
thể của mình, lo lắng sẽ nháo ra chuyện, cho nên đối ngoại mới nói là đã
chết.
Thạch Văn Hoành vẫn luôn thích Lệ phi, lại vì chính mình biến thành một
yêu vật không phải người không phải quỷ như thế mà không dám chậm trễ
nàng một đời. Lúc thu được thư của Lệ
phi, nói kế hoạch của phụ thân nàng và Trịnh Hưng An đưa nàng đi tuyển
tú, hắn mười phần hỏng mất, lại vẫn chịu đựng trong lòng khó chịu vạn
phần, viết một phong thư chúc phúc nàng, cũng bảo nàng quên hắn.
Cứ như vậy, Lệ phi thu được hồi âm của hắn cũng liền chết tâm, nghe lời
phụ thân mà ngoan ngoãn tiến cung, không nghĩ tới Thạch Quan Hưng ở
Thiên Quan Đường cách nàng không xa.
Tú nữ tiến cung ngày đó, Hoành ca ca nàng vẫn tâm tâm niệm niệm ở trong
đám người vây xem rơi lệ đầy mặt.
Thạch Văn Hoành đi theo ca ca cùng nhau về kinh thành, ở Thiên Quan
Đường, lén lút thay đổi một thân phận khác để tồn tại.
Không ít đại quan quý nhân thích cất chứa đồ cổ, hắn nhờ cơ hội này tra xét
sự tình có quan hệ
với Lệ phi, nghe nói nàng ở trong cung không được sủng ái, hắn cao hứng
lại đau lòng, rối rắm đến không được. Đột nhiên có một ngày, từ trong
miệng một đại nhân hắn nghe nói Lệ phi được sủng ái, còn được hoàng đế
phong làm Lệ phi, làm chủ Chiêu Hoa Điện, hắn đột nhiên phát ngốc, một
chút còn lại trong lòng kia vỡ nát, hắn rõ ràng nên vì nàng cao hứng, lại thế
nào cũng không cao hứng nổi.
Sau đó có một ngày, một nữ nhân tới cửa hỏi thăm có sư phụ hiểu công việc
biết xem mệnh không, ra tay rất là rộng rãi.
Phỏng chừng nàng ta cũng nghe nói các loại đồ cổ này có nhiều việc quỷ dị,
mới đến nơi này hỏi thăm.
Bọn họ đương nhiên cũng không phải chỉ cần tiền là được, làm cho nàng ta
nói ra là chuyện gì.
Người này đúng là tỳ nữ bên cạnh Liễu tần, Thạch Văn Hoành lúc này cũng
không biết hắn phải đối phó đúng là người trong lòng mình, nghe xong tỳ
nữ nói, lại suy tính một chút sinh thần bát tự của Liễu tần, chứng thực Liễu
tần là bị người ta thay đổi mệnh.
Tỳ nữ nghe xong bọn họ nói, đầu tiên nghĩ đến chính là Lệ phi từ trước đến
nay nhằm vào Liễu tần, Thạch Văn Hoành nghe thấy tên người trong lòng
bị nói ra như vậy cũng phát ngốc, trong lòng yên lặng bấm đốt ngón tay
xem sinh thần bát tự Lệ phi một chút, đáp án rõ ràng.
Thạch Quan Hưng lúc ấy cũng không biết Lệ phi trong miệng tỳ nữ chính là
người mà đệ đệ vẫn luôn thích kia, đang muốn nói cho tỳ nữ phương pháp
phá giải, bị đệ đệ đột nhiên đánh gãy.
Thạch Văn Hoành dùng dăm ba câu đuổi tỳ nữ đi, bảo nàng ta ngày khác lại
đến, Thạch Văn Hoành quyết định phải trọn vẹn chuyện lừa dối này cho
người trong lòng.
Thạch Quan Hưng ngăn trở không được, cũng để hắn đi, nhưng nghe nói
hắn muốn nhờ Liễu tần tiến cung thì không đáp ứng, nguyên nhân là vì
trong thân thể hắn còn có con rối bạch cốt. Thời gian hắn tự khống chế thân
thể cũng không nhiều lắm, nếu ở trong cung đột nhiên bị tà vật khống chế
làm ra chuyện gì thì không thể đền bù, vừa không cẩn thận sẽ bị chém đầu!
Thạch Quan Hưng tận tình khuyên bảo vẫn không ngăn được hắn, chỉ đành
để hắn vào cung.
Tiến cung rồi đại khái nói chuyện với Liễu tần không sai biệt lắm, hắn giả
dạng làm tiểu công công vào cung.
Bên cạnh Liễu tần có người Lệ phi nương nương xếp vào, hắn tiến cung đã
bị Lệ phi theo dõi, Lệ
phi vốn định xếp cho Liễu tần cái danh dâm loạn hậu cung, lại không ngờ
rằng phương thức này khiến cho nàng gặp lại Hoành ca ca.
Vốn là hai người yêu nhau, thực nhanh thiên lôi câu địa hỏa lại dây dưa vào
nhau, chuyện thân mật cũng cứ tự nhiên mà xảy ra.
Nhưng con rối bạch cốt trong cơ thể Thạch Văn Hoành vẫn luôn cùng hắn
tranh đoạt quyền khống chế thân thể. Có khi đang làm làm cùng người
trong lòng lại bị con rối bạch cốt cướp đi quyền khống chế thân thể, chỉ có
thể nhìn người trong lòng chẳng hay biết gì, thoải mái bị yêu vật vào sâu ra
nông.
Trên đời này không có tường không lọt gió, việc này thực nhanh đã bị nha
hoàn Trịnh Hưng An xếp vào ở bên cạnh nàng phát hiện. Trịnh Hưng An
biết chuyện này, còn không phải sớm phân rõ giới hạn với nàng sao? Vậy
liền giải thích vì sao Trịnh Hưng An xếp Lệ phi vào xong lại cùng Đoan
Dương Vương mưu đồ bí mật hiến mỹ nhân rơm rạ.
Liễu tần hậu tri hậu giác mới biết được mình bị Thạch Văn Hoành lừa, lập
tức quyết định phải tố
giác đôi gian phu dâm phụ này với hoàng đế.
Chỉ tiếc ông trời chiếu cố bọn họ, nàng đang muốn đi tố giác thì bị Thạch
Văn Hoành phát hiện, vì hoàn toàn bịt miệng nàng, Thạch Văn Hoành cũng
kéo nàng xuống nước. Thạch Văn Hoành cưỡng hiếp nàng, cùng với nói là
Thạch Văn Hoành cưỡng hiếp nàng, không bằng nói là con rối bạch cốt thì
càng chuẩn xác. Khi đó là nó đang khống chế thân thể Thạch Văn Hoành,
chuyện này làm Lệ phi lần đầu tiên cãi nhau cùng Thạch Văn Hoành.
Từ đó về sau, liền bắt đầu những ngày ba người hoang dâm, không, hẳn là
bốn người.
Liễu tần lại lần nữa bị sắp đặt một đường, sao có thể cam tâm, mặt ngoài
thuận theo bọn họ, ngầm tìm thời cơ châm ngòi quan hệ hai người bọn họ,
cố ý vào lúc hoàng đế tới Chiêu Hoa Điện dẫn Thạch Văn Hoành đi qua,
một chút một chút gia tăng ngăn cách vốn có giữa bọn họ.
Thẳng đến một ngày Lệ phi tra ra có thai, hài tử không biết là của ai,
chuyện Liễu tần chờ mong cũng thật sự xảy ra.
Mặc kệ là của ai, Lệ phi đều muốn sinh ra, lấy làm long tử. Thạch Văn
Hoành lại không muốn, Thạch Văn Hoành biết trong cơ thể mình có dị,
kiên quyết không đồng ý sinh hài tử. Thạch Văn Hoành không biết nên giải
thích thế nào với nàng chuyện ly kỳ trên người mình. Sau đó tin vào Liễu
tần nói, trộm cho Lệ phi không hiểu rõ uống vào thuốc rơi thai.
Hài tử không còn, Lệ phi thiếu chút nữa điên rồi, nháo một trận cực lớn với
Thạch Văn Hoành, Thạch Văn Hoành trốn đi Hương Thích Cung của Liễu
tần.
Thạch Văn Hoành thẹn trong lòng, dùng thuật pháp dưỡng anh linh ở trong
một khối ngọc tùy thân của hắn.
Hắn không dám gặp lại Lệ phi, tránh ở chỗ Liễu tần. Liễu tần cẩn thận ôn
nhu mà chăm sóc dẫn đến một ngày hắn đã bị sa vào trong đó, cũng không
biết từ khi nào bắt đầu, từ vui thích thân thể
mà có tình cảm càng sâu.
Hết thảy tiến hành như kế hoạch của Liễu tần, Liễu tần cố ý thiết kế Lệ phi
tới Hương Thích Cung nhìn thấy một màn bọn họ điên loan đảo phượng, cố
ý ở trước mặt nàng ta dụ Thạch Văn Hoành chính miệng nói yêu nàng. Lệ
phi tức muốn hộc máu cầm lấy bình hoa, hung hăng nện vào sau đầu Thạch
Văn Hoành …
Thạch Văn Hoành chết tại chỗ, con rối bạch cốt lại bắt đầu tìm kiếm thân
thể mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.