Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 107: Chuyện Cũ Của Đoan Dương Vương

Ô Liễu

01/02/2023

Nàng rời khỏi phủ quốc sư, cái gì cũng không nhìn, nhắm mắt làm ngơ,

nàng tin tưởng vững chắc đây là ở trong mộng, tướng công nàng sao lại

cưới người khác đâu? Khẳng định là đang nằm mơ, khẳng định là yểm yêu

huyễn hóa ra!

Thu Nhuyễn Nhuyễn không ngừng ở trong lòng nói cho mình đây là mộng,

nhưng dần dần nàng không phân rõ đến tột cùng trước mắt chính là mộng

hay chân tướng trong trí nhớ là mộng.

Xui xẻo nhất chính là nàng mới vừa đi ra Phủ quốc sư đã bị yêu quái bắt,

lúc hắn há mồm muốn ăn thì nàng tỉnh mộng.

Mạc Ly không nghĩ tới chuyện tiểu tức phụ sợ hãi nhất thế nhưng lại là

chuyện này, nghĩ đến hẳn là lúc trước quá lãnh đạm với nàng, làm cho nàng

lo lắng.

Vừa nói đến cảnh trong mơ, Thu Nhuyễn Nhuyễn lại nhịn không được khóc

lên, nhìn mà Mạc Ly ngăn không được đau lòng, lại không biết lúc này nên

nói cái gì an ủi nàng, chỉ có thể không ngừng trấn an mà vuốt ve lưng tiểu

tức phụ, ôm chặt nàng.

Thu Nhuyễn Nhuyễn cũng biết đó là mộng, là giả, nhưng nàng vừa nghĩ đến

hết thảy trong mộng thì vẫn nhịn không được rớt nước mắt.

Thu Nhuyễn Nhuyễn khóc một đường, lúc Mạc Ly ôm nàng xuống xe ngựa

nàng còn ngăn không nổi khụt khịt, chọc đến bọn hạ nhân liên tiếp ghé mắt,

cân nhắc quốc sư và phu nhân đây là xảy ra chuyện gì?

Hai vợ chồng trở về phòng lại ngồi một hồi lâu, chậm rãi uống hai ly trà

nóng, Thu Nhuyễn Nhuyễn mới bình phục xuống.

Mạc Ly thấy tiểu tức phụ hòa hoãn lại, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, ôm

tiểu tức phụ đi phòng tắm, hôm nay khóc lâu như thế, không cẩn thận đắp

đôi mắt một chút, ngày mai khẳng định sẽ

khó chịu.

Thu Nhuyễn Nhuyễn phóng thích xong cảm xúc trong lòng thì tốt hơn, ôm

eo hắn, ngoan ngoãn nhắm hai mắt, ngửa đầu tùy ý hắn động ở trên mặt

nàng.

Mạc Ly dùng khăn dính chút nước giếng lạnh đắp cho nàng, nâng mặt nàng,

ở trên môi đỏ cắn hai cái, nói: “Đừng suy nghĩ bậy bạ, vi phu chỉ thích

Nhuyễn Nhuyễn nhà ta, trong lòng ta, ai cũng so ra kém Nhuyễn Nhuyễn.”

Thu Nhuyễn Nhuyễn nghe mà nhịn không được bật cười, thiếu chút nữa

làm rớt khăn trên mặt, cũng may Mạc Ly duỗi tay đỡ, một lần nữa lại dính

chút nước giếng lạnh đắp lên cho nàng.

“Ta cũng thích nhất tướng công.” Thu Nhuyễn Nhuyễn nói, thanh âm còn

mang theo nghẹn ngào sau khi khóc lớn. Mạc Ly bất đắc dĩ cười cười, đi

ngâm ly nước mật ong cho nàng.

Làm ầm ĩ như thế một đêm, Thu Nhuyễn Nhuyễn thật sự mệt mỏi, nằm trên

giường một lát liền ngủ rồi.

Chờ nàng ngủ say Mạc Ly lại tay chân nhẹ nhàng ngồi dậy, hắn còn phải đi

xử lý chuyện Dạ

Kinh.

Thẩm vấn một đêm, mới hiểu rõ chân tướng sự tình, lúc trước Chính Nhất

đạo trưởng bắt Dạ

Kinh không giả. Nếu không phải Mạc Ly lúc ấy đi qua giúp một tay, ông ta

cũng không bắt được Dạ Kinh.

Bắt lấy Dạ Kinh rồi, Chính Nhất đạo trưởng vừa đe dọa vừa dụ dỗ một



phen, lừa Dạ Kinh cùng ông ta ký kết khế ước, sinh tử cùng mệnh, cộng

đồng tu luyện, yểm yêu tu hành so với sinh linh khác càng nhanh hơn một

chút. Chính Nhất đạo trưởng đúng là bởi vì như thế mới trăm phương nghìn

kế muốn bắt Dạ Kinh, nhờ thế này tu luyện nâng cao đạo hạnh. Cũng là bắt

đầu từ khi đó, Dạ Kinh cũng làm việc cho Đoan Dương Vương.

Nhưng nó có mấy trăm năm đạo hạnh, tu vi lại cao, sao lại cam tâm nghe

theo mệnh lệnh của một Đoan Dương Vương nho nhỏ. Vì thế so với bọn họ,

Đoan Dương Vương càng có khuynh hướng dùng Thiên Cơ đạo nhân.

Lần này Thiên Cơ đạo nhân thất lợi, Đoan Dương Vương cũng bởi vậy bại

lộ bị vào ngục giam, lúc này mới lệnh cho người triệu Chính Nhất đạo

trưởng cùng Dạ Kinh tới, ý đồ xoay chuyển càn khôn, còn lấy vị trí quốc sư

hứa hẹn với ông ta.

Chính Nhất đạo trưởng lúc trước đánh quá giao tế cùng Mạc Ly, rõ ràng

phong cách nhất quán của hắn, mượn án tử Lệ phi làm yểm hộ, giăng cái

bẫy cho Mạc Ly, lại không nghĩ rằng nửa đường sát ra Xa Gia lão tổ, không

chỉ hoàn toàn cứu bọn họ ra, còn huỷ hoại yêu đan của Dạ

Kinh, cũng gián tiếp cũng huỷ hoại đạo hạnh của bản thân ông ta.

Nói đến cũng thực trùng hợp, nghe nói mấy trăm năm trước Quy Nguyên

Quan cung phụng Loan Quân thượng thần, sau đó Loan Quân thượng thần

ngã xuống, Quy Nguyên Quan mới chuyển về

môn hạ của Linh Tê thượng thần.

Đầu tiên là Xa Gia lão tổ, lại đến cá chép tinh cùng Thiên Cơ đạo nhân, nay

lại là Quy Nguyên Quan, đều không thoát được quan hệ với Loan Quân

thượng thần đã ngã xuống, trong đó có cái gì liên lụy?

Nghĩ tới nghĩ lui, Mạc Ly quyết định dâng phong công văn cho Vụ Đảo

thượng thần và Linh Tê thượng thần hỏi một chút tình huống. Xảy ra

chuyện rốt cuộc đều là đệ tử của bọn họ, nếu hắn muốn xử trí, không chào

hỏi bọn họ một cái thì có chút không thể nào nói nổi.

Vụ Đảo thượng thần và Linh Tê thượng thần thực nhanh hồi âm, hồi âm

giống nhau như đúc, chỉ

có bốn chữ, mặc cho xử trí.

Mạc Ly vô ngữ, không nghĩ ra bọn họ làm thế nào mời chào được nhiều tín

đồ như vậy, Thiên Cơ đạo nhân ở trên tu đạo rất có danh khí, Quy Nguyên

Quan cũng là đại gia số một số hai, ngày thường khẳng định không thiếu vì

bọn họ mời chào tín đồ, khách hành hương, cung phụng cũng không ít, thế

nhưng cứ như vậy dễ dàng cho hắn xử trí?

Bất quá cũng thôi, dù bọn họ ra mặt thì thế nào, nên phạt bình thường đều

không phải ít.

Lễ nghĩa làm xong cũng liền mặc kệ, đem Thiên Cơ đạo nhân cùng Chính

Nhất đạo trưởng và một đám Quy Nguyên Quan đều làm đồng đảng của

Đoan Dương Vương mà xử trí. Việc này vừa ra, trên đạo giới đã truyền

khắp, tu hành không dễ, không ít người đáng tiếc cho Thiên Cơ

đạo nhân và Chính Nhất đạo trưởng.

Đoan Dương Vương một chuyện liên lụy đông đảo, không chỉ có Chính

Nhất đạo trưởng bọn họ

có liên lụy, không ít đại thần trong triều cũng tham dự trong đó. Mưu triều

soán vị đương nhiên quan trọng hơn án tử của Lệ phi nhiều, sự kiện Lệ phi

cũng tạm thời gác lại.

Đối với đám nghịch thần này, hoàng đế xử lý không nương tay chút nào,

những người tham dự



liên can đều bị chém đầu, trong đó cũng bao gồm vị hôn phu của trưởng

công chúa, Hứa Độ, con trai của Đoan Dương Vương.

Không nghĩ tới trưởng công chúa lại không chút nào để ý, sau đó nghe Lưu

Kỳ nói, Hứa Độ từng giống Triển Hiến, đều là bồi đọc của các hoàng tử,

cùng trưởng công chúa cũng coi như là thanh mai trúc mã. Trưởng công

chúa sở dĩ thống hận nam nhân hái hoa ngắt cỏ như vậy, đều là bởi vì Đoan

Dương Vương.

Mẫu thân Hứa Độ và Hoàng Hậu nương nương có quan hệ họ hàng, luận

bối phận trưởng công chúa còn phải gọi mẫu thân Hứa Độ một tiếng dì.

Thời trẻ Đoan Dương Vương vẫn luôn ở kinh thành, Đoan Dương Vương

phi và Hoàng Hậu nương nương xem như cùng tộc, đi lại đương nhiên cũng

nhiều hơn.

Chuyện xưa của Đoan Dương Vương và Đoan Dương Vương phi vẫn luôn

được thế nhân khen ngợi. Năm đó lão Đoan Dương Vương có chuyện bị

biếm, mới có Đoan Dương Vương gặp Vương phi, nhà Vương phi giúp lật

đổ án oan này, Đoan Dương Vương mới có thể một lần nữa hồi kinh, một

lần nữa được thánh sủng.

Năm đó Đoan Dương Vương đại hôn, đó là thập lí hồng trang chân chân

chính chính. Đoan Dương Vương đứng ở trên thành lâu, để toàn bộ bá tánh

kinh thành chứng kiến cuộc đời này hắn chỉ cưới một người Vương phi.

Mãi cho đến hiện tại, việc này vẫn được mọi người nói chuyện say sưa,

cũng chưa từng nghĩ sự tình còn có huyền cơ khác.

Hoàng đế có không ít nữ nhân, mới vừa lập hậu lúc ấy cùng Hoàng Hậu ân

ái một thời gian, rồi sau đó chậm rãi có Thục phi, Đức phi, Lệ phi… Hoàng

Hậu lén hâm mộ Đoan Dương Vương phi không ít, không ít lần ôm trưởng

công chúa nói, con ta sau này nhất định phải tìm một nam nhi tốt, mãn tâm

mãn nhãn chỉ có một mình con, tựa như Đoan Dương Vương vậy.

Trưởng công chúa từ nhỏ mưa dầm thấm đất, cũng cho rằng Đoan Dương

Vương là nam nhi tốt hiếm có, trong lòng cũng vẫn luôn xem Đoan Dương

Vương làm tiêu chuẩn chọn tế, cho đến một lần kia nàng vô tình nghe được

bí mật của Đoan Dương Vương, mới biết được chân tướng.

Nàng còn nhớ rõ đó là mùa thu, lá cây đều tàn úa, gió thổi qua là có thể làm

rụng không ít lá cây, các cung nhân quét như thế nào cũng quét không sạch.

Cống phẩm các nơi cũng đều lục tục đưa đến, nàng một bên ăn quả ngọt,

một bên nhìn mẫu hậu sai các cung phân phát cống phẩm.

Đoan Dương Vương và một ít trọng thần cũng ở trong danh sách. Nàng ăn

uống no đủ, xung phong nhận việc đi đưa cống phẩm mà mẫu hậu phát cho

bọn họ.

Mẫu hậu cười cho phép, nàng liền mang theo cung nhân xuất phát.

Phủ Đoan Dương Vương là nhà đầu tiên nàng đưa đến, Đoan Dương

Vương phi gần hai năm nay không biết nhiễm bệnh gì, một ngày so một

ngày càng suy yếu, nàng rất thích Đoan Dương Vương phi ôn nhu này, hy

vọng bà ấy ăn chút quả ngọt thì có thể mau mau khỏe lên.

Đoan Dương Vương phi bệnh nhiều năm, đây là chuyện cả kinh thành đều

biết, Đoan Dương Vương không thiếu lao lực mời thần y khắp nơi, đều

không tra ra nguyên nhân gì. Thời gian lâu, mọi người đều khuyên Đoan

Dương Vương lại cưới một người tri tâm, thậm chí phụ thân của Đoan

Dương Vương phi cũng nhả ra bảo ông ta lại cưới, nhưng ông ta vẫn kiên

trì không cưới, ngày ngày tự tay chiếu cố thê tử ốm yếu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook