Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng
Chương 699: Mưu Mô
Đại Quả Lạp
17/05/2024
Tiêu Hề Hề chỉ gặp Lục tiệp dư một lần tại yến tiệc ban thưởng.
Nhìn thì dịu dàng dễ thương, nào ngờ tính cách lại tệ đến vậy.
Tiêu Hề Hề gọi Bảo Cầm đến gần, nhìn kỹ vết thương trên mặt nàng, phát hiện chỉ là hai vết xước nhẹ, không rách da, chắc hẳn không để lại sẹo.
Nhưng để đề phòng, Tiêu Hề Hề vẫn nhờ người mang thuốc mỡ đến bôi vết thương cho Bảo Cầm, dặn nàng trước khi vết thương lành đừng để dính nước.
Bảo Cầm lần đầu tiên được hưởng thụ chăm sóc, cảm thấy rất an ủi.
Nàng nhận thuốc mỡ do Quý phi ban thưởng, vô cùng xúc động.
"Cảm ơn nương nương."
Sáu đó Tiêu Hề Hề nhìn Thanh Tùng, thấy hắn vẫn quỳ trên đất, bèn nói.
"Đứng dậy nói chuyện đi."
Thanh Tùng đứng dậy, nhưng không dám ngẩng đầu, càng không dám nhìn xung quanh.
Tiêu Hề Hề bảo hắn ngẩng đầu lên.
Thanh Tùng sợ vết thương trên mặt sẽ dọa Quý phi nên vội nói.
"Nô tài xấu xí, không xứng để nương nương nhìn."
Bảo Cầm nhỏ giọng nói "Nương nương bảo ngươi ngẩng đầu thì cứ ngẩng đầu, đừng bướng bỉnh."
Thanh Tùng trước giờ luôn tin lời Bảo Cầm tỷ tỷ, nghe vậy chỉ đành đè nén bất an trong lòng, cẩn thận ngẩng đầu nhìn Quý phi đang ngồi trên giường.
Khi thấy rõ dung mạo của Quý phi, hắn ngẩn người giây lát.
Sao vị Quý phi này lại giống Tiêu trắc phi đến vậy?
Tiêu Hề Hề thấy nửa mặt hắn sưng đỏ, miệng khô nức nẻ, cả người gầy ốm và đen sạm đi rất nhiều.
Rõ ràng hắn ở cung Yên Vũ sống không tốt.
Còn về tại sao sống không tốt?
Sợ là có liên quan đến nàng.
Tiêu Hề Hề thấy áy náy, nhẹ giọng hỏi "Bổn cung nghe Bảo Cầm nói là ngươi làm việc nhanh nhẹn, đúng lúc bổn cung mới đến nên thiếu người, ngươi có bằng lòng làm việc cho bổn cung không?"
Thanh Tùng chết lặng.
Hắn tưởng mình nghe nhầm, đứng ngây ra tại chỗ.
Mãi đến khi Bảo Cầm đẩy hắn, hắn mới hoàn hồn lại.
Hắn quỳ xuống, run giọng hét to.
"Bằng lòng! Nô tài bằng lòng! Chỉ cần Quý phi nương nương có thể dùng nô tài, dù nô tài phải lên núi đao xuống biển lửa cũng bằng lòng!"
Nói xong hắn khấu đầu mạnh.
Tiêu Hề Hề giật mình trước dáng vẻ kích động của hắn, nhanh chóng bảo hắn đứng dậy.
"Bổn cung nhìn bộ dạng của ngươi thế này, hẳn là trên người còn vết thương khác, ngươi lui xuống nghỉ ngơi trước đi, lát nữa bổn cung sẽ gọi y sĩ khám cho ngươi."
Thanh Tùng sợ thêm phiền phức cho Quý phi, vội nói "Nô tài da thô thịt dày, một chút vết thương da thịt cũng không đáng ngại gì, không cần phiền y sĩ."
Trong Thái y viện, ngoài thái y còn có y sĩ và y nữ.
Y nữ chuyên chữa cho các cung nữ ma ma.
Y sĩ được xem là thái y thực tập, phụ trách bốc thuốc, chạy việc, làm những công việc lặt vặt, đôi khi sẽ chữa bệnh cho vài thái giám có địa vị.
Tiêu Hề Hề "Vẫn nên để y sĩ khám thì tốt hơn, tránh để lại di chứng về sau."
Thanh Tùng nghe vậy, trong lòng càng cảm kích.
"Đa tạ Quý phi nương nương, nương nương đúng là người tốt bụng!"
Sau khi cho Thanh Tùng lui xuống, Tiêu Hề Hề gọi Mặc Họa đến hỏi.
"Hiện giờ người quản lý sự vụ hậu cung là ai?"
Mặc Họa thành thật trả lời "Là Thái hoàng thái hậu quản lý, Cảnh phi, Bạch phi, Lý phi phụ giúp."
Tuy nói Thái hoàng thái hậu quản lý, nhưng bà đã lớn tuổi, sức lực có hạn, chỉ cần không phải chuyện lớn thì cũng lười nhúng tay.
Bình thường chuyện nhỏ trong hậu cung đều do tam phi xử lý.
Tiêu Hề Hề "Thanh Tùng là thái giám bên cạnh Nghiêm tài nhân, bổn cung thấy rất được, muốn giữ hắn bên cạnh làm việc, ngươi thấy chuyện này nên tìm ai giải quyết?"
Mặc Họa "Phụ trách điều động nhân sự thường do Cảnh phi quản lý."
Tiêu Hề Hề hiểu, nói "Vậy phiền Mặc Họa cô nương phái người đến cung Nghênh Phúc một chuyến, nói chuyện này với Cảnh phi, sau này Thanh Tùng là người của bổn cung, bảo Cảnh phi báo với điện Trung Tỉnh một tiếng, cử một thái giám khác cho Nghiêm tài nhân."
"Vâng."
Trong cung Nghênh Phúc.
Cảnh phi nghe người đến giải thích, cười như có như không nói.
"Không ngờ mắt nhìn của Quý phi nương nương thật độc đáo, nhiều thái giám như vậy lại không chọn, cứ chọn trúng nô tài bên cạnh Nghiêm tài nhân."
Người tới là một ma ma làm việc tại cung Vị Ương, nghe vậy chỉ cười không nói.
Cảnh phi xua tay "Ngươi về đi, cứ nói bổn cung biết rồi."
Ma ma hành lễ, rồi về cung Vị Ương phục mệnh.
Nghiêm tài nhân ở trong cung Yên Vũ nhanh chóng biết được điều này.
Nàng không hiểu tại sao Thanh Tùng lại đột nhiên được Quý phi nhìn trúng, nàng lo lắng bất an, sợ Thanh Tùng ghi thù nàng, sau đó khích Quý phi đối phó nàng.
Tuy nàng tự tin về nhan sắc của mình, nhưng trong hậu cung này không thiếu nhất chính là nhan sắc.
Hiện giờ nàng chỉ là một Tài nhân nhỏ bé, còn chưa được Hoàng đế triệu tẩm, nếu Quý phi muốn đối phó nàng, nàng thậm chí còn không có sức phản kháng.
Nàng càng nghĩ càng sợ, cuối cùng không ngồi yên được nữa, vội chạy đi cầu kiến Bạch phi, hy vọng Bạch phi sẽ chỉ đường cho nàng.
Bạch phi nghe vậy, cười đầy ẩn ý.
"Quý phi nhìn trúng Thanh Tùng, có lẽ vì nể tình Thanh Tùng từng hầu hạ Tiêu trắc phi, nàng ta không quan tâm Thanh Tùng có bị người khác bắt nạt hay không, nàng ta muốn chính là thân phận từng làm việc trong điện Thanh Ca của Thanh Tùng."
Nghiêm tài nhân khó hiểu "Lời này của nương nương có ý gì? Thần thϊếp không hiểu."
Bạch phi "Muội biết Quý phi dựa vào thứ gì mới đắc sủng không?"
Nghiêm tài nhân do dự một lát rồi nói "Vì nàng ta vài phần giống Tiêu trắc phi."
Bạch phi "Đúng vậy, nàng ta dựa vào khuôn mặt có vài phần giống Tiêu trắc phi mới đắc sủng. Nếu muốn kéo dài ân sủng này, nàng ta phải khiến mình ngày càng giống Tiêu trắc phi. Không chỉ ngoại hình tính cách, mà cả người hầu bên cạnh cũng phải giống Tiêu trắc phi. Nếu nàng ta có thể biến mình thành Tiêu trắc phi thứ hai, có lẽ nàng ta thật sự có thể thay thế Tiêu trắc phi."
Nghiêm tài nhân chợt hiểu, thì ta là vậy!
Nàng ai oán cảm thán "Quý phi thật mưu mô!"
Bạch phi cười nhạt "Đúng vậy, nữ nhân có thể đắc sủng trong hậu cung này, ai mà không có mưu mô chứ?"
Lúc này, nàng đầy ẩn ý liếc nhìn Nghiêm tài nhân.
Nghiêm tài nhân bị nhìn đến rợn da gà, vội cúi đầu bày tư thế cung kính.
Nàng cảm thấy tuy Quý phi mưu mô, nhưng Bạch phi trước mặt nàng cũng ngang ngửa.
Từ khi có Thanh Tùng, Bảo Cầm bớt áp lực hơn hẳn.
Nàng giao việc giám sát công việc ở cung Vân Tụ cho Thanh Tùng, bản thân trở về cung Vị Ương hầu hạ Quý phi.
Để có được chỗ đứng bên cạnh Quý phi, Thanh Tùng đã làm việc chăm chỉ, không dám phạm bất kỳ sai lầm nào.
Việc trùng tu cung Vân Tụ gần xong, tết Trung thu hàng năm cũng sắp đến.
Như thường lệ, trong cung sẽ bày gia yến đêm Trung thu.
Năm nay cũng không ngoại lệ.
Đặc biệt là những người mới vào cung đã chuẩn bị sẵn tiết mục, định nhân cơ hội trong gia yến thể hiện tài năng, thu hút sự chú ý của Hoàng đế.
Nhìn thì dịu dàng dễ thương, nào ngờ tính cách lại tệ đến vậy.
Tiêu Hề Hề gọi Bảo Cầm đến gần, nhìn kỹ vết thương trên mặt nàng, phát hiện chỉ là hai vết xước nhẹ, không rách da, chắc hẳn không để lại sẹo.
Nhưng để đề phòng, Tiêu Hề Hề vẫn nhờ người mang thuốc mỡ đến bôi vết thương cho Bảo Cầm, dặn nàng trước khi vết thương lành đừng để dính nước.
Bảo Cầm lần đầu tiên được hưởng thụ chăm sóc, cảm thấy rất an ủi.
Nàng nhận thuốc mỡ do Quý phi ban thưởng, vô cùng xúc động.
"Cảm ơn nương nương."
Sáu đó Tiêu Hề Hề nhìn Thanh Tùng, thấy hắn vẫn quỳ trên đất, bèn nói.
"Đứng dậy nói chuyện đi."
Thanh Tùng đứng dậy, nhưng không dám ngẩng đầu, càng không dám nhìn xung quanh.
Tiêu Hề Hề bảo hắn ngẩng đầu lên.
Thanh Tùng sợ vết thương trên mặt sẽ dọa Quý phi nên vội nói.
"Nô tài xấu xí, không xứng để nương nương nhìn."
Bảo Cầm nhỏ giọng nói "Nương nương bảo ngươi ngẩng đầu thì cứ ngẩng đầu, đừng bướng bỉnh."
Thanh Tùng trước giờ luôn tin lời Bảo Cầm tỷ tỷ, nghe vậy chỉ đành đè nén bất an trong lòng, cẩn thận ngẩng đầu nhìn Quý phi đang ngồi trên giường.
Khi thấy rõ dung mạo của Quý phi, hắn ngẩn người giây lát.
Sao vị Quý phi này lại giống Tiêu trắc phi đến vậy?
Tiêu Hề Hề thấy nửa mặt hắn sưng đỏ, miệng khô nức nẻ, cả người gầy ốm và đen sạm đi rất nhiều.
Rõ ràng hắn ở cung Yên Vũ sống không tốt.
Còn về tại sao sống không tốt?
Sợ là có liên quan đến nàng.
Tiêu Hề Hề thấy áy náy, nhẹ giọng hỏi "Bổn cung nghe Bảo Cầm nói là ngươi làm việc nhanh nhẹn, đúng lúc bổn cung mới đến nên thiếu người, ngươi có bằng lòng làm việc cho bổn cung không?"
Thanh Tùng chết lặng.
Hắn tưởng mình nghe nhầm, đứng ngây ra tại chỗ.
Mãi đến khi Bảo Cầm đẩy hắn, hắn mới hoàn hồn lại.
Hắn quỳ xuống, run giọng hét to.
"Bằng lòng! Nô tài bằng lòng! Chỉ cần Quý phi nương nương có thể dùng nô tài, dù nô tài phải lên núi đao xuống biển lửa cũng bằng lòng!"
Nói xong hắn khấu đầu mạnh.
Tiêu Hề Hề giật mình trước dáng vẻ kích động của hắn, nhanh chóng bảo hắn đứng dậy.
"Bổn cung nhìn bộ dạng của ngươi thế này, hẳn là trên người còn vết thương khác, ngươi lui xuống nghỉ ngơi trước đi, lát nữa bổn cung sẽ gọi y sĩ khám cho ngươi."
Thanh Tùng sợ thêm phiền phức cho Quý phi, vội nói "Nô tài da thô thịt dày, một chút vết thương da thịt cũng không đáng ngại gì, không cần phiền y sĩ."
Trong Thái y viện, ngoài thái y còn có y sĩ và y nữ.
Y nữ chuyên chữa cho các cung nữ ma ma.
Y sĩ được xem là thái y thực tập, phụ trách bốc thuốc, chạy việc, làm những công việc lặt vặt, đôi khi sẽ chữa bệnh cho vài thái giám có địa vị.
Tiêu Hề Hề "Vẫn nên để y sĩ khám thì tốt hơn, tránh để lại di chứng về sau."
Thanh Tùng nghe vậy, trong lòng càng cảm kích.
"Đa tạ Quý phi nương nương, nương nương đúng là người tốt bụng!"
Sau khi cho Thanh Tùng lui xuống, Tiêu Hề Hề gọi Mặc Họa đến hỏi.
"Hiện giờ người quản lý sự vụ hậu cung là ai?"
Mặc Họa thành thật trả lời "Là Thái hoàng thái hậu quản lý, Cảnh phi, Bạch phi, Lý phi phụ giúp."
Tuy nói Thái hoàng thái hậu quản lý, nhưng bà đã lớn tuổi, sức lực có hạn, chỉ cần không phải chuyện lớn thì cũng lười nhúng tay.
Bình thường chuyện nhỏ trong hậu cung đều do tam phi xử lý.
Tiêu Hề Hề "Thanh Tùng là thái giám bên cạnh Nghiêm tài nhân, bổn cung thấy rất được, muốn giữ hắn bên cạnh làm việc, ngươi thấy chuyện này nên tìm ai giải quyết?"
Mặc Họa "Phụ trách điều động nhân sự thường do Cảnh phi quản lý."
Tiêu Hề Hề hiểu, nói "Vậy phiền Mặc Họa cô nương phái người đến cung Nghênh Phúc một chuyến, nói chuyện này với Cảnh phi, sau này Thanh Tùng là người của bổn cung, bảo Cảnh phi báo với điện Trung Tỉnh một tiếng, cử một thái giám khác cho Nghiêm tài nhân."
"Vâng."
Trong cung Nghênh Phúc.
Cảnh phi nghe người đến giải thích, cười như có như không nói.
"Không ngờ mắt nhìn của Quý phi nương nương thật độc đáo, nhiều thái giám như vậy lại không chọn, cứ chọn trúng nô tài bên cạnh Nghiêm tài nhân."
Người tới là một ma ma làm việc tại cung Vị Ương, nghe vậy chỉ cười không nói.
Cảnh phi xua tay "Ngươi về đi, cứ nói bổn cung biết rồi."
Ma ma hành lễ, rồi về cung Vị Ương phục mệnh.
Nghiêm tài nhân ở trong cung Yên Vũ nhanh chóng biết được điều này.
Nàng không hiểu tại sao Thanh Tùng lại đột nhiên được Quý phi nhìn trúng, nàng lo lắng bất an, sợ Thanh Tùng ghi thù nàng, sau đó khích Quý phi đối phó nàng.
Tuy nàng tự tin về nhan sắc của mình, nhưng trong hậu cung này không thiếu nhất chính là nhan sắc.
Hiện giờ nàng chỉ là một Tài nhân nhỏ bé, còn chưa được Hoàng đế triệu tẩm, nếu Quý phi muốn đối phó nàng, nàng thậm chí còn không có sức phản kháng.
Nàng càng nghĩ càng sợ, cuối cùng không ngồi yên được nữa, vội chạy đi cầu kiến Bạch phi, hy vọng Bạch phi sẽ chỉ đường cho nàng.
Bạch phi nghe vậy, cười đầy ẩn ý.
"Quý phi nhìn trúng Thanh Tùng, có lẽ vì nể tình Thanh Tùng từng hầu hạ Tiêu trắc phi, nàng ta không quan tâm Thanh Tùng có bị người khác bắt nạt hay không, nàng ta muốn chính là thân phận từng làm việc trong điện Thanh Ca của Thanh Tùng."
Nghiêm tài nhân khó hiểu "Lời này của nương nương có ý gì? Thần thϊếp không hiểu."
Bạch phi "Muội biết Quý phi dựa vào thứ gì mới đắc sủng không?"
Nghiêm tài nhân do dự một lát rồi nói "Vì nàng ta vài phần giống Tiêu trắc phi."
Bạch phi "Đúng vậy, nàng ta dựa vào khuôn mặt có vài phần giống Tiêu trắc phi mới đắc sủng. Nếu muốn kéo dài ân sủng này, nàng ta phải khiến mình ngày càng giống Tiêu trắc phi. Không chỉ ngoại hình tính cách, mà cả người hầu bên cạnh cũng phải giống Tiêu trắc phi. Nếu nàng ta có thể biến mình thành Tiêu trắc phi thứ hai, có lẽ nàng ta thật sự có thể thay thế Tiêu trắc phi."
Nghiêm tài nhân chợt hiểu, thì ta là vậy!
Nàng ai oán cảm thán "Quý phi thật mưu mô!"
Bạch phi cười nhạt "Đúng vậy, nữ nhân có thể đắc sủng trong hậu cung này, ai mà không có mưu mô chứ?"
Lúc này, nàng đầy ẩn ý liếc nhìn Nghiêm tài nhân.
Nghiêm tài nhân bị nhìn đến rợn da gà, vội cúi đầu bày tư thế cung kính.
Nàng cảm thấy tuy Quý phi mưu mô, nhưng Bạch phi trước mặt nàng cũng ngang ngửa.
Từ khi có Thanh Tùng, Bảo Cầm bớt áp lực hơn hẳn.
Nàng giao việc giám sát công việc ở cung Vân Tụ cho Thanh Tùng, bản thân trở về cung Vị Ương hầu hạ Quý phi.
Để có được chỗ đứng bên cạnh Quý phi, Thanh Tùng đã làm việc chăm chỉ, không dám phạm bất kỳ sai lầm nào.
Việc trùng tu cung Vân Tụ gần xong, tết Trung thu hàng năm cũng sắp đến.
Như thường lệ, trong cung sẽ bày gia yến đêm Trung thu.
Năm nay cũng không ngoại lệ.
Đặc biệt là những người mới vào cung đã chuẩn bị sẵn tiết mục, định nhân cơ hội trong gia yến thể hiện tài năng, thu hút sự chú ý của Hoàng đế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.