Chương 460: Đều rất kiêu ngạo
Hoàng Oanh
08/01/2015
Thượng Vi Chính ở địa khu điều tra Ngạn Hoa, cơ bản đi theo đường lối bình dân.
Sáng sớm hôm sau, buổi họp báo cáo đã bắt đầu.
Đây là lệ thường, khi đến địa khu Ngạn Hoa điều tra, nghe người phụ trách địa phương báo cáo là điều không thể tránh. Tối hôm trước ở nhà khách Thanh Sơn nghe báo cáo vẫn chưa được coi là chính thức. Thành viên bộ máy Đảng chính địa khu Ngạn Hoa vẫn chưa tới đầy đủ.
Trong hội nghị, Khâu Minh Sơn lại đại diện cho địa khu Ngạn Hoa làm báo cáo.
Bản báo cáo vẫn theo quy củ chung, Thượng Vi Chính cũng không mở miệng hỏi. Trong toàn bộ quá trình báo cáo, Thượng Vi Chính không nói một lời nào. Bởi vì thái độ này của Thượng Vi Chính, Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân, Viên Lưu Ngạn và các lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy cũng không tiện lên tiếng. Không khí của hội nghị có vẻ rất nặng nề.
Cuối cùng, cũng là Vinh Khải Cao lên tiếng tổng kết, đại diện cho Tỉnh ủy tiến hành đánh giá công tác của địa khu Ngạn Hoa. Trên cơ bản cũng là văn chương kiểu cách, không nói rõ ràng. Đối với thành tích của địa khu Ngạn Hoa trong hai ba năm vừa qua làm ra khẳng định, chút cũng không dính dáng đến doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ.
Nếu Thượng Vi Chính và tổ điều tra đến Ngạn Hoa, có liên quan đến doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ đưa ra định luận như thế nào thì quyền chủ động liền giao vào tay Thượng Vi Chính. Điều tra chưa chính thức triển khai, Vinh Khải Cao chỉ có thể áp dụng thái độ trốn tránh.
Họp báo chấm dứt, lãnh đạo Tỉnh ủy ở nhà khách Ngạn Hoa dùng cơm trưa, sau đó ngồi xe trở về Hồng Châu. Một số cán bộ cơ quan trực thuộc tỉnh cũng ngồi xe trở về. Chỉ có ba vị đại thư ký của Tỉnh ủy là còn ở lại. Điều này trước đây chưa từng có trong các quá trình điều tra nghiên cứu.
Người phụ trách cơ quan trực thuộc tỉnh mặc dù cảm thấy kinh ngạc vô cùng, nhưng ai cũng không dám làm ra dị nghị nào cả. Chỉ là trong lòng cảm thấy may mắn vô cùng, cuối cùng thì có thể nhảy ra khỏi ổ thị phi này rồi.
Ai nguyện ý can thiệp vào trong chuyện như vậy?
Chỉ cần Tào Thành, Phạm Hồng Vũ, và Trịnh Mỹ Đường ở lại Ngạn Hoa, thì chuyện này liền có vẻ cực kỳ quỷ dị rồi.
Tiễn bước lãnh đạo Tỉnh ủy, Khâu Minh Sơn và lãnh đạo chủ chốt của địa khu Ngạn Hoa liền nhận được thông báo, yêu cầu bọn họ chiều nay đến nhà khách Ngạn Hoa tham gia hội nghị tọa đàm, do một người quen cũ chủ trì.
Hai giờ chiều, trong phòng họp nhỏ của nhà khách Ngạn Hoa, Thượng Vi Chính ngồi ở chính giữa, Tiết Ích Dân, Dương Dật Thì, Tào Tuấn Thần và thành viên còn lại của tổ điều tra đều ngồi bên tay trái. Khâu Minh Sơn, Phạm Vệ Quốc, Nhạc Tây Đình và lãnh đạo chủ chốt địa khu Ngạn Hoa thì ngồi bên tay phải.
Tào Thành, Phạm Hồng Vũ, Trịnh Mỹ Đường ba vị đại thư ký và một số cán bộ văn phòng, ngồi cùng một chỗ với tổ điều tra, đối diện với các cán bộ địa khu Ngạn Hoa.
Thượng Vi Chính liếc nhìn Tiết Ích Dân. Tiết Ích Dân mỉm cười gật đầu, ý nói tất cả nhân viên đều đã đến đông đủ.
- Các đồng chí, hiện tại chúng ta bắt đầu họp.
Thượng Vi Chính quả nhiên tự mình chủ trì hội nghị.
Các cán bộ tham dự hội nghị ai cũng thẳng sống lưng, hết sức chăm chú nhìn Thượng Vi Chính thần tình uy nghiêm, lẳng lặng chờ chỉ thị.
Thượng Vi Chính ánh mắt sắc bén đảo qua mặt các cán bộ, chậm rãi nói:
- Các đồng chí, chúng tôi lần này tới Ngạn Hoa điều tra, chủ yếu là muốn tìm hiểu rõ tình huống doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ, sẽ không ảnh hưởng đến công tác bình thường của mọi người. Bắt đầu từ chiều hôm nay, công tác điều tra được chính thức tiến hành. Tôi ở chỗ này xin có vài ý kiến…
- Thứ nhất, công tác của địa khu cứ theo lẽ thường mà triển khai, không cần vì vậy mà chịu ảnh hưởng gì. Thứ hai, trong lúc điều tra, không cần phải phái nhiều người đi cùng. Tổ điều tra chúng tôi đến đây chín người, sẽ chia làm ba tổ để triển khai công tác. Mỗi tổ chỉ cần một ô tô và một tài xế là được rồi. Tối đa có thêm một vị cán bộ địa phương đi cùng, làm nhiệm vụ dẫn đường. Những đồng chí khác, nên đi thì đi, không cần đi thì ở lại nhà khách, cũng không cần vây quanh lão già tôi. Thứ ba, các người thông báo xuống, trong lúc điều tra, đừng làm ra nghi thức nghênh đón gì cả, không được làm ảnh hưởng đến công tác bình thường của đơn vị. Đồng chí Minh Sơn, điểm này cần phải đặc biệt chú ý.
Nói xong, Thượng Vi Chính ánh mắt liền rơi trên mặt Khâu Minh Sơn.
Khâu Minh Sơn vội vàng đáp:
- Vâng, Thượng lão, chúng tôi sẽ lập tức đem chỉ thị của Thượng lão chứng thực xuống dưới.
- Ừ!
Thượng Vi Chính gật đầu.
- Thứ tư, bắt đầu từ bây giờ cho đến khi điều tra chấm dứt, đừng mở tiệc chiêu đãi gì cả. Ngạn Hoa là vùng cách mạng giải phóng cũ, kinh tế không giàu có, tài chính nên dành cho địa phương, không cần dành cho vui chơi giải trí. Đây là một loại không khí rất xấu. Hàng năm, cán bộ đến Ngạn Hoa điều tra khảo sát số lượng không ít. Nếu mỗi một người tới đều phải làm như vậy, toàn bộ hành trình cùng đi thì tôi thấy lãnh đạo địa khu các người đừng làm gì hết, chỉ một công việc này cũng làm không hết rồi. Lãng phí là không tốt. Tổ điều tra ở Ngạn Hoa trong khoảng thời gian này, nghiêm khắc chấp hành văn kiện của trung ương, ở phòng khách bình thường, cơm công tác, bốn món ăn một món canh, ai cũng không được vượt chỉ tiêu. Tối nay, tôi sẽ chuyển qua ở phòng khách bình thường.
Các cán bộ tham dự hội nghị liếc mắt nhìn nhau, âm thầm gật đầu.
Thượng Vi Chính tuy rằng đã lui về tuyến hai, nhưng vẫn còn có lối suy nghĩ và tác phong làm việc của một Bí thư Tỉnh ủy, gọn gàng, dứt khoát.
Tiết Ích Dân mỉm cười nói:
- Thượng lão, chỉ thị của ngài chúng tôi kiên quyết chấp hành. Tuy nhiên, những đồng chí như chúng ta thì đến ở phòng bình thường là điều nên làm, nhưng Thượng lão có phải hay không cũng như vậy? Tổ điều tra khi tổ chức cuộc họp cũng vẫn cần có không gian chứ.
Phòng khách quý nhà khách Ngạn Hoa là theo hình thức buồng xép. Tổ điều tra khi gặp mặt, ở phòng khách trong phòng khách quý họp là thích hợp nhất. Bởi vì Thượng Vi Chính đang nói nên Tiết Ích Dân không tiện xen vào. Nhưng Tiết Ích Dân cũng rất hiểu tính tình của Thượng Vi Chính, nếu bây giờ không nói, về sau lại đề xuất thì Thượng Vi Chính tuyệt đối sẽ không đồng ý. Ông ở trong cuộc họp nói những lời này rồi thì nhất định sẽ chuyển sang phòng khách bình thường.
Nói thật ra, cho dù phòng khách quý của nhà khách Ngạn Hoa, nhưng trong mắt Tiết Ích Dân cũng chỉ là phòng khách bình thường. Điều kiện thật sự quá bình thường. Thượng Vi Chính thì tuổi tác không nhỏ, sức khỏe không được khá lắm. Nhìn tư thế này, tổ điều tra sẽ ở Ngạn Hoa không chỉ một hai ngày. Một thời gian sau, Thượng Vi Chính chưa chắc đã chịu nổi.
Thân là Phó tổ trưởng thứ nhất của tổ điều tra, quan tâm sức khỏe của Thượng Vi Chính cũng là tận chức trách.
Về phần cấp bậc và tuổi tác của thượng vi chính, Tiết Ích Dân không tiện đề cập tới.
Càng là cán bộ lão thành lui về tuyến hai, thì lại càng kiêng kỵ người khác nhắc tới tuổi của mình, ai cũng không thích già. Nhất là trong hoàn cảnh lớn của quốc nội, bị truyền thông nước ngoài gọi là “lão già chính trị”. Một số người tuổi tác còn già hơn Thượng Vi Chính vẫn còn ở cương vị tuyến đầu. Tiết Ích Dân trước mặt mọi người nhắc đến tuổi tác chính là cố ý tự tìm phiền phức.
Thượng Vi Chính thản nhiên nói:
- Họp thì đến phòng họp, không nhất định phải ở trong phòng. Chuyện này cứ định như vậy đi.
Tiết Ích Dân mỉm cười gật đầu, không cần phải nhiều lời.
Đối với sự cố chấp của người này, Tiết Ích Dân cũng biết rõ. Ông ta chỉ cần đề cập đến xem như là tận hết trách nhiệm rồi.
- Thứ năm, tổ điều tra sắp xếp hành trình, không có dự định. Tôi sẽ khiến nhân viên công tác bất cứ lúc nào thông báo. Đồng chí Minh Sơn, tôi xin nhắc lại một lần nữa, tôi muốn hiểu chính là tư liệu trực tiếp, không hy vọng bất cứ người nào làm ra trở ngại nào. Điều này, hy vọng các đồng chí Ngạn Hoa có thể hiểu cho.
Ánh mắt nhìn Khâu Minh Sơn trở nên vô cùng nghiêm khắc, dường như tất cả các cán bộ địa khu Ngạn Hoa đều chẳng đáng tin cậy, sẽ ở trước mặt Thượng Vi Chính ông mà lừa gạt.
Sau cuộc họp báo cáo tối hôm trước, Thượng Vi Chính cho tới nay không có nói chuyện nhiều với Khâu Minh Sơn, giống như là đang có thành kiến. Thường là cán bộ lãnh đạo mạnh mẽ, cứng rắn, nhất là lãnh đạo cao cấp, thì lại càng không thể chịu đựng được cấp dưới chống đối mình. Huống chi, Khâu Minh Sơn trong buổi họp báo cáo đã làm cho Thượng Vi Chính không được hài lòng.
Khâu Minh Sơn gật đầu, cũng rất nghiêm túc đáp:
- Thượng lão cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ toàn diện phối hợp công tác điều tra, tuyệt sẽ không cho bất cứ người nào gây ra cản trở cho công tác của tổ điều tra. Ngạn Hoa là căn cứ vùng giải phóng cách mạnh, dân phong khá thuần phác. Tin rằng Thượng lão và các đồng chí tổ điều tra có thể tìm hiểu được những tư liệu chân thật nhất.
Mặc dù vẫn duy trì lễ phép và tôn trọng đầy đủ, nhưng giọng nói của Khâu Minh Sơn vẫn cứng rắn, mạnh mẽ, không hề giấu diếm. Thượng Vi Chính là người cứng rắn, Khâu Minh Sơn cho tới bây giờ cũng không phải là loại người hèn nhát. Thượng Vi Chính mang thành kiến mà đến, Khâu Minh Sơn quả thật có chút không được cao hứng.
Nếu là điều tra thì nên công bình, công chính mới đúng.
Khâu Minh Sơn thực chất mạnh mẽ, cứng rắn, Thượng Vi Chính làm sao mà không cảm giác được, lập tức một tiếng hừ nhẹ, lãnh đạm nói:
- Như vậy thì tốt!
Các cán bộ địa khu Ngạn Hoa lần đầu tiên tham dự cuộc họp này không khỏi hoảng sợ, âm thầm thay Khâu Minh Sơn lo lắng.
Bí thư Thật là cứng đầu, đối mặt với một đại nhân vật như Thượng Vi Chính, không ngờ cũng dám đùa giỡn.
Tiết Ích Dân ánh mắt nhìn Khâu Minh Sơn có chút cổ quái, thậm chí còn mang theo một tia hưng phấn. Đối với lần điều tra này, Tiết Ích Dân là tình thế bắt buộc. Hiện tại, thái độ của Khâu Minh Sơn như vậy, thật đúng là gãi trúng chỗ ngứa.
Thượng Vi Chính cũng không dung người đối nghịch ông ta.
Xem ra rất có hy vọng hoàn thành “nhiệm vụ” của lão lãnh đạo rồi.
Dương Dật Thì và Tào Tuấn Thần trong mắt hiện lên sự lo âu. Bọn họ biết rõ lần này kết quả điều tra và định luận đối với doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ có bao nhiêu phân lượng, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến khí thế hừng hực đang được tiến hành trước mắt, thậm chí có thể ảnh hưởng đến phương châm chính sách quan trọng sau này. Đám người Khâu Minh Sơn, Phạm Vệ Quốc trên thực tế là đang đứng trên bờ vực. Khiến hai người bọn họ tham dự vào tổ điều tra, là trải qua kết quả hiệp thương nhiều mặt. Nhưng dù sao Thượng Vi Chính cũng là tổ trưởng tổ điều tra, bất kể chức vụ, kinh nghiệm hay danh vọng thì hai người bọn họ không thể đánh đồng với Thượng Vi Chính.
Thái độ của Khâu Minh Sơn lại mạnh mẽ như vậy, không biết là những chuẩn bị phía sau ông ta có được mạnh mẽ như tính cách ông ta hay không.
Bằng không, hậu quả là khá nghiêm trọng.
Thời gian diễn ra cuộc họp cũng không quá dài, trên cơ bản là Thượng Vi Chính tuyên bố những kỷ luật của tổ điều tra, còn những đồng chí khác thì chỉ biết vâng theo mà theo. Sau đó, Thượng Vi Chính chia tổ điều tra ra làm ba tổ nhỏ, do Tiết Ích Dân và Dương Dật Thì tự mình dẫn dắt một tổ, tiến hành điều tra ba doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ.
- Đồng chí Tiểu Phạm, cậu hay đi cùng với tôi đến công ty bách hóa Ngạn Hoa.
Thượng Vi Chính an bài xong, ánh mắt dừng lại trên mặt Phạm Hồng Vũ, thản nhiên nói.
Sáng sớm hôm sau, buổi họp báo cáo đã bắt đầu.
Đây là lệ thường, khi đến địa khu Ngạn Hoa điều tra, nghe người phụ trách địa phương báo cáo là điều không thể tránh. Tối hôm trước ở nhà khách Thanh Sơn nghe báo cáo vẫn chưa được coi là chính thức. Thành viên bộ máy Đảng chính địa khu Ngạn Hoa vẫn chưa tới đầy đủ.
Trong hội nghị, Khâu Minh Sơn lại đại diện cho địa khu Ngạn Hoa làm báo cáo.
Bản báo cáo vẫn theo quy củ chung, Thượng Vi Chính cũng không mở miệng hỏi. Trong toàn bộ quá trình báo cáo, Thượng Vi Chính không nói một lời nào. Bởi vì thái độ này của Thượng Vi Chính, Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân, Viên Lưu Ngạn và các lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy cũng không tiện lên tiếng. Không khí của hội nghị có vẻ rất nặng nề.
Cuối cùng, cũng là Vinh Khải Cao lên tiếng tổng kết, đại diện cho Tỉnh ủy tiến hành đánh giá công tác của địa khu Ngạn Hoa. Trên cơ bản cũng là văn chương kiểu cách, không nói rõ ràng. Đối với thành tích của địa khu Ngạn Hoa trong hai ba năm vừa qua làm ra khẳng định, chút cũng không dính dáng đến doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ.
Nếu Thượng Vi Chính và tổ điều tra đến Ngạn Hoa, có liên quan đến doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ đưa ra định luận như thế nào thì quyền chủ động liền giao vào tay Thượng Vi Chính. Điều tra chưa chính thức triển khai, Vinh Khải Cao chỉ có thể áp dụng thái độ trốn tránh.
Họp báo chấm dứt, lãnh đạo Tỉnh ủy ở nhà khách Ngạn Hoa dùng cơm trưa, sau đó ngồi xe trở về Hồng Châu. Một số cán bộ cơ quan trực thuộc tỉnh cũng ngồi xe trở về. Chỉ có ba vị đại thư ký của Tỉnh ủy là còn ở lại. Điều này trước đây chưa từng có trong các quá trình điều tra nghiên cứu.
Người phụ trách cơ quan trực thuộc tỉnh mặc dù cảm thấy kinh ngạc vô cùng, nhưng ai cũng không dám làm ra dị nghị nào cả. Chỉ là trong lòng cảm thấy may mắn vô cùng, cuối cùng thì có thể nhảy ra khỏi ổ thị phi này rồi.
Ai nguyện ý can thiệp vào trong chuyện như vậy?
Chỉ cần Tào Thành, Phạm Hồng Vũ, và Trịnh Mỹ Đường ở lại Ngạn Hoa, thì chuyện này liền có vẻ cực kỳ quỷ dị rồi.
Tiễn bước lãnh đạo Tỉnh ủy, Khâu Minh Sơn và lãnh đạo chủ chốt của địa khu Ngạn Hoa liền nhận được thông báo, yêu cầu bọn họ chiều nay đến nhà khách Ngạn Hoa tham gia hội nghị tọa đàm, do một người quen cũ chủ trì.
Hai giờ chiều, trong phòng họp nhỏ của nhà khách Ngạn Hoa, Thượng Vi Chính ngồi ở chính giữa, Tiết Ích Dân, Dương Dật Thì, Tào Tuấn Thần và thành viên còn lại của tổ điều tra đều ngồi bên tay trái. Khâu Minh Sơn, Phạm Vệ Quốc, Nhạc Tây Đình và lãnh đạo chủ chốt địa khu Ngạn Hoa thì ngồi bên tay phải.
Tào Thành, Phạm Hồng Vũ, Trịnh Mỹ Đường ba vị đại thư ký và một số cán bộ văn phòng, ngồi cùng một chỗ với tổ điều tra, đối diện với các cán bộ địa khu Ngạn Hoa.
Thượng Vi Chính liếc nhìn Tiết Ích Dân. Tiết Ích Dân mỉm cười gật đầu, ý nói tất cả nhân viên đều đã đến đông đủ.
- Các đồng chí, hiện tại chúng ta bắt đầu họp.
Thượng Vi Chính quả nhiên tự mình chủ trì hội nghị.
Các cán bộ tham dự hội nghị ai cũng thẳng sống lưng, hết sức chăm chú nhìn Thượng Vi Chính thần tình uy nghiêm, lẳng lặng chờ chỉ thị.
Thượng Vi Chính ánh mắt sắc bén đảo qua mặt các cán bộ, chậm rãi nói:
- Các đồng chí, chúng tôi lần này tới Ngạn Hoa điều tra, chủ yếu là muốn tìm hiểu rõ tình huống doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ, sẽ không ảnh hưởng đến công tác bình thường của mọi người. Bắt đầu từ chiều hôm nay, công tác điều tra được chính thức tiến hành. Tôi ở chỗ này xin có vài ý kiến…
- Thứ nhất, công tác của địa khu cứ theo lẽ thường mà triển khai, không cần vì vậy mà chịu ảnh hưởng gì. Thứ hai, trong lúc điều tra, không cần phải phái nhiều người đi cùng. Tổ điều tra chúng tôi đến đây chín người, sẽ chia làm ba tổ để triển khai công tác. Mỗi tổ chỉ cần một ô tô và một tài xế là được rồi. Tối đa có thêm một vị cán bộ địa phương đi cùng, làm nhiệm vụ dẫn đường. Những đồng chí khác, nên đi thì đi, không cần đi thì ở lại nhà khách, cũng không cần vây quanh lão già tôi. Thứ ba, các người thông báo xuống, trong lúc điều tra, đừng làm ra nghi thức nghênh đón gì cả, không được làm ảnh hưởng đến công tác bình thường của đơn vị. Đồng chí Minh Sơn, điểm này cần phải đặc biệt chú ý.
Nói xong, Thượng Vi Chính ánh mắt liền rơi trên mặt Khâu Minh Sơn.
Khâu Minh Sơn vội vàng đáp:
- Vâng, Thượng lão, chúng tôi sẽ lập tức đem chỉ thị của Thượng lão chứng thực xuống dưới.
- Ừ!
Thượng Vi Chính gật đầu.
- Thứ tư, bắt đầu từ bây giờ cho đến khi điều tra chấm dứt, đừng mở tiệc chiêu đãi gì cả. Ngạn Hoa là vùng cách mạng giải phóng cũ, kinh tế không giàu có, tài chính nên dành cho địa phương, không cần dành cho vui chơi giải trí. Đây là một loại không khí rất xấu. Hàng năm, cán bộ đến Ngạn Hoa điều tra khảo sát số lượng không ít. Nếu mỗi một người tới đều phải làm như vậy, toàn bộ hành trình cùng đi thì tôi thấy lãnh đạo địa khu các người đừng làm gì hết, chỉ một công việc này cũng làm không hết rồi. Lãng phí là không tốt. Tổ điều tra ở Ngạn Hoa trong khoảng thời gian này, nghiêm khắc chấp hành văn kiện của trung ương, ở phòng khách bình thường, cơm công tác, bốn món ăn một món canh, ai cũng không được vượt chỉ tiêu. Tối nay, tôi sẽ chuyển qua ở phòng khách bình thường.
Các cán bộ tham dự hội nghị liếc mắt nhìn nhau, âm thầm gật đầu.
Thượng Vi Chính tuy rằng đã lui về tuyến hai, nhưng vẫn còn có lối suy nghĩ và tác phong làm việc của một Bí thư Tỉnh ủy, gọn gàng, dứt khoát.
Tiết Ích Dân mỉm cười nói:
- Thượng lão, chỉ thị của ngài chúng tôi kiên quyết chấp hành. Tuy nhiên, những đồng chí như chúng ta thì đến ở phòng bình thường là điều nên làm, nhưng Thượng lão có phải hay không cũng như vậy? Tổ điều tra khi tổ chức cuộc họp cũng vẫn cần có không gian chứ.
Phòng khách quý nhà khách Ngạn Hoa là theo hình thức buồng xép. Tổ điều tra khi gặp mặt, ở phòng khách trong phòng khách quý họp là thích hợp nhất. Bởi vì Thượng Vi Chính đang nói nên Tiết Ích Dân không tiện xen vào. Nhưng Tiết Ích Dân cũng rất hiểu tính tình của Thượng Vi Chính, nếu bây giờ không nói, về sau lại đề xuất thì Thượng Vi Chính tuyệt đối sẽ không đồng ý. Ông ở trong cuộc họp nói những lời này rồi thì nhất định sẽ chuyển sang phòng khách bình thường.
Nói thật ra, cho dù phòng khách quý của nhà khách Ngạn Hoa, nhưng trong mắt Tiết Ích Dân cũng chỉ là phòng khách bình thường. Điều kiện thật sự quá bình thường. Thượng Vi Chính thì tuổi tác không nhỏ, sức khỏe không được khá lắm. Nhìn tư thế này, tổ điều tra sẽ ở Ngạn Hoa không chỉ một hai ngày. Một thời gian sau, Thượng Vi Chính chưa chắc đã chịu nổi.
Thân là Phó tổ trưởng thứ nhất của tổ điều tra, quan tâm sức khỏe của Thượng Vi Chính cũng là tận chức trách.
Về phần cấp bậc và tuổi tác của thượng vi chính, Tiết Ích Dân không tiện đề cập tới.
Càng là cán bộ lão thành lui về tuyến hai, thì lại càng kiêng kỵ người khác nhắc tới tuổi của mình, ai cũng không thích già. Nhất là trong hoàn cảnh lớn của quốc nội, bị truyền thông nước ngoài gọi là “lão già chính trị”. Một số người tuổi tác còn già hơn Thượng Vi Chính vẫn còn ở cương vị tuyến đầu. Tiết Ích Dân trước mặt mọi người nhắc đến tuổi tác chính là cố ý tự tìm phiền phức.
Thượng Vi Chính thản nhiên nói:
- Họp thì đến phòng họp, không nhất định phải ở trong phòng. Chuyện này cứ định như vậy đi.
Tiết Ích Dân mỉm cười gật đầu, không cần phải nhiều lời.
Đối với sự cố chấp của người này, Tiết Ích Dân cũng biết rõ. Ông ta chỉ cần đề cập đến xem như là tận hết trách nhiệm rồi.
- Thứ năm, tổ điều tra sắp xếp hành trình, không có dự định. Tôi sẽ khiến nhân viên công tác bất cứ lúc nào thông báo. Đồng chí Minh Sơn, tôi xin nhắc lại một lần nữa, tôi muốn hiểu chính là tư liệu trực tiếp, không hy vọng bất cứ người nào làm ra trở ngại nào. Điều này, hy vọng các đồng chí Ngạn Hoa có thể hiểu cho.
Ánh mắt nhìn Khâu Minh Sơn trở nên vô cùng nghiêm khắc, dường như tất cả các cán bộ địa khu Ngạn Hoa đều chẳng đáng tin cậy, sẽ ở trước mặt Thượng Vi Chính ông mà lừa gạt.
Sau cuộc họp báo cáo tối hôm trước, Thượng Vi Chính cho tới nay không có nói chuyện nhiều với Khâu Minh Sơn, giống như là đang có thành kiến. Thường là cán bộ lãnh đạo mạnh mẽ, cứng rắn, nhất là lãnh đạo cao cấp, thì lại càng không thể chịu đựng được cấp dưới chống đối mình. Huống chi, Khâu Minh Sơn trong buổi họp báo cáo đã làm cho Thượng Vi Chính không được hài lòng.
Khâu Minh Sơn gật đầu, cũng rất nghiêm túc đáp:
- Thượng lão cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ toàn diện phối hợp công tác điều tra, tuyệt sẽ không cho bất cứ người nào gây ra cản trở cho công tác của tổ điều tra. Ngạn Hoa là căn cứ vùng giải phóng cách mạnh, dân phong khá thuần phác. Tin rằng Thượng lão và các đồng chí tổ điều tra có thể tìm hiểu được những tư liệu chân thật nhất.
Mặc dù vẫn duy trì lễ phép và tôn trọng đầy đủ, nhưng giọng nói của Khâu Minh Sơn vẫn cứng rắn, mạnh mẽ, không hề giấu diếm. Thượng Vi Chính là người cứng rắn, Khâu Minh Sơn cho tới bây giờ cũng không phải là loại người hèn nhát. Thượng Vi Chính mang thành kiến mà đến, Khâu Minh Sơn quả thật có chút không được cao hứng.
Nếu là điều tra thì nên công bình, công chính mới đúng.
Khâu Minh Sơn thực chất mạnh mẽ, cứng rắn, Thượng Vi Chính làm sao mà không cảm giác được, lập tức một tiếng hừ nhẹ, lãnh đạm nói:
- Như vậy thì tốt!
Các cán bộ địa khu Ngạn Hoa lần đầu tiên tham dự cuộc họp này không khỏi hoảng sợ, âm thầm thay Khâu Minh Sơn lo lắng.
Bí thư Thật là cứng đầu, đối mặt với một đại nhân vật như Thượng Vi Chính, không ngờ cũng dám đùa giỡn.
Tiết Ích Dân ánh mắt nhìn Khâu Minh Sơn có chút cổ quái, thậm chí còn mang theo một tia hưng phấn. Đối với lần điều tra này, Tiết Ích Dân là tình thế bắt buộc. Hiện tại, thái độ của Khâu Minh Sơn như vậy, thật đúng là gãi trúng chỗ ngứa.
Thượng Vi Chính cũng không dung người đối nghịch ông ta.
Xem ra rất có hy vọng hoàn thành “nhiệm vụ” của lão lãnh đạo rồi.
Dương Dật Thì và Tào Tuấn Thần trong mắt hiện lên sự lo âu. Bọn họ biết rõ lần này kết quả điều tra và định luận đối với doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ có bao nhiêu phân lượng, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến khí thế hừng hực đang được tiến hành trước mắt, thậm chí có thể ảnh hưởng đến phương châm chính sách quan trọng sau này. Đám người Khâu Minh Sơn, Phạm Vệ Quốc trên thực tế là đang đứng trên bờ vực. Khiến hai người bọn họ tham dự vào tổ điều tra, là trải qua kết quả hiệp thương nhiều mặt. Nhưng dù sao Thượng Vi Chính cũng là tổ trưởng tổ điều tra, bất kể chức vụ, kinh nghiệm hay danh vọng thì hai người bọn họ không thể đánh đồng với Thượng Vi Chính.
Thái độ của Khâu Minh Sơn lại mạnh mẽ như vậy, không biết là những chuẩn bị phía sau ông ta có được mạnh mẽ như tính cách ông ta hay không.
Bằng không, hậu quả là khá nghiêm trọng.
Thời gian diễn ra cuộc họp cũng không quá dài, trên cơ bản là Thượng Vi Chính tuyên bố những kỷ luật của tổ điều tra, còn những đồng chí khác thì chỉ biết vâng theo mà theo. Sau đó, Thượng Vi Chính chia tổ điều tra ra làm ba tổ nhỏ, do Tiết Ích Dân và Dương Dật Thì tự mình dẫn dắt một tổ, tiến hành điều tra ba doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ.
- Đồng chí Tiểu Phạm, cậu hay đi cùng với tôi đến công ty bách hóa Ngạn Hoa.
Thượng Vi Chính an bài xong, ánh mắt dừng lại trên mặt Phạm Hồng Vũ, thản nhiên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.