Chương 113: Chúc mừng
Hải Đồng
12/04/2013
Xếp hạng Phó Trấn Trường thứ 2, công tác trong các lĩnh vực: quản lí pháp luật, tuyên truyền, đất đai, thống kê, văn hóa giáo dục, vệ sinh, xây dựng nông thôn mới. Dù có công tác trong các ngành nào đi nữa thì Trương Anh Duệ cũng là một viên quan mới, được ưu đãi như vậy, mọi người cũng không có lý gì mà không hài lòng.
Nhưng quản lý những việc này thì phải cố gắng nhiều, các chuyện xảy ra ví dụ như: điện lực, mọi người đều biết đây là miếng thịt béo bở ai lại rũ bỏ, hệ thống điện lực ở cơ sở mà có vấn đề gì thì lãnh đạo phải chịu trách nhiệm.
- ừ, tin tức đúng là khó nói nhưng Phó Trấn Trường là tiêu biểu rồi.
Trương Anh Duệ cười nói:
- Cũng phải, người kia chẳng hay ho gì.
- Bị chộp là nhân vật tiêu biểu?
Bạch Tuyết cau mày nghĩ ngợi, bỗng nhớn mày nói:
- Nói như vậy thì đúng là lần này cậu đi trên rồi?
- Đúng vậy, chúng ta đúng rồi, thật đấy?
Trương Đức Vĩ nghe thấy Bạch Tuyết nói như vậy cũng cười híp cả mắt lên, rồi lại giương to con mắt không dám tin, miệng lắp bắp:
- Đây là sự thực ư? Con trai quay về làm quan làm tổ tống rạng rỡ thật sao?
- Thật, vạn sự ở mấy ngày hôm nay.
Trương Anh Duệ cười nói.
- Quá tốt rồi, quá tốt rồi!
Nghe thất tin này Trương Đức Vĩ cười toét miệng:
- Đứa con trai này có tiền đồ rồi.
- Sau khi cậu xuống huyện bên đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc họ sắp xếp như thế nào?
Bạch Tuyết liền phát hiện ran gay chỗ không ổn trong công tác của Trương Anh Duệ.
- Trở về như cũ, vẫn là giúp thư kí Triệu phân công công tác của ủy ban, pháp luật của phó chủ nhiệm. chuyện này Thư kí Triệu đã cố gắng xin lỗi, ông ta cũng không có cách gì, lúc trước mọi người thương lượng chuyện của em đều đồng ý sắp xếp môn học phụ cho em không để em vào đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc bắt ta Nhâm Tam được.
Trương Anh Duệ nói không có vẻ gì là tiếc nuối mà đầy mãm nguyện.
- Như thế theo lẽ thường thì còn có chút không yên tâm, nếu cậu làm Phó Trấn Trường lại đảm nhiệm cả công tác Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc của huyện thì cũng có hơi kiêng kị.
Đã hiểu sự sắp xếp công tác của Trương Anh Duệ, Bạch Tuyết thở phào nhẹ nhõm.
- Không nói chuyện này nữa.
Trương Đức Vĩ vui mừng không biết nói gì, vui đến cả nửa ngày bỗng nhiên hát bài hát công nhân:
- Xế chiều hôm nay tan ca trước 2 giờ, mọi người chúng ta ra ngoài liên hoan đi nào!
Trương Đức Vĩ cảm thấy chỉ có dùng cách này mới tỏ hết sự vui sướng của mình.
Trong cửa hàng các công nhân viên có nghe thấy ông chủ mình nói chuyện gì đâu, nên rất muốn biết có phải ông lên làm quan rồi không. Nghe thấy cha mà cũng là ông chủ mới nói vậy, tiểu thiếu gia bỗng hưng phấn, lập tức vui mừng nói:
- Ông chủ, tối nay phải ăn thịnh soạn một chút.
Mọi người đều bàn tính thầm trong lòng: ông chủ trong chốn quan trường vẫn còn lo sau này sẽ có người đến tìm chúng ta gây phiền phức sao? Ông chủ cũng là người rộng rãi, tiền lương, tiền thưởng chưa bao giờ thiếu một xu, thật là tốt quá!
- Thật là tốt! Tối nay chúng ta phải ăn bàn tiêu chuẩn 1000!
Trương Đức Vĩ không keo kiệt chút nào lớn tiếng đáp lại:
Trương Đức Vĩ này tiêu tiền sảng khoái vô cùng, đừng mói là bàn mâm cỗ 1000 chứ đến 2000 ông ta cũng vẫn vui vẻ đồng ý…trước kia có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến mâm cỗ như vậy.
- Được!
Một đám nhân viên gieo hò, trầm trồ khen ngợi.
Bất luận thế nào thì việc bổ nhiệm chức quan và miễn nhiệm chức luôn là nhữn tin được lan truyền nhanh nhất. Triệu Văn Đường và Trương Anh Duệ vừa mới nói chuyện buổi sáng thì đến chiều cả huyện đã biết. Cả bọn Tào Đại Vĩ và Vương Mãnh cũng gọi điện chúc mừng. Tào Đại Vĩ lại vỗ ngực trong điện thoại nói với Trương Anh Duệ:
- Phải đến Đắc Nguyệt Lâu cho cả ông chủ đó chúc mừng đại ca.
Bây giờ lại có đại ca trong chốn quan trường điều này không biết vì sao đã làm cho Tào Đại Vĩ hưng phấn vô cùng. Lúc trước anh ta còn tưởng Trương Anh Duệ lừa gạt mình, nên vẫn không phục còn muốn dạy bảo hắn một trận vì hắn còn cướp miếng thịt của mình nhưng giờ Trương Anh Duệ đã là nhân vật có quan hệ rộng. Sau đó sẽ phải trao quyền ở địa phương cho cấp dưới để làm lãnh đạo, Tào Đại Vĩ có chút vui mừng có thể đảm nhận cái gì đó để đuổi kịp tiền đồ của Lão Đại.
- Không được rồi, tối nay phải mời nhiều lãnh đạo, để hôm khác đi dù sao tôi muốn xuống cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.
Trương Anh Duệ cười nói với Tào Đại Vĩ.
Tào Đại Vĩ cũng biết đây là tình hình thực tế, nếu thư kí Triệu đã cho Trương Anh Duệ lên được vị trí như bây giờ thì sau này hắn cũng phải biết điều một chút. Nếu không thư kí Triệu mà đề bạt mình, mình cũng sẽ là một tên tiểu tử tốt, ngài giao cho việc gì cũng có cách giải quyết. Thực ra cũng không sai.
Nếu ông chủ có việc bận, tự nhiên Tào Đại Vĩ muỗn “chăm sóc Thượng Thanh” liền gật đầu nói:
- Đúng! Đúng! Cảm ơn lãnh đạo quan trọng hơn nhưng Trương ca ngàn vạn lần ngài cũng không được quên các huynh đệ, vừa rồi MãnhTử nói là nhất định ngài phải xuống để các huynh đệ chúc mừng.
Tào Đại Vĩ còn hơn Trương Anh Duệ đến gần 20 tuổi, lúc này lại gọi Trương Anh Duệ là “ Trương ca” cũng không cảm thấy có chút gì không ổn.
- Được, cứ vậy đi…
Trương Anh Duệ biết trong lòng người này có chủ ý nhưng hắn cũng không cảm thấy có gì là không ổn, Chỉ suy tính một chút rồi nói:
- Như vậy, ngày kia đi.
Về phần tại sao lại là ngày kia thì đại ca không có nghĩ vụ phải giải thích cho tiểu đệ.
- Được, ngày kia đi.
Tào Đại Vĩ gật đầu liên tục, như vậy là đại ca đã cho mình chút thể diện, ông ta có vẻ vui sướng lên đến cả bầu trời rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.