Chương 76: Lý luận "Chó điên" ( hạ )
Hải Đồng
12/04/2013
Không chỉ như vậy, cả cấp độ bảo an của nhà khách chính phủ huyện ủy cũng tăng lên mấy cấp bậc, vốn chỉ có hai người bảo vệ trị an cửa lớn, hiện tại sắp xếp hai cảnh vệ vác súng đứng canh gác ở cổng, về phần bên trong là tình huống nào... Bành Liên Phi khẳng định không thể có khả năng đem loại chuyện này nói cho Trương Anh Duệ.
Cho nên khi ngày hôm sau đến nhà khách chính phủ huyện ủy, nhìn thấy trước mắt một bộ dáng như nghênh đón quan lớn, hơi có chút kinh ngạc.
- Đứng lại! Dân thường cấm tới gần!
Không đợi Trương Anh Duệ tới gần cửa nhà khách chính phủ huyện ủy, hai cảnh vệ như nghênh đón địch hét lớn một tiếng, hùng hổ chặn đường đi của Trương Anh Duệ.
Ta cứ đi! Trương Anh Duệ giận. Hai chiến sĩ cảnh vệ này bản thân cũng quen, trong đội cảnh vệ của huyện thì vài người biết như vậy, có hơn một lần sau sự việc, Trương Anh Duệ nghĩ không được đầy đủ cũng khó khăn... nhưng những người kia hiện tại đang giải quyết việc chung, thật đúng là làm cho người ta không nói được lời nào. Để cho Trương Anh Duệ cảm thấy buồn bực chính là, tận sâu trong mắt hai cái vẻ mặt nghiêm túc của chiến sĩ cảnh vệ kia, rõ ràng là mỉm cười lướt qua.
- Tôi vào bên trong có chút việc. Trương Anh Duệ ngoan ngoãn đem giấy thông hành của mình ra, đưa cho một trong vị chiến sĩ cảnh vệ,
- Đây là giấy thông hành của tôi.
- Oh, vào đi.
Kiểm tra thực hư giấy thông hành của Trương Anh xong, hai chiến sĩ cảnh vệ gác nở nụ cười,
- Trương quản lý, thật ngại quá, Bành đội trưởng đã phân phó như vậy, cho dù là bí thư huyện ủy đến đây, nếu như không có giấy thông hành, chúng tôi cũng không thể cho vào.
- Hiểu rồi. Hiểu rồi, hai vị, tôi đi vào nhé.
Trương Anh Duệ liên tục gật đầu, chỉ sợ không chỉ là bí thư huyện ủy đến đây gặp cảnh tiếp đón giống mình, ngay cả bí thư thành ủy đến đây, không chừng cũng được đón tiếp không khác, tiểu công chúa Lý gia, các người ai không thật cẩn thận? Xảy ra chuyện ai chịu trách nhiệm kia?
- Không tiễn.
Trương Anh Duệ có chút phẫn nộ sờ sờ cái mũi: cảm giác này đối với chuyện quỷ dị như vậy như thế nào?
Lúc Trương Anh Duệ đến, Lý Tuyết Âm vừa mới thu dọn xong, đang ngồi ở trong phòng khách vô cùng buồn chán giở một quyển tạp chí, nhìn Trương Anh Duệ, trong mắt một thần thái mong mỏi không khỏi chợt lóe rồi biến mất.
- Hôm nay tới sớm vậy?
Đem tạp chí trong tay để xuống, Lý Tuyết Âm tự nhiên hướng Trương Anh Duệ hỏi,
- Ăn điểm tâm không? Cùng nhau đi ăn một chút?
Trương Anh Duệ sờ sờ bụng, gật đầu cười nói,
- Không dám lợi dụng cô, xem chừng mấy ngày nay những người đầu bếp trong nhà khách khẳng định xuất ra hoàn toàn lực để phục vụ cho cô, vì ăn ké, sáng sớm hôm nay bụng của tôi đặc biệt trống rỗng.
Ôi, thậm chí ngay cả cái xấu nhất đều có thể hợp lý hợp tình như vậy.
- Ơ? Ha ha…
Nghe được những lời này của Trương Anh Duệ, Lý Tuyết Âm sửng sốt, lập tức bật cười lắc đầu,
- Anh ấy... Thật không biết nói cái gì tốt... Đúng lúc lắm, một lát chúng ta cùng nhau đi ăn.
Nói là nói như vậy, cũng không biết vì sao, nghe được những lời này của Trương Anh Duệ, trong lòng Lý Tuyết Âm lại mơ hồ có chút cao hứng, Trương Anh Duệ trong tình huống này đúng lý hợp tình, từ trước cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp, khiến trong lòng Lý Tuyết Âm hơi có chút cảm giác mới mẻ , hơn nữa không khách khí nói, loại này bị cảm giác của bản thân đúng lý hợp tình... rất tốt.
Giám đốc Tống của nhà khách huyện hai ngày này ở trong lòng lo lắng rất nhiều, cả người chưa dám thả lỏng qua: Lý gia vị tiểu công chúa này của Lý gia đến đây, đối với chính mình mà nói, tức là cơ hội, nhưng cũng là quả bom bất cứ khi nào đều có thể nổ không hẹn giờ , nếu hầu hạ tốt đương nhiên không có vấn đề gì, không chừng nhờ cơ hội lần này, chính mình còn có thể từng bước thăng chức; nhưng nếu một bà cô này không được vui ... không chừng đến giám đốc nhà khách đều làm không được nữa.
Kể từ đó, vì cố gắng làm cho “nhiệm vụ công tác” của bản thân tốt lên, tối qua giám đốc Tống cũng chưa dám về nhà "ngả lưng", mà là trực tiếp ngủ ở bên trong nhà khách, vì chính là Lý đại công chúa có chuyện gì, bản thân có thể trước tiên xử lý tốt, điều hòa lửa giận của vị tiểu công chúa này cho tốt, miễn cho cái ngọn lửa không thiêu trên đầu mình.
Không phải sao? Vì sáng sớm hôm nay Lý đại công chúa có thể ăn ngon, giám đốc Tống mới sáng sớm liền bật dậy, lao vào trong phòng bếp, luôn mồm dặn dò nhóm đầu bếp trong nhà khách cẩn thận, quan trọng nhất làm cho Lý tiểu thư vừa lòng. Nhưng khi lúc Lý đại tiểu thư rốt cục cần ăn điểm tâm, tự mình đem bữa sáng vào trong phòng nhà khách cho Lý đại tiểu thư giám đốc Tống trợn tròn mắt... Đương nhiên, giám đốc Tống không có khả năng yêu cầu Lý đại tiểu thư dời bước khỏi phòng đến sảnh tiệc lớn, ở trong phòng ăn lớn dùng cơm, đó là tìm thuốc chết sao... Cái người may mắn kia khiến y đố kỵ phát điên. Trương Anh Duệ đang ở cùng Lý đại công chúa nói chuyện vui vẻ.
Người kia... giám đốc Tống ngoài ghen tị Trương Anh Duệ, trong lòng lập tức đem Trương Anh Duệ là người bản thân cần giao hảo tốt, không bằng cái khác, chỉ bằng mối quan hệ thân thuộc trong lúc như thế này của người này có thể cùng Lý gia tiểu công chúa, mình tại sao giao hảo với hắn cũng không quá phận.
- Giám đốc Tống đến đây?
Lý Tuyết Âm hướng giám đốc Tống nhẹ nhàng gật đầu, nói,
- À, đúng rồi, Anh Duệ hôm nay cũng ăn ở chỗ này của tôi, phiền giám đốc Tống phân phó phòng bếp cho một phần bữa sáng nữa lại đây.
Cái gì? Lý gia tiểu công chúa muốn ở chỗ này cùng Trương Anh Duệ cùng nhau ăn cơm? ! Trong lòng giám đốc Tống nháy mắt nổi lên kinh hãi! Tôi mất một ngày rồi, hai người kia rốt cuộc quan hệ gì?
Cố gắng kiềm chế nỗi khiếp sợ trong lòng, giám đốc Tống cố gắng làm cho mình có vẻ như bình tĩnh thường ngày:
- Vâng, ngài chờ chút, tôi phải đi phân công nhà bếp một chút.
Nói xong, sau khi giám đốc Tống hướng Lý Tuyết Âm gật đầu chào, nhẹ chân nhẹ tay ra ngoài cửa, vừa mới đóng cửa lại, giám đốc Tống liền cả người mỏi nhừ tựa vào tường, con tim ở lồng ngực đập bùm bụp như trống... đập không ngừng, cơ hồ cần từ trong lồng ngực nhảy ra: không được! Tin tức này nhất định phải lập tức báo cho thư ký Triệu!
Giám đốc Tống hiểu rõ, tin tức này đằng sau có ý tứ ẩn chứa, thật sự là quá kinh người!
... ... ...
- Đúng rồi, Tuyết Âm, ngày hôm qua tôi xem náo nhiệt trên phố, rất có ý nghĩa, lại vẫn có người dám ở trên đường cái hành hung người khác, cô muốn nghe hay không? Giám đốc Tống đi rồi, nhớ tới ngày hôm qua chính mình nhìn thấy một màn kia, trong lòng Trương Anh Duệ không khỏi động lòng, hướng Lý Tuyết Âm nói.
- Hả? Lại vẫn có chuyện như vậy?
Nghe Trương Anh Duệ nói cũng dám có người ở trên đường cái cầm đao chém người, Lý Tuyết Âm nhất thời hứng thú:
- Chuyện như thế nào, nói nghe một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.