Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Chương 35:

Giang Sơn Thương Lan

10/09/2022

Mạc Dao quên mất lúc đó vẻ mặt của Hướng Huyền ra sao, nhưng cô ta biết kỹ năng diễn xuất của mình không một chút sơ hở. Vì sống sót, đôi khi con người ta bộc phát ra năng lực ngoài sức tưởng tượng.

15 năm qua, bởi danh nghĩa “bạn thân” của Hướng Cầm, cô ta được Hướng Huyền che chở, sống như một nàng công chúa ở khu 6.

“Hiện tại tớ vẫn rất ngưỡng mộ cậu, đến tận bây giờ anh Hướng Huyền vẫn chưa từ bỏ cậu.”Mạc Dao nói: “Nhưng tớ không ghen tỵ với vậu nữa, vì... người sống mới là kẻ thắng.”

Mạc Dao cười ha hả.

Bộ não này vẫn còn sống, nhưng Mạc Dao không nghĩ Hướng Cầm sẽ sống lại, chuyện này sao có thể? Nếu có thì ít nhất cũng hai ba chục năm nữa, khi đó cô ta mãn nguyện rồi, hoặc cô ta tìm được hướng đi mới, chuyện không còn quan trọng nữa.

Hướng Cầm bị Mạc Dao hại chết, ít nhất khi cô ta còn trẻ sẽ không ai biết bí mật này.

Sóng não trên màn hình dao động dữ dội, như chứa đầy nỗi đau và sự tức giận không thể nói nên lời.

...

Nỗi sợ vô hình bao giờ cũng đáng sợ nhất, Chu Kim bị trói ở trong phòng thí nghiệm mấy ngày, vì sợ hãi mà sút mấy, ngay cả cô y tá gợi cảm đút cho anh ta ăn, anh ta cũng nơm nớp lo sợ đó là bữa cơm cuối cùng.

Cuối cùng cửa cũng mở ra, Chu Kim lập tức hét lên: “Anh Hướng! Anh Hướng, tôi nói thật đó, tôi có chứng cứ, có chứng cứ thật mà!”

“Ở đâu?” Hướng Huyền hỏi, mắt tia vào chỗ Chu Kim giấu thẻ bài.

Chu Kim không còn quan tâm đến việc bị lấy mất thẻ nữa: “Ở trong quần lót, thẻ bài ở trong quần lót!”

Cho tới bây giờ Hướng Huyền vẫn chưa tin những gì Chu Kim nói, nhưng ông ta vẫn kêu người đến cởi đồ Chu Kim.

Có hai tấm thẻ bài được giấu trong quần lót thật. Y tá cẩn thận khử khuẩn hai tấm thẻ mấy lần, đeo cho tay cho Hướng Huyền rồi mới đưa thẻ cho ông ta.

Những lá bài được làm khá tinh xảo, trông rất cao cấp, không có một vết xước nhỏ, y như đúc ra từ băng...



Chu Kim nói: “Anh Hướng, anh hãy nghĩ trong đầu từ “Biến” rồi vẫy nhẹ thẻ bài.”

Hướng Huyền liếc anh ta, ông ta làm theo, một giây sau thẻ bài biến mất, đôi cánh mọc ra sau lưng Hướng Huyền.

Hướng Huyền: ...

Hướng Huyền: ...

Hướng Huyền: ...

Thế giới quan bị đả kích cực mạnh.

Hành động thực tế hơn lời nói, dù là Hướng Huyền cũng không tránh khỏi kinh ngạt tột độ.

Đôi cánh sau lưng ông ta rất lớn, rất thật, chúng bị mắc kẹt vào sau xe lăn của ông ta, không thể nói đó là thuật thôi miên hay ảo giác.

Chu Kim phấn khích một cách khó hiểu: “Anh Hướng, xem đi, tôi không nói dối! Đó là sự thật! Nếu ông vẫn không tin hãy đi tìm An Duệ! An Duệ lấy được thẻ mình đồng da sắt, anh ta còn rút trúng viên thuốc hồi phục, khiến chân bị chặt mọc ra lại!”

Hướng Huyền chợt nhìn Chu Kim: “Cậu nói gì? Mọc lại chân à?”

Trước đó cũng nói đến việc An Duệ rút thẻ, nhưng không nhắc chuyện anh ta bị chặt chân, do Chu Kim chột dạ, sợ nói ra hành vi phản bội đó sẽ bị giết chết.

“Không sai!”

Đôi cánh sau lưng biến lại thành thẻ bài trong tay Hướng Huyền, chiếc áo tàng hình lộ ra làm đôi chân của ông ta biến mất tại chỗ.

Hướng Huyền buộc phải tin thần ma tồn tại trên đời, ông ta nắm chặt thẻ bài, quay lưng bỏ đi.



“Anh Hướng, anh Hướng, xin anh tha mạng cho tôi, tha mạng cho tôi đi mà...”

Hướng Huyền phớt lờ anh ta, ra lệnh cho thuộc hạ.

“Tìm An Duệ, mời cậu ta đến đây, nói là chuyện liên quan đến thẻ bài vào người khoác áo choàng.”

Thuộc hạ của ông ta không hiểu gì, vẫn lập tức đi ra ngoài tìm người.

Người của Hướng Huyền tìm được An Duệ ở khu 9, anh ta khựng lại khi nghe tin Hướng Huyền muốn trò chuyện về thẻ bài và người thần bí, bèn đi theo người khu 6.

An Duệ không biết Hướng Huyền cũng gặp Giang Tinh Chước, hay là nghe người khác kể lại, nhưng không quan trọng, hiện tại An Duệ rất sẵn lòng bàn bạc chuyện này với người khác.

“Anh An.”

“Anh Hướng.”

Hai người siết chặt tay nhau trước khi buông ra, ngồi xuống đối mặt với nhau.

“Tôi rất quan tâm đến chuyện xảy ra với anh đêm đó, tôi nghĩ sinh vật bí ẩn do anh triệu hồi ra.” Hướng Huyền đi thẳng vào vấn đề, muốn Chu Kim kể đơn giản những chuyện xảy ra hôm đó.

An Duệ không phủ nhận, anh ta cũng cho rằng bản thân đã triệu hồi Giang Tinh Chước, vì cô nói rõ hộp bài của cô xuất hiện thẻ bài chính của anh ta, cô bị tác động mới đến đó.

Nghĩ đến đó, lòng anh ta hơi rạo rực.

“Nói cho tôi biết lúc đó anh nghĩ gì được không?” Rơi vào cảnh bị phản bội, suy nghĩ đơn thuần tan vỡ, thể xác tinh thần đều bị tra tấn, lúc tuyệt vọng nhất An Duệ nghĩ gì mà triệu hồi được thứ đó?

An Duệ nhìn Hướng Huyền, ánh mắt khác với An Duệ của trước kia, khi đó mắt anh ta sáng rực, làm cho Hướng Huyền sững sờ. Trước kia mắt An Duệ sáng rực rất hiếm thấy ở vùng đất bị bỏ rơi này, nhưng hiện tại ánh sáng này cực kỳ đặc biệt, nhất thời Hướng Huyền không biết nó là gì.

An Duệ nói: “Tôi cầu nguyện, cầu ma quỷ xuất hiện làm giao dịch với tôi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook