Sắc Vực

Chương 35: . Cọng Rơm Cuối Cùng

Vô Tội Quốc Độ

14/07/2024

Phùng Tề không nghĩ tới Chu Khê lại có thể nói như vậy nên có phần sửng sốt.

Cuối cùng vẫn là Trần Chí Hưng kêu lên trước: “Đệt, chị sợ tôi sờ mó chị mà không sợ lão Tề sờ hả?”

“Anh cho rằng lão Tề nhà người ta giống anh sao?”

“Đù…” Trần Chí Hừng bày ra dáng vẻ sống không còn gì lưu luyến nữa, anh ta phẩy tay với Phùng Tề ý bảo anh mau tranh thủ thời gian đi đi.

Chu Khê bị dáng vẻ của anh ta chọc cười, cô khẽ động ngón tay ý bảo Phùng Tề không cần đỡ mình. Chờ Phùng Tề buông tay ra, cô nghiêng người bước khỏi bàn trà.

Phùng Tề đưa mắt nhìn Trần Chí Hưng, vội vàng khom người cầm lấy điện thoại của Chu Khê trên mặt bàn rồi đuổi theo.

Chu Khê không đi thẳng mà thỉnh thoảng lại lảo đảo bước sang bên cạnh hai bước. Phùng Tề đi sau lưng cô chỉ lo cô té ngã.

Chẳng qua mỗi lần anh muốn vươn tay đỡ cô thì lại nhớ tới cánh tay đung đưa hồi nãy ý bảo anh buông ra, vì thế Phùng Tề lại nhịn xuống.

Hai người đi thẳng tới sảnh chính rồi tiến vào hành làng, Chu Khê vịn tường rời đi. Lúc này Phùng Tề mới yên lặng thở phào một hơi, dây thần kinh luôn kéo căng của anh cuối cùng cũng có thể thả lỏng.

Chu Khê đi phía trước, trong lòng vẫn luôn đấu tranh. Cô là người rõ nhất, cô gọi Phùng Tề tiễn cô cũng không phải chỉ là đưa tiễn đơn giản.

Cô muốn làm chút gì đó, hoặc là nói cô chờ mong có chuyện gì đó xảy ra, dục vọng muốn buông thả, muốn phản bội trong người cô vô cùng mãnh liệt…



Thế nhưng lý trí lại luôn nhắc nhở cô, không được, không thể!

Chờ tới chỗ ngoặt, Nhóc Mập sau quầy bar thấy Chu Khê vịn tường lung la lung lay bước tới thì đứng lên cười hỏi: “Chị Chu, chị uống quá nhiều hả?”

Chu Khê ngẩng đầu, cong môi vẫy tay với Nhóc Mập: “Chịu không nổi, chị mới uống có một phần ba chai rượu mà đã thành thế này rồi.”

Phùng Tề khẽ nhướng mày hơi cúi đầu xuống, khóe môi anh không nhịn được mà khẽ nhếch lên.

Còn chưa tới một phần tư nữa, thế mà cô còn dám nói một phần ba….

“Chị Chu, chị muốn về tầng hai à?”

“Ừ.” Chu Khê khẽ ừ một tiếng, Nhóc Mập vội vàng giúp cô mở cửa.

Chu Khê nghiêng ngả dẫm lên thềm đá, đột nhiên cơ thể cô đổ dồn về phía trước. Phùng Tề ở phía sau vừa muốn đưa tay đỡ cô thì đã thấy cô bám được vào khung cửa. Vì thế tay anh cứng đờ giữa không trung rồi lại thả xuống.

“Anh mau đưa chị Chu lên đi.” Nhóc Mập dặn dò Phùng Tề.

Phùng Tề đưa ánh mắt đang nhìn Chu Khê qua nơi khác, anh khẽ gật đầu với Nhóc Mập rồi vội vàng bước theo ra ngoài.

Chu Khê và Phùng Tề đi lên phía trước được vài bước thì tiếng đóng cửa mới truyền tới. Lông mày Chu Khê cau lại, trong lòng cô còn đang xoắn xuýt thì chợt nghe được tiếng điện thoại vang lên.



Đó là tiếng chuông tin nhắn, là điện thoại của cô.

Chu Khê đưa tay theo thói quen thì chợt phát hiện cô không cầm điện thoại theo.

“Điện thoại tôi đâu?” Cô vừa nói vừa quay đầu nhìn Phùng Tề.

Phùng Tề tranh thủ đưa điện thoại cho cô: “Cô để quên trên bàn không cầm về.”

Chu Khê hoàn toàn nghe không lọt lời Phùng Tề, cô nhanh chóng cầm lấy điện thoại mở tin nhắn ra xem.

Bởi vì tiếng chuông này là tiếng chuông mà cô cài đặt riêng cho Lương Chấn Đông, hay nói cách khác là tin nhắn vừa rồi do Lương Chấn Đông gửi cho cô.

Trong lòng Chu Khê còn ôm hy vọng, mong rằng Lương Chấn Đông sẽ không giống như lời Trần Chí Hưng nói, gã chỉ vô ý mà thôi, bây giờ gửi tin nhắn cho cô chắc hẳn là để an ủi cô.

Ai ngờ cô vừa mở tin nhắn ra, nội dung tin nhắn lại là Lương Chấn Đông hỏi cô vì sao ở bên dưới uống rượu, vẫn chưa định quay về sao?

Trái tim Chu Khê co thắt, đầu ngón tay cô bấu chặt lấy điện thoại, hiển nhiên Lương Chấn Đông muốn đuổi thẳng cô đi!

Phùng Tề phát hiện ra cô khác thường, muốn hỏi cô bị sao vậy, nhưng rồi anh lại cảm thấy không thích hợp. Hơn nữa dù có hỏi thì thế nào? Hiển nhiên nội dung tin nhắn ngắn kia không phải thứ cô muốn thấy, thậm chí là điều mà cô không tiếp thu được.

Chu Khê mím môi thật chặt, yết hầu cô lên xuống hồi lâu, cuối cùng cô quay người dựa vào vách tường: “Có thuốc không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sắc Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook