Sắc Vực

Chương 36: Muốn Làm Tình Với Tôi Không?

Vô Tội Quốc Độ

14/07/2024

Phùng Tề không trả lời, anh móc bao thuốc lá từ trong túi ra rút lấy một điếu đưa cho cô. Khi cô ngậm điếu thuốc vào trong miệng thì lại đưa bật lửa tới.

Chu Khê cúi đầu châm lửa, cô hít một hơi thật sâu, đầu ngửa ra sau dán sát vách tường phả ra khói trắng.

Son môi màu đỏ lá phong đã trôi hết từ lúc cô uống rượu, nhưng hơi cồn vẫn khiến môi cô đỏ như còn đang tô son, chẳng qua có hơi khô khốc mà thôi.

Phùng Tề nhìn sườn mặt nhỏ nhắn thon gọn của cô tới thất thần. Chu Khê lại hít một hơi thật sâu rồi nhả khói, cô quay đầu nhìn anh.

Ánh mắt hai người đối diện, Phùng Tề chớp mắt, hơi quay đầu nghiêng đi khiến cho Chu Khê khẽ cười thành tiếng.

“Anh không hút à?”

Phùng Tế mím môi, cầm bao thuốc vẫn còn trong tay lên rút lấy một điếu khác ngậm vào trong miệng.

Chu Khê đưa bật lửa cho anh, nghiêng đầu nhìn anh châm lửa rồi hít một hơi thật dài. Lúc nhả khói, yết hầu nổi bật nhô ra của anh lên xuống có phần gợi cảm…

Phùng Tế rất tuấn tú, nhưng không phải kiểu đẹp rắn rết như Lương Chấn Đông mà là loại tươi mới tràn đầy sức mạnh và sinh lực.

“Anh bao nhiêu tuổi rồi?”

“Hai sáu.”

“Đấy là tuổi theo căn cước, tôi hỏi tuổi thật cơ.”

“Hai tám.”



Chu Khê vẫn nghĩ tuổi của anh sẽ nhỏ hơn tuổi trên căn cước, ai mà ngờ…

“Tôi không nhìn ra đấy.”

Phùng Tề không biết nên đáp thế nào, anh nhìn Chu Khê sau đó cũng nghiêng người dựa lưng vào tường cúi đầu hít một hơi.

Anh cảm thấy có thứ gì đó đang lan tràn dần trong hành lang chỉ có anh và Chu Khê này, khiến cho máu trong người anh bắt đầu xao động.

Chu Khê đợi vài giây thấy anh không lên tiếng lại hỏi: “Làm gì vậy? Sao không nói lời nào?”

Phùng Tề nghiêng đầu liếc mắt nhìn Chu Khê rồi lại cụp mắt xuống, anh không trả lời Chu Khê mà hỏi: “Không về phòng à?”

Anh nhận ra bản thân hai người không thể tiếp tục ở lại đây nữa nếu không sẽ có chuyện thật…

Lông mày thanh tú của Chu Khê cau lại, sau một giây cô cười khẩy thành tiếng: “Ngay cả anh cũng đuổi tôi sao?”

Phùng Tề sững sờ, ngẩng phắt đầu lên nhìn Chu Khê: “Không phải…”

Anh vừa mới thốt ra hai tiếng, Chu Khê đã ném thẳng điếu thuốc trên tay xuống đất, sau đó cô đứng thẳng dậy quay người đi về phía thang máy.

Cô đi nhanh nhưng lại không hề vững, lảo đà lảo đảo. Phùng Tề nhìn thấy mà trong lòng thắt lại, vội vàng ném điếu thuốc đuổi theo cô.

“Chị Chu…” Anh đuổi tới bên cạnh Chu Khê: “Tôi không đuổi chị.”

Chu Khê không để ý tới anh, tiếp tục đi về phía trước. Trước khi bước vào thang máy, cô vừa muốn nhấc chân tiến vào thì lại bị Phùng Tề giữ chặt cổ tay.

“Làm gì vậy?” Chu Khê lạnh mặt hỏi, giọng nói cũng lạnh tanh.



“Tôi không đuổi chị.”

“Buông tay.”

“Tôi không đuổi chị.”

“Tôi bảo anh buông tay!”

Phùng Tề không nói nữa, đôi môi hơi mỏng mím chặt nhưng vẫn không buông cô ra.

Hai người cứ giằng co như vậy chừng nửa phút. Chu Khê hít sâu một hơi hỏi thẳng ra: “Có phải anh thích tôi hay không?”

Phùng Tề khẽ giật mình, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.

Chu Khê nhìn anh, hơi lạnh trên mặt cô chợt biến mất. Cô tiến về phía trước một bước sát lại gần Phùng Tề: “Có muốn làm tình với tôi không?”

Giọng nói cô có hơi khàn, chỉ bảy tiếng ngắn gọn lại có thể khiển cho thứ hơi phồng lên giữa hai chân Phùng Tề dựng thẳng lên cứng rắn.

“Không nói lời nào là có ý gì?”

“Tôi…” Phùng Tề vừa mới thốt ra một chữ thì phát hiện cổ họng như bị dính chặt lại, không thể nào phát ra được âm thanh.

Chu Khê nở nụ cười: “Tôi cái gì? Muốn hay là không?”

Muốn sao? Tất nhiên là muốn! Có đôi khi còn muốn đến không ngủ được!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sắc Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook