Sắc Vực

Chương 27: .Anh Ta Dường Như Rất Thích Ý (Hơi H)

Vô Tội Quốc Độ

14/07/2024

Trần Chí Hưng vừa cười vừa thả tay xuống: “Tôi sẽ mua cho lão Tề mấy bộ đồ phù hợp, chuyện hôm nay cảm ơn chị Chu nhá.”

“Được rồi, đi nhanh đi.”

Trần Chí Hưng cười cười xoay người, đi bước hai bước về phía cửa, sau khi mở cửa ra ngoài thì đóng lại.

Chu Khê nhìn cánh cửa khép lại, không hiểu sao cũng nhớ lại chuyện cũ.

Cô nhớ lúc đó cô cũng giống như Phùng Tề vậy, vừa mới đến xin việc ở Thuyền Lan.

Khi đó người quản lý nhân sự bày ra vẻ chán ghét, nói ở đây hiện giờ đã đủ người rồi không cần tuyển thêm nhân viên nữa, bảo cô để lại thông tin liên lạc rồi về đi. Tình cờ lúc đó Trần Chí Hưng mang theo hai thằng đệ đi ngang qua.

Trần Chí Hưng nhìn thấy cô lập tức đi tới. Anh ta cúi người sáp lại rất gần, nghiêng đầu nhìn cô, làm bộ như lưu manh, còn nói cô em này xinh đấy, khiến cô sợ muốn chết.

Kết quả là ngày hôm sau, người quản lý đã liên hệ với cô nói rằng vị trí tạp vụ còn thiếu người, bảo cô đến nhận việc. Sau này cô mới biết là do Trần Chí Hưng đã nói chuyện với quản lý, cô mới có cơ hội tới Thuyền Lan.

Sau đó cô làm công việc tạp vụ được hơn hai tháng thì Trần Chí Hưng lại giúp cô lên tầng hai làm thu ngân, lại sau đó nữa cô đã được Lương Chấn Đông “chấm”.

Có thể nói, nếu không có Trần Chí Hưng cũng sẽ không có Chu Khê của ngày hôm nay. Vì thế khi anh ta mở miệng nhờ Chu Khê giúp đỡ, nếu trong phạm vi khả năng cô cũng sẽ không từ chối. Ví như hôm nay vậy, anh ta nhờ cô khi nào có cơ hội thì điều Phùng Tề đến quầy bar làm việc.

Chu Khê giơ tay đưa thuốc lá lên miệng rít một hơi thật sâu, sau đó cầm điện thoại gửi nanh tin Lương Chấn Đông nói đã sắp xếp ổn thỏa.

Ở bên kia, Phùng Tề từ phòng vệ sinh quay lại thì không thấy Chu Khê và Trần Chí Hưng đâu, anh biết hai người có lẽ đã tới văn phòng nên cũng không ra ghế sô pha ngồi mà đi thẳng tới chỗ thang máy đứng chờ..

Mã Trình và Chu Minh Khôn gọi anh qua ngồi hai lần nhưng Phùng Tề chỉ lắc đầu, hành động này không chỉ chọc cho Lưu Giai và Ngô Thiến buồn cười mà ngay cả các cô đào trong phòng pha lê cũng không nhịn được cười.

Trần Chí Hưng vừa bước ra khỏi thang máy đã nhìn thấy Phùng Tề đang đứng chờ ở cửa thang máy, anh ta đực ra một giây rồi không nhịn được mà bật cười thành tiếng.



Tối hôm đó Phùng Tề ngủ không ngon, bởi vì Trần Chí Hưng và Lưu Giai vừa về đến nhà đã lập tức lôi nhau vào phòng, lăn qua lăn lại hơn nửa tiếng, hết hiệp này lại bắt đầu một hiệp mới.

Cách một bức tường cũng ngăn không nổi tiếng rên rỉ của Lưu Giai và những lời tục tĩu của Trần Chí Hưng.

Cái gì đồ lẳng lơ, bướm xinh sao mà nhiều nước thế, anh trai làm cưng có sướng không… Chỉ có anh không nghĩ ra thôi chứ không gì mà Trần Chí Hưng không thể nói.

Giờ anh mới biết lúc làm tình Trần Chí Hưng thế mà nói nhiều như vậy, hơn nữa … Dáng vẻ anh ta dường như rất thoải mái.

Trước đây khi anh làm tình đều sẽ không nói gì, mà người phụ nữ dưới thân cũng sẽ không giống như Chu Khê và Lưu Giai, tiếng rên xen giữa thống khổ và thoải mái, ngọt ngào lại quyến rũ.

Các cô ấy dường như rất đau đớn, cho dù là biểu cảm hay giọng nói đều thế. Anh không muốn thấy vẻ mặt như vậy, cho nên mỗi lần anh đều nhắm mắt lại, mau chóng làm nhanh cho xong…

“A a, a… Không… Không được… Sắp… A…”

“Đồ dâm đãng, lại cao trào nữa rồi?”

“Ưm, a…Hức… Hưng…Anh Hưng… Em…Thật sự không được…A a, a…”

“Dâm phụ điêu mồm! Con bướm của cưng còn cắn chặt cây hàng của ông đây này!”

“A a, a a… Hức…”

Lưu Giai bắt đầu lúc thì kêu lúc thì khóc, giọng nói còn càng lúc càng lớn. Từng âm tiết như lửa đốt rơi xuống cơ thể Phùng Tề, khiến anh bồn chồn không chịu nổi, mà dáng vẻ của Chu Khê lại không ngừng lóe lên trước mắt anh.

Khi cô đi ở trước mặt anh, cô ngồi trên sô pha hút thuốc. Khi cô tức giận lên cánh môi sẽ vô thức hơi vểnh lên, còn có đôi chân nõn nà lộ ra khỏi sườn xám…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sắc Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook