Sắc Vực

Chương 28: Xí, Nói Một Chút Cũng Không Được À!

Vô Tội Quốc Độ

14/07/2024

Phùng Tề thở dài, dập điếu thuốc hút dở rồi tới phòng tắm, dội nước lạnh hơn hai mươi phút mới đè xuống được ngọn lửa trong lòng.

Anh tắt nước, tùy tiện lau những giọt nước trên người, mặc quần áo vào rồi mở cửa phòng tắm, chỉ nhìn thấy Trần Chí Hưng đang cắn một điếu thuốc đứng dựa vào bức tường cạnh cửa phòng tắm.

“Anh đứng đây làm gì?”

Trần Chí Hưng vốn định đi WC nhưng thấy cửa đóng nên muốn dọa Phùng Tề một chút ,không ngờ anh lại tỏ ra bình tĩnh như vậy làm anh ta không khỏi có chút mất hứng :"Không thấy tôi chờ đi WC à?"

“…”Phùng Tề nhíu mày vội đi khỏi phòng tắm .

Trần Chí Hưng đứng dậy, vừa đi tới phòng tắm thì quay đầu lại hỏi Phùng Tề: "Nhịn không được nên đi tuốt hử?"

“Không có.” Phùng Tề ăn ngay nói thật. Tuy đúng là anh có nghĩ đến nhưng ham muốn không mãnh liệt như lúc ở Thuyền Lan, anh nhịn được nên cũng không cần phải làm vậy.

Trần Chí Hưng dễ gì tin:“Nhìn cái mặt anh kìa, còn không chịu thừa nhận.”

“…”

“Đừng có nói anh đây không quan tâm cưng nhá. Gái cũng tìm sẵn dâng lên tận miệng cho anh rồi mà còn không biết cố gắng.”

“…Tôi đi ngủ đây.” Phùng Tề xoay người trở về phòng.

“Hời ơi, hời ơi.” Trần Chí Hưng đứng ở cửa đối với bóng lưng Phùng Tề kêu hai tiếng, kết quả Phùng Tề người ta méo thèm để ý đến anh ta. Chân dài bước vài bước đã đến trước phòng, đi vào rồi đóng cửa lại.

“Xí, nói một chút cũng không được à!” Trần Chí Hưng lẩm bẩm, ôm bụng xoay người bước vào nhà vệ sinh.

Hôm sau, trời vừa sáng Phùng Tề đã thức dậy.

Sau khi tắm rửa thay quần áo, anh đi dạo một vòng quanh nhà Trần Chí Hưng như thường lệ để làm quen với môi trường, tiếp đó ăn sáng rồi quay mới về.



Chờ đến hơn mười hai giờ trưa Trần Chí Hưng và Lưu Giai mới mang theo vẻ mặt túng dục quá độ thức dậy, khi đó Phùng Tề không chỉ quét dọn sạch sẽ nhà cửa mà bữa sáng chuẩn bị cho họ cũng đã nguội lạnh từ lâu.

Chỉ là Trần Chí Hưng và Lưu Giai hoàn toàn không có hứng thú với màn thầu và sữa đậu nành, mặc dù dù Phùng Tề nói sẽ hâm nóng lại nhưng Trần Chí Hưng vẫn xua xua tay xin anh bỏ hết đi, sau khi họ tắm rửa xong sẽ ra ngoài ăn cái gì sau, tiện thể đưa anh đi mua quần áo mới luôn.

Nhưng Phùng Tề không có vứt màn thầu và sữa đậu nành đi mà bỏ vào tủ lạnh.

Sau khi cả ba đã ăn xong, Trần Chí Hưng mang Phùng Tề đi cắt tóc trước rồi mới đi mua sắm.

Ban đầu Lưu Giai tưởng Trần Chí Hưng sẽ mua quần áo và đồ dùng hằng ngày cho cô ta, ai ngờ liên tiếp đi mấy shop quần áo đều là mua đồ nam cho Phùng Tề.

Trong lòng Lưu Gia chua xót nhưng cũng không khỏi cảm thán, con người quả nhiên là phải dựa vào quần áo, không chỉ phụ nữ cần ăn diện mà đàn ông cũng cần.

Mới hôm qua là một tên nhóc quê mùa, hôm nay vừa đổi kiểu tóc với quần áo lập tức giống như biến thành người khác rồi. Đặc biệt là khung xương hoàn mỹ kia, mặc cái gì cũng đều dễ coi, có thể làm model được luôn rồ

Duy chỉ có gương mặt là vẫn như cũ chẳng có cảm xúc gì, không phải loại hình tượng model phong cách lạnh lùng, mà có chút chất phác… Nhưng anh thật sự hiền lành sao? Dường như không hẳn mà càng giống nghiêm túc và cẩn trọng hơn.

Trần Chí Hưng nhìn ra được Lưu Giai khó chịu, mua đủ đồ cho Phùng Tề xong lập tức đưa cô ta đi shopping.

Thật ra anh ta rất thích Lưu Giai, lúc ịch ịch không chỉ nhiều nước vô cùng thoải mái, mà cô ta còn rất hiểu chuyện hơn các cô nàng khác anh ta từng cặp.

Ví dụ như hôm qua Ngô Thiến được ba ngàn cùng với buổi mua sắm hôm nay, tuy trong lòng cô ta khó chịu nhưng vẫn tươi cười chào hỏi mọi người như không có việc gì.

Chính thái độ “Anh cho em cũng được, không cho cũng chẳng sao” này làm cho anh ta rất thích.

Ba người đi dạo loanh quanh đến hơn bốn giờ, thấy đã mua gần đủ đồ, họ bèn tìm một quán nước trên phố đi bộ để uống nước và nghỉ ngơi.

Sau khi ngồi xuống chưa được hai phút, tên nhóc Trần Chí Hưng này lại bắt đầu ghẹo gái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sắc Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook